TruyenHHH.com

Review Ngon Tinh Sach

Tên truyện: Làm thế nào để ngừng nhớ anh

Tác giả: Mộng Tiểu Nhị

Thể loại: Hiện đại, sủng, một chút showbiz

Độ dài: 64 chương + 8 ngoại truyện

Tình trạng: Full

Edit: Vivi3010.wordpress.com

Đây không phải là bộ ngôn tình với nhiều tình tiết cao trào gay cấn, đó chỉ đơn giản là câu chuyện tình yêu giữa hai con người.

Giống như được ăn một củ khoai lang nướng mật vào một ngày đông giá rét. Ấm áp, ngọt ngào.

Mở đầu câu chuyện là một tình tiết khiến ai cũng tưởng đây là một câu chuyện máu chó, nhưng không hề, ngọt sâu răng. Một câu chuyện tình yêu mà mốc thời gian bắt đầu của nó cho đến hiện tại đã hơn 10 năm.

Tô Dương không phải là một nữ chính thông minh học bá, nhưng cô là người tài giỏi trong lĩnh vực của mình. Thời cấp ba cô biết mình học không giỏi, nên chẳng hề suy nghĩ đến chuyện cố gắng học tập, hễ có cơ hội là lại trốn học đi nói chuyện yêu đương với Tưởng Bách Xuyên.

Cô không phải là tiểu thư cành vàng lá ngọc sống trong nhung lụa, bố mẹ cô chỉ là người làm công cho nhà họ Tưởng, nhưng cô vẫn là hòn ngọc trong tay bố mẹ, là bảo bối trong lòng Tưởng Bách Xuyên. Ở bên ngoài cô là nhiếp ảnh gia Tô được nhiều người coi trọng, ở nhà cô chỉ là cô bé con Đồng Đồng được mọi người yêu thương. Có thể gia đình cô không giàu có về vật chất, nhưng tình yêu thương thì luôn ngập tràn. Tưởng Bách Xuyên đã nói, cô chỉ cần phụ trách chơi vui vẻ là được. Dù đã 28 tuổi, nhưng khi ở nhà cô chỉ như đứa trẻ 8 tuổi vậy, đúng là tình yêu thì chẳng bao giờ liên quan đến tuổi tác cả, yêu đúng người, thì bạn sẽ mãi mãi luôn là cô bé con.

Tưởng Bách Xuyên là một thương nhân thành đạt, sát phạt trên thương trường. Cảm giác của mình là Tưởng Bách Xuyên thật sự rất khác với những nam chính tổng tài trong những bộ ngôn tình khác. Nói sao nhỉ, cảm giác như cái chất thương nhân của anh được tác giả khắc họa rất "thật" ấy, chứ không phải chỉ là trên con chữ như nhiều bộ ngôn tình khác. Kể cả cái cách anh cưng chiều Tô Dương cũng vậy. Anh không phải là người lúc nào cũng nói những lời yêu yếm ngọt ngào trên đầu môi, nhưng chúng ta có thể cảm nhận sự cưng chiều của anh dành cho Đồng Đồng. Giống như cô đã nói, "những điều anh làm vì cô sánh ngang với mấy chiếc tàu hỏa chứa đầy lời âu yếm". Nên cho dù câu chuyện sủng từ đầu đến cuối, mình đọc không hề thấy nhàm chán, cũng không hề thấy ảo tưởng, cảm giác như đó là tình yêu đẹp có rất nhiều ở trong cuộc sống này.

Ngoại trừ nhân vật nữ phụ phụ lúc nào cũng muốn làm tiểu tam nhưng bất thành được tác giả thêm vào để "gia tăng" chút kịch tính cho câu chuyện ra, thì nhân vật nào cũng đều đáng yêu cả. Bố mẹ Tô ít học nhưng yêu thương con thì nhiều vô cùng. Bố mẹ Tưởng sống trong hào môn nhưng không hề coi thường xuất thân của con dâu, nhất là mẹ Tưởng, đáng yêu vô cùng! Tình yêu, tình bạn mà Cố Hằng và Lục Duật Thành dành cho Tô Dương suốt hơn 20 năm mà cô luôn xem là tình thân cũng rất đáng trân trọng. Kể cả thái độ lúng túng ngượng ngùng của bố mẹ Tô với con rể từng là cậu chủ cũng vô cùng chân thật. Tất cả câu chuyện này, đều vô cùng ngọt ngào đáng yêu.

Note: Với mình thì đây là tác phẩm của Mộng Tiểu Nhị mà mình ấn tượng nhất, cũng là bộ được liệt vào list ngôn tình yêu thích đáng đọc của mình. Cảm giác với mình là tác giả viết bộ này rất chắc tay, nội dung không mới nhưng xây dựng tình tiết, cốt truyện, và hành văn tốt, hoặc có thể nói là hợp gu của mình. Mình đọc vài bộ khác cùng tác giả rồi nhưng lại không đọng lại ấn tượng nhiều, thậm chí có truyện mới đọc xong nhưng đã quên sạch nội dung. Highly recommend! Truyện có pass phần ngoại truyện, mình đọc vài lần rồi nhưng toàn đọc trên wattpad, không nhập pass được thế là toàn quên bỏ qua ngoại truyện. Chắc nay mới nhớ đọc cho xong. Ngoại truyện đều là phần thêm bên lề nên không đọc cũng không thấy bị rối gì cả, chỉ là rải đường thêm thôi mà.

Link truyện dưới comment.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com