Reboot Di Gioi Ma Vuong Ma Vuong Truyen Thuyet
Chương 14: Tại dị giới, Thần toàn lũ khốn nạn!!Mặt trời mini đó, sau khi bị lớp băng kia bao phủ thì tôi liền đã không cảm nhận được nó nữa rồi. Nếu để ý kĩ hơn, tên Lam thần đang tập trung toàn bộ tâm trí vào mặt trời mini, đây không phải cơ hội tốt để tiến hành chiến thuật đánh lén, cắn trộm vô cùng hiệu quả sao? Kekekeke!!Cười lên từng tiếng nham hiểm, tôi ẩn giấu đi sự hiện diện của bản thân và di chuyển ra sau lưng của Lam thần một cách bí mật. " Quên mất tui là không được đâu nha. "" Cái.... "Anh ta giật mình xoay người lại phía tôi hoảng hốt thốt lên, nhưng đã quá muộn mất rồi. Trên đôi bàn tay tôi lúc này đã dày đặc tầng tầng lớp lớp ma lực được ngưng tụ. Không chút nhân nhượng, tôi tung ra những cú đấm cực mạnh về phía Lam thần..... dù gì anh ta cũng là thần, chắc không chết chỉ vì mấy cú đấm đơn giản này đâu nhỉ?" Đại lực kim kim cang chưởng. "" Băng thuẫn... " Ể!? Anh ta phải ứng nhanh quá, vượt ngoài suy đoán của tôi luôn. Dù bị tấn công bất ngờ, nhưng anh ta vẫn kịp hô lên một tiếng. Lượng hàn khí khổng lồ từ môi trường bên ngoài ngay lập tức hóa thành một tấm khiên băng chắn ngang giữa tôi và Lam thần.Nhưng mà.... " Chỉ là một tấm khiên nhỏ mà thôi. "Mặc kệ tấm khiên băng, tôi không hề có ý định thu tay lại.Cứng... giòn nữa! Đó là cảm nhận của tôi khi bàn tay của mình chạm vào tấm khiên băng. Dưới lực tác động cực lớn, tấm khiên ngay lập tức bị tôi đánh vỡ tan kèm theo một âm thanh va chạm đinh tai nhức óc. Dù nắm đấm bị tấm khiên cản lại, nhưng lực xung kích khi tôi giải phóng nguồn ma lực khổng lồ ra vẫn còn. Nó đánh thẳng vào cơ thể Lam thần khiến anh ta lao thẳng xuống mặt đất với tốc độ siêu âm. Ôi, tôi thương mặt đất-san quá. Lại một cái hố nho nhỏ nữa được tạo ra rồi.... Thiện tai, thiện tai.Bên dưới mặt đất, Lam thần ho ra máu với bộ mặt thống khổ. Ấy vậy mà anh ta vẫn có thể nín nhịn cơn đau để điều khiển ma lực và tiếp tục chiến đấu." Băng long. "Từ dưới mặt đất, chín đầu rồng băng to lớn đâm xuyên qua những cơn gió. Chúng mang hình dáng của loài rồng phương đông với cái thân rắn dài uốn lượn di chuyển trong không trung tự do mà không cần cánh. Đột phá vận tốc âm thanh, chúng hướng thẳng về phía tôi mang theo những hơi thở giá lạnh.Tấn công trực diện luôn? Không phong ấn được tôi thì anh ta đổi chiến thuật luôn sao? Cơ mà, chỉ là tầm này thì...." Xem tuyệt kĩ 'kiếm khí' của ta đây. "Học theo mấy bộ phim tiên hiệp, tôi phẩy tay một cái thật nhanh và dứt khoát. Theo đó, những dòng ma lực được giải phóng ra hóa thành hàng trăm, hàng ngàn lưỡi kiếm hình bán nguyệt xé gió mà đi. Mỗi lưỡi kiếm đều chất chứa bên trong lượng ma lực không thể đong đếm mà tôi đưa vào. Với tốc độ siêu cao, chúng trở thành những lưỡi dao cạo đúng nghĩa có thể cắt phăng mọi thứ trên đường đi.Tất nhiên, lũ rồng băng đó cũng không ngoại lệ.Mỗi đường kiếm khí lướt qua, chúng lại bị chẻ làm đôi. Một đường, lại một đường, rồi hàng ngàn đường kiếm khí cắt liên hoàn biến lũ rồng băng thành phấn vụn. Chưa hết, sau khi cắt lát mấy con rồng băng, những đường kiếm khí của tôi tiếp tục lao xuống, và mục tiêu không ai khác ngoài Lam thần.Tuy nhiên, từ lúc nào không hay xung quanh Lam thần đã tồn tại một hình người khổng lồ bằng băng. Hình người đó ôm lấy anh ta và nhận lấy toàn bộ những đường kiếm khí. Mặc cho cơ thể liên tục bị cắt những đường thật sâu, nó vẫn đứng đó bảo vệ Lam thần. Cơ mà, tại