TruyenHHH.com

Rhycap Call Me What

Warning: nhật ký của thợ săn hồng hài nhi - Rhyder 😈, ấm 🍓, trôn có lài ko có koo, KHÔNG CỔ SUÝ NẠN ẤU DÂM

- -

Mở đầu bằng một màn giới thiệu nho nhỏ, tôi là Nguyễn Quang Anh, con trai một của gia đình có truyền thống kinh doanh, cũng được xem là khá giả. Vì tính chất công việc, tôi thường ở nhà một mình trong cô đơn. Có lẽ đó là lý do mà trong tôi hình thành hai nhân cách. Tôi nhận biết được nhân cách thứ hai, lâu lâu lại còn cùng nó nói chuyện. Hiển nhiên là bố mẹ tôi không hề biết việc này.

Nói về nhân cách thứ hai, tôi tạm đặt cho nó cái tên là thợ săn hồng hài nhi. Bởi vì nó có tính yêu mãnh liệt với các bé trai, nhất là ở độ tuổi dưới 15. Hằng ngày nó tiêm nhiễm tôi bằng cuộc sống màu hồng với các bé, bằng những kích thích riêng tư về tình dục, dần dần tôi cũng khá hứng thú với bé trai.

Đó là năm tôi 18 tuổi, bố mẹ hỏi tôi muốn quà sinh nhật là gì, tôi nói rằng tôi muốn nhận nuôi một bé trai. Bố mẹ tôi có chút sửng sốt rồi họ quay mặt đi khóc thầm, thợ săn hồng hài nhi nói có lẽ họ nhận ra tôi thiếu thốn tình thương nên cần người bầu bạn. Một lý do nghe ấu trĩ kinh khủng, tôi biết mình muốn nuôi bé trai để làm gì mà.

Thế rồi, chưa đến một tuần, họ đã chọn cho tôi một bé trai trông trắng trẻo và đáng yêu hết mực ở cô nhi viện. Vừa nhìn thấy bé, phần dưới và nhân cách thứ hai của tôi đã rạo rực liên hồi. Gương mặt ngây thơ non nớt mới có 8 tuổi, với đôi mắt lúng liếng sợ sệt nhìn về phía tôi và cả cơ thể nhỏ nhắn, nuột nà đó nữa. Tôi nhớ mình đã nuốt nước miếng tận ba cái và niệm hơn 1000 lần phải kiềm chế trong đầu.

Khoảng thời gian 2 năm trôi qua nhanh như chó chạy ngoài đồng. Dưới sự tẩy não của tôi, tờ giấy trắng tinh tươm đã bị tẩy nát bét. Bé nó xem tôi là người thân duy nhất trên đời, tôi nói gì cũng đúng, nếu tôi có sai, tôi vẫn đúng. Bé được tôi đặt tên là Hoàng Đức Duy, chúng tôi cùng ăn cùng uống cùng ngủ, cùng làm mọi thứ. Nhờ vậy, tình cảm giữa chúng tôi khăng khít đến mức đáng kinh ngạc. Bé Duy càng dựa dẫm, ỷ lại vào tôi hơn, đến cả việc đi vệ sinh, ăn uống cũng là một tay tôi làm.

Tôi dường như quên mất nhân cách thợ săn của mình thì một ngày nọ, bé Duy lên cơn sốt cao. Thân nhiệt nóng như muốn thiêu cháy làn da tôi, bé nằm bẹp dúm trên giường chẳng thể làm gì. Tôi lo sốt cả vó. Tất bật ngược xuôi đưa bé đi bệnh viện. Mãi đến tối muộn mới về nhà, lúc này đã hơn 8 giờ tối, bé Duy cũng hạ sốt không ít. Nhưng vì không thể tự đi vệ sinh và vẫn đang ngủ mê man, bé đã tè dầm. Thế nên tôi phải giúp bé lau người thay quần áo.

Mới đầu vẫn còn bình thường, cho đến khi tôi lau đến thân dưới của bé. Có cái gì đó trong đầu tôi bắt đầu kêu lên inh ỏi. Tôi nhìn chằm chằm vào vùng tam giác trắng nõn phớt hồng, nơi có cái khe suối róc rách. Tôi bắt đầu tưởng tượng và tò mò về cái nơi đó. Có lẽ thời khắc đó, nhân cách thứ hai của tôi lại xuất hiện. Nó liên tục hối thúc tôi hãy banh chân bé ra và chiêm ngưỡng cái lồn múp rụp đó đi. Bao nhiêu lời ngon ngọt dụ dỗ tôi, cuối cùng tôi không chống lại được cám dỗ, tôi thả xích cho con thú bên trong mình.

