TruyenHHH.com

Rượu và sữa

➊➊➌

TrnNh6423

Sáng hôm sau, đúng như những gì mà Gemini nói, anh đã cùng em đến trường một chuyến. Từ lúc bước vào trường, tất cả sinh viên có mặt ở đó đều nhìn chằm chằm vào cả hai. Thắc mắc cũng có, tò mò cũng có, nhưng có lẽ cũng vì do cái nắm tay của cả hai thu hút bọn họ. Anh cùng em đến phòng giáo vụ, lúc nãy trên đường đến đây anh đã gọi điện cho nhà trường trước, nên giờ cũng đã chuẩn bị cùng anh nói chuyện rồi.

Fourth cứ thế nắm tay anh đi đằng sau, bạn nhỏ không biết anh sẽ làm gì, nên chỉ đi theo để xem người đàn ông này xử lý chuyện ngày hôm qua của mình. Đứng trước cửa phòng giáo vụ Gemini lịch sự gõ lên cửa vài cái, đến khi nhận được tiếng mời vào ở bên trong thì mới chịu mở cửa, bạn nhỏ cũng theo sau anh đi vào. Vừa mới bước vào, đập vào mắt em là hình ảnh của người hôm qua chỉ vì một con điểm, mà sẵn nhốt em ở nơi tới tăm và đầy ngột ngạt đấy. Kế bên, cũng chính là người vô tình nhìn thấy và giúp em thoát khỏi nó.

- Mời anh ngồi!

- Cảm ơn!

Gemini muốn em ngồi xuống cùng, nhưng bạn nhỏ chỉ lắc đầu đứng bên cạnh. Hiệu trưởng trường rót cho anh một ly nước, rồi cũng bắt đầu bước vào câu chuyện.

- Hôm qua tôi đã nghe cộng tác viên bên trường, là cậu Donis đây đã nhìn thấy em Fourth bị bạn học nhốt vào phòng dụng cụ. Chúng tôi thật sự xin lỗi anh, cũng như em Fourth trong chuyện này. Tôi cũng sẽ xem xét đến chuyện hình phạt cho sinh viên đấy.

- Tại sao ngài lại phải xin lỗi?

- Ý ngài là...

Anh đưa ly nước lên uống một ngụm, ngồi bắt chéo chân lại, hai tay để lên đầu gối của mình.

- Tại sao người cần xin lỗi thì lại không xin lỗi? Người không cần xin lỗi thì lại xin lỗi?

Hiệu trưởng lập tức hướng ánh mắt đến Laso, cậu ta liền tiến lên phía trước cúi đầu xuống trước mặt anh. Gemini nhìn sang hướng khác, mấy ngón tay gõ nhẹ lên thành ghế. Laso nhìn thấy hướng người này nhìn, không phải là kẻ ngu ngốc đến nỗi không nhận ra anh đang nhìn về hướng nào. Chẳng cần nhiều lời, Laso liền tiến về phía em, cúi gập người xin lỗi trước hành động hôm qua mình đã làm.

- Fourth, tôi xin lỗi. Do tôi hồ đồ nên đã làm ảnh hưởng đến bạn. Mong bạn tha lỗi cho tôi.

- Được... Được rồi! Mình cũng không có để bụng lắm đâu.

Laso nghe được những lời đó thì mừng thầm, nhưng chưa kịp mừng bao lâu thì lại nghe cái tông giọng uy nghiêm đó phát ra.

- Cậu có biết... Bắt nạt người khác, làm ảnh hưởng đến tâm lý hay thể xác sẽ bị pháp luật xử lý như thế nào không?

- Chuyện... Chuyện này...

- Chuyện này cậu chưa ngờ tới. Đúng chứ?

Laso cúi gằm mặt xuống, lòng dấy lên một nỗi sợ hãi. Gemini nhìn người này, rồi mắt đánh sang phía Donis đang đứng, tiếp tục nói.

- Cậu là người phát hiện ra em ấy?

- Phải!

- Lúc đó cậu có nghe em ấy nói gì không?

