TruyenHHH.com

Review Tieu Thuyet Ngon Tinh

Tác giả: Quỷ Miêu Tử

Thể loại: hiện đại, trinh thám, tâm lý tội phạm, siêu sạch, siêu sủng, chút sắc, HE

Độ dài: 120 chương  

Văn án:

Cô là thiên tài pháp y nổi danh lừng lẫy cả nước, chuyên viên đội Cảnh sát hình sự.
Anh là chuyên gia tâm lý học phạm tội nổi tiếng thế giới, chuyên gia suy lý logic trinh thám.
Hai thiên tài, cả hai đều là thiên tài.
Yêu nhau? Yêu nhau?
Cả hai đều biến thái? Rất rất biến thái.
Ngờ nghệch? Cũng đều rất ngờ nghệch.

Nếu như có một ngày, bạn gặp phải một người đàn ông như thế này:  

Hắn độc miệng, cao ngạo, IQ cao EQ thấp, tự phụ lại có chút cố chấp, nghiêm cẩn lại không mất đi vẻ gợi cảm. Tố chất thần kinh cực kì mẫn cảm sắc bén, cực kỳ có hứng thú đối với những sự vật, sự việc quỷ dị.

Như vậy, xin hãy liên hệ với Hứa Luật, bởi vì ~~
Tên 'Xà tinh' nhà cô lại chạy loạn!
Nam chủ: "Anh không mắc bệnh thần kinh. Anh là kẻ 'Tâm thần trí tuệ cao', em vui lòng dùng từ chuyên nghiệp hơn một chút được không? Cái gì gọi là 'Tâm thần trí tuệ cao', anh sẽ không giải thích với em, mất công em lại nói anh sỉ nhục trí thông minh của em."

*Nguyên văn là một câu nói kinh điển của nhân vật 'Sherlock Holmes của thế kỷ 21' (do hai nhà biên kịch Steven Moffat và Stephen Thompson viết kịch bản) "I'm not a psychopath, Anderson. I'm a high-functioning sociopath" (tạm dịch: Tôi không phải là kẻ tâm thần, Anderson. Tôi là một kẻ tâm thần trí tuệ cao).  

Nghề nghiệp của nữ chính Hứa Luật khá đặc biệt, cô là bác sĩ của người chết. Để thỏa hiệp giữa mong muốn con gái làm bác sĩ của bà Hứa và ước mơ trở thành cảnh sát của bản thân, Hứa Luật quyết định nộp đơn vào chuyên ngành pháp y. Đụng phải một vụ án tai nạn giao thông mà hung thủ có gia thế chống lưng khiến cô tạm thời bị điều đến thành phố khác, nhờ đó mà cô tình cờ gặp gỡ và trở thành bạn cùng nhà bất đắc dĩ với nam chính.

Đường Tố, hay còn gọi là Su T., chuyên gia tâm lí tội phạm đến từ Anh Quốc, cố vấn đặc biệt của FBI, không thích giao tiếp và cảm thấy mất thời gian khi nói chuyện với người không có logic, cực kì cuồng ăn cá, ghét mèo nhưng lại nuôi tới 4 con mèo: Arthur,  Agatha, Allen, Queen (tất cả đều là tên các tiểu thuyết gia trinh thám nổi tiếng thế giới). 