Tôi tách hai chân bé sang bên, cái lồn đỏ hồng hào ập vào mắt tôi. Đến giờ tôi vẫn nhớ như in hai cánh môi xinh xắn che lấp nụ hoa e ấp bên trong như thế nào. Tôi nuốt nước miếng hai cái, cẩn thận dùng tay chạm vào viền môi. Cảm giác mềm mại như sắp tan ra kích thích tôi. Tôi dùng hai ngón tay vuốt từ trên xuống dưới, rồi tách hai cánh môi để lộ cái hột le bé xinh và cái lỗ nhỏ xíu đang khép mở. Có trời mới biết, lúc đó tôi nứng đến thế nào.

Tôi chạm vào hột le, nó giật lên một cái, đồng thời bé Duy rên một tiếng nhỏ như muỗi kêu. Chỉ với bấy nhiêu hành động thôi mà tôi tự tay dâng hiến bản thân cho nhân cách thợ săn hồng hài nhi. Nó chiếm lấy thân xác tôi, vẫn là Quang Anh tôi nên tôi sẽ xưng là tôi. Tôi như con sói đói úp mặt vào cái lồn nhỏ, tham lam hít hà mùi khai vì bé Duy vừa tè dầm. Dẫu vậy, đối với tôi nó vẫn là mỹ vị nhân gian. Tôi hít đến đê mê và ngây dại, để mặc bé Duy vẫn còn trần truồng trong đêm. Có lẽ do động chạm của tôi, bé hơi tỉnh giấc, bé bi ba bi bô nói bằng cái giọng nũng nịu thường ngày.

"Nhột quá."

Tôi dỗ dành bé, trấn an bé không sao cả, và rồi bé lại ngủ thiếp đi. Tôi hôn lên má em nhưng khác với nụ hôn phớt thường ngày, tôi liếm, nước miếng của tôi quét qua khắp mặt bé. Chẳng hiểu sao người bé lại thơm mùi sữa bột đến vậy, tôi ăn như bị nghiện. Rồi tôi chú ý đến bờ ngực phập phồng của bé, hai hạt đậu nhỏ đáng yêu thu hút tôi. Tôi ướm một chút, sau đó dứt khoát vồ lấy ngực mà xoa nắn. Tôi day nghiến đầu vú bé đến sưng lên, dựng đứng và căng cứng như phụ nữ mang thai. Trong một giây nào đó, tôi nghĩ trong đó có sữa. Vì vậy tôi lại bú mút vú bé như bú mẹ. Tôi dùng hết sức để mút, tưởng tượng có một dòng sữa ngọt ngào đổ vào miệng. Tay tôi sờ soạng khắp người bé, bé hơi khó chịu nên dần tỉnh lại.

"Anh, anh đang làm gì bé vậy?"

Bé Duy ngây thơ hỏi tôi khi thấy mái đầu tôi vẫn đang vùi trong vú bé. Tôi không phổ cập cho bé kiến thức về tình dục, nên bé chẳng biết gì cả. Tôi lấp liếm bằng một lý do kỳ cục nào đó.

"Bác sĩ nói làm thế này sẽ mau khỏi bệnh."

"Thật ạ?! Vậy anh mau làm nhiều lên, bé muốn nhanh khỏi để được đi chơi với anh."

Như tôi dự đoán, bé bị lừa một cách ngoạn mục. Thật ra không cần khỏi bệnh, bé vẫn đang được tôi chơi đây. Tôi thơm má bé một cái, bé cười khúc khích đáp trả tôi ba cái vào môi.

"Bây giờ bé nằm yên nhé, co hai chân lên, rồi dang ra như vậy, được không?"

"Vâng!"

