[Rein X Shade] Best Friend, I Love You !!
Chap 12
Đọc truyện zui nha •~•--------------------------------------------
Chuyến đi rồi cũng kết thúc, nhưng điều tôi khó quên nhất là: tôi xuống phòng ăn sau khi kệ lại toàn bộ câu chuyện cho thằng shade nghe. Bọn lớp tôi bỗng im bặt rồi òa lên, bù lu bù loa đại loại kiểu:"Thiếp cứ ngỡ chằng bõ thiếp mà đi""Soái ca tái xuất""Thiếp nhớ chàng"Ahihi, toàn là bọn con trai nói nữa chứa :D, lớp tôi đặc sắc quá mà. Các bạn í làm tôi cười mà không thể ngặm mồm vào luôn."Ê, về rồi bà nội"Thằng trời đánh gọi tôi dậy, nó huýt vai vào đầu tôi một cách dã man, cuộc đời lắm tai ương quá. Tôi ăn ở tốt mà con ý lộn thằng bạn tôi nó ăn ở thế thể nào cũng bị trời đánh. "Mày không thể gọi cách nào nhẹ nhàng hơn một chút à?""Gọi mày nhẹ nhàng có mà tết năm sau vẫn chưa dậy"Nó phán một câu mà tôi cạn lời"...""Đi xuống xe cái má"Nó đập vào đầu tôi một cái rõ mạnh. Thiên la, tại sao, nó đập thế có mà ngu hết đi mất."Đây"Tôi đứng dậy rồi xuống xe, vừa chạy vừa kêu í ới. "Shade à, đi mua kem đi bấy bề"Tôi năn nỉ ỉ ới mấy phút mới nhận được cái gật đầu của anh soái. Anh ý mua cho tôi cái kem cá socola, ngồi ăn ngon lành."Mày ơi, tao bảo"Tôi gọi nó, hơi phân vân. Tay vò nát cái vỏ kem."Gì?""Mày đã từng yêu ai chưa?"Tôi không hiểu tại sao lại hỏi cái câu này. Bổng dưng muốn đào một cái hố rồi tự chui xuống. Aaaa trời ơi, tại sao tôi lại hỏi một câu ngu thế này."Rồi" (zuki: ai vậy ta?? Zuki t/g mà cũng ko biết ai lun; shade: mi mà biết thì anh đây cho mi 1 núi kem; zuki: cho giờ luôn ik; shade: ko có * tỉnh bơ*; dell_co_ten_ok: ê... ới...zu* bị hôn đất mẹ*; zuki: cho đi mà *rượt shade*; dell_co_ten_ok: đứa nào giá...*hôn đất mẹ lần 2*; shade: ok cho*đưa kem ra rồi đôi, chiếc kem iên vị trên đầu của chị....REIN*; rein: đứa nào đôi*sát khí*; zuki: *mất bóng*; shade: *tan hơi*; rein: * đá ngay mông dell_co_ten_ok bay đến đóng shit bò và yên vị trên đó)Trong khi tôi ngồi ôm đầu, vặn vẹo hết bên này rồi bên nọ. Thì nó đã trả lời câu hỏi xanh rơn, xanh đến mức không cần tưới cũng xanh. "Hả??"Tôi nghe xong liền đơ, ngồi như ngươi mất hồn. Thi thoảng lại nghe tiếng lá cây xào xạc bên tai.
