Reikoga Cung Nhau Buoc Di
- Sẽ miêu tả nhiều hơn (tất cả đều do cái đám cưới này nó quá lớn!)
- Đại khái là lễ cưới 3 ngày nên sẽ có luôn 2 phần và y như chap trước thì nó được đăng toàn bộ trong 1 chap:
1. Nhà hàng (d1-2)
2. Biển (d3)
- Xin hãy kiên nhẫn nhé (lý do là vì, hơn 11k chữ mà thôi. Hehe...)
•
•
•
05.05.xx - Happy Wedding
•
1. Nhà hàng
"- ... Hay là làm lớn đại lên đi, để có gì không có gì ghi thì bọn đấy có thể ghi về độ hoành tráng của hôn lễ chúng ta
- Anh nghe em hết..."
Koga nhớ mình đã từng nói thế thật. Nhưng mà...
Cậu vĩnh viễn không bao giờ ngờ được, chồng của cậu thế mà làm một cái "lễ cưới thế kỷ" thật. Nhìn những thứ đang diễn ra trước mắt mình, Koga chỉ thầm tát bản thân trong quá khứ một cái mạnh vì lỡ nói ngu mà quên suy nghĩ. Con số đã lên tận tiền tỷ rồi
Tráng lệ, nguy nga... Có lẽ đây là từ có thể miêu ta được 70% của hôn lễ nàyAnh ta thế mà làm thật. Rei thật sự làm cho cậu một hôn lễ lớn đến nỗi cả nước đều phải biết, với cái mong muốn là chỉ cần nhắc đến lễ cưới của Idol thì hôn lễ của họ sẽ được nhắc đến đầu tiên. Gia tộc Sakuma và Sakuma Rei thật sự đầu tư tất cả những gì có thể, đến mức khách mời cầm thiệp cưới mà cũng run tay khi đọc nội dung ( thật ra họ đã run từ khi cầm thiệp rồi cơ, tấm thiệp có giá trị hơn ¥80.000* đấy )
(*: ¥80.000 khoảng 16tr VNđ)Sảnh cưới hơn 1200m²... Được trang trí bằng rất nhiều hoa hồng và tulip, sảnh đường với số lượng hoa trang trí đang ở đơn vị tấn và là 100% hoa tươi, sân khấu thì không cần phải nói hệ thống đèn và âm thanh đỉnh cao như một buổi live... Và "160 bàn thì có nhiều không? Hay vẫn còn ít?" - Ừ, anh ta đã hỏi cậu như thế khi đặt 160 bàn và ăn ngay một ánh mắt kinh ngạc tới há mồm của Koga
Đương nhiên nó sẽ là lễ cưới theo phong cách Phương Tây, do Koga nói làm theo truyền thống Nhật thì sẽ quá rườm rà và phức tạp Và... Ritsu là phụ rể - Kaoru là phụ "dâu". Nghe hơi bất ngờ nhỉ, nhưng nó là sự thật (đương nhiên là số phụ rể - phụ dâu sẽ không chỉ có 1 người)Gia tộc Sakuma có kinh doanh một chuỗi khách sạn 5☆ tại Nhật và những Idol cùng với những vị khách đặc biệt lớn đều được ở đó Free (Vâng, là FREE) trong thời hạn 2 ngày. Mọi người không tưởng tượng ra được cảnh các Idol của ES bước vào khách sạn mà bàng hoàng với bỡ ngỡ thế nào đâu, nhất là những Idol thuộc diện "hai lúa" ấy
Cách đó khoảng 100m là một nhà hàng cao cấp bật nhất, cũng chính là nơi tổ chức hôn lễ của họ
•
Trước ngày cưới, có hai người không ngủ được
Lúc đi chọn suit, Rei đã hùng hồn nài nỉ cậu mặc váy cưới đi. Đương nhiên không chỉ mong muốn này bị từ chối mà còn bị vợ mình đánh cho một cái rõ đau
Khoảng 2 bộ suit và đồ tiếp khách họ chọn để diện trong 2 ngày đều là thiết kế và tiến hành may riêng. Còn giá trị là bao nhiêu thì... Đừng nên biết thì hơn
Sau hôm hỏi cưới thì Koga và anh đã cùng đi chọn nhẫn cưới rồi, nhưng cuối cùng vẫn là Rei đổi ý, không thích đụng hàng với người ta. Và anh ta chọn thiết kế riêng, tới thời điểm này Rei vẫn chưa dám nói ra giá trị của hai chiếc nhẫn cho Koga nghe. Anh rất sợ vừa cưới xong đã bị em ném ra khỏi nhà không thương tiếc
Koga rõ một điều là chồng mình đã thật sự chi mạnh tay cho tất cả mọi thứ, anh không quan tâm đến giá trị của hôn lễ, anh chỉ muốn những điều tốt nhất đều dành cho em thôi. Chỉ cần đến hôm ấy, Koga cười tươi thật hạnh phúc là được rồi. Biết là sẽ có "một chút" quá "hoành tráng" nhưng cậu vẫn không ngăn cản anh chi tiền cho hôn lễ, đời người được mấy lần kết hôn đâu, chi nhiều đại đi (để lỡ có tức quá thì cũng không nỡ đuổi chồng mình ra khỏi nhà)
Và
Có một chút "lộn xộn" diễn ra giữa truyền thông và Gia tộc Sakuma sau khi hay tin con trai họ kết hôn. Gia tộc Sakuma chỉ có tiếng trong giới kinh doanh và được đánh giá là một gia tộc quyền lực cùng với lâu đời, nhưng lại sống rất kín tiếng, vì thế nên truyền thông từ lâu đã từ bỏ việc tiếp cận gia tộc này để lấy thông tin giật gân và hoàn toàn quên luôn gia tộc Sakuma khi họ chuyển đến Transylvania sinh sống (đương nhiên nhắc đến gia tộc quyền lực vẫn sẽ có tên gia tộc Sakuma). Ngay từ những ngày đầu khi Rei và Ritsu bước vào giới Idol, truyền thông đã rầm rộ tin anh và Ritsu là con trai gia tộc Sakuma, cùng với sau đó là hàng loạt tin nhảm như được nâng đỡ bởi gia đình chẳng hạn (đương nhiên sau đó họ phải im miệng do thực lực của cả hai). Những tin tức về sự giàu có và bí ẩn của gia tộc này lại lần nữa được sống lại
Chắc chắn sự kiện "Hôn lễ của Rei và Koga" sẽ là tin tức giật gân nhất của Gia tộc Sakuma suốt hơn cả chục năm qua
Thật sự thì Koga hoàn toàn chẳng cần động tay gì vào hôn lễ này cả. Một người bình thường như ông cụ lại tự tin vỗ ngực bảo: "cứ để hết cho anh" thì nghe hề vãi ấy. Nhưng cậu không ngờ anh lại làm được việc thật, từ những thứ nhỏ nhặt như thiệp cưới hay đến những thứ lớn lao như sảnh cưới... Rei đều lo được hết, vả lại còn làm rất ra gì và này nọ
Cũng nhờ cái "rất ra gì và này nọ" đó mà Koga không thể ngủ được
Nôn
Có chút nôn nao trong lòng, nó làm cậu không thể đưa mình vào giấc ngủ được. Vì chỉ ngày mai nữa thôi, cậu thực sự thành vợ người ta rồi
Tự nhiên nhớ anh ta ghê
Mà phía bên kia, Rei cũng chẳng khá hơn là bao. Từ lúc nằm xuống giường đến giờ đã gần 1 tiếng không thể chìm vào giấc ngủ
Anh còn nôn hơn cậu, cứ thầm mong trời mau sáng đi để còn đi cưới vợ. Anh muốn thật nhanh thật nhanh đến bên cạnh Koga, muốn thấy nụ cười của cậu, muốn thấy sự xinh đẹp ấy và... Muốn cả thế giới này biết anh đã chính thức cưới được Koga
Làm ơn nhanh sáng đi mà
•
Và cũng trước ngày cưới, nhưng xa hơn một chút. Có một đám người tranh thủ chuẩn bị những lời phát biểu đầy tình cảm của mình trong ngày cướiMột số người trong số đó chuẩn bị lời phát biểu mà cứ như cùng nhau "chép phao" ấy. Hội thành một tụ rồi cùng nhau "chia sẻ kiến thức", bạn bí cái gì thì tôi thêm cái đó, ngược lại tôi lỡ bí thì bạn thêm hộ tôi. Nói chung có một số "bài", nhìn nó cứ na ná nhau. Đại khái là...- Nè, khúc kế tiếp nên viết sao bây giờ? - R**** nào đó hỏi ngu ngơNhanh chóng anh ta liền có được lời "khuyên" từ người kế bên - Hay là như này...(hàng loạt câu ca tụng vô nghĩa)- Cậu xem xem nó ổn không? Tôi hết lời rồi - Ch**** nào đó hoang mang - Giúp tôi với, tình cảm tôi nhiều nhưng bí văn quá. Nó không tái hiện nên thành lời văn được - N*** nào đó dù đang ăn cũng phải vò đầu - Aaaa... Sao tôi phải viết chứ!? Cứ tặng họ một bản nhạc miễn phí là được rồi! - L** nằm dài lên bàn, chán nản lên tiếng Vẫn có những người tri thức đàng hoàng, họ viết tuy không quá hay nhưng là cả tấm lòng và tình cảm mấy năm quen biết tích góp lại trong một tờ giấy (À mà có vài người không chỉ 1 tờ đâu), đương nhiên không có vụ "tôi bí thì cậu thêm" đâuLùi lại thêm chút nữa, lúc mà cả hai đi gửi thiệp mừng cho mọi người. Lúc đó cũng có nhiều thứ xảy ra lắmĐại loại như...Bằng một cách nào đó mà không hiểu sao, mọi người khi cầm thiệp ai cũng nghĩ nó được mạ vàng dù sự thật lại hoàn toàn ngược lại, Rei cũng chẳng hiểu tại sao khi mình đưa thiệp họ lại nghĩ nó được mạ vàng Giám đốc của Rhythm Link đã mừng đến suýt khóc khi nhận thiệp Wataru đã vô tình tiết lộ với Rei rằng Eichi đã chuẩn bị sẵn sàng tiền mừng cưới, con số cũng chỉ bằng 1 bộ vest LV* thôi...(*: áo khoác, áo sơ mi và quần âu của LV hầu hết đều được bán riêng. Mỗi cái như thế đều có giá từ 80 triệu trở lên. Và Eichi thì đi "1 bộ")Lễ cưới thế kỷ... Quả nhiên không phải nói quá mà•Kaoru pov
4h sáng
Một khung giờ có vẻ "khá" sớm nhỉ? Nhưng nó lại hoàn toàn hợp lý vào thời điểm này. Tôi nghĩ vậy, nói thật là mắt tôi sắp nổ tung ra do không mở lên nổi rồi
Thật sự là quá mức khủng khiếp đi, lần đầu tiên tôi tham dự một lễ cưới có mức độ hoành tráng đến nỗi đăng báo mấy ngày rồi chưa hết như này
Để tôi nhớ lại xem... Hôm tôi nhận thiệp cưới của họ, khi đó tôi còn đang ngủ ở nhà
Ừ, Rei-kun đã đến gõ cửa nhà tôi và ban cho tôi một bất ngờ đến tỉnh ngủ. Cậu ta phải lo chuẩn bị rất nhiều thứ sau khi cầu hôn thành công, nên đã được cho phép nghỉ dài hạn. Nên việc cậu ta bỗng xuất hiện trước mặt tôi với nụ cười tươi đến gai mắt này thì... 100% có điềm
- Gì vậy? Cậu không lo cho hôn lễ của cậu đi, tưởng cậu bận đến ngóc đầu không lên rồi chứ và đến kiếm tôi làm cái gì? Cậu có biết phá hủy giấc ngủ của người khác là tội ác thế nào không hả?