sao... anh ta lại nhìn tôi và cười?Soẹt...Theo bản năng, tôi giật mình lắc đầu một cái. Có gì đó, vừa lướt qua mặt tôi. Theo cơn đau nhói truyền đến, tôi đưa tay lau thứ chất lỏng chảy ra từ má mình. Máu..... tôi đã chảy máu, lần đầu tiên kể từ khi đến thế giới này tôi đã chảy máu. Là do.... mấy con rồng... tôi cảm nhận được rồi, là do mấy con rồng lúc trước. Dù bị chém thành ngàn mảnh, nhưng mỗi mảnh đều vẫn giữ nguyên được sức mạnh của mình. Dựa vào sự trợ giúp của ma pháp trận, chúng trở thành hàng ngàn con rồng có sức mạnh tương đương. Cuối cùng, hàng ngàn con hợp nhất lại thành một đòn công kích duy nhất. Nếu không phải tôi kịp tránh né, e rằng cái đầu này đã có một lỗ rồi." Định mệnh, ông anh thành công chọc giận tôi rồi đấy. " Bực, tức, giận, khó chịu.... một loạt những cảm xúc dâng trào mạnh mẽ trong lòng tôi. Theo mức độ ma lực không thể kiểm soát trào ra bên ngoài, vết thương trên má đã liền lại từ lúc nào. Chỉ còn những giọt máu hồng bay lên theo những dòng khí lưu ngùn ngụt bốc lên không ngớt.Tôi thật sự muốn xiên tên Lam thần kia rồi đấy. Tôi đã luôn nương tay vì không muốn tước đi sinh mạng của ai đó, vậy mà hắn lại muốn giết tôi. Đã vậy, tôi còn lý do gì mà không bung hết sức lực ra chứ. " Nếu ông anh đã chọn cái chết, thì tui cũng không còn cách nào mà chiều theo vậy. "------------------------------Từng giọt mồ hôi lạnh lăn dài trên khuôn mặt điển trai của Lam thần. Trong suốt trận đấu, đây là lần đầu tiên anh thấy ma vương dấy động sát khí. Khác với nguồn ma lực khổng lồ điên cuồng bộc phát ra che rợp một vùng trời, thứ sát khí trầm trầm ẩn ẩn cuốn vào ánh mắt của ma vương mà thăm thẳm đến đáng sợ như có thể nuốt lấy cả thế giới ngay tức khắc. " Kiếm đến. "Ma vương lạnh lẽo hô một tiếng, từ từ nâng cánh tay trái lên. Ngay tức khắc, cơ thể Lam thần rung động theo dòng ma lực cuồn cuộn tưởng chừng như vô hạn vừa mới xuất hiện. Từ trên bầu trời, một thanh kiếm trong suốt khổng lồ xuyên qua tầng mây mà đến. Nói là một thanh kiếm thì có phần không chính xác, bởi vì nó chỉ là nguồn ma lực lớn đến vô lý ngưng tụ thành hình dáng của thanh kiếm một cách sơ sài và nguyên thủy.Dù nói là sơ sài và nguyên thủy như vậy, nhưng lượng ma lực điên rồ chứa trong thanh kiếm đó là không thể nào coi thường được. Ngay cả tổng lượng ma lực mà Lam thần sở hữu cũng chỉ ngang ngửa với nó mà thôi. Dù bản thân là người có ma lực ít nhất trong số lục đại thần, nhưng thần thì vẫn là thần, một thanh kiếm liền sánh ngang với thần là điều khó có thể tưởng tượng nổi.Không! Không còn thời gian để kinh ngạc nữa!! Lam thần lắc đầu tự lấy lại lý trí. Nếu anh không làm gì đó ngay lúc này, thì khi thanh kiếm kia rơi xuống sẽ là vô cùng nguy hiểm." Băng tuyết.... " Khẩu lệnh được đưa ra, những luồng hàn khí cuồn cuộn bốc ra. Với sự trợ giúp của ma pháp trận, hàn khí hóa thành vô vàn những bông tuyết trắng, cuồn cuộn cuốn lấy Lam thần thành một cơn bão tuyết bao phủ sắp không gian.Tks......Lam thần khẽ tặc lưỡi và nhíu mày, dường như hiệu quả không được như anh mong muốn. Với một ma pháp trận sơ sài miễn cưỡng hoàn thành trong thời gian ngắn, thật khó để anh phát huy hết toàn bộ sức mạnh của mình. Tuy nhiên, đó là tất cả những gì Lam thần có trong hiện tại, dù không muốn nhưng anh buộc phải chấp nhận điều này." Đôi lúc học theo mấy bộ tiên hiệp cũng cảm thấy ngầu a~ "Nói rồi, ma vương hạ cánh tay của mình xuống. Theo cử động của ngón tay