TruyenHHH.com

Rpf Minecrafttransfic Chi Don Gian La Mot Chu Blob Va Mot Chu Heo

Đã vài ngày trôi qua. Đã vài ngày sau khi Kristin về nhà, vài ngày sau khi Philza mang về hai người biến hình. Cho đến hiện tại, đó là một quãng thời gian tốt đẹp.

Trời đã sáng và Phil đã nghe thấy tiếng động vang lên trong phòng khách, ông nghĩ ngay đến con heo và con blob nào đó. Hai đứa nhỏ này vẫn luôn hay dậy sớm, ngẫm lại thì cũng có lý vì bọn chúng đã tự nhận bản thân là những nhà lữ hành mà. Mặc dù cho đến nay chúng vẫn không tiết lộ thêm bất cứ điều gì khác nữa. Có lẽ chúng đang cố che giấu sự thật rằng hai đứa nó là người biến hình với Kristin. Đến bao giờ ư? Chẳng ai biết được. Hoặc hai đứa bị bắt quả tang hoặc do chúng tự mình tiết lộ. Những gì mà Dream và Technoblade nói mới là điều quan trọng với Philza.

Con chim già cuối cùng cũng quyết định rời giường. Sau khi đặt một nụ hôn lên tóc vợ mình, ông ra khỏi phòng - trong bồ quần áo ngủ, và nhìn thấy heo nhỏ Techno đang tựa hai chân trước lên cánh cửa với blob Dream trên đầu, đang chuẩn bị dùng miệng vặn tay nắm cửa. Tuy nhiên hai đứa đang đông cứng tại chỗ vì chúng nghĩ sẽ đụng phải Kristin thay vì Philza.

Hai kẻ biến hình thở phào nhẹ nhõm thấy rõ.

Nhưng mà, Phil vẫn cứ là trở thành một vấn đề với cặp lông mày nhíu lại và hai cánh tay khoanh trước ngực.


"Ái chà... hai đứa đang làm gì thế?" Người đàn ông tóc vàng hỏi. Ông hạ giọng để không làm phiền đến vợ mình.


Heo nhỏ Technoblade né tránh ánh mắt của ông trông khi blob Dream nhìn lại Philza với vẻ gần như là thách thức và bực dọc.


"Cái- Nghe đây chàng trai, cho dù hai đứa đã tháo băng rồi nhưng ta vẫn chưa cho phép hai đứa ra ngoài đâu đấy."


Con blob kêu lên với ông như thể nó thật sự hiểu điều ông muốn nói, ông lão người chim đã phản ứng lại ngay. Ông nhớ có một lần hai đứa đã thử chuồn ra ngoài. Lúc đó chúng vẫn còn quấn băng khắp người như xác ướp và Philza hoàn toàn không có ý định cho chúng nó ra ngoài dù chỉ là nửa bước. Nhưng hai thằng nhãi này không hề có ý khoan nhượng và đoán xem? Philza đã chuẩn bị sẵn sàng cho mọi trò mèo mà bọn chúng dám thử. Thật không may cho ông lão, hai đứa nó lại thực hiện cái kế hoạch quỷ quyệt nhất.

Làm bộ đáng yêu hết cỡ

Đúng vậy, kể cả Techno! Philza không thể hiểu nổi. Trong một đoạn thời gian ngắn chăm sóc hai thằng nhóc này, ông đã nghĩ mình đã quen với ít nhất là những điều cơ bản về tính cách của mỗi người. Và Techno đáng ra phải phản đối cái trò đó mới đúng!


Và rồi ông bỗng nhiên đang đứng

Ở ngoài

Với vợ mình.

Tay ông ẵm chú heo còn con blob thì đang trong tay người vợ. Những tiếng kêu vui vẻ, tiếng khụt khịt và tiếng cười khúc khích vang lên khi những con quạ bay xung quanh họ - những con khác chỉ cho họ vài thứ để giải trí.


"Ta không biết lần đó hai đứa đã làm cái gì, nhưng trò đó chỉ có tác dụng một lần thôi nhóc con! Chắc chắn lần đó hai đứa đã nhằm vào vợ ta, với ta thì không có cửa đâu nhé!" Ông tuyên bố.


