TruyenHHH.com

Remake Dong Nhan Harry Potter X Twilight Yeu Khong Hoi Tiec

Những đêm tối gặp gỡ, những nụ hôn vụng trộm, những cái nắm tay cứ ngỡ sẽ chẳng rời, chỉ những thứ tưởng chừng nhỏ bé ấy thôi nhưng đã khiến Edward Cullen khắc ghi nó cả một đời.

Harry Potter
Thiếu niên bất chợt xuất hiện, bỗng chốc xen vào cuộc sống của hắn, để rồi khi cậu đã trở thành tín ngưỡng, đã vĩnh viễn khắc sâu trong tâm trí của Edward, thì cậu lại biến mất.

Nhanh chóng, mơ hồ và lặng lẽ.
Hệt như lúc cậu xuất hiện vậy.

Harry ra đi, mang theo cả trái tim đã vì cậu mà chết một lần nữa, mang theo linh hồn của ai kia.

Thiếu niên thoạt nhìn ôn nhu, vô hại nhưng bên trong lại kiên cường biết bao nhiêu.

Cậu ấm áp, rực rỡ tựa mặt trời, nhưng cũng rất đỗi kiên định, dịu dàng tựa ánh trăng.

Chỉ là vào khoảnh khắc Edward nhận ra tình yêu của hắn dành cho Harry đã quá lớn, hắn thật sự muốn dành cả đời này để ở bên cậu lại chính là lúc thiếu niên ấy đã ra đi mãi mãi.

Sự đau đớn, thống khổ cùng nỗi nhớ da diết như đang dần ăn mòn con người hắn.

Và làm sao Edward có thể quên được, cái đêm hắn mất đi cậu.

Đó cũng là một đêm đông giá rét hệt như buổi đầu đôi ta gặp gỡ.

Vì những tên Ma cà rồng du cư đột ngột xâm nhập lãnh thổ của họ nên Edward Cullen cùng Emmett Cullen phải đi tuần tra tại biên giới khu rừng, cách nơi Edward Cullen cùng Harry Potter gặp gỡ rất xa.

Mà Edward Cullen cũng không muốn để lại cậu một mình. Nên đã nhờ Alice và Jasper đang đi săn gần đó bảo vệ cậu.

Alice Cullen cũng vui vẻ đồng ý, bất quá, khi cô sử dụng năng lực của mình. Alice có chút bất ngờ.

Cô không thấy được, không thể nào nhận thấy được sự hiện diện của chàng trai tên Harry Potter kia.

Bất quá cô và Jasper đều ở gần đây, khi xảy ra chuyện gì đều có thể lập tức ứng cứu.

Nhưng luôn có thể xảy ra điều khiến người ta không lường trước được.

Lần này khi Edward Cullen trở về, dưới ánh trăng sáng chẳng còn bóng dáng quen thuộc của thiếu niên kia nữa.

Mà lúc đó hắn cũng lập tức chấn kinh, một vài cây cổ thụ ngã ngổn ngang, khung cảnh hỗn, máu có ở khắp mọi nơi. Sắc màu đỏ rực của máu hoà quyện cùng tuyết trắng ngang tàn cùng làm nên bức tranh hết sức xinh đẹp.

Edward thờ thẫn đi đến rồi bất giác cúi người xuống, đôi tay run run khẽ chạm vào một vết máu kì lạ ở trên mặt đất.

"Harry...Harry"
Miệng thầm nỉ non, hai tay hắn lặng đưa lên như muốn che dấu tình cảnh đau lòng trước mặt, trong mắt dường như đã có lệ.

Edward siết chặt tay, cổ họng nghẹn đắng lại, trong mắt ánh lên cái nhìn ngoan độc.

"Là Victoria."

Chỉ cần tìm ra Victoria và giết chết ả, nhất định sẽ tìm được Harry của hắn.

"Edward."
Từ xa trong làn sương mù mờ nhạt, Alice Cullen cùng Jasper nhanh chóng chạy đến, nhìn thấy một màn trước mặt lập tức chấn kinh.

"Không thể nào, rõ ràng lúc nãy ở đây...hoàn toàn bình thường và lặng im mà." Alice sững sờ nói.

"Alice, giúp anh, hãy xem em ấy đang ở đâu"
Giọng nói lạnh lẽo nhưng cũng mang theo nỗi đau đớn vang lên.

"Cậu ấy...Em...em..."
Alice Cullen e ngại, trốn tránh ánh nhìn của hắn.

"Edward, em không thể."

"Alice, em có biết mình đang nói gì không?"
Edward bắt đầu gằn giọng, sát ý trong mắt càng sâu, nhận thấy được điều này Jasper vội vã tiến đến chỗ hắn, như muốn kiềm chế cơn thịnh nộ điên cuồng này.

"Thật xin lỗi, Edward, em không thể nhìn thấy được cậu ấy. Lúc nãy cũng thế, khi tụi em đi qua đây hoàn toàn không thấy bất cứ ai."

"Em cũng không biết chuyện này đã xảy ra khi nào."

"Được rồi, về nhà cùng tụi em, cha có lẽ sẽ giúp được."

Edward Cullen cùng bọn họ giằng co một hồi lâu, cuối cùng cũng thỏa hiệp trở về.

Nhưng Edward Cullen không dừng lại ở đó.

Vào hôm Harry rời đi, hắn tàn bạo săn lùng bọn Victoria nhưng cuối cùng chỉ tìm thấy xác đồng bọn của ả, Laurent.

Người hắn đầy vết thương, máu thịt lẫn lộn. Những vết cắn của chính Ma cà rồng. Bọn chúng tự cắn xé lẫn nhau.

Nếu vậy thì Harry Potter giờ đây đã như thế nào rồi.

Edward Cullen vĩnh viễn không biết được.

Harry biến mất, Victoria cũng thế. Hắn không thể tìm thấy ả, Alice cũng không, tựa như người đàn bà đó chưa từng tồn tại vậy.

Sau khi đã định hình lại cảm xúc của mình, Edward chậm rãi từng chút một bước đi trên con đường mòn.

Những hồi ức quý giá về thiếu niên kia bỗng chốc ùa về.

Hình ảnh của cậu tựa làn sương mờ ảo bất giác xuất hiện trước mắt hắn. Edward đưa tay muốn bắt lấy nhưng trước mặt chỉ là một khoảng không chơi vơi.

Harry Potter đi rồi, Edward Cullen cũng vì thế mà đánh mất bản thân hắn.

'Harry Potter, cầu xin em
xin hãy trở về đây.'

Harry đã biến mất gần hai tháng, và khoảng thời gian đó Edward như muốn điên dại.

Hắn không ngừng truy tìm tung tích của cậu, lật tung cả thị trấn Forks nhỏ bé và cả những vùng lân cận nhưng cuối cùng chẳng thể nào tìm thấy bóng dáng thiếu niên ấy đâu.

Harry Potter triệt để biến mất, cậu như chẳng từng tồn tại.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com