TruyenHHH.com

[Rhycap] Đừng lo lắng, cậu có tớ đây mà?

Chương XXIII

dngocdngoc

7 giờ 58 phút
Hôm qua em nói chuyện với Quang Anh đến tận đêm muộn mới ngủ, nay sáng ra đã bị tiếng chuông điện thoại đánh thức. Đức Duy dụi mắt, kéo nhẹ rèm ra. Ánh nắng chiếu thẳng vào khiến em nhăn mặt, quay sang nhìn điện thoại. Nửa tỉnh nửa mơ bắt máy

"Alo"

"Xinh đẹp dậy chưa? Tớ đang ở dưới nhà này, xuống mở cửa cho tớ với"

"Ừ...ừ đợi chút" Em chậm chạp trườn xuống giường, lấy hai tay xỏ dép một cách lười biếng. Đức Duy thở dài rồi chạy xuống nhà mở cửa

"Con mới dậy à?"

"Dạ...dạ vâng ạ!" Em ngoái lại khi nghe tiếng bố gọi, gật đầu

"Đi đâu đấy"

"Bạn con đến học...con ra mở cửa cho bạn ạ!"

"Ừ" ông nhấp một miếng trà. Em thấy điệu bộ khoan thai của ông thì khẽ rùng mình, không biết là do thói quen, hay vì những chấn thương tâm lý trong quá khứ

Cậu đứng trước cửa, ngay khi em xuất hiện thì cười tươi
"Xinh đẹp mới dậy à?"

"Ừ, vừa dậy. Vào nhà đi"

"Con chào bác!" Cậu cúi người "Ngại quá, không biết bác có nhà"

"Quang Anh à, bố mẹ con bên đấy lo cho con lắm, không biết học hành thế nào?"

"Dạ con cũng bình thường"

"Học giỏi không?" Ông đánh mắt về phía em

"Dạ giỏi ạ"

"Hơn con không?"

"Con..." Em khựng lại khi nghe câu hỏi của ông, nhất thời không biết trả lời thế nào cho phải. Nhưng có lẽ đúng là học lực của cậu nhỉnh hơn em thật, mặc dù chẳng thấy học gì bao giờ

"Dạ không dám, cậu ấy học giỏi lắm ạ" Quang Anh cười với ông, một tay đặt sau lưng em để trấn an tinh thần người nhỏ. Bố mẹ em và gia đình cậu từ nhỏ đã thân thiết, cậu tất nhiên cũng biết người đây là khó tính thế nào. Chỉ không biết em lại là con của ông

"Ừ, vậy hai đứa bảo ban nhau mà học nhé!" Nghe được câu trả lời vừa ý, mặt ông trong thoáng chốc cũng hiện lên sự hài lòng. Em dẫn cậu lên phòng, bảo cậu ngồi giường đợi rồi vào vệ sinh cá nhân

Quang Anh nằm xuống giường em, không quên chụp một tấm ảnh gửi sang cho Đăng Dương. Hắn đang ăn sáng, khi ảnh được gửi qua liền dừng đũa. Bĩu môi rồi gửi lại một voice chat
:"Sang chơi thôi đừng làm gì em nó nhé"

@rhyder.dgh
cứ thích làm gì đấy

/ting~/
:"làm gì là làm gì cơ"

Lạ thật, tự bảo rồi tự hỏi luôn. Hắn đứng dậy, định ra về thì thấy Pháp Kiều vào quán. Trông em vui lắm, chẳng biết có chuyện gì

Chính vì thế nên lại lấy hết can đảm đến bắt chuyện với em

"Kiều Kiều...cậu cũng ăn ở đây à?"

"Ơ, Đăng Dương" Y vui vẻ quay lại "Ừ, tớ hay ăn ở đây lắm! Trùng hợp quá, nay lại gặp cậu"

"Ừ...trùng hợp thật"

"Mà hôm trước...đi xem phim cậu thấy vui không?"

//Flashback//
Đăng Dương nhận được lời mời đi xem phim của y xong, về nhà cứ như cá mắc cạn ấy. Hết cười rồi lại dãy, người nhà thiếu điều chỉ muốn đưa hắn vào nhà thương điên. Lần đầu thấy ra ngoài hắn chỉn chu vậy, soi gương từ sáng đến tối, còn liệt kê các bước cần làm vì sợ có ấn tượng xấu

Đến trước giờ hẹn 5 phút, hắn còn chu đáo mua nước và bỏng ngô trước, để lát vào rạp không phải mất thời gian đợi, y sẽ được chọn chỗ vì đến sớm

Tính toán là thế, nhưng ai ngờ hôm ấy cả hai bao rạp. Chỉ có một cặp tình nhân và họ đến xem phim. Hai người ngồi trước mặt, thoải mái thể hiện tình cảm thì hắn cũng ngại lắm. Còn có Pháp Kiều bên cạnh, không thể tập trung xem được

Ra về, đầu hắn trống rỗng. Mặc cho y có lải nhải về phim thế nào, hắn cũng không lưu lại gì cả. Thế là đành biện cớ rồi về trước

//end flashback//

"Ừ...ừ phim hay lắm!"