Blob Dream khom người và gầm gừ với Phil. Technoblade tội nghiệp lúng túng quan sát hai người, chuẩn bị tâm lý sẵn sàng. Tuy nhiên, anh rất muốn nhắc cho Dream hay, thậm chí là Philza cũng được, rằng khi ở trong hình dạng này anh không hề thích thú với việc đứng bằng hai chân chút nào. Kể cả là khi có cái cửa để mà dựa vào đi chăng nữa... cả người anh đang bắt đầu kêu gào rồi đây này!!! Công bằng mà nói, con heo sẽ rất cảm kích nếu được ra ngoài, vì sự buồn chán khi phải ở lì trong nhà đang bắt đầu khiến anh muốn điên lên được. Nếu như đã không thể thoải mái biến hình hay là đấu tập, thì tối thiểu cũng nên để họ được tự do vận động trong một không gian rộng rãi hơn chứ. Rồi anh cảm thấy Dream di chuyển.


"Ấy-ấy... Không được." Philza cảnh cáo.

Dream nhích lại gần tay nắm cửa.

"Ta đã bảo là không được cơ mà, Dream."

Dream nghiêng người.

"Đừng có thách thức ta nhóc con..."

Con blob há miệng ngậm lấy tay nắm cửa.

"Thôi ngay."


"Techno, ta biết là chú mày đang giúp cậu ta đấy!"


"Ta thách chú mày vặn cái tay nắm đó đấy..."


Blob Dream đang chuẩn bị bất chấp thực hiện thách thức thì một âm thanh vang lên khiến cả ba giật mình - làm cho Technoblade mất thăng bằng.


"Có chuyện gì thế?" Giọng của Mumza vang lên sau lưng Phil.


Đáp lại người phụ nữ là một sự im lặng kéo dài, rồi một âm tiết vọt ra khỏi miệng Philza, và sau đó căn nhà tràn ngập tiếng nói huyên thuyên của Phil và âm thanh ríu rít ồn ào của Dream.

Điều duy nhất mà Kristin biết là cả hai đang phàn nàn về vấn đề gì đó.


"Được rồi được rồi," Cô vừa đi về phía sofa vừa vẫy tay. "Ồn ào như thế này có phải hơi sớm quá rồi hay không? Xem này, hai người làm Techno khó chịu rồi đấy." Kristin nói thêm, bế chú heo vào lòng. Mặt khác, Technoblade lại cứng đờ— anh vẫn đang cố gắng làm quen với việc đối phương thể hiện tình cảm bằng hành động.


Philza với Dream vẫn còn bận lườm nguýt nhau cháy bỏng rồi mới quay lại nhìn người phụ nữ duy nhất trong nhà - người đang mở to mắt nhìn chằm chằm cả hai. Không một ai lên tiếng cho đến khi heo nhỏ Techno khịt mũi với Dream. Con blob xấu hổ kêu lên rồi nhảy về phía Kristin và tạo ra một âm thanh có thể coi như là một lời xin lỗi.

Cô bật cười.


"Không anh bạn nhỏ ạ... ta nghĩ cậu nên xin lỗi Dadza mới phải!"

"Đừng giới thiệu cho chúng cái biệt danh đó-"


Ông ngậm miệng khi bắt gặp con blob đang ngẩng đầu nhìn mình chằm chằm. Rồi sau đó Dream hừ một tiếng rồi quay đi.

Cái thân thì bé xíu mà cái thái độ thì to không ai bằng!!


"Ái chà... tỏ thái độ cơ đấy. Biết rồi nhé." Mumza nhận xét với vẻ thích thú.

"Xem xem em đã làm cái gì thế này." Ông lão người chim nói, tay bóp bóp sống mũi.

"Gì cơ chứ?! Em đã làm gì nào? Em vừa mới dậy thôi mà..." Kristin ra vẻ bực bội thắc mắc.

"Em làm hư hai đứa nó rồi... bây giờ chúng nó bắt đầu nổi loạn rồi đấy..." Phil rền rĩ.


Không phải cái đó chỉ có bọn thiếu niên mới có à?


"Em không nghĩ hai đứa nó là trứng thối* đâu, Dadza ạ..." Cô cười khúc khích.

(*) Spoil: 1.làm hư (chiều hư) ai/ 2.làm hư (thối) cái gì 

"Thôi đi mà..."


Tình yêu của ông bật cười trước sự xấu hổ của ông một phen rồi mới hỏi.


"Thế rốt cuộc là có chuyện gì thế?" Kristin quay sang nhìn con blob. "Tại sao nhóc lại cãi nhau với Dadza thế, hử chú blob nhỏ giận dữ?"

