Russian Roulette Vietub Rusame
Vùng đất hoang cằn cỗi độc hại kéo dài hàng dặm đến tận chân trời. Khói độc chưa tan, một hơi có thể chết người. Những thi thể bất tỉnh chất đống trong khu vực, có lẽ không phải bất tỉnh mà là chết, với đôi mắt vô hồn và vẻ mặt như thể một tiếng hét khản đặc trên đầu lưỡi. Đó là một cảnh đẫm máu và khủng khiếp. Hai người đứng giữa tất cả. Một người nằm trên mặt đất với vết thương chí mạng ở tim , người còn lại quỳ bên cạnh người bị thương. Máu của người đó từ từ thấm xuống đất, nhuộm một màu đỏ thẫm. Mùi kim loại của máu bị lấn át bởi chất độc chết người đang lan toả trong không khí xung quanh họ. Đôi mắt của "những người khác" đờ đẫn và đỏ ngầu , vẻ mặt của họ không có bất kì cảm xúc nào như thể họ đã tê liệt trước cơn đau. Toàn bộ chu vi đã bị xoá sổ, thành phố hoang tàn và không còn dấu vết của sự sống . Đó là một nguyên nhân đã mất, không có hiệp sĩ nào có thể cứu nổi nơi bị nguyền rủa này. Đúng lúc này, sự im lặng đến chói tai. ... Qua những bức tường đá, bạn có thể nghe những giọng nói lớn, tất cả đều nói về cùng một điều. Lời nói truyền từ người này sang người khác như một làn sóng thuỷ triều. - "Này, bạn có nghe gì không? Thủ lĩnh của cuộc cách mạng sẽ bị hành quyết hôm nay."Trong khi đó bên trong nhà tù, cánh cửa thép lớn mở toang khi một thanh niên bị trói bằng xiềng xích được hai lính canh áp giải qua cửa. Ngay khi vừa bước vào, anh đã ngửi thấy mùi hôi thối của kim loại rỉ sét, một luồng không khí lạnh lướt qua da khiến anh rùng mình.Khi anh ta bước đi, những sợi xích ở mắt cá chân của anh ta kéo lê trên sàn nhà, nó phát ra tiếng động mỗi khi anh ta bước đi. Đầu trùm một cái bao tải, vị thủ lĩnh này nổi tiếng là không bao giờ để lộ mặt trước bất kỳ ai, chưa ai nhìn thấy mặt anh ta ngoài các quan chức chính phủ khi họ bắt giữ .Các lính canh khá thô bạo với anh ta, sau khi mở khóa phòng giam trống rỗng, họ ném anh ta vào bên trong mà không cần quan tâm liệu anh ta có bị thương hay không. Sau đó, họ tháo cái bao trên đầu anh ta ra, vì các tù nhân khác sẽ không thể nhìn thấy mặt anh ta.Họ đóng cửa lại với một tiếng 'clang!' lớn. Rồi nhìn chằm chằm vào người tù với ánh mắt giễu cợt. "Đừng nghĩ đến việc thoát ra, ngươi có thể là người nổi tiếng nhất ngay bây giờ nhưng ngươi chẳng là gì nếu không có sức mạnh của mình." Người thanh niên nheo mắt nhìn chằm chằm hai tên cai ngục, mắt dõi theo khi họ cười cười bước ra khỏi nhà tù.Khi xác định chắc chắn rằng họ đã rời đi, anh mới thở phào nhẹ nhõm. Anh nhấc đôi tay bị trói bởi những sợi xích đen quấn quanh cổ tay. Những sợi xích này được tạo ra bởi một loại kim loại đặc biệt hạn chế việc sử dụng các khả năng. Cho nên hiện tại hắn chẳng khác gì một kẻ què, lãnh đạo không có bản lĩnh, không có người thì làm sao?"Chúng quá mức cần thiết, không cần phải trói tôi bằng bốn sợi xích khác nhau trên mỗi chi. Một sợi xích là đủ rồi." Người đàn ông phàn nàn mà không mong đợi một câu trả lời.Mặc dù vậy, thật đáng kinh ngạc, anh ấy đã làm. "Chà, bạn là một nhân vật khá khét tiếng, tôi đoán sẽ hợp lý nếu họ thận trọng hơn với bạn." Chàng trai cười toe toét trước câu trả lời này, khá hài lòng vì có thể tìm được ai đó để nói chuyện trong khi chờ đợi cái chết không thể tránh khỏi của mình.Người bên kia bức tường tiếp tục nói: "Ta đoán xem, con chó nhỏ của quân đội có bắt được ngươi không?""Vậy còn cậu thì sao?" Người thanh niên tiếp tục lắng nghe, sự hỗn loạn của đám đông từ bên ngoài bức tường nhà tù. Người tù kia trả lời: "Tôi bị anh ta bắt, vì vậy tôi không bao giờ quên khuôn mặt của anh ta. Thật đáng tiếc, một thanh niên đẹp trai như vậy với một tương lai tươi sáng, vậy mà lại xả thân làm việc cho nhà vua.""Thật sự là xấu hổ." Tù nhân kia có thể nghe thấy người thanh niên mỉm cười khi anh ta nói.Người thanh niên lại lên tiếng, "anh sẽ xem cuộc hành quyết của tôi chứ? Đó là một cuộc hành quyết rất đặc biệt mà tù nhân hay không, anh đều có thể xem được."Tù nhân kia im lặng một lúc, bạn có thể nghe thấy tiếng nước từ từ nhỏ xuống từ trần nhà. "Tôi khá chắc rằng lý do duy nhất họ để mọi người xem là để đánh vào lòng người dân nỗi