"Tớ cũng thấy hay, mà cậu nhớ tên bạn thân nhân vật chính là gì không? Tớ thích cô ấy quá, mà... quên mất tên rồi"

Chết rồi, tên nhân vật chính còn không nhớ thì tên bạn thân nhớ thế nào

"Ừm...tớ...tớ cũng quên rồi"

"Tiếc thế" Y hơi xụ mặt xuống "Thôi không sao, Dương về cẩn thận nhé"

"Ừ...chúc cậu ngon miệng..."
___

"Ai cho nằm lên giường tôi" Em bước ra từ nhà vệ sinh, nhướng mày nhìn cậu

"Nằm chút cho quen thôi, đằng nào chẳng chung nhà"

"Ai thèm chung nhà với cậu" Em bật đèn phòng lên, cậu lại được đà rúc vào chăn, gọi thế nào cũng không ra

"Nhăn hết chăn của tôi bây giờ! Xuống còn dọn giường!"

"Nhưng đèn sáng lắm, tớ không chịu"

"Tôi bảo cậu đi ra...á!" Vừa đang ở đà chủ động, kéo chăn ra thì trong gang tấc đã bị cậu ôm cứng ngắt "N-này...Bỏ ra! đè lên chăn rồi!"

"Mặc kệ" Quang Anh dụi đầu vào hõm cổ em "Nhăn thì mua cái khác, tớ thừa tiền mua cả bộ chăn ga gối đệm cho cậu"

"Nhưng..."

"Nằm yên đi"

"Mẹ nó" Em ngọ nguậy, không chịu nằm yên. Nói không được thì lại dở thói côn đồ mà đánh cậu. Nhưng em càng làm thế thì chỉ có em là người mệt, dừng lại thở rồi tiếp tục chống cự. Quang Anh giả vờ ngủ, thấy hành động của em cũng phải bật cười thành tiếng. Hôn một cái lên trán rồi thả em ra

"Kinh" Em lấy tay lau mạnh chỗ cậu vừa hôn lên, ngồi bệt xuống đất

"Sao thế"

"Bỏ cái chăn ra"

"Người yêu xinh đẹp hay sao mà giữ thế" Cậu ngồi dậy, gập chăn gối vào cho em

"Ừ, chăn cũng là con người mà"

"Thế tối làm gì mà phải 'dọn' giường"

"Ngủ chứ làm gì"

"Chắc không? Cậu chỉ ngủ thôi ấy?"

"Nào..." Em lết đến cấu vào chân cậu "Đừng có trêu, tôi không thích thế"

"Nhưng tớ thích thế"

"Thích cái gì mà thích"

"Thích cái gì thì cậu phải biết rõ nhất chứ" Cậu cười, Đức Duy không biết đã nghe bao nhiêu lời tán tỉnh của cậu mà bây giờ vẫn e thẹn như lần đầu ấy

Tiếng gõ cửa vang lên, em giật mình đứng dậy mở cửa. Hoá ra chỉ là giúp việc mang đồ ăn sáng, có lẽ do hôm qua em nói không muốn ăn ngoài. Lễ phép nhận lấy rồi đóng cửa lại

"Cậu ăn gì đấy"

"Ngũ cốc hoặc...tôi không biết nữa" Em đặt khay đồ ăn lên bàn, kéo ghế ngồi xuống. Quang Anh gấp chăn xong cũng đi qua xem

"Phải rồi đấy, ngũ cốc. Ai mà giỏi quá ta"

"Im đi"

"Có cần tớ thử độc cho không?"

"Thử chết bố cậu đi" Đức Duy thảy thìa sang

"Vậy để tớ nhé~" Cậu cầm lấy thìa, ăn một miếng. Nuốt rồi giả vờ chờ đợi "Ừm...chắc không có độc đâu" Nhưng đến lúc em định ăn thì lại cản "Từ từ đã"

"Sao nữa"

"Nhưng lỡ miếng này có độc thì sao, để tớ đút cho"

"Cậu đút thì nó hết độc à" Em ngây thơ dật thìa lại, Quang Anh lại chỉ vào môi mình

"Ừ, vừa thử vừa đút"

"..."

_________________

oh shit oh shit oh shit, mng nhớ theo dõi MV mới của cap xinh và đẩy view cho ảnh naaaa<3

Chap này tự viết tự ngại ạ, lần nào viết kiểu này cũng ngại hết=))

Để tui chăm chăm rồi đúng lịch up thêm chap "Hai lần yêu em" nữa nhaaa<3

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com