"Hai đứa chúng nó muốn lén chuồn ra khỏi nhà..."


Ba người họ thấy cử chỉ của Kristin chùng xuống một tí, rồi cô lên tiếng.


"Hai đứa... muốn rời đi sao?"


Philza quá choáng váng trước giọng điệu của cô, đến nỗi chính Dream là người ngay lập tức phản ứng bằng cách lắc đầu dữ dội - đồng thời kêu lên rối rít. Trong giây lát, cả Mumza và Dadza đều lo là Dream có thể sẽ bị chóng mặt nặng.


"Được rồi..." Cô mỉm cười. "Mumza chỉ là cả nghĩ một tí thôi! Nhớ nhé, chúng ta không ép hai đứa làm những gì hai đứa không thích nhưng mà..."


Kristin hít một hơi thật sâu.


"Nếu hai đứa quyết định rời đi... thì hãy chào tạm biệt chúng ta trước được không? Đừng tự nhiên biến mất nhé."


Sau đó chỉ có im lặng. Làm sao... bọn họ biết phải trả lời thế nào bây giờ? Philza nên nói cái gì cho phải đây? Ông đã hứa với cả hai— cụ thể là Dream, sẽ để hai đứa tự do rời đi nếu như chúng muốn. Và Philza vẫn sẽ giữ đúng lời hứa của mình. Thế nhưng tại sao nó lại... cái gì...

Chẳng lẽ bọn họ lại trở nên... gắ-Không. Ông sẽ không nói ra từ đó đâu. Ông nên dừng lại ở đó thôi.

Ông là một người biết giữ lời.

Dream thốt lên một âm thành líu lo, kèm theo một cái gật đầu và Phil cảm thấy mình thở dài.

Một tiếng kêu rất nhiệt tình. Đầy hứa hẹn. Rất... an tâm.

An tâm về cái gì mới được?


Không... Không được, Philza. Hai người họ không phải thú cưng. Cũng chẳng phải trẻ con. Thôi ngay đi.


"Dù- dù sao đi nữa..." Mumza hắng giọng. "Ta nghĩ chúng ta nên nghe lời Dadza. Ý ta là, chúng ta còn chưa ăn sáng nữa mà!"


Cô đặt chú heo xuống.


"Chúng ta sẽ bàn chuyện đó sau. Chờ bọn ta chuẩn bị bữa sáng nhé, được không nào?" Kristin nói, và cả hai đồng thời gật đầu.


Hai người nhìn cặp vợ chồng già đi vào bếp, rồi Dream cảm thấy Technoblade ủn mình một cái. Con blob nhìn con heo, khiến con heo tha cậu đi. Một tiếng kêu bối rối vang lên từ con blob khi con heo đi về phía phòng ngủ của hai người họ.

Blob Dream, lúc này đang ngồi trên sàn nhìn heo nhỏ Technoblade chui xuống dưới đống quần áo và biến hình. Dream ngã ngửa ra sau khi bị Techno búng một cái vào đầu và cậu ngay lập tức đáp lại bằng một tiếng gầm gừ nửa vời.


"Có đôi khi cậu làm tôi xấu hổ giùm đấy, biết không hả..."


Con blob trừng mắt lườm anh rồi nhảy vàp đống quần áo của mình và biến thành hình người.


"Cậu không có quyền lên tiếng. Cậu chả giúp được gì hết!" Dream nhỏ giọng mắng.

"Này, không phải là cậu không nghe thấy lúc ông già mắng tôi vì đã đẩy cậu lên..." Đối phương cãi lại.

"Không có nghĩa là nó có thể cản cậu lại!"

"Thế mà lại có thể đấy... nó gọi là sự tôn trọng, Dream."

"Cậu-"


Một tiếng cười trầm thấp khiến cậu thanh niên tóc vàng im lặng.


"Dù sao cậu cũng nên xin lỗi ông lão cho đàng hoàng. Cậu khá là trẻ con khi ở trong dạng blob đấy." Technoblade nhấn mạnh quan điểm của mình bằng những cú chọc nghịch ngợm vào trán người kia.

"Tại sao tôi lại bị cậu mắng vì thái độ của mình chứ. Hai chúng ta bằng tuổi nhau cơ mà..." Dream lẩm bẩm vuốt trán.

"Bởi vì rõ ràng là tâm trí của cậu không hề tương xứng với sự phát triển về thể chất."

"...chỉ biết ra vẻ."

