TruyenHHH.com

Rosekook Ver Ngoan Do Em

Ngày hôm sau, lúc Park Chaeyoung tỉnh lại, cả người cảm thấy hoa mắt váng đầu, toàn thân không hề dễ chịu.

Nhớ ra sáng nay còn có tiết, cô nặng nề xoa đầu, bò xuống giường đi phòng vệ sinh để tắm rửa một cái.

Lúc đi ra, mấy người bạn cùng phòng đều đã tỉnh, Jennie dụi đôi mắt buồn ngủ, hỏi cô: "Chae Chae, cậu không sao chứ? Tối hôm qua cậu say mèm."

Park Chaeyoung giữ tóc cho khô, tìm quần áo trong tủ, sau đó quay đầu cười với cô nàng, "Mình tắm một cái nên tốt hơn nhiều rồi."

Vừa mới sáng, mọi người không có gì phấn khởi cả, ai nấy ngáp một cái rồi đi rửa mặt, thay quần áo.

Lúc bốn người cùng đi ra ngoài, cơn buồn ngủ đã biến mất, Jisoo mới có chút tinh thần, hỏi Park Chaeyoung, "Cậu còn nhớ chuyện tối hôm qua không?"

Sắc mặt của Park Chaeyoung lập tức giật mình, cứng đờ gượng cười hai tiếng. Cô mơ hồ nhớ, hình như là mình... cưỡng hôn Jeon JungKook.
Jisoo giơ ngón tay cái lên với cô, "Người chị em, cậu bạo đấy! Mình ngưỡng mộ cậu."

"Đi nhanh lên đi, lát nữa gặp căn - tin đông người rồi đến lớp muộn bây giờ." Park Chaeyoung lúng túng nói, kéo tay mấy cô nàng chạy về phía căn - tin.

Vào khung giờ này, căn - tin người đến kẻ đi.

Bốn người còn chưa tới được căn - tin đã nhìn thấy phía đối diện có bốn người sinh viên nam đi tới, xem ra là cũng tới căn - tin.

Bốn người dáng cao không thấp, lại có thêm giá trị nhan sắc nghịch thiên Jeon JungKook và khí chất thanh nhã xuất thần, đi giữa bốn người càng gây chú ý.

Jisoo giật giật cánh tay của Park Chaeyoung, ra hiệu cho cô nhìn về phía trước.

Park Chaeyoung thuận thế ngẩng đầu, chợt thấy Jeon JungKook dừng lại trước cửa căn - tin. Ánh mắt của anh cũng nhìn qua bên này, giống như đang nhìn cô vậy.
Nhịp tim của Park Chaeyoung nhất thời lỡ mất nửa nhịp.

Buổi tối hôm qua, cô đã mãnh liệt cưỡng hôn Jeon JungKook, bây giờ lại gặp, thật đúng là... oan gia ngõ hẹp!

Jeon JungKook đứng đó nhìn cô là có ý gì? Muốn tìm cô tính sổ à?

Cũng đúng! Đường đường là đại thần khoa Công nghệ máy tính, là nhân vật phong vân, tối hôm qua lại bị cô cưỡng hôn trước mặt mọi người.

Khó trách có chút mất mặt.

Bước chân đang đi tới căn - tin của Park Chaeyoung vô thức chậm lại.

Chỉ kiên trì đi thêm vài bước, cô thừa nhận mình sợ, dừng lại nói: "À ừm... tối hôm qua mình ăn nhiều nên hôm nay không đói lắm! Hay là các cậu đi mua cơm đi, mình tới lớp học trước để giữ chỗ giùm các cậu."
Mấy người bạn cùng phòng còn chưa nói gì, Park Chaeyoung đã nhanh chóng quay người, nhanh chân chuồn mất.
Somi nhìn Mingyu đứng bên cạnh Jeon JungKook một chút, mím môi, "Mình cũng không ăn đâu, mình đi xem Park Chaeyoung đây."

Nói xong, cô nàng cũng đuổi theo Park Chaeyoung.

Jennie và Jisoo hai mặt nhìn nhau.

Nhìn thấy Jeon JungKook, cô phải tránh cái gì? Dù sao đã theo đuổi được rồi, cả trường cũng biết, lúc này còn xấu hổ gì nữa?

Jeon JungKook nhíu mi nhìn bóng lưng "Đào mệnh" của Park Chaeyoung, ánh mắt chuyển qua hai người Jennie và Jisoo vừa đi tới, "Em ấy sao vậy?"

Jisoo cười, "Tiền bối, có lẽ là bạn gái của anh nhìn thấy anh nên nhớ lại chiến tích huy hoàng buổi tối hôm qua, cho nên mới xấu hổ không có mặt mũi nhìn anh đấy ạ."

Jeon JungKook nhìn thân ảnh của Park Chaeyoung, cảm thấy không giống. Dựa theo tính cách của Park Chaeyoung, hẳn là cô không phải người có da mặt mỏng như vậy.

Trừ phi chuyện tối hôm qua, cô vẫn chưa nhớ lại hết!
Jeon JungKook nhìn thời gian, hỏi: "Tiết thứ nhất của các em học ở phòng nào?"

Jisoo: "Phòng C401 ạ."

Jeon JungKook vào đại sảnh căn - tin, xếp hàng mua bữa sáng, thuận tiện nói với Mingyu, "Mình với giáo sư Trần đi Đại học A, hạn nghỉ hết trưa hôm nay, cho nên tiết sáng nay mình không tới đâu."

Mingyu ngây ra một lát, "Vậy cậu đi đâu?"

"Phòng học khoa Cơ khí - Điện tử."

Mingyu nghĩ nghĩ, sau đó mua hai phần ăn sáng. Lúc đi từ căn - tin ra thì đưa cho Jeon JungKook một phần.

Anh biết Mingyu có ý tứ gì, liền nhận lấy phần ăn.

"Đừng nói là tôi mua." Mingyu nói xong, rời đi cùng với Yugyeom và Bam Bam.

...

Somi đuổi kịp Park Chaeyoung, hai người cùng nhau đi tới phòng học. Lúc này còn sớm, phòng học chưa có nhiều người.

Hai người tìm chỗ ngồi xuống, thuận tiện giúp hai người cùng phòng còn lại giành chỗ ngồi.
"Cậu sao vậy? Sao nhìn thấy Jeon JungKook lại chạy?" Somi hỏi.

Nhắc đến chuyện này, trên mặt Park Chaeyoung liền lộ ra một tia u sầu, thở dài một tiếng.

Cô gục xuống bàn, mặt ủ mày chau, "Mình cảm thấy thất bại ghê gớm, theo đuổi người ta đến mức ấy. Kể cả chuyện tối qua, mình đã theo đuổi anh ấy ba lần rồi! Quá tam ba bận, mình thật không có tự tôn mà."

"Cái loại cẩu nam nhân Jeon JungKook khó theo đuổi này, mình nguyền rủa anh ta độc thân cả đời!" Park Chaeyoung cầm bút, tô tô vẽ vẽ vào sách.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com