- Hehe
- Hehe cái khỉ gì? Cậu vác cái gì theo đây? - Tôi chỉ tay về cái giỏ lớn, cao bằng nửa đôi chân của cậu ta
Rei-kun vẫn giữ nguyên nụ cười đó, đưa tay vào chiếc giỏ lớn mà cậu ta đem theo, móc ra một chiếc hộp trong suốt, bên trong chứa đầy hoa cùng những vật trang trí màu vàng gold. Kế bên có một tấm thiệp mang màu gold tương tự. Nhìn sang mắt lắm
- Cái gì vậy? Cậu đem hoa đến làm lễ chúc mừng với tôi à?
Xin lỗi, khúc này tôi vẫn chưa tỉnh ngủ lắm đâu. Hoàn toàn không kịp nhận ra cái hộp đó là gì
- Cậu nghĩ đi đâu ấy. Đây là thiệp cưới
- Hả? - đầu tôi dần load trở lại
Cái hộp trước mắt này dần hiện rõ hơn trong mắt tôi, tôi bây giờ mới kịp nhận ra nó chính là thiệp cưới. Ôi trời, nhìn nó kiểu này tôi còn tưởng cậu ta tặng quà tôi không đấy. Mà đây cũng là kiểu thiết kế thiệp đang thịnh hành gần đây mà, nhìn cái là biết thiết kế riêng luôn
- Thiệp cưới của tôi và Koga đấy, đẹp nhỉ?
- Mà tại sao cậu lại phải đích thân đi phát vậy? Cái thiệp này nó có dát vàng không? - Lỡ có thì nói để tôi còn biết đường nâng niu
- Tôi và Koga chỉ đích thân đi gửi thiệp cho những bạn bè thân thiết thôi. Còn lại thì chuyển phát nhanh cho gọn và thiệp không có dát vàng đâu, nhưng nó cũng cỡ cỡ đó. Bên trong có dress code đó, nhớ mặc đúng màu nhé. Còn nữa, tôi muốn nhờ cậu một việc
"Cỡ cỡ" à...?Tôi lần nữa có dự cảm sau đây sẽ là một lời nhờ vả khiến tôi từ tỉnh ngủ sang mất ngủ. Không ngoài dự đoán, cậu ta thật sự làm tôi mất ngủ nguyên đêm
- Koga muốn cậu làm phụ dâu cho em ấy. Chiều nay em ấy sẽ tới để nhờ cậu luôn, tôi nói lại không hợp lắm
- Hả?... HẢ!? - âm lượng của tôi từ từ tăng dần, điệp khúc "hả?" này mãi không dứt
- Thật ra tôi cũng định nhờ cậu làm phụ rể cho tôi, nhưng tôi đã nhờ Ritsu mất rồi, vốn còn nghĩ nếu Ritsu không chịu thì tôi sẽ nhờ cậu. Nhưng bất ngờ là em ấy nhận lời, nên bây giờ Koga muốn nhờ cậu. Cậu thấy sao?
Tôi trầm ngâm một lúc lâu, nhìn dáng vẻ có chút nghiêm túc của Rei-kun. Lần đầu tiên tôi được giao một vai trò ngoài khách tham dự trong một hôn lễ của ai đó, nó làm tôi có chút bối rối nhất thời. Nhưng mà...
- Tôi nghĩ nó không tệ, nói với Koga-kun là tôi đồng ý
- Cảm ơn cậu nhiều lắm nhé
Cậu ta lần nữa mỉm cười rồi nhanh chóng rời đi, nó không giống những lần cậu ấy vui vẻ... Nói sao nhỉ? Tôi thấy nét hạnh phúc rõ rệt trên khuôn mặt cậu ta. Theo Koga-kun thì chắc sẽ là: "Cười tới phát ngu" ấy
Quay lại hiện tại thì bây giờ tôi đang có mặt trong phòng của Senacchi (ừm là của cả Arashi-chan ấy) để được makeup cho. Tôi cũng biết makeup, tôi là cũng người mẫu ảnh mà. Nhưng đương nhiên tay ngang không sánh được với chuyên nghiệp, đặc biệt là khi căn phòng này hội tụ cả hai Idol makeup đẹp nhất ES. Tội gì không nhờ?
Arashi-chan đang ngồi dưỡng da cho bản thân, có lẽ buổi sáng nên em ấy còn chưa tỉnh táo lắm, ít nói hơn một chút. À mà nói luôn là công đoạn dưỡng da trước khi makeup của tôi là do Arashi-chan làm giúp đó, dưỡng kỹ lắm luôn
- Cậu định đi sớm luôn à Kao-kun?
- Ừm... Tôi là phụ dâu mà, lần đầu tiên cuộc đời tôi tiếp nhận vai trò này đó. Mà tôi cũng bất ngờ vì cậu thức sớm thế, cậu cũng đi sớm cùng Arashi-chan à?
- Có lẽ, một phần là để makeup cho cậu và Kuma-kun, phần còn lại là do thức sớm quen rồi. Có thể tôi và em ấy sẽ đến đó cùng mọi người luôn, lễ cưới lúc 9h mà
Tôi nghe thế lại chợt nhớ đến đêm qua, lúc 1h sáng hơn. Có một đám người không có lương tâm hơn 1h sáng đi nhắn tin gửi vào group chung, âm thanh cứ "tinh tinh" mãi trong đầu, làm tôi từ sắp vào giấc cũng phải tỉnh lại xem họ nhắn gì lắm thế. Hóa ra chỉ là hẹn giờ để ngày mai cùng nhau đi, tôi không ngại nói người khởi đầu câu chuyện này là Rinne-san đâu. Cậu ta thật quá đáng!
Cuối cùng sau một hồi, họ cũng chốt 7h (nó sẽ kết thúc từ lâu rồi nếu họ không nói xàm trong đó quá lâu). Tôi cảm thấy hơi có lỗi khi 7h Senacchi mới đi, nhưng bây giờ chỉ khoảng 4h20 mà tôi đã làm phiền cậu ấy. Biết sao giờ, lỗi ở "cặp đôi hoàn hảo nhưng báo thủ" kia, không phải do tôi
Khoảng 30 phút sau, cậu ấy đã makeup xong cho tôi
- Cậu vốn đã đẹp rồi nên không cần phải làm nổi bật quá, nhìn rất ok rồi
- Cảm ơn vì lời khen nhé và cũng cảm ơn cậu và Arashi-chan xinh đẹp đây đã giúp tôi makeup hôm nay. Còn 2 ngày nữa lận, gắng giúp cho trót giúp tôi nhe
- Biến đi, tôi còn phải làm cho 3 con người kia nữa. Mà nói chứ bây giờ sao không thấy Kuma-kun đâu hết vậy? Cậu ta làm phù rể mà
Vừa nhắc tào thào thì tào tháo tới, Ritsu-kun với khuôn mặt không hề có chút gì gọi là tỉnh táo, mắt cậu ấy muốn dính lại với nhau, mở cửa ra mà còn muốn dựa lên đó ngủ tiếp. Trên người vẫn còn nguyên bộ đồ ngủ, có lẽ là đã đánh răng rồi mới đến đi... Nhỉ?