"Tôi chỉ muốn nói rằng, đằng nào chúng ta cũng đang ở đây rồi - và vẫn chưa thể rời đi, ít nhất chúng ta cũng nên chú ý đến thái độ của mình, Dream. Nó không khó đến thế."


Cậu thanh niên tóc vàng không trả lời, mà chỉ giận dỗi bĩu môi. Từ bên ngoài, Technoblade nghe thấy tiếng bước chân đang tiến lại gần căn phòng mà bọn họ đang ở trong.


"Biến trở lại mau. Có người tới, chắc là 'Mumza' đấy." Thanh niên tóc hồng thông báo.

"Aww... cậu muốn gọi bà ấy là Mumza đến thế cơ à." Dream cười nhăn nhở.

"Câm miệng đi."


Không lâu sau khi hai người biến hình, cánh cửa phòng ngủ bị mở ra, người tới chính xác là người phụ nữ trong nhà - Kristin, nở một nụ cười ngọt ngào và dịu dàng gọi họ ra ăn sáng. Con blob nhảy lên lưng con heo và đi theo Mumza đến nơi mà bọn họ sẽ một lần nữa được thưởng thức những món ngon tuyệt trần của cặp vợ chồng già.




Bữa sáng đã trôi qua và Philza đi lại vòng quanh trong nhà - rửa bát đĩa, sắp xếp đồ đạc và bất cứ điều gì mà ông cảm thấy cần thiết. Tuy nhiên cùng lúc đó, ông cũng cảm thấy bản thân đang bị quan sát và bám đuôi. Ông quay lại với ý nghĩ có lẽ là Kristin lại muốn trêu đùa ông. Nhưng ông nhớ ra người yêu của mình hiện tại... đang ở một nơi nào đó. Ông quên mất. 

Thế nên ông nhún vai cho qua, nhưng rồi ông lại nghe thấy một tiếng động nhẹ quen thuộc, và lần này ông chắc chắn. Ông lại quay người, tay chống lên hông.


"Được rồi chàng trai, ta bắt quả tang nhóc rồi nhé... Lần này nhóc lại muốn làm cái gì đây?"


Từ phía sau một cái chân bàn, cái đầu của chú blob nhỏ thò ra nhìn ông lão. Rồi cậu nhảy ra khỏi chỗ nấp - khuôn mặt đỏ bừng và cái đầu thì cúi gằm.

Chết tiệt!

Khi Philza đang đấu tranh không biết có nên chất vấn con blob tinh nghịch có tiếng trước mặt hay nên đầu hàng trước cảnh tượng đáng yêu này, thì con blob lấy ra cái gì đó từ phía sau chân bàn và nhảy về phía Phil. Ông già người chim cúi xuống khi Dream lại gần ông, đặt xuống một bông hoa anh túc. Ông lão hơi kinh ngạc nhặt bông hoa lên và thấy Dream đang ngẩng đầu nhìn mình với một nụ cười ngượng ngùng. Philza cuối cùng cũng nhận ra toàn bộ những hành động vừa rồi là một lời xin lỗi.

Ôi chao, thế giới này thật là bất công...


"Cái con blob ngốc nghếch này..." Vị người chim thở dài với một nụ cười trìu mến, rồi ông chìa tay ra. "Lên đây nào."


Dream nở nụ cười tươi rói rồi nhảy lên tay đối phương với một tiếng kêu líu lo. Cậu được Philza đặt lên vai, sau đó cậu lại kêu lên ra hiệu vế phía cửa sổ đang mở. Nhìn ra ngoài, họ thấy Mumza đang cúi người với chú heo Techno bên cạnh. Cả hai ngẩng đầu lên khi blob Dream kêu lên gọi bọn họ. Kristin mỉm cười khi nhìn thấy bông hoa anh túc trong tay Philza.


"Cái gì mà Chúng ta nên nghe lời Dadza cơ..." Phil lên tiếng, trêu chọc vợ mình.

"Này, ý em là hoạt động thể chất rất tốt cho sự có thể. Và vì hai đứa nó từng bị thương nên bây giờ chúng cần có không gian để duỗi tay duỗi chân chứ, anh biết đấy." Cô bối rối trả lời.

"Dĩ nhiên rồi..." Ông cười.