Bé ngoan ngoãn làm theo lời tôi, sao đáng yêu quá vậy. Với sự phối hợp của bé Duy, lỗ lồn bé nhỏ hiện ra rõ ràng hơn. Tôi nói với bé hãy cố chịu đựng, tôi đang khám cho bé đây, không ngoan sẽ không được đi chơi nữa. Bé gật gật đầu, đôi mắt ngấn lệ. Xong xuôi công tác tư tưởng, tôi lấy một ngón tay chạm vào hột le, nhấn xuống hai ba cái.

"Hức."

Bé rên lên một tiếng nhỏ, chắc sợ tôi không dẫn đi chơi nên cắn vào gối. Tôi cười bảo bé cứ thoải mái rên rỉ đi, dù sao thì tiếng rên của bé mới là liều thuốc trị nứng của tôi. Tiếp tục, tôi gẩy gẩy hột le của bé, đắm chìm vào thứ đồ chơi tình dục mới. Phải nói là xúc cảm quá sướng, con cặc tôi bắt đầu biểu tình rồi. Nhưng chưa đủ, tôi chọc ngón tay khác vào cái lỗ phía dưới, bé a lên một tiếng dài. Lần này tôi không an ủi bé vì tiếng rên của bé nũng nịu làm sao, nứng làm sao. Cứ thế, tôi khám phá vào sâu hơn trong cái lỗ nhỏ. Vách thịt bao vây lấy ngón tay tôi, tôi cào nhẹ một cái, nó sợ hãi bỏ trốn. Tôi khuấy một vòng như lúc bé quậy cái ống hút trong ly trà sữa. Tần suất bé rên ngày càng nhiều hơn, gương mặt bé ửng hồng một phần do sốt một phần vì sướng, tôi đoán.

"Ưm hức hức anh..huhu..em ah..em muốn đi..tiểu."

Bé nức nở nói với tôi, thấy thế tôi đành rút ngón tay ra, chuẩn bị bồng bé vào nhà vệ sinh. Nhưng khi thấy cái hột le giật giật rỉ nước vàng, tôi lại nghĩ ra trò mới. Tôi bóp nó một chút, nước đái vàng khè trào ra một chút. Bé sợ hãi nói mắc tiểu, muốn tôi đưa đi tiểu. Tôi nằm ngửa xuống giường, bảo bé hãy ngồi ngang người tôi, úp cái bím nhỏ xinh đó vào miệng tôi mà đái vào. Bé lắc đầu nguầy nguậy, tôi đành phải nói là làm thế mới mau khỏi, tôi đang giúp bé chữa bệnh. Sau mấy lời dụ dỗ, bé mới chịu làm theo. Khoảnh khắc cái bím của bé phóng đại trước mắt tôi, tôi nhớ là mình đã cười rất đê tiện. Mọi khâu chuẩn bị đã xong, bé run rẩy đái vào miệng tôi. Mùi nước tiểu khai ngây ngấy bị tôi nuốt sạch, không chừa một giọt. Tôi không bài xích mà còn cảm thấy nó thơm ngon như nước ép. Bé đái xong muốn đứng dậy, tôi liền nằm hông bé kéo lại, bé mất đà ngã chồm lên mặt tôi. Nhưng tôi không quan tâm, tôi lè lưỡi bú lồn bé, húp sồn sột cái lồn đẫm nước hôi mùi khai. Ăn sò như thế nào thì tôi nhân mười cảm giác lên.

"Ưm ahh hahh..anh..lạ quá..hức..hahh."

Bé nắm chặt ga giường, tôi cảm nhận được bé run rẩy thế nào. Tôi vừa bú lồn bé, vừa chơi đùa cái hột le. Bé sướng đến mức lại đái ra thêm một ít nước. Chắc đã quá mệt, bé lăn quay sang kế bên tôi. Bé Duy thở dốc, chân vẫn còn run. Nhưng tôi thì chưa đủ, tôi vẫn còn con cặc chưa được làm gì. Cái bím hồng hào, múp rúp đang rỉ nước lồn không ngừng, mời gọi tôi đến húp. Tôi lại úp mặt vào nó, gác hai chân bé lên vai, bàn tay tôi cũng chẳng yên mà xoa nắn bầu ngực đáng yêu.

"Ahh hahh..anh ơi..hah..bé nóng quá..còn nóng hơn lúc bệnh nữa..hức..anh giúp bé với."