- Chào buổi sáng Secchan, Nacchan. Có cả Kaoru-san nữa à, chào buổi sáng nhé. Tôi buồn ngủ quá, hay là đợi tôi ngủ xong rồi mình makeup được không?
Sau đó cậu ấy hoàn toàn buông thả bản thân, cho phép mình nằm trên chiếc giường duy nhất trong phòng. Nếu tiếp theo không phải là giáng vào đầu Ritsu-kun của Senacchi, có khi cậu ta thật sự mặc đời mà ngủ tiếp
- Dậy ngay cho tôi, thật mừng là cậu tự giác đến đây mà không đợi tôi đến tận nơi hốt hồn cậu về. Và đã đến rồi thì tỉnh đi, tôi còn phải makeup nữa
- Hóa ra nếu tớ không tự đến thì cậu sẽ đến tận phòng tớ à? Sao không nói sớm, biết thế tớ đỡ phải mất công lết sang đây
Nội dung kế tiếp thì mọi người hiểu rồi đấy, nhìn cái cách mà Senacchi cầm cọ mà như muốn bẻ đôi nó ra thì đủ hiểu rồi. Tôi không gấp lắm nên ngồi lại một chút đợi Ritsu-kun cùng đi với mình
- À mà Ritsu-kun, gia tộc Sakuma có bao nhiêu cái khách sạn vậy? - Tôi bất chợt nhớ đến cái khách sạn này, mình mà được ở Free thì rốt cuộc họ phải giàu cỡ nào mới không sợ lỗ cơ chứ???
- Chẳng giấu gì anh... Đây là đầu tiên em ở khách sạn của gia tộc mình mở đó, em cũng không rõ đâu
Tôi có chút bất ngờ, còn nghĩ rằng nếu là "khách sạn gia đình" thì chắc cậu ấy sẽ ưu tiên ở đây hơn những nơi khác, bởi nếu có tính tiền thì cũng chẳng bao nhiêu. Không ngờ cậu ấy cũng giống tôi, cũng là lần đầu tiên đặt chân vào đây. Có lẽ Ritsu-kun không quá quan tâm đến việc làm ăn của gia đình nhỉ?
- Thế cậu thấy nó như nào? Cảm giác hoành tráng không?
Thành thật mà nói, nó to. Vâng! Nó rấttt to! Tôi sẽ rất thông cảm với những ai lần đầu ở khách sạn 5☆, bỡ ngỡ đến nỗi có thể nghĩ mình sẽ lạc bất cứ lúc nào. Tôi thì thấy thế nhưng chắc cậu ấy thì không thấy vậy đâu
- Về độ to lớn thì nó to hơn dinh thự chính của gia tộc Sakuma một chút, nhưng xét về độ.... Ừm, "đắc đỏ" đi, thì nó thua xa - Cậu ấy vừa nói vừa nhắm mắt để Senacchi phủ phấn cho
(Kaoru kiểu: I'm fine)
Bên cạnh chúng tôi vang tiếng nói có vẻ đang phụng phịu
- Nào hôm nay là ngày trọng đại mà, nói mấy chủ đề này còn gì hay. Nói cái khác đi, Ritsu-chan tại sao lại đồng ý làm phụ rể cho anh trai mình vậy?
Tôi đã không chú ý lắm đến Arashi-chan, bởi em ấy vào buổi sáng có vẻ lười biếng nên không nói nhiều lắm. Khi em ấy cất tiếng lên tham gia vào cuộc nói chuyện của chúng tôi, thì không biết từ khi nào đã trở nên tươi tỉnh hơn rồi. Arashi-chan đến phía sau Senacchi, họ nhẹ nhàng trao nhau một nụ hôn như tôi không có ở đó vậy (Ritsu-kun thật may mắn vì cậu ấy vẫn còn nhắm mắt), thật ra nó cũng là một nụ hôn nhẹ như chuồn chuồn lướt
Tôi nghe rất rõ Ritsu-kun hừ nhẹ một cái, cậu ấy dần mở mắt ra và dáng vẻ lại có chút ngượng ngùng khi nói... Hửm?Why?
- Anh ta là "anh trai" tôi, cậu biết đó
Sau đó cả ba chúng tôi đều cười trước câu nói đó của Ritsu, cậu ấy cũng đã chịu mở lòng với nhiều thứ hơn trong những năm qua rồi. Việc chấp nhận nói Rei-kun là anh trai mình với người khác đã cho thấy sự thay đổi của mình, tôi còn nhớ Rei-kun đã từng khóc khi biết Ritsu nói "Tên ngốc đó là anh trai tôi" với một số người
Qua tầm 30 phút sau, cũng gần 5h sáng. Tôi và Ritsu lên đường đến nhà hàng trước để giúp đỡ hai người đó.
Hôm nay và ngày mai, à còn ngày mốt nữa... Hãy cầu nguyện cho tôi đi
•
•
Rei và Koga ở hai phòng khác nhau, mỗi bên đều đang bận đến ngu người. Makeup của họ phải thật sự phải có trình rất cao, bởi cả hai đều mang cái quần thâm mắt một chín một mười với gấu trúc
Có một thứ làm Rei hài lòng và cực kỳ thỏa mãn, đó chính là dù không thuyết phục được Koga mặc váy cưới thì ít nhất cũng làm cậu chịu cài khăn voan trắng lên đầu. Mặc suit mà còn khăn voan, thật sự rất hợp đấy (Rei đã nghĩ thế đấy)
Lúc Ritsu bước vào, Rei makeup vẫn chưa xong nhưng thỉnh thoảng lại nhịn không được mà lấy ảnh cưới ra nhìn vài lần rồi cười, thậm chí Ritsu vào mà còn chẳng hay. Chị gái nhận makeup anh lại không dám kêu anh ngẩng mặt lên (bởi chị ta là fan anh), cậu nhìn mà thấy phát ghét nên cứ thế kéo đầu anh lên, ép anh đưa mặt cho makeup
- Lo makeup xong đi, hồi nữa lo mà nhìn người thật. Chị cứ làm đi, anh ta không yên thì nắm đầu vịnh lại, không cần ngại
Rei vừa hạnh phúc khi thấy Ritsu vào, chưa được 30s đã nghe nhưng lời nói nhẫn tâm đó của cậu. Nụ cười dần biến thành bĩu môi ấm ức
- Hôm nay là ngày cưới của anh mà, em nhẫn tâm quá đi... Oioi∼
Một lát sau đó, lúc Rei đang được làm tóc thì một số người tự nhiên đi vào
- Chào cậu nhé Lei, tôi có mang quà cưới đến nè. - Kanata ôm một con gấu bông, hình con cá
- Mọi người đến sớm vậy? - Anh có chút ngạc nhiênAnh nhớ không lầm hồi cầu hôn, lúc đó Kanata có đăng một bài chúc mừng, hình như bảo sẽ tặng một con cá. Rei khi thấy con cá bông này thì thầm mừng trong lòng, anh còn tưởng cậu sẽ tặng cá real cơ
- Chỉ có vài người đến sớm thôii, họ hẹn nhau 7h mà. Một hồi sẽ có thêm vài người nữa, sau khi họ makeup và thay đồ xong. Cá này, tôi vất vả lắm mới chọn được đó- Cảm ơn cậu nhé, Kanata-kun
Nối tiếp sau đó là hàng loạt "ồn ào"
- Thật là AMAZING! Tôi chờ ngày này lâu lắm rồi, cuối cùng cũng tới. Chú rể hôm nay thật đẹp trai nhoa - Nghe Amazing thì biết ai rồi đấy
Wataru không hề tâng bốc, bây giờ dù là ai đi nữa, nhìn thấy Rei cũng sẽ không khỏi cảm thán trong lòng rằng "Đẹp trai thật". Với bộ vest trắng nhìn anh ta thật sự khác, thanh lịch hơn, nhẹ nhàng hơn. Lại thêm mái tóc được vén qua một phần. Fan mà thấy anh như này thì không khóc mới là lạĐược Wataru khen mình là "chú rể" đẹp trai, anh cười tới lún luôn cả mắt. Nói đến nhan sắc của Rei thì cũng từng có một câu chuyện nhỏ. Sau bao nhiêu năm không nhận ra bản thân mình đẹp và tới tận khi yêu Koga anh mới biết điều này. Thành thật mà nói có lẽ Rei sẽ không quá tự tin vào bề ngoài như thế, nhưng nhờ ơn của Izumi lâu lâu lại khen anh "cậu có nét đẹp rất khó mà lẫn với ai", nếu chỉ mình Izumi thì cũng chỉ góp một phần thôi, do mấy lời anh ta khen đều không nói thẳng ra là "Cậu quá đẹp". Nhưng Gokijin thì có, ai trong số họ cũng đều ít nhất 1 lần ca tụng nhan sắc của Rei
- Rei∼ Chúc mừng nhé! Sau này tôi cũng sẽ làm một hôn lễ to như cậu vậy, Suou sẽ cực kỳ vui luôn. Này, đây là quà của thiên tài âm nhạc tặng cậu nè, 3 bản hay gì đó ấy - Leo xông vào tạo ra một tiếng động có chút lớn- Tôi sẽ chờ thiệp của cậu vậy, KukuCửa lần nữa mở ra, anh em nhà Aoi đã đến. Hai cậu bé đầu năng lượng xông vào chúc mừng Rei, tay còn cầm cả quà mừng cưới- Rei-senpai!!! Xin chúc mừng ngày cưới của anh!!! - Rồi rồi hai đứa, cảm ơn nhé. Ta vui lắm Miệng ngoài thì cười nói rất vui vẻ với mọi người, nhận mọi lời chúc phúc. Nhưng trong tâm lại muốn trào ra nước mắt, hận makeup và làm tóc sao mà làm lâu quá đi"Nhớ Koga quá đi..."