Ngay cả Hứa Luật cũng không hiểu tại sao mình lại đồng ý sống chung nhà với anh: nơi mà đôi khi sẽ xuất hiện một số đồ vật kì lạ dọa người như bình thủy tinh chứa nhãn cầu và n bộ phận cơ thể con người khác, nhưng pháp y Hứa là ai chứ? Cô đã nhìn mấy thứ này nhiều đến phát chán rồi! Lại còn có vị giáo sư Đường kia, tuy tính tình có quái gở, miệng lưỡi độc địa hở ra là phân tích suy nghĩ của cô, còn hay dùng IQ đè bẹp người khác, nhưng trong mắt Hứa Luật anh không phải là quái vật thiên tài. Anh bình tĩnh, cao ngạo, nghiêm cẩn trong công việc, nhưng đôi lúc lại cực kì ấu trĩ như một đứa trẻ. Như lúc anh mặc đồ ngủ hình mèo mang theo vẻ mặt ngái ngủ cáu bẳn vì bị cô đánh thức vào sáng sớm, khi anh liên tục gọi tên cô, đôi mắt sáng trong như trời thu nhìn thẳng vào Hứa Luật khiến cô không thể giữ được bình tĩnh, hay khi anh lên án cô sờ soạng anh, trong khi thực ra hai người chỉ vô tình chạm tay chưa tới 1s, sau đó còn ăn miếng trả miếng tranh thủ sờ lại cô =)) 

Càng ngày bạn Hứa Luật càng được lĩnh hội sâu sắc độ mặt dày và lưu manh của ai kia, cô quả quyết Đường Tố chắc chắn là một con mèo tinh tu luyện thành người. Còn đối với Đường Tố, Hứa Luật ban đầu chỉ đơn thuần là người giúp anh chăm sóc 4 con mèo đáng ghét, hơn nữa cô còn phụ trách việc nấu hai bữa trong ngày. Anh vốn là một người không cần tình yêu, nhưng cuối cùng lại rung động trước Hứa Luật. Cô thiện lương, thẳng thắn, dũng cảm, là người duy nhất không xem anh như quái vật, chân thành muốn làm bạn với anh. Có lẽ Đường Tố sẽ mãi mãi cô độc như vậy, nếu như Hứa Luật không xuất hiện. Một khi đã xác định tình cảm của bản thân thì dù có chướng ngại vật to đùng ngáng đường là Tô Tử Khiêm, bạn thanh mai trúc mã với Hứa Luật thì anh cũng không quan tâm, dù biết cô ở bên anh sẽ gặp nhiều nguy hiểm nhưng anh vẫn cố chấp giữ cô bên cạnh, đời này kiếp này, cô chỉ có thể là của anh. Mình rất thích tính cách này nam chính, cực kì kiên định. "Tình yêu thực sự thì phải từ bỏ vì đối phương.", mình không đồng ý với quan điểm đó.

Một nữ pháp y tài giỏi và một nhà tâm lý tội phạm học thiên tài, quả là một sự kết hợp hoàn hảo. Vụ án chiếc váy đỏ, tử thi "ướp mỡ", án mạng trẻ em mất tích... Từng vụ án ly kì đều được hai người cùng nhau giải quyết vô cùng ăn ý, nhưng ẩn đằng sau luôn có hình bóng một kẻ thứ ba bí ẩn. Hắn lẩn khuất trong bóng tối, thầm lặng theo dõi Đường Tố, nhắm vào Hứa Luật vì cho rằng cô chính là nhược điểm của anh...

Tuy happy ending nhưng mình cảm thấy vẫn chưa thỏa mãn lắm, kết thúc hơi quá đơn giản so với những gì mong đợi. Tuy nhiên nhìn chung truyện viết khá ổn, cân bằng cả yếu tố tình cảm và trinh thám. Hơi tiếc cho anh nam phụ Tô Tử Khiêm, bỏ lỡ quá nhiều cơ hội để đến với nữ chính nên cuối cùng đành ngậm ngùi chúc phúc cho cô. Thật sự anh này giấu quá kĩ, còn cho Hứa Luật vào friendzone, bảo sao bị anh Đường hớt tay trên ╮(╯_╰)╭