"Mày hỏi xong lại hả"Tôi giật mình nhìn thằng shade, đôi mắt có chút lờ đờ. Tôi thốt lên câu hỏi này mà tim đập lỡ mấy nhịp. Cảm giác hụt hẫn xâm chiếm cả đầu óc. "Tao không nói đâu, về thôi"Nó kéo tay tôi đứng dậy, cả đoạn đường về tôi như người mất hồn, cứ đụng cái này đá cái kia.Cả tối đó tôi vắt tay lên trán suy nghĩ. Lúc đầu tôi còn nghĩ cả đêm nay thức trằn trọc, nhưng đặt lưng xuống 2 phút đã chìm vào giấc mộng. Nhiều lúc tôi cũng cảm thấy bản thân thật hết thuốc chữa mà.______________________________________________________________________Đi học cả ngày đã mệt, tôi còn đụng với bà hàng xóm đanh đá, ngu xi nữa chứ.Nguyên văn là con gái bà ta va phải tôi. Tôi không nói gì thì thôi, con bé còn kêu la í ới"Chị dám đụng tôi mà không xin lỗi?""Chị không va vào em nhé, đừng ăn không nố có"Tôi kiên nhẫn nói bình tĩnh, nó còn vênh lên. Lại còn bà mẹ:"Con gái, con có sao không? Thân thể ngọc ngà của con mà làm sao thì chết dở" Ok, nhà bà này giàu, giàu phết. Bố con kia là giám đốc một công ty con của nhà tôi. Á há há, đờ thật phũ phàng."Nó còn không thềm xin lỗi con""Đùa, chị hơn tuổi em đấy nhé, nhìn lại mình đi"Bé tí tuổi đầu mới lớp 8 mà bày đặc son son phấn phấn nhuộm tóc nhuộm tai, tôi chúa ghét cái loại đó."Thì sao? Con tôi là tiểu thư lá ngọc cành vàng. Còn cô khác gì đầu đường xó chợ không?"Tôi nhìn lại mình, hôm nay ăn mặt vớ vẩn thậtZUKI'S POVNó hôm nay mặc một cái áo thung rộng màu trắng sọc đen tay dài xắn đến ngang khuỷu tay, chiếc quần jean đen rách vải. Tóc buộc cao, đội chiếc mũ đen trắng, trên vai đeo chiếc balo nhỏ màu đen, chân đi đôi bata màu trắng ( zuki: vớ vẩn gì? Đẹp thế mà)
END ZUKI'S POV"Đúng là loại không có ăn học gì hết"Tôi như đứt dây thần kinh kiềm chế. Nố tôi không có ăn học á, tôi lừ mắt lại gần 2 mẹ con kia."Ok, tôi không có ăn học. Vậy bà có ăn học hay con bà có ăn học. Đừng tưởng tôi không biết nhà bà trả tiền cho trường Salight để con nhãi kia được học sinh giỏi"Bà ta xanh mặt, cố lý sự cùn thêm"Ai bảo cô thế, con tôi học giỏi, thông minh từ trong trứng, có giáo dục hẳn hoi"
"Bà đừng chém, nghe ngứa tai quá. Cái loại đấy ai kêu thông minh. Nếu có đại dịch zombie thì hai mẹ con nhà bà chả chết đâu"Tôi cười toan bỏ đi thì bị giựt tóc lôi lại. "Con ranh, nghĩ mày là ai?""Ai dà, bạn nhỏ mới có lớp 8 mà máu ghê"Nó nghe xong tát tôi, đừng nghĩ tôi không tát lại, tôi tát nó 2 phát mạnh gấp đôi."Con gái mẹ"Mọi ngưới túm tụm lại xem a."Đừng đụng vào tôi, nhầm người rồi"Tôi vứt cho 2 người kia ánh mắt khinh bỉ thì..
