Reup Hoan Fanfic Hp Ky Si Den
Hoàng hôn buông xuống, mọi người càng hào hứng. James mua cho Harry, Daniel và Hermione mỗi người một cái kính viễn vọng, còn mua thêm mấy cái nón hình cỏ ba lá. Bố mẹ của Hermione cũng cùng họ đi đến chỗ ngồi đã đặt trước, đều là vị trí đặc biệt.Rất nhanh, từ khoảng không sâu trong rừng vang lên một tiếng nổ lớn, đèn lồng màu xanh và màu đỏ trong mấy rặng cây cháy rực lên, chiếu lên khu cắm trại. Hàng vạn người bắt đầu đi dọc theo con đường tiến vào khán đài, tiếng cười tiếng hát vang lên khắp nơi, không khí cuồng nhiệt lan tỏa khắp mọi ngóc ngách. Đi một lúc, một sân vận động khổng lồ
xuất hiện trước mắt mọi người. Bước vào trong, Harry nhìn bốn phía xung quanh liền thấy Draco ngồi phía trước, đang vẫy vẫy tay với mình. Các quý tộc hợp tác với Harry khác cũng ngồi xung quanh, khu vực này gần như là dành riêng cho quý tộc. Một lần nữa nhìn về phía sau mình, cách cậu năm hàng ghế là hai vị trí trống không. Harry lại quay lên, trong mắt hiện lên ý cười tàn nhẫn:
Chúng ta lại gặp mặt Barty Junior Crouch.Khoảng nửa giờ sau, cả khán đài đã sắp kín sạch chỗ, nhân viên cao tầng của Bộ Pháp thuật cũng ngồi vào chỗ, phần lớn là khu vực ghế đặc biệt chỗ Harry đang ngồi. Xong xuôi, Ludovic Bagman đứng lên, tự ếm mình một bùa "Sonorus", rồi nói: "Các quý ông quý bà, hoan nghênh các vị đến với trận chung kết Cúp Quidditch Thế giới."Tiếng vỗ tay vang lên khắp khán đài. Tất nhiên, không phải vì lão ta mà là vì lời nói này đồng nghĩa với trận đấu sắp bắt đầu, họ không phải chờ thêm nữa."Bây giờ, không để mọi người chờ thêm nữa, xin mời linh vật của đội... Bungary!" - Bagman hô.Trên sân, những Veela xinh đẹp xuất hiện và bắt đầu khiêu vũ, làn da trắng mịn sáng lên như ánh trăng, mái tóc dài tung bay trong gió. Harry cũng không để ý mà nhìn qua đám rắn nhỏ xuất hiện ở đây, từ học sinh năm nhất đến năm bảy đều không có ai có phản ứng gì, nhỏ tuổi hơn thì tất nhiên đã có cha mẹ chuẩn bị cho. Veela có ảnh hưởng rất mạnh đến
những người chưa thành niên, với trẻ nhỏ và phụ nữ đang mang thai thậm chí có gây hại nhưng với nam giới trưởng thành thì lại rất được hoan nghênh. Bởi vậy, khi dàn Veela lui xuống, trên khán đài liền phát ra thanh âm bất mãn. Nhưng giây tiếp theo, một ánh vàng xanh giao lấy
nhau ong ong bay ra sân vận động, thoạt nhìn qua rất giống một ngôi sao chổi cực lớn, sau khi bay một vòng trên không, tách ra làm hai sao chổi nhỏ, bay về hai phía cầu môn, tạo thành một cầu vồng trải dài cả sân đấu, sau đó hai quả cầu ánh sáng lại một lần nữa từ từ kết hợp lại. Nó tạo thành một nhánh cỏ ba lá thật lớn lấp lánh chiếu sáng, rồi bay lên cao, bắt đầu bay lượn trên không, rồi một cái gì đó rơi xuống giống như một
cơn mưa vàng. Vô số yêu tinh Ireland mặc áo màu đỏ, cầm đèn lồng màu