•
Cách phòng chú rể xa hơn một chút, chính là phòng của "dâu" Koga, đã makeup xong, tất đã mọi thứ đã sẵn sàng
Nếu tình hình phòng bên anh có vẻ ồn ào thì bên đây chắc chắn nó cũng tầm cỡ đó. Bên đây đến trễ hơn một chút, 6h10
- Rồi... Cái vụ án gì đây? Mấy người tính tập kích tôi à!?
Koga phát cọc khi cứ có mấy tên lâu lâu lại lượn ra lượn vô phòng cậu, làm như cậu là "cô dâu" ấy, ngại ngùng à!? Do cậu có thêm cái khăn voan này trên đầu sao? Rồi lại cứ thụt ra thụt vào mãi, không chán à!?
Một trong số vài tên đang cố gắng rình mò cậu, chính là Aira đã chịu lắng nghe lời người ta nói, ít nhất là không bu bám ngoài cửa nữa mà chịu đi vô rồi
- Shiira? Nhóc đến sớm thế - Koga có chút bất ngờ khi nhìn thấy Aira, cậu nhóc ấy cũng thuộc dạng "ngủ nhiều" mà
- Em hơi...nôn một chút, lần đầu tiên tham gia lễ cưới của đàn anh lại còn 2 idol lớn như hai anh, em bồn chồn quá nên đi sớm luôn. Mà anh hôm nay đẹp thật đó Koga-san, em không thể ngừng trái tim đang đập nhanh của mình lại
Như đã từng nói, Koga rất hợp với màu trắng. Một bộ vest trắng với các chi tiết tương tự như bộ của Rei, thêm chiếc khăn voan trắng mỏng trên đầu. Koga như thành người khác vậy, mất hoàn toàn nét cáu gắt hằng ngày, thay vào đó là nét dịu dàng và ngọt ngào khó nói lên được
Vốn khuôn mặt đã có chút tinh nghịch, bây giờ makeup xong lại nhìn rất đáng yêu
- Ta nhận lời khen của nhóc. Còn bây giờ thì gọi hết mấy tên còn lại vào đi, nhìn mà ứa cả mắt
Aira nghe lời cậu, đi ra bên ngoài gọi mọi người vào. Bây giờ Koga mới thấy số lượng có vẻ không ít như cậu nghĩ, cũng gần 10 người đấy
- Chúc mừng nhé, Crogi∼ - Ritsu dẫn đầu
- Ritchie? Không phải cậu đang ở "bên đó" à?
Đúng là đáng lý ra thì Ritsu phải ở bên phòng Rei, nhưng bên đó đến bây giờ vẫn còn kẹt, nên cậu mới chui qua đây. Thật ra là muốn xem "chị dâu" mình ra thế nào khi mặc đồ cưới thôi
- Bên đó ồn ào quá, vả lại cũng không nhiều việc nên tôi qua đây chơi. Woa∼ Cậu khác hẳn mọi ngày ấy
Koga nghe thấy thế có chút ngượng - Hứ! Đương nhiên
- Koga-san, xin chúc mừng ngày cưới ạ - Suou đi phía sau Ritsu
- Nhóc cũng phải nhanh lên đi, ông đây vẫn đang chờ thiệp đó. Cả cậu nữa, Ritchie∼ hehe - Koga đắc ý khi thấy nét mặt có chút biến sắc của Ritsu
Adonis và Kaoru là người kế tiếp bước vào. Kaoru đã có mặt ở đây cùng lúc với Ritsu, nhưng do Koga trang điểm nhanh hơn bên kia nhiều nên Kaoru có chút thời gian đi dạo qua phòng Rei thăm hỏi đôi chút nên bây giờ mới về
- Adonis-kun, Koga có thêm cái khăn voan có phải nhìn dịu hẳn ra không ?- Vâng, em thấy thếCỡ 20 phút sau Subaru cũng đi vào, trên tay lại là nhân vật thân quen - Gami-san!!! Em mang Leon đến rồi đây!
- Chậm chạp, sao không lâu thêm chút nữa luôn đi?
- Em xin lỗi mà∼ Đêm qua em ngủ không được nên thức hơi trễ
Tại sao lại mang Leon? Vì Leon cũng sẽ vào lễ đường, nó sẽ chạy đến bên cạnh cậu và Rei. Đó chính là ý tưởng của Koga và Rei thì không chần chừ đồng ý. Nhiệm vụ mang Leon đến hôn lễ sẽ giao cho Subaru, vì Koga đã quá bận để có thể chăm sóc Leon vào mấy ngày hôm nay, nên đã giao cho nhóc ấy chăm và cậu ấy nhận nhiệm vụ mang đến
Kaoru một bên thay đồ cho Leon và phải vừa xem thời gian, đó là nột bộ vest, nhưng Leon mặc lại rất đáng yêu. Cảm thấy đã đến giờ nên Kaoru đành đứng lên giải tán lực lượng
- Nào mọi người ơi, sắp 7h rồi nên giải tán đi thôi. Koga phải ra ngoài đón khách rồi
•
Cùng lúc đóMột số người đang đứng bên ngoài phòng Koga phải tháo mắt ra rửa rồi gắn vào lại để nhìn rõ hơn cái người đang thập thò trước cửa này có phải là chồng của Koga không
Rei cứ bồn chồn không yên đứng trước cửa cậu, cầm cái nắm cửa định mở ra rồi lại buông tay. Nhìn thật sự rất không có tiền đồ, mắc gì lại phải ngại ngùng như thế???