Thì
Thì
"Rein, cưng làm trò gì thế hả???"Ố dề, pong reiki, ố là la. Ông í mà mách với bà siêu nhân thì tôi đi chết đi là vừa, lại còn đi với thằng shade nữa chứ."Đây nhá, bla blo bla blo..."Tôi kể lại câu chuyện, shade với ông reiki thì cứ gật gật gù gù."Có chuyện gì thế?"Bố con kia về, ông ta lại gần nhìn thấy tôi, lão reiki, thằng shade thì mặt hết hồn."Thiếu gia, tiểu thư Awaka, giám đốc Motoru..."Nghe xong câu nói đấy mẹ con nhà kia im bặt. Không nói nổi, mặt tái xanh, ai dà thấy là thương. Vô duyên vô cớ động vào tôi làm chi, ăn đủ hen. Tôi khoái trá cười như một con điên, mặt kệ mọi người nhìn. Đến mức hai lão kia phải bịt mồm tôi lại rồi lôi về, cớ sao lại đối xử với một hotgirl như tôi tàn bạo thế hả -____-
-------------------------------------------End chap 12
Chuyến đi rồi cũng kết thúc, nhưng điều tôi khó quên nhất là: tôi xuống phòng ăn sau khi kệ lại toàn bộ câu chuyện cho thằng shade nghe. Bọn lớp tôi bỗng im bặt rồi òa lên, bù lu bù loa đại loại kiểu:"Thiếp cứ ngỡ chằng bõ thiếp mà đi""Soái ca tái xuất""Thiếp nhớ chàng"Ahihi, toàn là bọn con trai nói nữa chứa :D, lớp tôi đặc sắc quá mà. Các bạn í làm tôi cười mà không thể ngặm mồm vào luôn."Ê, về rồi bà nội"Thằng trời đánh gọi tôi dậy, nó huýt vai vào đầu tôi một cách dã man, cuộc đời lắm tai ương quá. Tôi ăn ở tốt mà con ý lộn thằng bạn tôi nó ăn ở thế thể nào cũng bị trời đánh. "Mày không thể gọi cách nào nhẹ nhàng hơn một chút à?""Gọi mày nhẹ nhàng có mà tết năm sau vẫn chưa dậy"Nó phán một câu mà tôi cạn lời"...""Đi xuống xe cái má"Nó đập vào đầu tôi một cái rõ mạnh. Thiên la, tại sao, nó đập thế có mà ngu hết đi mất."Đây"Tôi đứng dậy rồi xuống xe, vừa chạy vừa kêu í ới. "Shade à, đi mua kem đi bấy bề"Tôi năn nỉ ỉ ới mấy phút mới nhận được cái gật đầu của anh soái. Anh ý mua cho tôi cái kem cá socola, ngồi ăn ngon lành."Mày ơi, tao bảo"Tôi gọi nó, hơi phân vân. Tay vò nát cái vỏ kem."Gì?""Mày đã từng yêu ai chưa?"Tôi không hiểu tại sao lại hỏi cái câu này. Bổng dưng muốn đào một cái hố rồi tự chui xuống. Aaaa trời ơi, tại sao tôi lại hỏi một câu ngu thế này."Rồi" (zuki: ai vậy ta?? Zuki t/g mà cũng ko biết ai lun; shade: mi mà biết thì anh đây cho mi 1 núi kem; zuki: cho giờ luôn ik; shade: ko có * tỉnh bơ*; dell_co_ten_ok: ê... ới...zu* bị hôn đất mẹ*; zuki: cho đi mà *rượt shade*; dell_co_ten_ok: đứa nào giá...*hôn đất mẹ lần 2*; shade: ok cho*đưa kem ra rồi đôi, chiếc kem iên vị trên đầu của chị....REIN*; rein: đứa nào đôi*sát khí*; zuki: *mất bóng*; shade: *tan hơi*; rein: * đá ngay mông dell_co_ten_ok bay đến đóng shit bò và yên vị trên đó)Trong khi tôi ngồi ôm đầu, vặn vẹo hết bên này rồi bên nọ. Thì nó đã trả lời câu hỏi xanh rơn, xanh đến mức không cần tưới cũng xanh. "Hả??"Tôi nghe xong liền đơ, ngồi như ngươi mất hồn. Thi thoảng lại nghe tiếng lá cây xào xạc bên tai.