xanh hoặc vàng, xếp thành một nhánh cỏ ba lá, tung những đồng tiền vàng xuống. Tất nhiên phù thủy đều biết vàng của yêu tinh chỉ tồn tại một lúc rồi sẽ biến mất nên không ai đi nhặt, họ chỉ thích thú với khung cảnh rực rỡ này mà thôi. Một vài phù thủy bình thường cũng sẽ nhặt vài đồng tiền dưới chân, rửa sạch rồi để con nhỏ cầm chơi.Tiếp theo, thành viên hai đội Quidditch đều ra sân, đám người lại một lần nữa hào hứng. Họ đứng cả lên, vỗ tay và reo hò. Harry vừa xem vừa để mắt đến xung quanh. Dù sao, cẩn thận đến đâu cũng có lúc bất cẩn. Cậu vẫn nên cẩn thận thì hơn.Các cầu thủ lướt qua lướt lại, điểm số thay đổi theo từng phút. Đến quá nửa đêm, sau vài giờ tranh cướp điên cuồng, Viktor Krum bắt được trái Golden Snitch, nhưng điểm số cách biệt quá lớn, một trái Golden Snitch không thể xoay chuyển kết quả. Bagman đứng lên tuyên bố trận đấu kết thúc. Cầu thủ hai đội xếp thành hai hàng bắt tay nhau, Phía bên Bungary khá ảo não khi nhìn đội trưởng của Ireland lên nhận cúp nhưng họ rất
nhanh liền bình tĩnh lại. Đây là một cuộc đấu, có thắng ắt có thua, lần sau bọn họ nhất định sẽ giành được chiến thắng.*******Trận đấu kết thúc, mọi người trở về lều của mình, vừa đi vừa trò chuyện rôm rả về trận đấu vừa rồi. James còn lôi kéo Sirius, Remus và bố của Hermione uống ít rượu. Lily không thích anh uống nhiều nên mỗi người chỉ uống hai ly. Dùng qua loa bữa đêm, mọi người liền đi ngủ. Gia đình của Hermione ngủ lại trong một cái lều ngay cạnh lều của gia đình Potter. Sirius và Remus quay lại lều của nhà Black, Regulus đang đợi họ ở đấy. Khi mọi thứ trở nên yên tĩnh, Harry vốn đã ngủ liền mở mắt. Cậu đang chờ tín hiệu bắt đầu của cuộc chiến."Ahhhhh..." - Một tiếng hét thất thanh chọc thủng màn đêm tĩnh lặng.Ngay sau đó, vô số tiếng hét vang lên, ánh lửa lập lòe từ bên ngoài hắt vào trong lều."Harry. Daniel, mau tỉnh lại." - Lily lay hai đứa con dậy."Mau đưa chúng đi." - James nói lớn rồi chạy ra ngoài, anh phải đến xem nhà Granger."Khóa cảng không có tác dụng rồi." - Lily loay hoay với cái Khóa cảng một lúc rồi từ bỏ - "Đi nào, ra khỏi khu vực nguy hiểm đã." - Nói rồi liền kéo tay hai người - "Cầm chắc đũa phép của các con. Thấy nguy hiểm liền ném bất cứ thần chú nào khi đó các con nghĩ ra được.""Con muốn đi tìm Hermione." - Daniel nói."Con đến đấy chỉ gây vướng víu thôi." - Lily không cho phép, cô siết chặt tay Daniel rồi lôi đi."Lily." - Đi được một lúc thì Sirius và Remus chạy đến."Sirius. Anh đến chỗ James đi. Anh ấy đến chỗ gia đình Granger rồi. Remus, anh đi xem nhà Arthur có cần gì không.""