Philza, cùng với Dream đi ra ngoài để xem hai người kia đang làm gì. Bầy quạ lượn lờ xung quanh họ khiến Mumza cứ cười mãi. Có mấy con đậu xuống để thi trừng mắt với Techno, người sẽ dịch chuyển một chút khiến chúng nó giật mình bay đi rồi lại quay về. Trước sự thất vọng của đàn quạ, Technoblade không ngần ngại ngó lơ chúng nó để đi đến chỗ Phil và Dream. Ông lão cố tình đặt con blob lên chỗ cổ con heo.

Đúng lúc đó, một con bướm lướt qua tầm mắt Dream. Con blob cúi đầu nhìn heo Techno với một tiếng kêu ríu rít rồi cả hai đuổi theo con bướm vô tội. Philza và Kristin ngồi xuống băng ghế nhìn hai người chạy vòng quanh bãi cỏ trước nhà. Người phụ nữ tóc đen kể rằng cô - cùng với Techno, đã cho cá trong ao và ngựa trong chuồng ăn uống cẩn thận, khiến ông thư thả hơn nhiều. Ông hạnh phúc thở dài. Hôm nay ông có thể nghỉ ngơi sớm hơn những ngày khác được rồi.


"Ôi, nhưng mà không được. Em vẫn chưa tắm cho chúng và cọ chuồng ngựa. Tại cũng không bẩn đến nỗi thế." Mumza nói thêm.

"Không sao cả... Chúng ta sẽ thu xếp cái đó sau khi hai đứa chơi mệt."


Ông nghe vợ mình cười. Kristin thấy vui, ít nhất chồng cô không còn bồn chồn như trước nữa. Họ tiếp tục dõi theo hai đứa nhóc trước nhà. Technoblade đã dừng lại khi mà - vì một lý do nào đó mà những con bướm bắt đầu lượn lờ trên đầu chúng, hoặc phần lớn là trên đầu con blob. Một con bướm vàng đậu lên mũi con heo. Heo nhỏ Techno lúng túng cứng người, đôi tai run lên nhè nhẹ. Có lúc Dream phát ra những âm thanh líu lo mà có thể hiểu là tiếng cười. Technoblade giật mình hắt hơi một cái khiến Dream bổ nhào lên đầu con heo và khiến mấy con bướm còn lại tản ra khắp nơi.

Cả hai không mất nhiều thời gian để thư giãn với đàn bướm và mấy con quạ. Philza nhìn chằm chằm vào nụ cười trên mặt Dream không rời.

Ông cứ nhìn rồi lại nhìn cho đến một thời điểm mà nụ cười đó không còn ngọt ngào như lúc ban đầu nữa. Ông cau mày lắc đầu, cho rằng mình nhìn nhầm rồi.

Lão già ngớ ngẩn

Dream vẫn đứng yên và trông giống như một bức tượng nhỏ đang cười trên đỉnh đầu Techno. Một con bướm bay đến gần khuôn mặt của con blob, rồi cậu ta đột nhiên mở miệng ngoạm một miếng hết cả con bướm vào miệng.


"CÁI ĐÉO GÌ-"

"Đáng yêu ghê..."


Phil quay đầu nhìn vợ, có chút bối rối trước những gì đang xảy ra trước mắt. Kristin nghiêng đầu mỉm cười, một tay ôm má. Vẻ mặt cô trìu mến đến lạ.


"Đ-đáng yêu á?" Ông hỏi.

"Đúng vậy! Xem cái mặt nó nhai chóp chép kìa."


Ừ thì đúng là một biểu cảm đáng yêu đấy nhưng mà... cậu ta... Dream vừa mới ăn một con bướm đấy! Cái quái gì vậy?! Đó không phải là vấn đề lớn vì thậm chí ngay cả Techno cũng không có phản ứng gì, ông chỉ giật mình vì Dream không phải vẫn là con người sao?

Blob Dream khó hiểu nhìn quanh khi đàn bướm hoảng hồn bay ra xa và mấy con quạ cũng điên cuồng vỗ cánh bay đi. Như kiểu cậu ta chưa từng nhai sống một con bướm trước mặt chúng nó vậy.

Con blob quyết định nhảy xuống khỏi đầu Techno để đuổi theo bầy quạ. Con heo nhỏ cũng tham gia cùng cậu ta. Trông hai đứa cứ như muốn thi xem đứa nào bắt được nhiều hơn ấy.

Ôi chao, mấy con quạ sẽ bị thương mất thôi.

Đột nhiên, heo Techno phanh lại và vội vàng tha Dream lên chạy vội về phía Phil và Kristin. Đôi vợ chồng già đứng dậy, cảnh giác trước hành động như chim sợ cành cong của con heo. Vợ ông lập tức ôm cả hai vào lòng.


