TruyenHHH.com

Rosekook Ver Ngoan Do Em

"Tôi cho cậu mười phút để thu dọn chỗ này sạch sẽ, nếu không sẽ ghi tội chờ xử lý."

Jeon JungKook đứng trước mặt sinh viên nam kia, cao hơn cậu một cái đầu. Khí thế của anh bức người, ngữ khí tuy bình thản mà uy nghiêm.

Sinh viên nam đang tỏ tình cả người như nằm mộng, thấy nến dưới đất đều đã bị dập tắt. Trong lúc nhất thời, lửa giận xông ra, trán cậu ta nổi gân xanh, "Mày dựa vào cái gì mà tắt nến của tao? Có biết ông đây bày nến trong bao lâu không hả?"

Bày nến trên đồng cỏ căn bản là không ổn, cậu ta phải tốn hết mớ khí lực mới có thể bày xong!

Bày tỏ còn chưa thành công đã bị người ta cầm bình chữ cháy phá cho rối mù, lại còn ngay trước mặt nhiều bạn học như vậy. Sinh viên nam kia tức giận không ít, lập tức xảy ra tranh chấp, "Hội sinh viên tụi mày thì có quyền không cho phép người khác tỏ tình sao? Quản rộng quá rồi đấy!"
Jeon JungKook chỉ vào ngọn nến trên đất, "Cậu bày những thứ này trên đồng có, nếu như bốc cháy thì cậu có thể gánh nổi hậu quả hay không? Tự xưng là tiền bối năm hai, nhưng cậu lại ngây thơ làm ra chuyện nguy hiểm như vậy. Bởi vì nhu cầu riêng của bản thân mà không để ý tới nguy hiểm của người khác, còn muốn có được tình cảm của nữ sinh sao? Thật là nực cười!"

Sinh viên nam bị nói đến mức chột dạ, nhưng ngoài miệng vẫn khí thế, "Không phải là chưa cháy à? Chưa cháy thì mày quản tao bày cái gì?"

Hàng mày của Jeon JungKook cau lại, "Trong Nội tuy sinh viên đã viết rõ ràng: thao trường, rừng cây là nơi dễ xảy ra cháy nên cấm không được đùa với lửa. Nếu làm trái sẽ bị ghi tội và trừ hạnh kiểm. Cậu biết rõ mà vẫn cố vi phạm, phải xử nặng hơn, đưa lên phòng Giáo vụ làm việc. Cậu học ngành nào? Tên gì? Giảng viên chủ nhiệm là ai?"
Nói xong, anh ra hiệu cho người của Hội sinh viên bên cạnh lấy biên bản kẹp trong vở ra.

"..." Nghe thấy phải bị ghi tội và trừ hạnh kiểm, khí thế của sinh viên nam kia lập tức tan hơn một nửa.

Lúc nhìn qua Jeon JungKook, trên mặt câu ta dần trưng ra nụ cười, "Bạn học à, tôi chỉ đùa thôi, cũng chưa có thành ra hậu quả gì, sẽ không nghiêm trọng tới mức đó đâu nhỉ? Huống chi, nến đều bị các cậu dập tắt rồi, chuyện tỏ tình của tôi cũng bị các cậu phá, bây giờ tha cho tôi một lần, thế nào?"

Jeon JungKook liếc nhìn cậu ta một cái, "Bây giờ dọn sạch chỗ này đi."
Thấy anh chịu tha, sinh viên nam kia thở phào một cái, liên tục trả lời: "Chờ tôi một chút liền dọn ngay."

Nói xong, cậu ta đi tới trước mặt Park Chaeyoung, đưa hoa hồng trong tay cho cô, khẩn trương mở miệng, "Hôm nay có chút bất lợi, chỉ là em có đồng ý làm bạn gái của anh không?"
Jeon JungKook nhìn chằm chằm hoa hồng trong tay của sinh viên nam, lông mày nhảy bình bịch mấy lần. Anh đen mặt thúc giục, "Dọn ngay bây giờ!"

"Hội sinh viên các cậu không có nhân tính sao? Nếu đều bị các cậu dập, có thể đừng xen vào chuyện của ông đây nữa không hả? Một lát rồi dọn không được à?" Sinh viên nam kia tức hồng hộc.

Jeon JungKook nhấp nhẹ môi mỏng, ánh mắt nhìn qua người Park Chaeyoung.

Park Chaeyoung nhìn bó hồng kia, da đầu hơi tê dại. Cô trầm mặc mười mấy giây, sau đó do dự mở miệng: "Thật xin lỗi ạ, chúng ta... không hợp."

Sinh viên nam kia giật mình, xấu hổ lấy hoa về, "Không, không sao cả."

Park Chaeyoung lễ phép cười chào cậu ta, sau đó lôi kéo bạn cùng phòng ký túc nhanh chóng rời đi.

Jeon JungKook nhìn qua bóng lưng đào hoa của cô, lại nhìn về phía sinh viên nam kia, thái độ có chút hoà hoãn, "Tạm thời tôi không truy cứu chuyện tối nay. Cậu nhanh dọn chỗ này cho sạch sẽ, lần sau sẽ không ngoại lệ như vậy nữa."
...

Từ phòng vệ sinh đi ra, Park Chaeyoung vừa lau tóc vừa kêu Somi đi tắm. Sau đó, cô cũng tự mình đắp mặt nạ rồi bò lên giường nằm, hai chân gác lên tường, tóc dài ướt sũng thuận theo mép chiếu mà rũ xuống, nhẹ nhàng lay động chờ khô.

Jisoo ngồi trên giường của mình nghịch điện thoại, đột nhiên ngẩng mắt nhìn Park Chaeyoung, "Cậu nói thử xem, Jeon JungKook tối nay có phải là lấy quyền công mưu chuyện tư không? Cố ý quấy chuyện khi nãy ấy?"

"Hả?" Điện thoại của Park Chaeyoung đang bật nhạc, cô nghe không rõ lắm. Lúc này tiện tay tắt nhạc đi, "Cậu vừa nói gì cơ?"

Jisoo ngồi xuống, "Mình nói là Jeon JungKook không phải thích cậu đấy chứ? Anh ấy biết tối nay có người bày tỏ với cậu, cho nên lấy quyền công mưu chuyện tư, cố ý phá bĩnh."

Park Chaeyoung ngây ra một lúc, cảm thấy buồn cười, "Sao có thể chứ?"
"Sao lại không thể nào? Cấp bậc của anh ấy là nam thần, không sai. Nhưng mình cảm thấy cậu cũng được coi là nữ thần mà, ánh mắt của anh ấy cao đến đâu thì nếu thích cậu cũng không phải chuyện lạ."

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com