Được. Nhớ cẩn thận đấy." - Nói rồi liền đi mất. Họ tin tưởng năng lực của Lily và Harry, còn Daniel, dưới sự dạy dỗ của Charlus, Dorea và Harry, nhất định cũng không kém.Harry vẫn bình tĩnh quan sát xung quanh. Lửa cháy khắp nơi, thỉnh thoảng lại thấy xác người nằm ở một góc nào đó. Xa xa còn thấy vài Tử thần Thực tử đeo mặt nạ bạc vừa cười lớn vừa ném thần chú khắp nơi.Giữa không trung không ít người đang lơ lửng, vẻ mặt vặn vẹo, méo mó vì đau đớn. Tiếng gào khóc khắp nơi. Harry lại nhìn em trai, vẻ mặt hơi tái, tay hơi run nhưng vẫn cầm chắc đũa phép, lâu lâu sẽ ném một thần chú nào đó vào những thứ không phải người bay lại phía bọn họ. Không tệ, Harry tán thưởng. Khi Lily mang hai người chạy ra ngoài, rất nhiều người quen đều ở đấy, các quý tộc đều ở đây, họ luôn nhanh nhẹn, nhất là khi gặp nguy hiểm, nhà Granger dưới sự bảo vệ của James và Sirius cũng đều ở đây, nhà Weasley cũng vậy."Lily." - James lao tới - "Ôi Merlin, anh lo quá, anh đang định vào trong tìm em." - Anh ôm lấy cô."Không sao, James. Đây không phải lần đầu em đối mặt với những thứ này." - Lily cười, nhưng vẫn không buôn tay Harry và Daniel ra. Hai người còn cảm nhận được tay cô đang run. "Harry. Daniel, không sao chứ?" - James lúc này mới nhớ đến con, Lily cũng buông tay ra."Ôi Merlin, nhìn tay hai đứa này." - Anh kêu lên khi nhìn thấy vết tay đỏ ửng trên tay hai người."Ah. Mẹ xin lỗi. Mẹ nắm chặt quá." - Lily đau lòng nhìn tay hai người."Không sao đâu, Lily. Một lát liền hết thôi." - Daniel cười nói."Đúng vậy. Nếu mẹ không làm thế thì không biết Daniel đã chạy đi đâu rồi.""Mau trở về đi. Ở đây có thể dùng Khóa cảng rồi...""Ah.""Nhìn kìa.""Ôi Merlin..."Vô số tiếng hét vang lên. Bầu trời đen kịt đột nhiên sáng rực. Một cái đầu lâu rất lớn màu xanh, còn có một con rắn trườn ra từ cửa miệng, nhìn giống như đầu lưỡi đang từ từ bay lên cao, phát ra những làn khói xanh biếc. Dấu hiệu Hắc ám, báo hiệu sự trở về của Voldemort.Harry khẽ mỉm cười. Một nụ cười đáng sợ mang theo sự khát máu. 'Kẻ này sẽ chết trong tay kẻ kia', Voldemort, ngươi đã chọn ta là kẻ thù vậy thì cũng không nên khiến ta quá thất vọng.*******"Kẻ mà ai cũng biết là ai đã trở lại?""Dấu hiệu Hắc ám có đánh dấu sự phục sinh của thời đại Hắc ám?""Tử thần Thực tử tấn công!"...Harry đặt tờ báo lên bàn. Các tờ báo đều đăng tin về vụ việc hôm qua.Tờ "Nhật báo Tiên tri" còn đưa tin độc quyền về Dấu hiệu Hắc ám: 'Gia tinh của ngài Barty Crouch xuất hiện tại nơi phát ra Dấu hiệu Hắc ám, trong tay là đũa phép của một phù thủy không may đã mất mạng dưới tay Tử thần Thực tử. Khi mọi người đề nghị điều tra con gia tinh,
ngài Crouch đã bất ngờ ném vào nó một Lời nguyền chết chóc vì nó đã không tuân lệnh chủ nhân. Là nhân viên của Bộ Pháp thuật, ngài Crouch lại công khai sử dụng Lời nguyền không thể tha thứ. Phải chăng ông ta đang cố che giấu một bí mật nào đó? Tôi đã xin phỏng vấn một trong những người đã có mặt tại hiện trường khi đó...'Phải nói Rita Skeeter đã vận dụng hết trí tuệ và tâm huyết để moi ra mọi chi tiết hữu ích và đi đến một kết luận gần với sự thật: Barty Crouch có liên quan tới Tử thần Thực tử.Giờ này hẳn Bộ Pháp thuật chắc đang ngập trong thư Sấm nhỉ. Harry vừa nghĩ vừa nâng tách trà lên miệng. Đúng lúc này...*Cốc cốc.Harry đặt tách trà xuống, đi ra mở cửa.