Vừa dốc hết quyết tâm mở cửa, thì cánh cửa ấy lại mở ra. Kaoru và Rei bốn mắt nhìn nhau, một người mắt trợn ngược, người kia lại tươi cười. Kaoru cũng không ngờ vị chú rể này lại gấp gáp muốn gặp vợ mình như thế, tới nỗi cả cửa cũng mò đến luôn, không cần đợi người ta đi ra gì cả
- Rồi đây, cô dâu của cậu đây- Cảm ơn cậuKaoru né qua một bên rồi đi ra ngoài, khi anh ta vừa né qua thì Rei cũng vừa thấy bảo bối của anh ta, người đang đứng phía sau Kaoru nãy giờ để có thể ra ngoài đang nở một nụ cười rất tinh ranh với anh- Hài lòng không? - Ôi hơn cả hài lòng∼ Koga ơi, em đẹp như thế này thì sao anh dám để em ra ngoài đây∼? Rei nhanh chóng sáp tới ôm cậu, nếu không tại Koga đang ra sức cảnh cáo rằng trên mặt cậu và anh đều đang có makeup thì anh chắc cũng không ngại mà hôn mấy cái lên khuôn mặt đáng yêu này- Anh bỏ em ra coi, lên cơn đấy à!?- Tại sao lại không cho anh ôm!? Anh gần như không gặp em trong suốt 24h qua rồi, bây giờ tới ôm em cũng không cho. Tội nghiệp anh chút đi chứ∼ Thấy dáng vẻ tủi thân đầy uất ức này của anh, không riêng gì Koga mà những người đang đứng phía sau cậu đều đang nổi hết cả da gà. Cười giả lả mấy cái rồi cũng lặn đi mất tiêu, chỉ còn Kaoru ở lại để xem hết màn này (tất cả đều do anh ta là phù dâu) - "Ritsu-kun đúng là chạy nhanh thật"- Không phải không cho anh ôm, nhưng sắp đến giờ đón khách rồi, anh cứ ôm mãi thì bao giờ mới ra tới bên ngoài. Haizz.. Anh còn cả đời để ôm em mà - Koga bất lực nói
- Ừ đúng nhỉ
Kaoru đứng một bên nhìn họ làm trò, ngứa hết cả mắt. Nhưng không hiểu tại sao anh ta vẫn luôn có nụ cười trên môi, thở dài một cái rồi vẫn phải lên tiếng hối thúc
- Thôi dính nhau đi hai người, chúng ta phải đi rồi
•
Một cái cổng cưới bằng hoa hồng tươi, kết hợp với phong cách mô phỏng lâu dài, nó lớn như cổng học viện Yumenosaki. Vốn dĩ nó có thể trang trí thêm bằng nhiều loại hoa khác nhau, nhưng Koga dị ứng phấn hoa nên Rei quyết định dùng hoa hồng mà thôi. Nhưng một cái cổng cưới dài gần 20m, lại còn là 100% hoa tươi, dù là một loại hoa nó cũng trông rất rất hoành tráng
Theo Kaoru cho hay: "Có nằm mơ tôi không ngờ được, bản thân thế mà được diện kiến chiếc cổng cưới trị giá *500 man"
(* 500 man = ¥500.000 ~ 874tr VNđ)Cổng cưới đã thế thì nơi chụp ảnh và sảnh chào khách nó cũng không phải dạng bèo bọt đâu. Xin lỗi nhưng con số đã vượt qua ngưỡng tính toán rồi7h10Bài "As long as you love me"* được bật lên, nhẹ nhàng và đầy tươi sáng. Khách đã bắt đầu vào, đương nhiên những người đi giờ này chính là "hội đã hẹn nhau 7h" đêm qua(*: As long as you love me - Backstreet Boys)Dù là một lễ cưới nhưng nó chính là lễ cưới lớn bậc nhất trong suốt mấy năm gần đây, nên dù là đi tham dự cũng không thể ăn mặc qua loa được. Điển hình ở đây chính là mỗi unit thì mỗi thương hiệu khác nhau, bộ nào bộ nấy đắc sắt ra miếng. Visual của hội này chính là hai người mẫu nào đó, sánh đôi dẫn đầu mọi người vào Fashion show này thật sự rất hot đấy, dù là idol nhưng nhìn ai cũng như người mẫu. Gần 30 người mẫu này khiến nhiều người xung quanh đó đều phải liếc mắt theo nhìn"Ôi đệch **! Tụi này định biến chỗ này thành sàn catwalk đấy à!?" - Koga nhìn bọn họ vào mà chỉ có thể há hốc mồmArashi với bộ vest màu kem và trang điểm nhẹ nhàng, nhanh chóng đi nhanh đến sảnh chào khách. Kaoru đang đứng giúp Anzu thống kê khách mời thì cũng phải nhìn qua bọn họ, thầm cảm thấy Izumi quá may mắn rồi lại tiếp tục quay lại làm việc - Ritsu-kun, họ đến rồi kìa. Dậy đi, đừng có ngủ nữa, Senacchi mà thấy là mắng cậu tưng bừng luôn đó - Kaoru lắc nhẹ người cậu, chỉ mong đối phương nghe thấy Ritsu đã không thể chống chọi lại với cơn buồn ngủ ập đến này nữa, cậu từ bỏ và nằm ngủ luôn trên bàn check in khách mời. Khi mà cặp đôi chính đang tất bật chào khách thì lại có người phụ rể lại nằm ngủ ngon đến bất ngờ, lúc bị gọi dậy vẫn còn muốn đùn đẩy rồi ngủ tiếp- Ưm..? Gì cơ? Mới đây mà tới rồi á? Thôi anh tiếp họ đi, người quen không mà. Em ngủ lát rồi dậy làm lễ luôn. Oáp∼∼Không cần đợi Kaoru gọi thêm lần thứ 2, sau cái ngáp đó chính là một cú đánh không hề nương tay vào đầu cậu ấy. Izumi dùng gương mặt xinh đẹp của mình nở một nụ cười lạnh như băng với Ritsu- Cậu nghĩ vai trò của mình hôm nay cái gì hả? Có biết một lát nữa là đầy phóng viên không? Liệu mà tỉnh táo đi- Cậu có dậy lúc 4h sáng đâu! - Ritsu bất bình phản bác lại - Tôi là khách mời chứ không phải phụ rể. Ngồi im đó đi, tôi chỉnh lại lớp makeup cho cậu. Thiệt tình, bộ vest này không phải đồ ngủ đâuTạm bỏ qua khách mời đi, chuyển qua khung cảnh của cặp đôi chính nàoKoga hôm nay chỉ cần nhìn là thấy rõ nét nhẹ nhàng và pha chút đáng yêu ngay, thêm bó hoa hồng juliet* và chiếc khăn voan trắng trên đầu. Ai mà nghĩ đây là bé sói của Undead cơ chứ, hôm nay cậu chỉ là vợ của Rei mà thôi(*: hoa hồng juliet thuộc top hoa đắt nhất thế giới, có giá lên tới 15 triệu usd. Biểu tượng của tình yêu son sắt và bền chặt)Có một sự cố hi hữu đã diễn ra, Eichi bất lực nhìn nhân viên mở cả thùng tiền cưới ra chỉ để anh bỏ tiền mừng vào, do cái phong bì anh đi nó "nặng" quá thôi, nhét không vừa cái khe. Kaoru đứng kế bên nhìn họ chật vật thế nên mới đề ra ý định này, chứ không có lẽ phải chia nhỏ từng đợt ra mà nhét vào- Tôi thấy hay là cứ mở nó ra như này luôn đi, lát nữa cũng phải mở ra nữa hà - Eichi nói với Kaoru, biểu cảm của phù dâu đã biến dạng đến khó nhìn ra- Không phải ai cũng "dư dả" như cậu đâu!Nói xong anh đã thấy hối hận, đúng là lát nữa cũng phải mở thùng ra cũng mấy lần. Do các nhân vật như Hiyori, Nagisa, Tori, Izumi và Arashi, à vẫn còn Keito, nhưng mà của cậu ta thì miễn cưỡng vẫn nhét vào được. Phong bì này của họ chưa biết giá trị bao nhiêu, chứ nhìn vào người bỏ vào là biết chất lượng rồiThùng tiền cưới này cái khe sao lại thiết kế nhỏ thế, 5 cm này đúng là hẹp thật. Cái này đã là dự đoán trước rồi đấy, Rei nghĩ kiểu gì cũng có mấy tình huống kiểu này nên mới làm cái khe 5 cm, chứ lễ cưới người ta làm gì có ai làm tận 5 cm bao giờ (Rio: theo tui thấy lễ cưới thường chỉ có cái thùng mà khe khoảng 2-3cm thôi ấy)Arashi vui đến mức ôm lấy Koga, chúc mừng cậu đến muốn bật khóc. Izumi phải chật vật lắm mới kéo ra được, lại vô tình chạm mắt với Rei, thấy đối phương chỉ cười nhẹ rồi nói một câu đầy ẩn ý - Cậu lâu quá đi, tôi chờ tin tốt từ cậu lâu lắm rồi đấy Izumi-kunNói xong Rei cúi xuống hôn lấy má vợ mình một cái, hại Koga đang nói chuyện với Arashi và Ritsu thì ngại tới đỏ mặt, quay qua đá anh rõ đauIzumi không mất nhiều thời gian để hiểu câu này ám chỉ cái gì đâu - Sẽ nhanh thôi, tới lúc đó mà không thấy mặt cậu thì cậu chết chắc Koga tuy không hiểu họ đang nói cái gì, nhưng vừa nghe thấy Izumi có dọa anh thì cậu đã nổi máu trong người - Ê!! Anh dọa đó hả!?