"Kristin - cả ba người, tránh ra phía sau!"


Ông già người chim chỉ kịp ngửi thấy mùi thuốc súng thoang thoảng trước khi một tiếng nổ lớn vang lên. Philza dùng đôi cánh bọc lấy ba người, chờ cho đến khi bụi bặm lắng xuống. Khi dư chấn tan đi, ông lão tóc vàng đứng dậy, nheo mắt nhìn qua màn khói mờ mịt, lông vũ trên đôi cánh xù hết cả lên. Kristin vẫn giữ nguyên tư thế lúc trước với Dream và Techno, ai nấy cũng đều cảnh giác cao độ.

Làn khói dần tan đi và Phil nhận ra một bóng người vô cùng quen thuộc - một người đang vỗ cánh và mang theo người thứ hai.

Ông lão thấy đầu mình càng lúc càng nhức nhối.


"ĐÓ LÀ MỘT LỜI CẢNH CÁO! BỐ HÃY THẢ MUMZA RA NGAY LẬP TỨC!" Một giọng nói hét lớn.


Kristin trộm nhìn ra từ sau lưng Phil, khuôn mặt sáng ngời khi thấy bóng dáng hai người con trai, trong khi Philza thì bất lực che mặt.


"Ôi PRIMES ƠI! WIL! TOMMY! SÂN TRƯỚC NHÀ TA!"

"Đấy là cái giá phải trả vì đã độc chiếm Mumza cho riêng mình!" người con trai còn lại - cậu nhóc người chim còn lại lên tiếng, hai thân hình đang từ từ hạ cánh.

"Độc chiếm là cái thế nào hả Tommy. Con có thể đến chơi cùng Wilbur như thường lệ cơ mà!"

"Nah, Mumza liên lạc với bọn con trước, nói rằng bà sẽ ghé qua chỗ bọn con trước ngài!" Wilbur nói chắc nịch.


Phil quay sang nhìn vợ.


"Hehe... úi." Kristun ngượng ngùng nhìn ông.

"Mẹ àaaa..." Cậu con trai người chim khác - Tommy rên rỉ, đôi cánh của nó giật giật ra vẻ khó chịu.

"Ôi im lặng và ôm ba mẹ một cái nào!"

"Philza Minecraft thì không có đâu."

"CÁI GÌ CƠ?"


Con trai và vợ ông cười lớn, rồi Kristin kéo ông về phía họ. Ông thở dài và thả lòng trong vòng tay của ba người. Đây là họ - con trai ông, vợ ông. Cuối cùng thì... mọi người đều đã ở đây rồi.

Ôi mẹ kiếp, Primes ạ! Ông sắp khóc đến nơi rồi!

Ông rời khỏi cái ôm trước khi điều đó có thể xảy ra và tự làm xấu mặt bản thân. Trưng ra bộ mặt nghiêm nghị, Philza khoanh tay lại.


"Giờ thì, cái sân trước nhà ta." Ông ra lệnh, "Hoặc hai đứa sẽ phải nhịn món tráng miệng của mẹ."

"Ờ được luôn... rồi ai sẽ ăn nó đây. Lũ chuột chắc?" Tommy lầm bầm nhưng vẫn nhanh chóng bắt tay vào công việc. "Wilbur mới là người lên ý tưởng trò ném bom chứ bộ!"

"Chú mày đã đồng ý với nó, nhóc con. Giờ thì nhanh cái tay lên nào. Anh đây cần món tráng miệng!"


Lúc này thì cả Wilbur lẫn Tommy đều không chú ý đến sự hiện diện của một con blob và một con heo nhỏ. Dream và Technoblade quan sát toàn bộ câu truyện mà không hiểu nổi đầu cua tai nheo thế nào, và cuối cùng ngầm đồng ý với nhau là im lặng đi vào trong nhà.

Tommy với Wilbur còn đang bận bịu lao động tay chân thì thấy cha mẹ mình âm thầm trao đổi với nhau rồi vào nhà. Con chim non ngẩng mặt lên như nhớ ra diều gì.


"Chờ chờ chờ đã nào! Cái gì mà- Tại sao bọn con lại bị bỏ rơi ngoài này trong khi lý do duy nhất con với Wilbur đến đây là để làm bóng đèn* chứ hả!!" Nó hét toáng lên.