"Ông ạ? Sao ông không bảo gia tinh lên gọi cháu xuống?" - Harry né người để Charlus đi vào phòng."Harry. Chúng ta phải nói chuyện." - Charlus nhìn cháu trai, thở dài."Vâng. Ông hỏi đi ạ?""Harry, cháu biết trước chuyện này phải không?""Sao ông lại nói thế?" - Harry cười hỏi."Không phải cháu đã ám chỉ các quý tộc kia phải cảnh giác, còn nói họ nên đi cùng người của Bộ Pháp thuật nữa sao? Ông đã hỏi Regulus rồi."Harry im lặng một lúc mới trả lời:"Việc đó có vấn đề gì sao ông? Nơi đông người luôn dễ phát sinh rắc rối.""Harry." - Ông thở dài - "Chúng ta mới là gia đình của cháu. Có chuyện gì không thể cho chúng ta biết sao?""Ông nội. Cháu không muốn mọi người có dính líu quá nhiều vào những việc cháu đã làm, đang làm và sắp làm. Cháu không muốn mọi người gặp thêm rắc rối nữa.""Harry. Chúng ta là gia đình. Ý nghĩa của hai chứ gia đình chính là yêu thương, nương tựa và hỗ trợ nhau.""Ông có biết vì sao Voldemort muốn giết cháu và Daniel không?" - Harry hỏi nhưng giọng nói bình thản cho thấy cậu đã biết mọi chuyện."Cháu..." - Charlus có chút nhợt nhạt khi nghe cậu hỏi."Lời tiên tri không thể thay đổi. Cháu chỉ muốn kết thúc lời tiên tri càng sớm càng tốt.""Harry. Cháu chỉ là một học trò. Việc này có thể từ từ." - Charlus bật dậy.Chính ông cũng biết điều này là không tránh khỏi nhưng ít nhất không phải bây giờ - "Hãy đợi vài năm nữa, để Daniel đủ trưởng thành và có thể giúp đỡ cháu.""Ông à. Cháu chọn lúc này chính là vì không muốn Daniel phải mạo hiểm. Chắc ông cũng đã nhận ra giữa cháu và gia đình này luôn có một khoảng cách, một tờ giấy rất mỏng nhưng rất bền. Không phải cháu không yêu thương mọi người nhưng những gì cháu đã trải qua khiến cháu không thể...hòa nhập với mọi người. Nhưng sự thật, đối với cháu, ông bà, ba mẹ, Daniel đều là những người vô cùng quan trọng. Bởi vậy, cháu muốn Daniel được an toàn và trở nên mạnh mẽ. Không chỉ vì cháu yêu thương em mình mà còn là vì cháu hi vọng khi Daniel có thể thay cháu mang lại hạnh phúc cho mọi người, điều mà cháu sẽ không bao giờ làm được."Charlus chỉ im lặng nhìn cậu. Rốt cuộc Harry đã phải trải qua chuyện gì trong mười năm mất tích? Là thứ gì đã khiến một Slytherin mang dòng máu của một gia tộc nhiều đời Gryffindor mất lòng tin vào tình yêu như thế?"Harry. Chúng ta luôn yêu thương cháu. Ông hi vọng có một ngày cháu sẽ dũng cảm tiếp nhận tình yêu từ chúng ta. Dù ông không phải Slytherin nhưng ông biết Salazar Slytherin sẽ không dạy học trò nhà mình thành kẻ hèn nhát."
xuất hiện trước mắt mọi người. Bước vào trong, Harry nhìn bốn phía xung quanh liền thấy Draco ngồi phía trước, đang vẫy vẫy tay với mình. Các quý tộc hợp tác với Harry khác cũng ngồi xung quanh, khu vực này gần như là dành riêng cho quý tộc. Một lần nữa nhìn về phía sau mình, cách cậu năm hàng ghế là hai vị trí trống không. Harry lại quay lên, trong mắt hiện lên ý cười tàn nhẫn:
Chúng ta lại gặp mặt Barty Junior Crouch.Khoảng nửa giờ sau, cả khán đài đã sắp kín sạch chỗ, nhân viên cao tầng của Bộ Pháp thuật cũng ngồi vào chỗ, phần lớn là khu vực ghế đặc biệt chỗ Harry đang ngồi. Xong xuôi, Ludovic Bagman đứng lên, tự ếm mình một bùa "Sonorus", rồi nói: "Các quý ông quý bà, hoan nghênh các vị đến với trận chung kết Cúp Quidditch Thế giới."Tiếng vỗ tay vang lên khắp khán đài. Tất nhiên, không phải vì lão ta mà là vì lời nói này đồng nghĩa với trận đấu sắp bắt đầu, họ không phải chờ thêm nữa."Bây giờ, không để mọi người chờ thêm nữa, xin mời linh vật của đội... Bungary!" - Bagman hô.Trên sân, những Veela xinh đẹp xuất hiện và bắt đầu khiêu vũ, làn da trắng mịn sáng lên như ánh trăng, mái tóc dài tung bay trong gió. Harry cũng không để ý mà nhìn qua đám rắn nhỏ xuất hiện ở đây, từ học sinh năm nhất đến năm bảy đều không có ai có phản ứng gì, nhỏ tuổi hơn thì tất nhiên đã có cha mẹ chuẩn bị cho. Veela có ảnh hưởng rất mạnh đến
