Review Truyen Sung Cong
[ RÌ-VIU HAHAHA ]Đọc truyện này thực sự bất ngờ, ban đầu còn haha nhưng sau chỉ thấy sợ thay cho anh công : DCha của anh mất do tai nạn khi anh chỉ mới 5 tuổiTuy nói thụ với cha anh công là bạn nhưng cũng chả phải thân thiết gì mấy, cha anh công thì hòa đồng dễ gần nên rủ thụ tới nhà chơi. Nhìn thụ đô con như con gấu nên anh sợ không dám đến gần, sau này cha anh mất thì thụ tự động đến nhà muốn nhận nuôi anh. Lúc đấy thụ cũng hơi rén do nghĩ mình đảm đương không nổi trách nhiệm trông trẻ, nhưng sau khi thấy anh công khóc thì không hề hối hận khi đưa ra quyết định nàyHai người nương tựa nhau mà sống, anh công ở lâu cạnh thụ nên cũng hiểu được thụ có vẻ ngoài dữ dằn nhưng nội tâm mềm mại (với anh công), biết thế nên anh hay giả khóc để thụ mềm lòng không dám giận anh :))Ban đầu thụ không có ý tưởng xấu gì với anh nhưng ngủ chung với nhau lâu đâm ra thụ mộng xuân. Hoảng quá nên thụ muốn hai người tách riêng ra ngủ, anh công cũng ngoan ngoãn đi không nháo không khóc gì, nhưng do thụ bị ám ảnh chiến tranh nên không ngủ được khi thiếu anh, sau đấy lại cầu mong anh về ngủ chung :))( Đọc thêm đoạn nữa thấy anh công nhìn người thụ với lại khi biết thụ không có ý định cưới vợ thì anh vui vẻ, tưởng truyện chỉ hỗ sủng nên hơi thất vọng định bỏ, nhảy cóc luôn đến đoạn cuối, đọc qua đoạn cuối ta lại quay lại đoạn vừa nãy đọc lại từ đầu :)) )Tóm lại mình có thể nhảy la la đến đoạn anh công trưởng thành hơn, nhưng đừng bỏ qua đoạn thụ dẩm thu quần sịp anh :)). Anh được hoa khôi của trường tỏ tình, tuy đã thân cùng con này hơn năm rồi nhưng anh cũng chả có cảm tình gì nên nói muốn thêm thời gian trả lờiVà bằng cách nào đó thụ biết được tin này. Sau khi anh nhận lời đi chơi với hoa khôi và về muộn, thụ hỏi anh ăn chưa thì anh bảo anh chưa ăn, thụ bảo anh vào bàn ăn đi, anh cũng hơi nghi nghi khi nghĩ thụ chưa ăn nhưng thụ bảo thụ ăn rồi, thế là anh ngồi ăn vui vẻ. Ăn no đến nỗi không động đậy được, biết mình bị hạ thuốc nên tức giận nhìn thụ, thụ haha cưỡng hôn haha ép anh công run rẩy trong tuyệt vọng haha khiến anh công khócTừ những phản ứng hóa học trên chúng ta có thụ hắc hóa ta-da :))Không thể tin được người cha mà mình kính yêu lại làm ra hành động này với mình nên anh buồn lắm, nhưng càng sợ hơn là thụ sẽ làm những việc còn quá đáng hơn bây giờ nên anh hứa sẽ không qua lại với con kia. Ngày anh công từ chối con bé thì con bé khóc, mong ít nhất anh hãy cho nó một cái ôm, anh cũng mềm lòng nên ôm an ủiVà thụ núp đâu đó nhìn thấy hết mọi chuyện hihi :))Thụ lao lên đẩy con bé ngã lăn rồi ôm anh công vào lòng, anh công hoảng nên bảo con này đi ngay. Con kia vừa chạy xong thụ kéo anh công ra chỗ kín kín nói "ta thì không được nhưng con đỉii— kia thì được?", anh công vừa đau lòng vừa tức nói "cô ấy có tên mà, sao người lại nhục mạ cô ấy?". Thụ cáu x222, thụ trừng phạt anh bằng việc buscu anh ngay ngoài trời, anh la anh khóc không có tác dụng, đành chấp nhận chó cắn vậy :))Sau khi về nhà anh công tức giận lắm, nhốt luôn thụ bên ngoài không cho vào nhà, anh cũng chần chừ khi nghĩ mình hơi quá đáng với thụ, nhưng sau đấy anh còn tức giận nữa vì nhận ra thụ theo dõi anh :))Cả hai cãi nhau trong hình thức chỉ có 1 mình anh công chửi thụ :)). Ban đầu thụ cũng hăng đấy nhưng nhìn thấy anh công tức giận thế là cụp đuôi nhận sai :)). Thụ mặt dày ngỏ lời với anh mãi, anh công cũng đắn đo vì quan hệ của hai người không được đúng đắn, không người cha nào mà lại buscu con mình cả :))Cũng có vài lần anh đề cập thụ nên lấy vợ nhưng ngay lập tức thụ từ chối vì chỉ cần mỗi anh công. Tuy đến bây giờ anh công không hề yêu thụ nhưng cũng không hẳn là không chấp nhận được nên đồng ý có thụ làm tình nhânTừ tình thân chuyển thành tình nhân, thụ vui lắm nên hai người đ** ngay tại chỗ :)). Trong lòng thụ cũng may mắn vì anh công không từ chốiVì nếu anh từ chối, có khi thụ sẽ giam cầm anh rồi bẻ tay bẻ chân không cho anh tự do luôn haha đmm sợ vc : D Nếu anh mà từ chối thì thụ sẽ làm ra hành động khiến thụ hối hận cả đời, nhưng nghĩ đến việc anh công sẽ nhìn mình bằng ánh mắt căm ghét nên thụ vẫn còn lý trí để dừng lại. Biết rằng tính anh công ôn nhu hiền hòa nên thụ được đằng lấn tớiNgu thì chết nhưng thụ không ngu :)Truyện tạm chấp nhận, cân nhắc kĩ mới đọc hen : D
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com