sợ hãi, để ngăn họ nổi dậy như bạn đã làm. Nhưng dù sao thì tôi vẫn sẽ xem, tôi nhớ việc xem thế giới bên ngoài.""Vậy thì tôi sẽ biểu diễn thật tốt.""Chúng ta sẽ xem xét về điều đó."Người đàn ông trẻ tuổi, "Bạn đang ở đâu?" Bên kia phát ra một chuỗi tiếng cười không kiềm chế được nhưng trong đó ẩn chứa sự tuyệt vọng và tiếc nuối. "Hãy nói rằng tôi đã chống lại người cai trị vương quốc của tôi. Dù sao cũng đã lâu rồi.""Tôi hiểu rồi... giống tôi rồi." Người thanh niên dường như đang suy nghĩ về điều gì đó, anh ta nói chậm hơn và trang trọng. Người tù nhân kia có thể nói và muốn tiếp tục trò chuyện thay vì làm cho bầu không khí trở nên nghiêm trọng. "Ngươi đến từ vương quốc nào?""Britania."Anh ta hơi mở to mắt, "Làm sao Britannia có thể sinh ra một người như bạn, người ghét những người cai trị vương quốc đến tận xương tủy? Britannia là vương quốc tốt nhất trong tất cả các vương quốc, bạn sẽ có một tuổi thơ tốt đẹp phải không? Hoặc ít nhất, nhà vua và hoàng hậu sẽ đối xử tốt với người của họ ở đó."Chàng trai chế giễu, "Tôi yêu vương quốc quê hương của tôi, tôi chỉ không thích những người khác. Tuổi thơ của tôi không quan trọng để bạn biết.""Tôi ghen tị với bạn quá, tôi ước mình được sinh ra ở đó thay vì Châu Âu, nơi đó là vùng đất của bệnh tật và dịch bệnh, mọi người thường sẽ tránh xa tôi ngay khi tôi nói với họ rằng tôi đến từ đó.""Tin tôi đi, bạn sẽ không muốn ghen tị với tôi đâu." Đôi mắt xanh của anh ta nhìn chằm chằm xuống sàn nhà, mặc dù chúng có màu xanh khác với nhau.Cánh cửa phòng giam đột ngột mở toang, hai tên cai ngục lúc trước bước đến phòng giam của chàng thanh niên. Ổ khóa bật mở, chúng lại đội bao tải lên đầu mà không bị đối phương phản kháng."Đi thẳng về phía trước, không có việc gì buồn cười," Họ huých anh ta về phía trước. Người thanh niên vừa đi vừa nói, "Thật tuyệt khi nói chuyện với bạn, Spain."Đôi mắt của Spain mở to, anh ta bật dậy khỏi chỗ ngồi và đập tay vào song sắt của phòng giam. "Làm sao ngươi biết tên của ta? !" Anh cao giọng và nắm chặt song sắt cho đến khi các đốt ngón tay trắng bệch. Sợi xích quấn quanh cổ tay phải của anh kêu leng keng khi anh làm vậy."Bạn sẽ thấy, tôi đã nói với bạn rằng tôi sẽ cho bạn thấy một chương trình hay phải không?" Chàng trai trẻ dần biến mất khỏi tầm nhìn của anh khi cánh cửa nhà tù đóng lại. Spain uể oải khuỵu xuống với những ngón tay vẫn còn nắm chặt song sắt phòng giam. Anh thấy người lãnh đạo bình tĩnh một cách kỳ lạ.Một màn hình tĩnh xuất hiện trên bức tường của phòng giam, nó giống như một hình ảnh ba chiều. Nó nhấp nháy, màn hình hiển thị một đám đông lớn bên dưới một nền tảng.Trên bục là hai lính canh trong trang phục lính canh của vương quốc nổi tiếng với một thanh kiếm trong tay. Những kẻ hành quyết, không nghi ngờ gì nữa.Trước lễ đài, sau đám đông là tất cả những người cai trị của mỗi vương quốc, họ đều ngồi trên ngai vàng thích hợp của mình. Người ở giữa chắc chắn là trung tâm của tất cả. Chỗ ngồi của họ được bố trí trên tường để họ có thể nhìn bao quát đám đông từ phía sau và có tầm nhìn tốt nhất.Spain nghiến răng : "may mắn thoát khỏi cái này."Trong khi đó, trên những bức tường nơi họ không thể nhìn thấy là một nhóm nhỏ người mặc áo choàng. Người có vẻ như chịu trách nhiệm ngẩng đầu lên, để lộ khuôn mặt được che bởi chiếc mặt nạ và cặp sừng nhô ra khỏi áo choàng.Khi tù nhân bước lên sân khấu, một đôi cánh rồng đột ngột mọc ra từ lưng của người mặc áo choàng."Ra ngoài," Anh ra lệnh bằng giọng khàn khàn. Không nói thêm lời nào, cả nhóm giải tán để bao vây các bức tường, họ rất tỉ mỉ để họ không bị phát hiện.Người có đôi cánh rồng đứng ở vị trí của mình và chế nhạo, "America anh là một rắc rối tuyệt đối để giải quyết." _______________________________________ Yohoo! Tui thật sự đã dịch thành công! Nhưng một số từ nó sẽ hơi lỗi tí vì tôi dịch chưa chuẫn nghĩa cho lắm! Tác giả chính là Miriorite. Tui bt là bê truyện đi sao chép là matday nhưng tui muốn đọc full Việt mà không cần tự dịch và cũng muốn cho các bạn biết cách viết truyện của người TÂY, đỡ phải dùng gg dịch :)))
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com