(*)Cockblock, a.k.a phá đám, xen vào (vô tình hoặc cố ý) chuyện giường chiếu của người khác :)))


"TOMMY!!"


Cái mặt già của Philza đỏ bừng còn Kristin thì vùi mặt vào hai bàn tay. Wilbur thì cười đến mức còng cả lưng.


"W-Wilbur! Con tiêm nhiễm vào đầu em trai con những cái gì thế hả?!" Người mẹ như muốn rít lên.

"CON KHÔNG PHẢI TRẺ-"

"Con không hề liên quan đến chuyện này!" Wilbur cười nắc nẻ. "Cơ mà nó cũng đúng đến một nửa ấy..."

"TA THỀ VỚI PRIMES, TA SẼ LÀM MỘT CÁI THẮT LƯNG DÀNH RIÊNG CHO HAI ĐỨA BAY BÂY GIỜ."


Lời cảnh cáo của ông bố khiến hai đứa con trai lạnh buốt cả gáy và vội vàng quay lại làm việc. Lúc vào nhà, sắc mặt của hai vợ chồng vẫn còn đỏ lựng. Nhưng ngay lúc ấy, một tiếng động vang lên từ phía nhà bếp. Cả hai lao đến và ở đó, Techno toàn thân ướt sũng, đang cố giúp Dream, đang vùng vẫy hết mình, đang bị kẹt trong một cái cốc thủy tinh dày. Kristin ngay lập tức nhấc cái cốc lên trước khi con blob bị ngạt chết.

Dù sao cũng đã bị ướt, Mumza gợi ý tắm cho con blob và con heo. Tuy nhiên, với cái cách mà người vợ cười thật tươi với Phil, ông không nhịn được mà nghĩ rằng ý định của Kristin không chỉ đơn giản có mỗi thế.

Và hóa ra...

Ông đã đúng. Sau khi lau khô người cho hai đứa, tình yêu của ông lôi ra một cái túi chứa một đống vải vóc bên trong - Không, là quần áo mới đúng. Philza, Blob Dream và heo Techno nhòm vào trong giỏ. Người phụ nữ tóc đen lấy ra một bộ đồ mà té ra đó là... một bộ trang phục cho thú cưng.


"Oa! Em mang cho hai đứa nó đấy ư?!"

"Dĩ nhiên rồi! Hai đứa bé này quá mức đáng yêu để mặc chung một cái áo choàng nhung chán ngắt. Hai đứa nó xứng đáng được ăn diện những bộ trang phục đẹp nhất!" Cô hưng phấn nói, đôi mắt sáng lấp lánh. (Techno sẽ ghi nhớ điều đó.)

"Em còn có cả cỡ của anh nữa đấy. May mà em cũng để của Tommy với Wilbur vào trong đó."


Và rồi một buổi trình diễn thời gian ngẫu hứng đã diễn ra, ngoại trừ việc... không có chuyện đó.


Điều đó không thật sự diễn ra.

Cả con heo lẫn con blob đều do dự trước việc thử đồ, nhưng mà sau đó cuối cùng Dream cũng từ bỏ và để mặc Mumza muốn làm gì thì làm.

Mặt khác, Technoblade thì...

Anh lùi về góc tường nhưng anh lại không phải là người cảm thấy lực bất tòng tâm. Philza tỏ ra e ngại, tay cầm một bộ quần áo trước mặt một Techno cọc cằn. Dream thì chắc phải thử đến bộ thứ hai thứ ba rồi, còn Phil thì vẫn đang dỗ dành chú heo nhỏ thử một bộ.

Tình yêu của ông và chú blob bé con đang cười trên sự đau khổ của ông D:...

Sau một lúc lâu, ông nhận ra tiếng gầm gừ của Techno đã chuyển hướng sang con blob nhỏ đang tiến lại gần. Không hề bối rối, blob Dream đứng trước mặt heo Techno, rạng rỡ khoe ra bộ trang phục trên người đầy tự hào. Khuôn mặt hơi ửng hồng và đôi mắt hạt cườm khép lại thành một khe hở. Cậu đang mặc một cái áo choàng hoàng gia màu xanh lam. Lớp lông mềm mại phủ trên người và hai sợi dây nhỏ bằng vàng treo lỏng lẻo trước nơi được coi là 'ngực' của cậu ta. Và một chiếc vương miện vàng đính ngọc lục bảo xanh biếc được đặt lên cái đầu tròn xoe nhỏ tí hin của con blob một cách hoàn hảo.