những người chưa thành niên, với trẻ nhỏ và phụ nữ đang mang thai thậm chí có gây hại nhưng với nam giới trưởng thành thì lại rất được hoan nghênh. Bởi vậy, khi dàn Veela lui xuống, trên khán đài liền phát ra thanh âm bất mãn. Nhưng giây tiếp theo, một ánh vàng xanh giao lấy
nhau ong ong bay ra sân vận động, thoạt nhìn qua rất giống một ngôi sao chổi cực lớn, sau khi bay một vòng trên không, tách ra làm hai sao chổi nhỏ, bay về hai phía cầu môn, tạo thành một cầu vồng trải dài cả sân đấu, sau đó hai quả cầu ánh sáng lại một lần nữa từ từ kết hợp lại. Nó tạo thành một nhánh cỏ ba lá thật lớn lấp lánh chiếu sáng, rồi bay lên cao, bắt đầu bay lượn trên không, rồi một cái gì đó rơi xuống giống như một
cơn mưa vàng. Vô số yêu tinh Ireland mặc áo màu đỏ, cầm đèn lồng màu
xanh hoặc vàng, xếp thành một nhánh cỏ ba lá, tung những đồng tiền vàng xuống. Tất nhiên phù thủy đều biết vàng của yêu tinh chỉ tồn tại một lúc rồi sẽ biến mất nên không ai đi nhặt, họ chỉ thích thú với khung cảnh rực rỡ này mà thôi. Một vài phù thủy bình thường cũng sẽ nhặt vài đồng tiền dưới chân, rửa sạch rồi để con nhỏ cầm chơi.Tiếp theo, thành viên hai đội Quidditch đều ra sân, đám người lại một lần nữa hào hứng. Họ đứng cả lên, vỗ tay và reo hò. Harry vừa xem vừa để mắt đến xung quanh. Dù sao, cẩn thận đến đâu cũng có lúc bất cẩn. Cậu vẫn nên cẩn thận thì hơn.Các cầu thủ lướt qua lướt lại, điểm số thay đổi theo từng phút. Đến quá nửa đêm, sau vài giờ tranh cướp điên cuồng, Viktor Krum bắt được trái Golden Snitch, nhưng điểm số cách biệt quá lớn, một trái Golden Snitch không thể xoay chuyển kết quả. Bagman đứng lên tuyên bố trận đấu kết thúc. Cầu thủ hai đội xếp thành hai hàng bắt tay nhau, Phía bên Bungary khá ảo não khi nhìn đội trưởng của Ireland lên nhận cúp nhưng họ rất
nhanh liền bình tĩnh lại. Đây là một cuộc đấu, có thắng ắt có thua, lần sau bọn họ nhất định sẽ giành được chiến thắng.*******Trận đấu kết thúc, mọi người trở về lều của mình, vừa đi vừa trò chuyện rôm rả về trận đấu vừa rồi. James còn lôi kéo Sirius, Remus và bố của Hermione uống ít rượu. Lily không thích anh uống nhiều nên mỗi người chỉ uống hai ly. Dùng qua loa bữa đêm, mọi người liền đi ngủ. Gia đình của Hermione ngủ lại trong một cái lều ngay cạnh lều của gia đình Potter. Sirius và Remus quay lại lều của nhà Black, Regulus đang đợi họ ở đấy. Khi mọi thứ trở nên yên tĩnh, Harry vốn đã ngủ liền mở mắt. Cậu đang chờ tín hiệu bắt đầu của cuộc chiến."Ahhhhh..." - Một tiếng hét thất thanh chọc thủng màn đêm tĩnh lặng.Ngay sau đó, vô số tiếng hét vang lên, ánh lửa lập lòe từ bên ngoài hắt vào trong lều."Harry. Daniel, mau tỉnh lại." - Lily lay hai đứa con dậy."Mau đưa chúng đi." - James nói lớn rồi chạy ra ngoài, anh phải đến xem nhà Granger."Khóa cảng không có tác dụng rồi." - Lily loay hoay với cái Khóa cảng một lúc rồi từ bỏ - "Đi nào, ra khỏi khu vực nguy hiểm đã." - Nói rồi liền kéo tay hai người - "Cầm chắc đũa phép của các con. Thấy nguy hiểm liền ném bất cứ thần chú nào khi đó các con nghĩ ra được.""Con muốn đi tìm Hermione." - Daniel nói."Con đến đấy chỉ gây vướng víu thôi." - Lily không cho phép, cô siết chặt tay Daniel rồi lôi đi."Lily." - Đi được một lúc thì Sirius và Remus chạy đến."Sirius. Anh đến chỗ James đi. Anh ấy đến chỗ gia đình Granger rồi. Remus, anh đi xem nhà Arthur có cần gì không.""