TruyenHHH.com

[Rein Shade] Cứ để Milky lo!

Chương 17. Lễ đăng cơ

hong_phuong_luu_ly

Tôi tiễn mẹ đến khinh khí cầu rồi nhìn nó bay lên không trung. Cho đến khi khuất tầm mắt. Mẹ sẽ suy nghĩ nhiều về những điều tôi nói, tôi chắc vậy. Vị nữ hoàng ấy có rất nhiều tâm sự, nhưng chẳng thể thổ lộ cùng ai. Tôi cho rằng mình cần phải hiểu và giúp đỡ mẹ nhiều hơn. Do cương vị, mẹ có phần khá nghiêm khắc với tôi. Tuy vậy, tôi và anh trai cần người phụ nữ ấy. Con dân vẫn cần nữ hoàng Malia. Chỉ cần xử lý việc này xong. Tôi nhất định sẽ ở bên cạnh mẹ mình nhiều hơn.

Trở vào trong điện, tôi không biết là mình may mắn hay xui xẻo. Fine lại đang nói chuyện với ai đó. Một tên lính mặc giáp, chẳng nhìn thấy mặt hắn đâu cả. Nhưng bộ giáp này là của lính gác cổng mà. Hơn nữa chúng đã lỗi thời rồi. Tại sao vẫn còn một kẻ ăn mặc như vậy ở đây. Tôi nhíu mày, nhanh chân núp đi. Tôi cố vảnh tai lên mà nghe nhưng vô vọng. May mắn thay, tôi vẫn còn giữ máy ghi âm mà Shilia đưa. Đây là phát minh của cậu ấy. Cái máy này nhỏ lắm, tôi chẳng hiểu gì công nghệ nên không biết là có tốt không. Shilia cho dù thông minh, nhưng những đồ cậu ấy làm ra đa phần không tin được.

Tôi nắm lấy máy ghi, phải tin tưởng cô bạn lần này. Tôi cố ném máy ghi âm lại gần chỗ họ, thật nhẹ nhàng. Vừa cầu nguyện cho nó hoạt động, vừa cầu cho Fine và tên lính kia đừng chú ý đến.

Một hai phút trôi qua, có lúc Fine trông bối rối, có lúc lại giận dữ. Cuộc trò chuyện kết thúc, tên lính kia di chuyển. Sợ hắn giẫm lên máy ghi, tôi lập túc nhảy ra bắt chuyện.

- Fine... sao lính canh cổng lại ở đây vậy chị?

Tôi tỏ ra hồn nhiên nhất, giọng cũng nhẹ theo. Tôi không biết mình diễn có tốt hay không nữa. Tôi có nên tham gia một lớp diễn xuất không đây? Trái tim cứ đập mạnh liên hồi. Tên lính đi qua tôi, trong chớp nhoáng tôi thấy đôi mắt đó có gì đó rất quen thuộc, thù hằn, oán hận? Tại sao lại là đôi mắt đó. Đầu tôi bỗng chốc hiện ra một hình ảnh mờ nhạt, sau đó biến mất. Tên lính ấy không chào hỏi tôi mà vội bước đi.

Tôi trở lại với Fine, chị hết giật mình lại không tìm ra được lý do phù hợp. Tôi đến chỗ máy ghi âm, để đầm công chúa che lấy nó. Fine ấp úng vài từ, chúng không hợp thành được câu hoàn chỉnh. Câu cuối cùng của chị ấy chính là có việc, biến đi nhanh như cắt.

Trông chị ai mà chẳng sinh nghi mới thấy lạ đó. Tôi kéo chiếc đầm ra, nhặt máy ghi âm lên rồi nhanh chóng cất nó đi. Tôi sẽ nghe nó khi về phòng. Tôi chợt nhớ lại cô cung nữ kì lạ lần trước. Tóc vàng... là Altezza. Chị ấy đã giấu dầu dưới đầm dành cho cung nữ! Nhưng làm sao chị đổ dầu ra được nhỉ? Tôi vẫn có chút tò mò, tôi sẽ biết điều đó sau. Còn hiện tại, vẫn có một người cùng chí hướng với tôi.