Đoạn trích bàn về xưng hô của hai bạn Đường Hứa ^^

" Vậy tại sao em chỉ gọi anh là Đường Tố?", cách gọi tên này khiến giáo sư Đường có chút bất mãn. Đối với Tô Tử Khiêm cô gọi thẳng tên, đối với Tiểu Triệu là người xa lạ cô thêm chữ 'anh'.
"Khụ! ... dù gì cũng chỉ là cách xưng hô thôi mà!"
"Anh cảm thấy dựa theo mối quan hệ chúng ta bây giờ, cách gọi như thế không thích hợp", Đường Tố trịnh trọng nói.
Hứa Luật quýnh quáng, thật sự cô chưa hề nghĩ đến vấn đề này. Từ lúc mới quen biết cho đến tận bây giờ cô đã quen gọi anh là Đường Tố.
Bảo bối?
Ạch! Không được! Không được! Mới nghĩ trong đầu thôi đã nổi hết da gà.
Anh yêu!
Khụ khụ ... ngày thường cô vẫn hay gọi Cố Sênh như thế, không khó mở miệng, tuy nhiên cách gọi này chỉ có thể dùng khi có riêng hai người .... nếu ngày thường cứ liên tục anh yêu, anh yêu trên miệng ... Thật sự cô không làm được.
Anh Đường Tố?
Chết đi! Đừng nói cô gọi không được mà ngay cả người khác nghe qua cũng không lọt lỗ tai.
Thái độ của Hứa Luật lúc này khiến Đường Tố cực kỳ thỏa mãn, sau đó anh phấn chấn nói ra một tràng cách xưng hô thân mật mà anh đã chuẩn bị từ trước: "Anh là sin, em là cos."
".... Cái gì???"
Đường Tố: "Anh là sin, em là cos. Tổng bình phương của chúng ta là MỘT, 'TAN' của chúng ta là từ âm vô cực đến dương vô cực (Mãi mãi bên nhau)."
Cái_Quỷ_Gì_Đây???
Hứa Luật im lặng không nói, nhưng cuối cùng vẫn không nhịn được đành lên tiếng: "Em cảm thấy chúng ta nên lựa chọn cách xưng hô đơn giản dễ hiểu hơn một chút là được."
Đường Tố nêu ra phương án hai: "Vậy anh gọi em là Euler!"
Hứa Luật không nhịn được: "... Có ý gì?"
"Hằng số Euler!"
"... Nói tiếng người!"
"Tình yêu của anh đối với em như 'Hằng số Euler', Tồn tại vô hạn." Anh cho rằng hình dung này quá sức tuyệt mỹ, rất hợp hình tượng của anh. So với việc so sánh tình yêu như đại dương mênh mông thì thật quá lỗi thời.
Hứa Luật hoàn toàn cảm nhận được 'Ác ý' của vị giáo sư tài cao học rộng này. Người bình thường sẽ suy nghĩ ra được cách xưng hô như thế sao? Không! Người bình thường sẽ không gọi nhau như thế này ...
"Còn nữa không?", cô chỉ muốn biết anh sẽ đẻ ra thêm mấy kiểu xưng hô khác người nào nữa không!
Đường Tố thật tâm nói ra hàng loạt những cách gọi khác. Có điều lần này không phải tiếng Trung, không phải tiếng Anh, nghe ra cũng không phải tiếng Pháp, cô nghe thấy giống tiếng mèo nhiều hơn.
"Tiếng Đức!", Đường tố giải thích cho cô: "Vừa rồi là tiếng Đức. Tên đầy đủ là Schrodinger's cat là tên một thí nghiệm của một giáo sư người Áo để cho thấy sự thiếu hoản hảo của Cơ học lượng tử ..."
Sau đó Hứa Luật được anh kể cho biết thí nghiệm của Schrodinger's cat, nói chung là cô vẫn còn đang ngơ ngác thì anh chốt bằng một câu: "Schrodinger's cat đã chết; còn em là nguồn sống duy nhất của anh."
Hứa Luật đực mặt nhìn anh: "... Em đột nhiên cảm thấy, hai từ 'Bảo bối' hoặc 'anh yêu' đều rất hay, anh thấy thế nào?"
Đôi mắt màu trà óng ánh nhìn cô, chậm rãi nói: "Bảo bối! Anh chờ câu nói này của em!" Ngữ khí còn thêm vài phần đắc ý.
Hứa Luật xấu hổ: "... Đường Tố! Anh quá gian xảo!"

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com