Được. Nhớ cẩn thận đấy." - Nói rồi liền đi mất. Họ tin tưởng năng lực của Lily và Harry, còn Daniel, dưới sự dạy dỗ của Charlus, Dorea và Harry, nhất định cũng không kém.Harry vẫn bình tĩnh quan sát xung quanh. Lửa cháy khắp nơi, thỉnh thoảng lại thấy xác người nằm ở một góc nào đó. Xa xa còn thấy vài Tử thần Thực tử đeo mặt nạ bạc vừa cười lớn vừa ném thần chú khắp nơi.Giữa không trung không ít người đang lơ lửng, vẻ mặt vặn vẹo, méo mó vì đau đớn. Tiếng gào khóc khắp nơi. Harry lại nhìn em trai, vẻ mặt hơi tái, tay hơi run nhưng vẫn cầm chắc đũa phép, lâu lâu sẽ ném một thần chú nào đó vào những thứ không phải người bay lại phía bọn họ. Không tệ, Harry tán thưởng. Khi Lily mang hai người chạy ra ngoài, rất nhiều người quen đều ở đấy, các quý tộc đều ở đây, họ luôn nhanh nhẹn, nhất là khi gặp nguy hiểm, nhà Granger dưới sự bảo vệ của James và Sirius cũng đều ở đây, nhà Weasley cũng vậy."Lily." - James lao tới - "Ôi Merlin, anh lo quá, anh đang định vào trong tìm em." - Anh ôm lấy cô."Không sao, James. Đây không phải lần đầu em đối mặt với những thứ này." - Lily cười, nhưng vẫn không buôn tay Harry và Daniel ra. Hai người còn cảm nhận được tay cô đang run. "Harry. Daniel, không sao chứ?" - James lúc này mới nhớ đến con, Lily cũng buông tay ra."Ôi Merlin, nhìn tay hai đứa này." - Anh kêu lên khi nhìn thấy vết tay đỏ ửng trên tay hai người."Ah. Mẹ xin lỗi. Mẹ nắm chặt quá." - Lily đau lòng nhìn tay hai người."Không sao đâu, Lily. Một lát liền hết thôi." - Daniel cười nói."Đúng vậy. Nếu mẹ không làm thế thì không biết Daniel đã chạy đi đâu rồi.""Mau trở về đi. Ở đây có thể dùng Khóa cảng rồi...""Ah.""Nhìn kìa.""Ôi Merlin..."Vô số tiếng hét vang lên. Bầu trời đen kịt đột nhiên sáng rực. Một cái đầu lâu rất lớn màu xanh, còn có một con rắn trườn ra từ cửa miệng, nhìn giống như đầu lưỡi đang từ từ bay lên cao, phát ra những làn khói xanh biếc. Dấu hiệu Hắc ám, báo hiệu sự trở về của Voldemort.Harry khẽ mỉm cười. Một nụ cười đáng sợ mang theo sự khát máu. 'Kẻ này sẽ chết trong tay kẻ kia', Voldemort, ngươi đã chọn ta là kẻ thù vậy thì cũng không nên khiến ta quá thất vọng.*******"Kẻ mà ai cũng biết là ai đã trở lại?""Dấu hiệu Hắc ám có đánh dấu sự phục sinh của thời đại Hắc ám?""Tử thần Thực tử tấn công!"...Harry đặt tờ báo lên bàn. Các tờ báo đều đăng tin về vụ việc hôm qua.Tờ "Nhật báo Tiên tri" còn đưa tin độc quyền về Dấu hiệu Hắc ám: 'Gia tinh của ngài Barty Crouch xuất hiện tại nơi phát ra Dấu hiệu Hắc ám, trong tay là đũa phép của một phù thủy không may đã mất mạng dưới tay Tử thần Thực tử. Khi mọi người đề nghị điều tra con gia tinh,
ngài Crouch đã bất ngờ ném vào nó một Lời nguyền chết chóc vì nó đã không tuân lệnh chủ nhân. Là nhân viên của Bộ Pháp thuật, ngài Crouch lại công khai sử dụng Lời nguyền không thể tha thứ. Phải chăng ông ta đang cố che giấu một bí mật nào đó? Tôi đã xin phỏng vấn một trong những người đã có mặt tại hiện trường khi đó...'Phải nói Rita Skeeter đã vận dụng hết trí tuệ và tâm huyết để moi ra mọi chi tiết hữu ích và đi đến một kết luận gần với sự thật: Barty Crouch có liên quan tới Tử thần Thực tử.Giờ này hẳn Bộ Pháp thuật chắc đang ngập trong thư Sấm nhỉ. Harry vừa nghĩ vừa nâng tách trà lên miệng. Đúng lúc này...*Cốc cốc.Harry đặt tách trà xuống, đi ra mở cửa.