- Thôi nào Koga... - Rei đưa tay cản lại(Tua nhé, tua thẳng tới giờ làm lễ nhé)Mc ngày hôm nay không ai khác chính là Nito-chan- Còn 20 phút nữa đến giờ làm lễ, những vị khách nào vẫn còn bên ngoài xin mời theo sự hướng dẫn của nhân viên vào trong sảnh chính để chuẩn bị dự tiệc. Tôi là Nito Nazuna - MC của lễ cưới Sakuma Rei và Oogami Koga, hai người bạn của tôi. Rất vui được gặp mọi người. Mong tất cả mọi người hãy cùng chúc phúc cho cặp đôi ngày hôm naySảnh chính nhanh chóng được lấp đầy người, 160 bàn với 1600 người. À không vẫn thiếu chỗ, 160 bàn có lẽ vẫn ít, cuối cùng vẫn phải dựng thêm 3 bàn. 60 bàn gần sân khấu nhất được dành riêng cho các idol, người làm việc thân thiết với họ và ba mẹ đôi bên, còn lại đều là người quen trong nghề. Chỗ ngồi là họ tự chọn, nên sẽ có những bàn tụ họp những vị "vua lì đòn, ngàn chén không say", rượu chưa lên mà đã thấy quậy rồiSẽ không nói quá đâu, nhưng thật sự họ như mời tất cả Idol nước Nhật vậy. Đây như một buổi tụ họp của các Idol, diễn viên, người mẫu,...cực kỳ nổi tiếng vậyMọi người bắt đầu hú hét lên khi thấy Rei đứng trên lễ đường. Anh ta chỉ quay xuống dưới, ra hiệu họ cứ hét to lên đi. Những lời chúc phúc cứ thế mà tạo ra âm thanh lộn xộnTiếng nhạc nhẹ nhàng bắt đầu vang lên, khách mời bắt đầu yên lặng hơn. "Until you"* là bài được bật lên, Rei đã chọn bài này khi vừa nghe qua lyrics của nó... Thật sự rất phù hợp cho giây phút này(*: Until You - Shayne Ward)Anh như sắp khóc đến nơi khi nhìn thấy Koga ở đầu lễ đường, bên dưới cũng có vài người sụt sịt lau nước mắt, trong đó có mẹ Koga đang đứng cạnh con mình. Bà phải trao nó cho Rei, đứa nhóc mà bà hết mực yêu thương, nhóc con ngày nào còn chạy nhảy nay đã lớn thế này rồi, thành vợ của người mình yêu rồi- Mẹ.. Đừng khóc chứ. Nay là ngày vui mà - Im đi nhóc con, mẹ khóc vì vui đấy được không!? Koga cầm lấy khăn giấy định lau nước mắt cho bà, có vẻ mẹ cậu sợ cậu lau trôi luôn phấn mắt nên quyết định giật lấy giấy tự lau. Ai mà không cảm thấy mủi lòng khi thấy con mình trong ngày cưới chứ, Koga hiểu điều này. Nhưng cậu cũng không biết phải làm sao, sợ một hồi bà đổi ý không chịu trao tay cậu cho Rei thì mệtTheo từng nốt nhạc nhẹ nhàng và du dương, Koga từng bước tiến đến gần anh hơn. Cậu bật cười khi thấy người chồng cậu đang cố gắng kiềm nước mắt, nhưng lại chẳng nhận ra mắt mình cũng ươn ướt rồi. 1 bước rồi 2 bước, cậu đã đến để đứng cạnh bên anh. Mẹ Koga trao tay con mình cho anh, trước khi bước xuống dưới vẫn căn dặn anh đôi điều- Rei à, Koga nhà mẹ không ngoan ngoãn đâu, nó bướng lắm. Nên con hãy kiên nhẫn với nó chút nhé, đừng chỉ vì nó đôi lúc cộc tính mà trả nó về nhé con. Nó là đứa con mẹ mang nặng đẻ đau sinh ra, đương nhiên mẹ muốn nhìn thấy nó hạnh phúc, nó cứ cười thật tươi và vui vẻ là được, chỉ bấy nhiêu đó cũng đủ làm mẹ vui rồi. Con làm ơn đừng tước đi nụ cười đó nhé. Đây không chỉ là lời của mẹ, mà còn của ba nó bên dưới. Nay mẹ giao nó lại cho con, nó sẽ người nhà Sakuma nên hãy yêu thương Koga nhé Rei. Nhớ nhé conRei cầm lấy tay Koga, gật đầu đầy chắc chắn với bà - Vâng, con hứa. Koga chắc chắn sẽ hạnh phúc khi ở bên con. Mẹ đừng lo, cứ tin con là được •Qua những nghi thức như cắt bánh và rót rượu thì cuối cùng cũng đến - Những lời gửi đến đối phương, đầy yêu thương và cũng đầy xúc động. Đứng từ bên trên nhìn xuống có thể thấy một vài người khóc từ đầu đến giờ như Arashi, anh em nhà Aoi, Kaoru chẳng hạn Có lẽ người tiếp theo khóc chính là hai người họ "Dường như chẳng ai hiểu anhCho đến khi em xuất hiệnDường như chẳng ai yêu anh
Cho đến khi em yêu thương anh"Rei mím môi rồi thở hắt ra, tay nắm bàn Koga có chút run lên do quá vui sướng. Tay cầm mic nói lên từng lời một, mắt nhìn vợ mình không giây nào rời. Chẳng cần một tờ giấy nào cả, họ không cần phải ghi lại những lời nói này, bởi vì nó đều sẽ khắc sâu vào tim họ. Tờ giấy suy cho cùng cũng chỉ là một hình thức thôi- Anh nghĩ đến tận bây giờ, anh có 3 thời điểm hạnh phúc nhất. Đầu tiên là tỏ tình với em thành công, thứ hai là cầu hôn thành công và cuối cùng chính là ngày hôm nay, kết hôn với em. 6 năm qua, cảm ơn em đã luôn ở cạnh anh. Cảm ơn em vì đã xuất hiện trong đời anh. Một người như anh, tưởng chừng cả đời chẳng thể có ai ở bên, lại may mắn sao được em tìm tới. Cứu vớt anh và yêu thương anh, em đã cứu một người không còn bất kỳ hi vọng hay sức lực nào để chống trả lại thế giới tàn nhẫn này. Sau khi em tốt nghiệp anh suy nghĩ rất nhiều, xem liệu bao giờ mới đến lúc cưới em, cái gì anh cũng đã có trong tay, chỉ quên mất cho em một danh phận đúng nghĩa. Không ngờ lại phải kéo dài gần 5 năm, cuối cùng ngày hôm nay cũng đến rồi. Yêu em là điều anh không ngờ tới, nhưng nó chính là quyết định chắc chắn đời anh. Koga à, chúng ta sẽ yêu nhau cho đời em nhé. Anh yêu em rất nhiều, vợ à- Nào Koga, đừng khóc chứ em. Anh khóc theo mấtKoga cười nhưng nước mắt cứ rưng rưng chực chờ rơi xuống. Anh nhẹ lau nước mắt cho cậu, có lẽ chính anh cũng không ngờ rằng mình cũng đang khóc, khóe mắt đã cay rồi. Mic đưa lại vào tay Koga, cậu hít thở đều để nước mắt mình đừng rơi xuống hay chỉ để cố gắng kiềm cơn xúc động lại thôi- Em đã sợ. Khi anh tỏ tình với em, em đã rất hạnh phúc nhưng đâu đó trong tim em lại cảm thấy sợ hãi. Em nhìn những cặp đôi ngoài kia, trai gái nắm tay nhau mà chẳng cần lo lắng gì và nhìn lại chúng ta, em bất giác có chút bất an, thú thật... Có lẽ là em ghen tị với họ. Em sợ một tương lai anh rời bỏ em để theo một cô gái khác, em đã sợ một tương lai như thế đấy, ngốc quá nhỉ. Nhưng mà, anh đã chứng minh được là em lo lắng vô nghĩa rồi, cứ nhìn vào ngày hôm nay thì dù sau này có ra sao đi nữa em vẫn tự hào nói rằng bản thân có một người chồng rất tốt nên anh tốt nhất là phải để em nói như thế nhé. Và chúng ta sẽ bên nhau và yêu nhau mãi anh nhé, Chồng à- Ừm. Anh hứa với emĐôi khi một lời hứa không thực sự đáng tin cậy 100%. Nhưng với Rei hay Koga, họ đều chắc rằng bản thân dám nói dám làm. Cuộc sống mai sau của họ dù có thay đổi như thế nào, thì tình yêu họ dành cho nhau vẫn mãi như thế thôi. Nhẫn trao tay rồi, dễ gì mà lấy ra được Leon được Subaru bế ra, thả nhóc ấy xuống ngay lễ đường. Bằng sự thông minh của mình, Leon nhanh chóng chạy nhanh lại chỗ Koga và Rei đang đứng. Cứ như hiểu hôm nay là ngày vui nên nhóc ấy cứ tung tăng mãiBên dưới bắt đầu khai tiệc, hơn 200 món chính và khoảng 50 món tráng miệng từ trong nước đến ngoài nước để đảm bảo rằng mọi người sẽ không ăn cùng 1 món trong 2 ngày. Koga rất ghét đám say xỉn nên bảo Rei chọn loại rượu có nồng độ cồn không quá cao, ừ thì anh có đặt loại có nồng độ cồn nhẹ thật, bằng chứng là Sauvignon blanc cao cấp*. Nhưng dù thế thì cũng không thể ngăn cản được, anh ta dám lén cậu đặt rượu có cồn (nó như bia ấy) và khoảng 80 bình rượu sake, hiện tại nó đăng được giấu sau đống Sauvignon blanc(*: loại Sauvignon blanc cao cấp có giá từ 800k - 1tr5 VNđ, chưa tới ¥10.000 và theo tui thì với giá này thì không đắt lắm tại Nhật)Tiếp theo là màn phát biểu của những người bạn thân thiết của họ. Kaoru là người đầu tiên đi lên sân khấu - Xin chào mọi người, Hakaze Kaoru đây. Tôi là phụ dâu đấy và cũng là một trong những người chứng kiến sự trưởng thành trong tình yêu của họ. Khoảng 7 năm trước, tôi bắt đầu quen biết Rei-kun và cũng nhờ thế tôi mới quen được Koga-kun. Họ rất trẻ con, một đứa trẻ con hiếu thắng, ngang bướng và một thiếu niên tự cao tự đắc, tự tin vào bản thân mình Bên dưới ngay lập tức có hai người cúi mặt xấu hổ, Rei ôm khuôn mặt như muốn giấu nó đi để chẳng ai biết mình là ai. Koga thì nghiến răng ken két, có thể nếu Rei không nắm cậu lại thì cậu không ngại lên tẩn tên vừa nói mình là "trẻ con" đó đâu, bởi thế mới tức giận la lớn lên mắng, làm mọi người xung quanh đều cười thích thú - Ê!!! AI TRẺ CON HẢ TÊN KIA!?!?