Tôi ngước lên nhìn bé, bé đang khóc đến đau lòng cầu xin tôi. Với cương vị là một người anh trai, đương nhiên tôi phải giúp bé rồi. Tôi liếm một vòng lồn rồi mới lưu luyến rời ra. Tôi cởi quần, con cặc của thiếu niên 20 tuổi đã hơi trưởng thành, căng cứng, nổi đầy gân và quan trọng là tinh trùng. Bé lần đầu thấy cái vũ khí như vậy, thắc mắc hỏi tôi đó là gì.

"Đây là vòi bơm sữa chua cho bé đó. Bé mà bú cho nó ra sữa chua rồi uống hết, là ngày mai sẽ khỏi bệnh."

Tôi nghe thấy chất giọng trầm khàn cùa mình nói như thế. Rồi tôi ngồi dậy, hướng dẫn bé bú cu cho tôi. Bé vụng về nửa quỳ nửa nằm, đôi tay nhỏ mập mạp chịu sức nóng của con cu khiến bé hơi chững lại. Bé lè cái lưỡi nhỏ liếm quanh con cặc tôi, như liếm một que kem. Rồi bé cho nó vào miệng. Con cặc tôi quá to để bé bú hết nên chỉ vào được cái quy đầu. Nhưng nhiêu đó đã là bước tiến lớn rồi. Bé ngậm đầu cặc tôi mút mát, tay vuốt dọc thân cây. Tôi sung sướng ngửa đầu rên rỉ.

"Bé ơi chuẩn bị ăn sữa chua nè."

Tôi vừa nói xong cũng là lúc sữa chua đặc quánh bắn vào miệng bé. Mùi lạ lạ khiến bé nhăn mặt nhưng vì muốn đi chơi và dưới cái nhìn chăm chú của tôi, bé vẫn nuốt cạn.

"Có ngon không?"

"Ngon ạ."

Bé nói dối không giỏi đâu. Bắt vào điểm yếu đó, tôi nói muốn phạt bé. Bé Duy sợ hãi xin lỗi tôi nhưng ý tôi đã quyết. Tôi bắt bé nằm sấp chổng mông lên trời. Cái khe lồn đẫm nước lấp lánh dưới ánh đèn. Bé khóc huhu cầu xin tôi nhưng tôi mặc kệ. Vì còn nhỏ, lỗ của bé không chứa nổi con cu tôi nên tôi đành chơi bé bên ngoài. Tôi chen con cặc vào hai đùi bé, xem đó là cái lỗ mà địt. Tôi nhấp nhả nhấp nhả liên tục, sướng đến mức chẳng còn nghĩ tới điều gì nữa.

"Anh hahh hahh..anh ơi.."

Bé gọi tôi trong nức nở, bé không biết điều đó lại càng làm tôi tăng tốc nhanh hơn. Bé bị đụ đến không giữ nổi tư thế quỳ, tôi ôm bé nằm nghiêng, để lưng bé dựa vào tôi, rồi tiếp tục địt. Tôi bắn ra trong đê mê, bé không bắn nhưng bé đái một vũng ướt nhẹp giường, hoà với tinh trùng của tôi. Tôi không ác đến mức bắt bé ăn sữa chua đâu. Lúc đó, nhân cách thợ săn nhường chỗ cho tôi. Tôi cảm thán một câu trong đầu.

"Hoá ra địt bé trai lại sướng đến thế."

Từ ngày đó, bé Duy và tôi thân thiết hơn nữa. Buổi tối chúng tôi sẽ cùng nhau "chữa bệnh". Hôm nào khát tôi sẽ bảo bé Duy đái cho tôi uống, còn tôi sáng nào cũng thủ dâm vắt sữa chua cho bé ăn ngũ cốc. Bé ăn đến là ngon lành, trộm vía bé ăn ngon ngủ khoẻ. À, vú của bé dưới sự săn sóc của tôi đã hơi có hình dạng rồi. Tròn 2 tuần nữa sẽ là sinh nhật 18 tuổi của bé, tôi đang suy nghĩ đứa con của chúng tôi sẽ là trai hay gái đây. Nếu là trai thì hừm 🌚🌚.

- -

Không cần đủ 100 cmt, tôi đã mang Quang Anh dịu dàng nhẹ nhàng đến rồi đây ❤️‍🔥❤️‍🔥❤️‍🔥

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com