______________

Sáng ngày tiếp theo ở sảnh chính. Vua Truth và hoàng hậu cuối cùng cũng triệu chúng tôi đến. Lần này Rein cũng xuất hiện. Mọi ánh mắt đổ dồn vào chị. Người con gái này sao lại u tối đến thế?

Lần đầu tiên, không ai dám lại gần thiếu nữ tóc xanh ấy. Mọi người cảm thấy lạ lẫm, riêng tôi thì lại cảm thấy buồn. Chị vẫn đứng được trong cái bộ dạng ấy. Chị đang giày vò mình, bắt mình mạnh mẽ. Chính chị đã đẩy anh tôi ra, chị từ bỏ sự che chở. Giờ tôi vẫn không thể hiểu, vì sao đức vua lại chọn Bright?

Trên kia, hoàng hậu Elsa cũng chỉ nhìn vào mình chị, ánh mắt bà thân thương như muốn chạy lại ôm lấy cô con gái nhỏ của bà. Bà đã quên nó, quên con bà cũng có thể yếu đuối. Tôi nhìn kĩ hơn vào mặt nữ hoàng, hình như có vệt thâm dưới mắt, tôi không chắc lắm, vẻ mệt mỏi đó hiện ra rất mờ ảo. Nữ hoàng đã thức cả đêm qua, có thể là khóc nữa.

Không khí trong đại sảnh trở nên âm u. Vua Truth đứng trên cao cất lời.

- Ta đã đưa ra quyết định sau ý kiến của công chúa Altezza và công chúa Milky. Bọn ta quyết định sẽ hoãn hôn lễ lại. Lễ đăng cơ vẫn sẽ được tổ chức, đúng năm ngày sau.

Tôi ngước lên, hoãn lại? Đức vua đang nghĩ gì vậy? Người không thấy Rein đã ra nông nỗi này sao?

Chúng tôi không được phép có thêm ý kiến, chỉ mỗi câu thông báo. Tôi chạy đến chỗ Rein, chị vừa nhìn thấy đã cố ý đi nhanh hơn. Tôi bỏ lại tiếng xì xào của các công chúa, hoàng tử, bỏ cả anh trai mình. Tôi gọi chị suốt, đến một chỗ đủ vắng, Rein dừng lại đối mặt với tôi.

- Rein... chị?

- Milky, chị chỉ nói với  em lần này nữa thôi! Đừng làm thêm những điều vô ích nữa. Em hãy làm tốt nhiệm vụ của mình đi đã.

Giọng nói của chị nhẹ nhàng bao nhiêu, thì mức độ tàn nhẫn bấy nhiêu. Chị đang có ý ngăn cản tôi đấy. Hay thật, sau khi tôi biết chị yêu anh tôi sao? Chị có em gái, tôi cũng có anh trai. Chị chọn cách hy sinh, nhưng tôi chọn cách hành động. Tôi đáp lại.

- Một cô em gái, nhiệm vụ chính là giúp đỡ anh trai của mình. Chị có chắc điều em đang làm là vô nghĩa không?

- Nếu em còn tiếp tục, chị sẽ ngăn em lại.

- Chị không thể ngăn được em, em biết rõ.

Chị im lặng, đau đớn nhìn tôi. Chị đang kiềm chế không la tôi. Chị giữ cảm xúc của mình rất tốt. Tốt đến mức cả cha và mẹ chị không biết chị đang đau. Rein vung tay mạnh một cái, bỏ đi.

Đột nhiên từ phía sau, một cánh tay đặt lên vai tôi. Nó khiến tôi giật mình vì hồn tôi vẫn còn lo cho công chúa mắt màu lam. Tôi vội quay người lại. Nhận ra bàn tay trắng trẻo ấy là của Altezza. Nụ cười thật dịu dàng làm sao. Cả đôi mắt xanh lá sáng ngời ấy nữa.

- Không sao đâu! Rein đã bắt đầu chấp nhận rồi!

- Ý chị là sao?