- Làm ơn im đi Kaoru-kun...Kaoru nhịn cười đến phát đau trên sân khấu, thấy họ xấu hổ như thế cũng là một phần mà anh muốn thấy - Haha. Nhưng mà, cũng do sự trẻ con đó mà đôi lúc họ tự làm khổ lẫn nhau và tôi không bất ngờ lắm khi ngày hôm nay diễn ra. Tôi thực sự quá ngán tận răng khi phải chứng kiến cảnh họ tình tứ với nhau quá nhiều khi ở phòng thay đồ rồi, Koga-kun chê người ta phiền nhưng lúc nào cũng dung túng và rất rất tiêu chuẩn kép. Nhưng đương nhiên để có được Undead như bây giờ, leader của chúng tôi đã đánh đổi rất nhiều thứ, kể cả việc chấp nhận giấu đi tình yêu của mình trước truyền thông. Họ cố gắng bảo vệ nhau, dù đôi khi vụng về đến dễ bị nghi ngờ, tôi cũng không ngờ được là họ giấu được lâu đến vậy- Cặp đôi này rất ngốc, cả hai đều ngốc. Nhưng với quy luật bù trừ, tôi nghĩ họ sẽ mãi hạnh phúc và họ xứng đáng có một cuộc sống êm đẹp bên nhau. Chúc mừng ngày cưới nhéKaoru trả lại mic, vừa bước xuống đã bị cô dâu đánh không nương tay. Cơn đau chưa qua đã nhanh chóng bị đám sâu rượu kia lôi vào nhập tiệcQua vài màn phát biểu khác, bữa tiệc của hôn lễ hôm nay chính thức bắt đầu. Thật ra không phải là không muốn nói, nhưng mà những màn phát biểu tiếp theo sau Kaoru đa số đều là của hội chép phao, do nhiều lỗi quá nên phải tua bớt thôiĐại loại như... Chiaki. Vừa bước lên sân khấu đã nói ngay 2 chữ: "Kính thưa..."Không ai ngại ngùng gì mà cùng nhau ca hát, quậy tưng bừng sân khấu. Nếu hồi sáng là Fashion show, thì bây giờ y như một lễ hội. Nhưng thành phần có công đóng góp nhiều nhất chính Rinne, Subaru, anh em nhà Aoi, Leo,... Nhiều quá kể không hết nổi. Không nhảy thì hát, mà không hát thì nhảy, biết nhảy biết hát càng tốt. Nói chung chẳng ai có thể yên vị trên ghế mà ăn uống cả, Koga thậm chí còn lên trên sân khấu đó để quậy cùng họ, Rei chỉ biết cười vừa bất lực lại cưng chiều Rốt cuộc thì ai cũng say bí tỉ thôi. Rei gần như không thể đi được do đã uống quá nhiều, Koga là một trong số ít những người uống ít (dù cậu quậy sung không kém ai) nên may mắn là vẫn còn tỉnh. Đỡ chồng mình nhưng không quên mắng - Đồ vô dụng nhà anh, hết chuyện lại lén đặt rượu có cồn cao làm quái gì!? Giờ thì hay rồi, đã vô dụng nay còn thêm cái liệt nữaCó tin không là có lễ cưới, ăn nhậu hát hò từ 10h sáng đến gần 12h tối. Có vẻ nói ngày 1 và 2 ở nhà hàng chính là để nói họ sẽ chơi tới bến trong 2 ngày xuyên suốt!? Không có đâu, bởi gần 1h sáng thì cuối cùng cũng phải tan tiệc. Hôm sau sẽ tiếp tục diễn ra nhưng chỉ mời những bạn bè thân thiết, khoảng 50 bàn vào khoảng 3h p.m và lần này Koga thề sẽ kiểm tra lại số rượu đó. Đảm bảo khi kết thúc 3 ngày thì Rei tới sốBãi biển càng lúc càng mát mẻ rồi. Koga thích ra ngoài đó hơn cơ•
•
•
2. Biển
Ngày thứ ba của lễ cưới được tổ chức ngoài bãi biển Shirahama (đảo Izu). Mất khoảng 3 tiếng để từ Tokyo đến nơiTổ chức vào 4h p.m nên hầu hết những ai tham dự đều khởi hành vào 1h-2h p.m nếu muốn đến kịp lúc. Toàn bộ những Idol khi di chuyển trên xe đều còn dư âm của ngày hôm qua, bỗng nhiên muốn "huệ" thêm lần nữa. Cứ thông cảm cho họ đi, nốc rượu 2 ngày liên tục nên đầu óc có chút bất bình thường Hôm qua tất cả những ai tham gia lễ cưới đều gần như không thể tự về, họ dự từ 3h chiều mà đến tận 2h sáng mới chịu về khách sạn. Họ ngủ li bì từ giờ đó đến tận gần giờ xuất phát mới gấp gáp chuẩn bịLễ cưới ngoài biển này không cao giống lễ cưới ở nhà hàng, nhưng giá trị của nó cũng không phải là kém, ai nghe đến cũng phải trầm trồ. Một bạn K giấu tên của Rei đã hỏi anh về giá trị của hôm nay, Rei chỉ hồn nhiên trả lời: "Chắc nó bằng 2/3 ở nhà hàng, dù sao cũng không lớn như ở đó", đối phương nghe xong chỉ im lặng cười trừVới màu trắng là màu chủ đạo, lại tổ chức vào buổi chiều hoàng hôn, khung cảnh thơ mộng nhìn rất đỗi xinh đẹp. Như 2 ngày trước, lễ cưới vẫn được trang trí với 100% hoa tươi, tulip trắng và cẩm tú cầu được sử dụng chủ yếu, ngoài ra còn có cỏ lau khô. Chủ yếu của hôm nay chỉ để chung vui nên không giống như lễ chính, nó giống một bữa tiệc để chúc mừng thôi•Koga lần nữa kiểm tra lại tất cả các chai rượu 13% cồn, Rei đứng kế đó cũng chỉ biết cười trừ chứ chẳng dám nói gì. Mới vừa tỉnh rượu xong đã bị Koga mắng cho một trận vì dám đặt rượu nồng độ cao, anh khi đó nhìn tội không tả nổi, mẹ Rei thấy con dâu mắng con trai cả mình dữ dội như thế cũng không biết nói gì hơn ngoài việc bảo Koga: "Đừng đánh nó nhé"Lần nữa với bộ suit trắng, nhưng đây là một bộ suit khác. Tuy hôm qua không uống nhiều nhưng Rei vẫn có chút đau đầu do lâu rồi mới uống, ngồi makeup và tranh thủ uống thuốc giải rượu. Koga thì có Ritsu lo phần ăn mặc, nói là thế nhưng cũng vô dụng lắmRitsu đi theo gia đình đến đây vào lúc sáng, dù có ngủ bù thêm nhưng vẫn không thể nào hoàn toàn tỉnh táo được Khi Koga được makeup xong, Ritsu lén chụp một bức từ phía sau lưng và khuôn mặt Koga phản chiếu trên gương. Cảm thấy rất vừa ý, thế là đăng lên mạng với dòng: "Chị dâu tôi"•3h30 p.mSubaru ngồi kế bên Hiiro, mệt mỏi thở dài tâm sự với cậu ấy- Anh đây sắp phải thở bằng bình oxi rồi, vui thì vui chứ sao mà mệt quá vậy nè. Đi diễn show còn không bằng như này nữa- Em thấy vui mà - cậu nhóc hồn nhiên trả lời Hokuto đi phía sau, ngồi xuống hàng ghế sau Subaru, đánh nhẹ lên đầu cậu ấy. Ý trách cứ nói- Cậu không nên nói vậy trong một lễ cưới đâu, Koga-san nghe thấy lỡ anh ấy buồn thì sao?Subaru không buồn quay ra sau nhìn cậu ấy, chỉ bĩu môi giận dỗi - Tớ không nghĩ anh ấy sẽ buồn đâu, chắc chắn là sẽ đánh tớ rồi lôi tớ vào cuộc vui lần nữa thì đúng hơnNhóc tóc cam này đã tính trước trong đầu là bản thân chỉ uống vừa phải để còn tỉnh táo cho ngày sau, nhưng Koga dễ gì cho cậu ấy tỉnh. Hầu hết những ly rượu mà Subaru nốc vào đều do một tay Koga ban phát, còn đối phương thì chơi xấu, uống chỉ chút chút nhưng thích chuốc rượu người khác. Nghĩ lại vẫn làm Subaru ấm ức, dù say nhưng ít ra cậu vẫn biết ai làm mình say đến nỗi nói nhăng nói cuội Chỗ kế bên Subaru là Mitsuru, một trong những nhân vật dù có say và quậy không kém