Bạn gần như có thể nhìn thấy những ánh sáng lấp lánh nhảy nhót xung quanh blob Dream khi cậu giới thiệu diện mạo mới của mình với Techno.

Trong khi heo Techno còn đang bận bị mê hoặc, Kristin và Philza chớp cơ hội giữ anh lại. Cuối cùng bọn họ cũng tròng được lên người anh bộ trang phục hợp rơ với bộ của Dream, ngoại trừ việc Techno mặc thêm một thứ trông có vẻ như là một cái áo sơ mi trắng dưới tấm áo choàng. Kristin với Dream thì thích thú kêu lên còn Phil thì thở phào, bởi vì con mẹ nó cuối cùng cũng xong!

Technoblade không vui tí nào

Dream nhảy về phía anh và nhìn anh với ánh mắt ngưỡng mộ, nhưng Techno chỉ trợn mắt. Thứ phản bội! Anh đã thật lòng... ừ, cảm thán vẻ ngoài của Dream, thế mà nó chỉ là một âm mưu nhằm đánh lạc hướng anh thôi à!?

Đúng là thứ tình bạn plastic...

Blob Dream nhảy lại gần anh, ngiêng người chạm vào nửa dưới khuôn mặt anh và dụi nhẹ một cái. Một hành động mà cả hai đều hiểu là một sự yêu mến.


Thôi được rồi, có lẽ là anh cũng có tí vui vẻ.


Anh để đối phương tiếp tục hành động đó, và con blob cũng rất vui vẻ mà làm thế, thỉnh thoảng lại phát ra một tiếng kêu khe khẽ. Cả hai người đều chìm đắm trong niềm hạnh phúc của mình mà không biết đôi vợ chồng già như muốn bật khóc khi nhìn thấy cảnh tượng trước mắt.

Kristin cẩn thận lấy máy ảnh ra và chụp lại một kiểu.

Cả hai đều dừng lại nhưng mà tuyệt cú mèo! cô chụp được rồi! Cô xứng đáng được nhận một cái vỗ vai khích lệ, mà cô cũng nhận được nó ngay lập tức từ người chồng cũng đang vui vẻ không kém mình.


"Ta xin lỗi... nhưng mà hai đứa đáng yêu muốn chết!"


Tiếng mở cửa vang lên


Và theo sau là một tiếng hét.


"Tommy--!"

"Cái quái g- CÁI QUÁI GÌ THẾ NÀY!! Bọn con chỉ vắng mặt có một tí thôi mà HAI NGƯỜI ĐÃ THAY THẾ BỌN CON RỒI Ư?!"


Blob Dream nhăn mặt trước âm lượng của cậu nhóc người chim, trong khi heo Techno lầm bầm mấy tiếng và vô thức rúc đầu vào người Phil.


"Tommy, nhỏ tiếng thôi con yêu... Thính giác của Techno nhạy lắm đấy." 

"HAI NGƯỜI ĐÃ--"

"TOMMY!"

"--ĐẶT TÊN CHO CHÚNG R-"


Một bàn tay xuất hiện bịt kín miệng của chú chim non, và Wilbur xuất hiện phía sau cậu ta.


"Bố mẹ bảo chú mày Câm miệng, thì thằng quỷ con mày im miệng lại đi!" Cậu thanh niên tóc nâu nói thẳng, khiến Tommy đánh văng cái tay anh ta ra.

"ANH DÁM ĐỂ CÁI TAY BẨN THỈU Đ-"


Philza cảm thấy sức nặng trên đùi mình nặng thêm một chút và thấy chú heo nhỏ đã bất tỉnh. Dream nhận ra điều đó ngay tức thì và phẫn nộ gầm gừ.

Ôi không...

Con blob nhảy về phía Tommy, người vẫn còn đang choáng váng bởi sinh vật bé xíu quái dị trước mặt. Nó vẫn chưa nhận ra hành vi gây hấn đó là nhằm vào mình, cho đến khi


Một âm thanh va đập mạnh vang lên.


Tommy ngã ngửa ra sàn với một chú blob hung dữ trên ngực, đang trợn mắt lườm mình.



Đầu tiên, Phil không hề biết rằng một con blob có thể nhảy cao và mạnh mẽ đến thế.

Thứ hai, nhắc nhở mọi người, và bầy quạ, đừng bao giờ chọc điên chú blob bé xíu này.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com