- Tôi nghe em ấy đập cửa, bảo mở cửa nhưng Laso không mở cho em ấy.

- Còn gì nữa? Giọng lúc đó của em ấy như nào? Lúc em ấy ra ngoài có gì khác lạ không?

- Giọng lúc đấy... Có dấu hiệu như đang kiệt sức. Còn nghe tiếng em ấy bảo ngộp thở. Lúc ra ngoài, người em ấy mồ hôi ướt đẫm, chân tay cũng run rẩy...

Gemini giơ tay mình lên ra hiệu cho người kia ngưng nói, anh lúc này mặt còn khó chịu hơn khi nãy nữa.

- Vậy cũng đủ rồi nhỉ?

- Cũng đủ? Anh muốn nói gì vậy ạ?

- Qua những gì mà sinh viên này đã làm, sự chứng kiến của cậu kia cũng đủ để tôi có thể kiện cậu ấy ra tòa rồi.

Laso lúc này đã run như cầy sấy, trán đầm đìa mồ hôi vì sợ trước những lời người đàn ông này nói ra.

- Nếu ở trong phòng kín, không có đủ không khí sẽ ẩn đến tình trạng chóng mặt, đau đầu, dẫn đến phổi bị hụt hơi đi. Nếu người bình thường, chẳng ai muốn vào một căn phòng tối tăm, chẳng có một chút không khí nào như vậy cả. Nhưng cậu đây lại cố tình nhốt người của tôi vào trong đấy, dẫn đến cơ thể bị ảnh hưởng không ít. Nói thử xem, như vậy đã đủ bằng chứng kết tội cậu chưa.

Laso không dám nói gì, chỉ biết lẳng lặng lắng nghe. Hiệu trưởng nãy giờ cũng trầm tư không ít, nếu xét theo những gì mà anh nói thì nó đúng là có tội thật, đằng này là lời cảnh sát nói ra thì lại càng đúng gấp mấy lần.

- Tôi đã giải quyết với ngài hiệu trưởng xong rồi, còn chuyện về người bắt nạt Fourth tôi sẽ tiếp nhận.

Gemini chỉ nói như thế rồi đứng dậy nắm tay em ra ngoài, nhưng bạn nhỏ lại giữ anh lại, em giương đôi mắt long lanh của mình lên nói với anh.

- Anh... Tha cho bạn ấy đi ạ. Dù sao thì, nó cũng không ảnh hưởng đến sức khỏe của em lắm. Em cũng không muốn làm lớn chuyện, hãy để cho nhà trường giải quyết, nãy giờ anh dọa bạn ấy như vậy đủ rồi.

- Nhưng mà...

- Gem... Đi mà anh.

Gemini cắn môi mình, thở dài ra một hơi rồi quay người lại.

- Tôi sẽ nghe lời Fourth không truy cứu pháp luật cậu nữa, tôi sẽ để cho nhà trường giải quyết. Nhưng... Nếu như chuyện này xử lý không thỏa đáng, thì đừng trách tôi lại không nương tay.

Laso nghe như thế liền mừng rỡ, liên tục gập người cảm ơn em với anh. Fourth cũng nhanh chóng bổ sung thêm sau đấy.

- Em cũng muốn Laso sẽ được làm bài thuyết trình lại. Không phải bài nhóm, mà là bài cá nhân.

- Được! Thầy sẽ nói lại với giảng viên.

- Dạ! Em cảm ơn thầy.

Nghe được lời của bạn nhỏ xin giúp mình làm lại bài thuyết trình, lòng Laso cảm thấy rất hổ thẹn, nhưng cũng rất biết ơn em từ tận đáy lòng. Cả hai rời khỏi phòng ngay sau đấy, Donis cũng đi theo gọi lớn tên em.

- Fourth!

Không chỉ em, mà ngay cả anh cũng quay đầu lại. Donis từ từ bước về phía em, hỏi han.

- Sau hôm qua, sức khỏe của em vẫn ổn chứ?

- Em vẫn ổn, cảm ơn anh vì đã giúp em.

- Không có gì, chuyện nên làm mà.