Altezza nhìn về hướng Rein đã rời đi. Tôi ngửi thấy mùi hương của cỏ dại toát ra trên người của cô công chúa này. Đây chẳng phải là nước hoa của vương quốc hạt giống sao? Nó càng làm thêm sự thanh khiết cho Altezza.

- Lần trước, chị vô tình nghe được cuộc trò chuyện của Rein và anh Bright. Họ đã quyết định trở lại làm bạn như trước kia. Hôn lễ... sẽ do chính Rein hủy bỏ.

Tôi mở to đôi mắt của mình ra, đây là thật sao? Altezza còn động viên tôi. Từ giờ cho dù Rein có nói lời tàn nhẫn hơn, cũng không được nhụt chí. Vì nếu nhụt chí, chúng ta sẽ đánh mất cơ hội đưa Rein ngày trước trở lại.

___________

Từ khi thông báo của vua Truth lan khắp cung điện. Mọi người ai ai cũng trở nên bận rộn, các cung nữ chạy đôn chạy đáo. Lâu lâu lại có người sắp va phải tôi. Nghe nói người dân cũng nhận được tin mới, đại công chúa Rein sẽ đăng cơ. Tôi cũng tham gia để phụ giúp các cung nữ một tay. Nhìn họ làm rất cực lực. Nhờ công việc này, tôi có thể hòa vào các cung nữ, nghe họ tám chuyện, nghe họ nói về nữ hoàng tương lai. Những năm qua, Rein đã tham gia vào chính sự, phát triển quốc gia. Từ lâu chị ấy đã làm nữ hoàng trong lòng dân.

Ngày thứ nhất trôi qua trong công cuộc dọn dẹp.

Ngày thứ hai người ta đã đổ dồn lên trang trí. Thay rèm, thay thảm.

Ngày thứ ba cho những vật dụng cần cho nghi thức.

Ngày thứ tư váy áo đã may xong, vương miện cũng được gửi đến.

Ngày cuối cùng là thức ăn cho bữa tiệc.

Trôi qua năm ngày bận bịu, người người ăn mặc nghiêm chỉnh. Tập trung ở đại điện, nôn nóng đợi chờ. Ngoài kia biết bao con dân chờ đợi tân nữ hoàng ra mắt họ.

Tôi và các công chúa, hoàng tử đứng trong điện, chờ đợi Rein xuất hiện. Tôi đứng cạnh anh trai, hôm nay anh có vẻ căng thẳng, giống như đang đề phòng cái gì đó. Anh đảo mắt nhìn những tên lính, rồi quay lại cánh cửa. Khoác trên mình bộ cánh đẹp nhất. Chiếc váy xanh thanh tao. Áo choàng phía sau dài qua chân một chút. Thêu một con phượng hoàng, ánh vàng kim lấp lánh uy nghiêm. Chị tiến lên từng bậc thang một, gần đễn chỗ đức vua  nhận lấy vương miện thì không hiểu tại sao chị lại quay người lại. Hướng mắt lên trên.

Một mũi tên nhỏ lao nhanh trong không khí. Hướng thẳng vào người Rein. Khoảng khắc ấy, giống như quả bom phát nổ. Máu thấm đẫm vào bộ hoàng phục, đôi mắt người đó chan chứa biết bao yêu chiều. Máu cứ lan ra, lan ra. Nước mắt trực trào. Tôi chẳng thể định hình được thế giới xung quanh. Chắc nó đang hỗn loạn, tôi chỉ nghe tiếng bước chân, tiếng la và tiếng hoàng tử Bright nói gì đó.

Hai chân tôi mềm nhũn, nó khụy xuống vì chẳng còn tâm trí để điều khiển nữa.

- ANH HAI!

__________________________________

Xin chào các tình yêu! Cuối tuần vui vẻ nè.

Hôm nay 8/3 nên mình cũng xin chúc các bạn nữ ngày càng thông minh và xinh đẹp. Có một ngày lễ vui vẻ a.
Do là ngày lễ nên mình mới ra chap mới đó!😆😆😆

Yêu lắm nè~~~~❤❤❤❤❤

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com