nhưng bằng cách thần kỳ nào đó vẫn còn tỉnh táo như ngày đầu. Tay cậu ấy cầm một ổ báng mì ngọt, bẻ đôi ra và chia sẻ nó với Hiyori đang ngồi ở hàng trên, sau đó tiếp tục bẻ một nửa ra và nhét thẳng vào miệng Subaru. Rồi vẫn tham gia cậu chuyện như thường - Em thấy anh vui quá trời, ai đưa gì uống nấy đấy thôi- Đừng chọc anh nữa mà... Bánh mì ngon ghê nhỉ- Quá chuẩn - Mitsuru giơ ngón cái lên 👍Đâu đó ở ngoài bãi biển, không ít người ra đó ngắm hoàng hôn hoặc chỉ đơn giản là ngồi đó để thả lỏng thôi- Lễ cưới này quá kinh khủng rồi, hai người họ đúng là... Hành chúng ta ra bã cả nhỉ? Wataru nói với Tatsumi như thế, anh ta uống nhiều đến nỗi chẳng còn "Amazing" nổi luôn. Hết hôm nay có thể không riêng gì Wataru mà cả trăm người sẽ không đi nổi trong vài ngày - Nhưng đó chứng minh rằng họ thật sự vui và hạnh phúc, còn chúng ta thì thật lòng chúc mừng. Hôm nay muốn say cũng không được đâu, Koga-san đã nói là sẽ kiểm tra nghiêm ngặt chỗ rượu đó mà Nói chung, hôm nay là ngày cuối của hôn lễ•- Koga ơi∼ cho anh hôn một cái thôi mà∼- Cút!Ritsu có phần hiểu được cảm giác của Kaoru rồi. Do hôm nay Kaoru thức không nổi, nguyên do là do hôm qua uống quá nhiều nên anh ta may mắn thoát nạn ăn "cơm chó", dự tính là sau 4h30 anh ta mới tới đây được. Đã trôi qua hơn 5 phút từ khi cái diễn cảnh này bắt đầu rồi đấy, tên anh trai ngu ngốc nhà mình cứ ôm vợ đòi hôn. Nhìn nổi hết da gà- Sắp 4h rồi đấy, tôi hỏi lần nữa là hai người có lẹ lên không? - Ritsu bắt đầu mất kiên nhẫn - Koga mà không hôn anh thì anh không đi đâu - Rei phồng má giận dỗi Koga tức tới nổi cả gân trán - Hôn cái c** m* anh, anh không ngại nhưng ông đây thì có đó!!- Em cần gì phải ngại? Bây giờ em là vợ anh mà, anh hôn vợ anh thì có gì sai!?Siết tay thành một nắm đấm, Koga sắp khùng lên rồi. Còn 10 phút nữa nhưng tên chồng trẻ con này của cậu không chịu đi chỉ vì không được hôn, cậu tức tới nỗi buông mấy câu chửi thề cùng một lúc- Ritchie, ra ngoài trước điRitsu trợn cả mắt lên đầy ngán ngẩm, ậm ờ rồi đi ra ngoài chờ họ. Không mất quá nhiều thời gian, sau khi bên trong vang ra tiếng rên vì đau rất lớn và im lặng một hồi thì cuối cùng họ cũng ra khỏi phòng. Ritsu không rõ khuôn mặt Koga đang như thế nào nhưng lại thấy rất rõ khuôn mặt anh mình đang cười như một kẻ ngốc vậy•- Gami-san!!!! Anh ác lắm! Sao anh hôm qua lại chuốc rượu em!?Koga vừa mới ra ngoài bãi biển tới nơi lại gặp Subaru, cậu nhóc đang ngồi dựa hẳn vào thành ghế, mệt mỏi thở dài mấy hơi đã nhanh chóng bật dậy khi thấy Koga- Gì? Có hả? Nhóc đâu phải người duy nhất đâu mà, có gì đâu mà vui - Koga nói với giọng đầy thản nhiên- Anh nhìn em giống đang vui lắm à!?- Giống mà, lần nào nhóc vui mà chẳng la lối như này - Anh--!?Koga chẳng buồn đếm xỉa tới cậu ấy đang ức chế ra sao, cứ thế bước lên sân khấu, nơi coa người đang đứng chờ cậu nãy giờ. Hôm nay cậu chỉ cầm hoa cưới, không đội khăn voan nữa. Hoa linh lan* kết hợp với tulip trắng, nhìn sơ qua cũng thấy nó đắt đến bất ngờ (*: hoa linh lan có giá khoảng 18tr-30tr)Rei cầm lấy mic, nhìn xuống phía dưới. Nơi những chỗ ngồi đã được lấp đầy, bên dưới đều là những khuôn mặt thân quen- Mọi người, rất cảm ơn tất cả mọi người đã tham gia xuyên suốt 3 ngày diễn ra hôn lễ của chúng tôi. Tôi và Koga thực sự rất cảm kích, ban đầu chỉ nghĩ rằng có thể chỉ khoảng 80% Idol có mặt để chung vui, nhưng bất ngờ là khi tôi nhìn lại thì nhận ra là 100% mọi người đều tham gia. Cảm ơn mọi người lần nữa vì đã dành thời gian kiếm tiền của mình ra để tham gia lễ cưới này của Sakuma Rei tôi đây và Oogami KogaVừa nói xong Koga đã giật mic, ban một màn gió rét trên bãi biển. Dù gương mặt đang rất thanh thuần và đáng yêu nhưng...- Tôi giống như anh ta, tôi cũng muốn cảm ơn mọi người. Nhưng anh ta nói hết rồi nên tôi chỉ nhắc nhở chút thôi - hôm nay không có rượu nào trên 15% cồn đâu, lũ sâu rượu ạ•Đây không phải một bữa tiệc hay lễ quá đài chỉ tầm 4 tiếng sau đó thì tất cả đều trở về khách sạn. Trong lúc tham gia, họ chỉ hát và nói chuyện với nhau nhiều hơn, do dư âm của 2 ngày đầu nên bây giờ mọi người cũng lười uống rượu. Thế là bắt đầu màn lên sân khấu, kể về những chuyện xấu hổ của cặp đôi đó. Bất ngờ là cả nhân vật chính hôm nay, Koga và Rei cũng lên để nói về đối phương Bắt đầu là Wataru, người có kinh nghiệm chứng kiến rất nhiều cảnh siêu xấu hổ của Rei- Tôi quen Rei khi vừa vào năm nhất ở Yumenosaki, lúc đó cậu ta cứ lầm lầm lì lì, không nói chuyện với ai. Tôi nghĩ cậu ta hướng nội nên mới tới bắt chuyện, ai dè cậu ấy nói với rằng: "Lũ ngu ngốc bọn chúng không xứng đáng để nói chuyện với tôi"Bên dưới ngay lập tức vang lên một tràn cười ngặt nghẽo, tới cả Koga đang ở kế bên, người vợ của anh cũng cười mãi không dứt. Rei xem như mình đã tàn hình, nhắm mắt lại để không thấy đời, mình không thấy họ thì họ có lẽ cũng không thấy mình. Ừ, có lẽ thôiNgười kế tiếp là Ritsu, Rei lập tức cảm thấy có điềm là Ritsu sẽ nói về mình. Bởi cậu ấy rất hay chơi cái trò là "bật lại mấy video ghi lúc Rei còn năm 2, hát rất sung trên sân khấu". Nhưng bất ngờ thay, cậu ấy nói về Koga- Anija ấy, nói tới ngày mai cũng không phải hết được cái sự xấu hổ lúc trước của anh ta đâu. Nhưng Cr- Koga thì dễ lắm. Tôi muốn chia sẻ với mọi người về một cậu nhóc luôn miệng: "Sakuma-senpai" dù ở bất cứ đâuKhông cần đợi cậu ấy kể tiếp, bên dưới đã cười ngay lập tức vì có lẽ họ cũng đã từng nghe qua câu chuyện này. Ritsu thấy mọi người đã cười những vẫn không chịu ngưng lại, phải tới khi cậu ấy nói: "cậu ta cuồng nhiệt đến độ vào WC với--" đã bị Koga mặt đen như đáy nồi, lôi xềnh xệch xuống khỏi sân khấu Một hôn lễ trong 3 ngày, nó lớn như tình yêu họ dành cho nhau, thật ra là hơn nữa cơ. Rei bây giờ đã quá thỏa mãn bởi đã thực sự cưới được vợ mình rồi, Koga lại thầm lo lắng cho tương lai đầy mệt mỏi thôiNhưng họ đang hạnh phúc với tình yêu của mìnhMột tương lai đầy mong đợi•Cuộc sống của họ tới đây không phải điểm dừng, nó chỉ là một sự kiện đặc biệt trong cuộc đời của họ thôiTình yêu của họ có rất nhiều định kiến, suy cho cùng thì cũng làm gì có một định nghĩa cụ thể nào mô tả đúng tình yêu. Nên cứ mặc kệ mà yêu lấy nhau thôiHãy cùng nhau hạnh phúc nhé, tình yêu của tôi------------ REIKOGA IS REAL ------------1. Xin lỗi đã để mọi người đợi lâu, đây chưa phải chap cuối đâu. Tui đang cố gắng để đăng chap cuối trong tháng này, viết chap này mà cứ lâng lâng trong người thực sự2. Có thể mô tả của tui hơi khó để tưởng tượng, nên mọi người cứ hiểu đơn giản là hôn lễ rất rất lớn là được 3. ARIGATOU GOZAIMASU!!!Có lẽ mọi người đều biết là: 05.05 là ngày của otp chúng ta, ghép từ Rei (số 0) và "Ko" trong Koga đọc giống như "go" (số 5) nên chúng ta có "05"Dù không phải 05/05 nhưng tui không thể đợi đến 05/05 được và mọi người cũng vậy nhỉCre artist: sea_on05 on X (Twitter)Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com