Gemini đột nhiên vòng cánh tay mình qua lưng em, hơi kéo người em lại về phía mình. Bạn nhỏ hơi ngại nhìn người trước mặt, Donis không nói gì, nhưng thật ra đã thấy được hình ảnh thân mật đó của anh.

- Xinh đẹp, đây là...

- À, đây là đàn anh Donis. Người mà tới qua em đã nói với anh đấy.

- Chào cậu! Cảm ơn vì hôm qua đã giúp người của tôi.

Donis xua tay mình, nở một nụ cười gượng gạo trả lời anh. Vì cậu nghe rất rõ lúc anh nhấn mạnh người của tôi, qua lời nói này, cũng không thể không đoán được đang khẳng định chủ quyền rồi.

- Không có gì đâu ạ! Không ai thấy vậy mà không giúp đâu. Với lại, một người vừa xinh vừa giỏi giang như Fourth, tôi không đành lòng để em ấy như vậy.

Qua hàm ý câu nói đấy, anh có thể nghe được rõ sự khiêu khích từ Donis. Gemini nở một nụ cười nhẹ, nhưng nụ cười này giống như đang khinh bỉ tên được gọi là đàn anh trước mặt đây, cái nụ cười đó cũng làm cho Donis e dè hơn mọi phần.

- Vậy sao? Fourth nhà tôi đúng là xinh đẹp và giỏi giang thật. Cậu cũng không phải lả người đầu tiên khen, vì ngày nào, tôi cũng dành lời khen như này khi em ấy vừa thức, những lúc ngủ, hay chỉ là những lúc ngồi cạnh nhau. Hay là... Những lúc nhìn nhau như này nữa.

Gemini cúi mặt mình xuống tầm thấp, để mặt mình gần mặt em hơn, cạ đầu mũi mình vào mũi của người nhỏ hơn. Fourth đã quen với việc này, nên cũng nghiêng qua lại cạ mũi mình vào mũi anh, rồi chợt nhớ ra vẫn còn người đang ở đây.

- Vẫn có người đang ở đây mà.

- Anh quên!

Gemini đưa đôi mắt sắc bén của mình về phía Donis, trùng hợp thay, người kia cũng đang nhìn anh chằm chằm, vẻ mặt không có biểu hiện gì chỉ là nhìn như vậy. Donis mặt dù không có biểu cảm gì để cho đối phương biết, nhưng trong thâm tâm cũng đang cảm thấy khí chất của anh đang áp chế. Dù có như nào, thì cũng phải công nhận người đà ông trước mặt này phải khiến cho người khác phải e dè, sợ sệt.

Gemini ôm eo em xoay người bước đi, cũng không chào hỏi người kia một tiếng, anh đã thấy bản thân khiến cho Donis phải dè chừng hơn so lúc nãy, thì mới không dọa nữa.

Đụng tới ai thì đụng, chạm tới ai thì chạm. Nhưng đụng, nhưng chạm tới Fourth, xinh đẹp của cảnh sát Gemini này, thì đừng mong là sẽ có thể nghênh ngang với những thứ mình vừa làm. Càng phải hiểu rõ người đứng kế bên anh là ai, được anh cưng chiều như nào.

Muốn xơi cảnh sát Gemini không dễ, muốn cướp Fourth của anh càng khó hơn.

Có lẽ, Donis cũng đang thấm nhuần những điều ẩn ý của anh vừa rồi. Hoặc là không.

Hai người sải bước về phía bên ngoài cổng trường, vừa đi vừa tình tứ với nhau, Gemini không ngại đặt lên môi Fourth vài nụ hôn, bạn nhỏ phải quay qua anh nhắc nhở cả hai còn đang ở trường học. Chứng kiến những điều đấy, Donis chỉ biết nhìn lấy, tay cũng vô thức siết chặt cũng không hay biết. Ngay cả chính bản thân người này cũng không để ý đến, chỉ mãi nhìn về phía trước.

------------------------------------

Xin chào mọi người, lại là mình đây. Mình vẫn ở đây nè.

Chúc mọi người đọc vui vẻ.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com