"Mày hỏi xong lại hả"Tôi giật mình nhìn thằng shade, đôi mắt có chút lờ đờ. Tôi thốt lên câu hỏi này mà tim đập lỡ mấy nhịp. Cảm giác hụt hẫn xâm chiếm cả đầu óc. "Tao không nói đâu, về thôi"Nó kéo tay tôi đứng dậy, cả đoạn đường về tôi như người mất hồn, cứ đụng cái này đá cái kia.Cả tối đó tôi vắt tay lên trán suy nghĩ. Lúc đầu tôi còn nghĩ cả đêm nay thức trằn trọc, nhưng đặt lưng xuống 2 phút đã chìm vào giấc mộng. Nhiều lúc tôi cũng cảm thấy bản thân thật hết thuốc chữa mà.______________________________________________________________________Đi học cả ngày đã mệt, tôi còn đụng với bà hàng xóm đanh đá, ngu xi nữa chứ.Nguyên văn là con gái bà ta va phải tôi. Tôi không nói gì thì thôi, con bé còn kêu la í ới"Chị dám đụng tôi mà không xin lỗi?""Chị không va vào em nhé, đừng ăn không nố có"Tôi kiên nhẫn nói bình tĩnh, nó còn vênh lên. Lại còn bà mẹ:"Con gái, con có sao không? Thân thể ngọc ngà của con mà làm sao thì chết dở" Ok, nhà bà này giàu, giàu phết. Bố con kia là giám đốc một công ty con của nhà tôi. Á há há, đờ thật phũ phàng."Nó còn không thềm xin lỗi con""Đùa, chị hơn tuổi em đấy nhé, nhìn lại mình đi"Bé tí tuổi đầu mới lớp 8 mà bày đặc son son phấn phấn nhuộm tóc nhuộm tai, tôi chúa ghét cái loại đó."Thì sao? Con tôi là tiểu thư lá ngọc cành vàng. Còn cô khác gì đầu đường xó chợ không?"Tôi nhìn lại mình, hôm nay ăn mặt vớ vẩn thậtZUKI'S POVNó hôm nay mặc một cái áo thung rộng màu trắng sọc đen tay dài xắn đến ngang khuỷu tay, chiếc quần jean đen rách vải. Tóc buộc cao, đội chiếc mũ đen trắng, trên vai đeo chiếc balo nhỏ màu đen, chân đi đôi bata màu trắng ( zuki: vớ vẩn gì? Đẹp thế mà)
END ZUKI'S POV"Đúng là loại không có ăn học gì hết"Tôi như đứt dây thần kinh kiềm chế. Nố tôi không có ăn học á, tôi lừ mắt lại gần 2 mẹ con kia."Ok, tôi không có ăn học. Vậy bà có ăn học hay con bà có ăn học. Đừng tưởng tôi không biết nhà bà trả tiền cho trường Salight để con nhãi kia được học sinh giỏi"Bà ta xanh mặt, cố lý sự cùn thêm"Ai bảo cô thế, con tôi học giỏi, thông minh từ trong trứng, có giáo dục hẳn hoi"
"Bà đừng chém, nghe ngứa tai quá. Cái loại đấy ai kêu thông minh. Nếu có đại dịch zombie thì hai mẹ con nhà bà chả chết đâu"Tôi cười toan bỏ đi thì bị giựt tóc lôi lại. "Con ranh, nghĩ mày là ai?""Ai dà, bạn nhỏ mới có lớp 8 mà máu ghê"Nó nghe xong tát tôi, đừng nghĩ tôi không tát lại, tôi tát nó 2 phát mạnh gấp đôi."Con gái mẹ"Mọi ngưới túm tụm lại xem a."Đừng đụng vào tôi, nhầm người rồi"Tôi vứt cho 2 người kia ánh mắt khinh bỉ thì..
Thì
Thì
"Rein, cưng làm trò gì thế hả???"Ố dề, pong reiki, ố là la. Ông í mà mách với bà siêu nhân thì tôi đi chết đi là vừa, lại còn đi với thằng shade nữa chứ."Đây nhá, bla blo bla blo..."Tôi kể lại câu chuyện, shade với ông reiki thì cứ gật gật gù gù."Có chuyện gì thế?"Bố con kia về, ông ta lại gần nhìn thấy tôi, lão reiki, thằng shade thì mặt hết hồn."Thiếu gia, tiểu thư Awaka, giám đốc Motoru..."Nghe xong câu nói đấy mẹ con nhà kia im bặt. Không nói nổi, mặt tái xanh, ai dà thấy là thương. Vô duyên vô cớ động vào tôi làm chi, ăn đủ hen. Tôi khoái trá cười như một con điên, mặt kệ mọi người nhìn. Đến mức hai lão kia phải bịt mồm tôi lại rồi lôi về, cớ sao lại đối xử với một hotgirl như tôi tàn bạo thế hả -____-
-------------------------------------------End chap 12
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com