"Ông ạ? Sao ông không bảo gia tinh lên gọi cháu xuống?" - Harry né người để Charlus đi vào phòng."Harry. Chúng ta phải nói chuyện." - Charlus nhìn cháu trai, thở dài."Vâng. Ông hỏi đi ạ?""Harry, cháu biết trước chuyện này phải không?""Sao ông lại nói thế?" - Harry cười hỏi."Không phải cháu đã ám chỉ các quý tộc kia phải cảnh giác, còn nói họ nên đi cùng người của Bộ Pháp thuật nữa sao? Ông đã hỏi Regulus rồi."Harry im lặng một lúc mới trả lời:"Việc đó có vấn đề gì sao ông? Nơi đông người luôn dễ phát sinh rắc rối.""Harry." - Ông thở dài - "Chúng ta mới là gia đình của cháu. Có chuyện gì không thể cho chúng ta biết sao?""Ông nội. Cháu không muốn mọi người có dính líu quá nhiều vào những việc cháu đã làm, đang làm và sắp làm. Cháu không muốn mọi người gặp thêm rắc rối nữa.""Harry. Chúng ta là gia đình. Ý nghĩa của hai chứ gia đình chính là yêu thương, nương tựa và hỗ trợ nhau.""Ông có biết vì sao Voldemort muốn giết cháu và Daniel không?" - Harry hỏi nhưng giọng nói bình thản cho thấy cậu đã biết mọi chuyện."Cháu..." - Charlus có chút nhợt nhạt khi nghe cậu hỏi."Lời tiên tri không thể thay đổi. Cháu chỉ muốn kết thúc lời tiên tri càng sớm càng tốt.""Harry. Cháu chỉ là một học trò. Việc này có thể từ từ." - Charlus bật dậy.Chính ông cũng biết điều này là không tránh khỏi nhưng ít nhất không phải bây giờ - "Hãy đợi vài năm nữa, để Daniel đủ trưởng thành và có thể giúp đỡ cháu.""Ông à. Cháu chọn lúc này chính là vì không muốn Daniel phải mạo hiểm. Chắc ông cũng đã nhận ra giữa cháu và gia đình này luôn có một khoảng cách, một tờ giấy rất mỏng nhưng rất bền. Không phải cháu không yêu thương mọi người nhưng những gì cháu đã trải qua khiến cháu không thể...hòa nhập với mọi người. Nhưng sự thật, đối với cháu, ông bà, ba mẹ, Daniel đều là những người vô cùng quan trọng. Bởi vậy, cháu muốn Daniel được an toàn và trở nên mạnh mẽ. Không chỉ vì cháu yêu thương em mình mà còn là vì cháu hi vọng khi Daniel có thể thay cháu mang lại hạnh phúc cho mọi người, điều mà cháu sẽ không bao giờ làm được."Charlus chỉ im lặng nhìn cậu. Rốt cuộc Harry đã phải trải qua chuyện gì trong mười năm mất tích? Là thứ gì đã khiến một Slytherin mang dòng máu của một gia tộc nhiều đời Gryffindor mất lòng tin vào tình yêu như thế?"Harry. Chúng ta luôn yêu thương cháu. Ông hi vọng có một ngày cháu sẽ dũng cảm tiếp nhận tình yêu từ chúng ta. Dù ông không phải Slytherin nhưng ông biết Salazar Slytherin sẽ không dạy học trò nhà mình thành kẻ hèn nhát."
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com