trỏ, thanh kiếm lơ lửng trên bầu trời ầm ầm lay chuyển. Nó mang theo nguồn ma lực khổng lồ bên trong mình giáng xuống, đưa đến một áp lực đè nặng lên toàn bộ mảnh lục địa. " Giống như một lưỡi kiếm có thể xẻ đôi lục địa vậy.... Tên ma vương này, đúng thật là quái vật. "Trước áp lực khổng lồ đang ngày một lại gần hơn, Lam thần chỉ có thể nở một nụ cười đau khi nhìn ngước lên bầu trời như đang sụp xuống.Nhưng không vì thế mà chùn bước chân, ánh mắt của Lam thần bỗng ngưng trọng lại. Ánh sáng xanh dương huyền ảo từ cặp mắt ấy phát ra ngày một lãnh liệt hơn, mang theo những bông tuyết ầm ầm luân chuyển.Hàng ngàn, hàng vạn tỷ bông tuyết nhỏ bé cuồn cuộn từ mặt đất bốc lên. Lấy Lam thần làm trung tâm, vô vàn bông tuyết tụ tập lại, hóa thành đôi bàn tay khổng lồ đón lấy thanh đại kiếm khổng lồ.Thanh kiếm từ trên trời rơi xuống, hai bàn tay trắng được tạo thành bởi những bông tuyết từ mặt đất lao lên đối đầu trực diện. Trên tầng không cao chót vót, hai nguồn lực lượng khổng lồ đối kháng rầm rầm vào nhau. Thanh kiếm khổng lồ tựa như một con mãnh hổ, cứng rắn xông lên trực tiếp dùng sức mạnh vượt trội đè đẹp đối phương. Còn đôi bàn tay kia lại mềm mại và uyển chuyển, tinh tế đón lấy lưỡi kiếm để rồi khóa chặt nó lại.Ngay khi hai nguồn lực lượng va chạm vào nhau, những dòng ma lực bạo phát ra điên cuồng tàn phá môi trường xung quanh. Núi non, sông ngòi, cỏ cây đều bị tàn phá không thương tiếc. Nhưng hai vị thần của chúng ta đâu quan tâm nhiều đến như vậy, họ bị cuốn vào trận chiến, hoàn toàn quên mất những sinh vật nhỏ yếu đáng thương đang cận kề cái chết." Haha, chỉ nghĩ vậy là có thể ngăn cản nó sao? " Cười vang lên một tiếng, ma vương tùy tiện đưa cánh tay ấn sâu xuống thêm một phần. Từ thế giằng co, thanh kiếm khí khổng lồ như được gia cường sức mạnh, ầm ầm đẩy lùi bàn tay tuyết trắng đang gắng gượng chống đỡ. Thanh kiếm đâm đến đây, những bông tuyết lở ra đến đấy, phá tan cấu trúc của đôi bàn tay kia. Hự....Bên dưới mặt đất, Lam thần gồng hết toàn bộ sức lực của bản thân lên chống đỡ. Thôi động ma pháp trận cùng ma lực của bản thân, điên cuồng bổ sung thêm sức mạnh cho những bông tuyết nhỏ." Bao bọc. "Theo một khẩu lệnh, những bông tuyết không còn đối đầu trực tiếp với thanh kiếm nữa. Chúng như một bầy côn trùng lan ra, bao bọc hoàn toàn thanh kiếm trong lớp tuyết trắng. " Kết thúc nhé.... Phong ấn: Băng ngục vĩnh cửu. " Tách tách tách....Hàng loạt những âm thanh vui tai vang lên trên thanh kiếm khổng lồ. Những bông tuyết nhỏ xinh không biết từ lúc nào đã hóa thành tầng tầng lớp lớp băng xanh ngọc đóng chặt lại thanh kiếm khổng lồ kia, giữ nó lơ lửng trên bầu trời. Theo đó, vô vàn những dòng cổ ngữ hiện lên trên bề mặt băng, kết hợp với nhau hóa thành những xiềng xích phong ấn lấy nguồn ma lực bên trong.Xử lý xong xuôi, Lam thần đứng trơ vơ giữa cơn bão tuyết mà thở từng nhịp nặng nề. Bằng ma pháp trận khuyết thiếu và sơ sài, thế nên anh phải dùng quá nhiều sức lực để thi triển loại phong ấn này. Tuy nhiên, đây là phong ấn thuật mà anh tự hào nhất, chắc chắn không có chuyện thứ đó có thể thoát ra.Lần trước, ma vương có thể thoát khỏi phong ấn của anh là do phong ấn chưa hoàn thành, những xiềng xích văn tự chưa được triển khai. Nhưng một khi phong ấn thuật thi triển hoàn tất, anh tin trên thế giới này không có người có thể giải trừ trong thời gian ngắn. Bỗng nhiên..." Một sai lầm mà mắc tới hai lần, chịu ông anh đấy. "Một giọng nói đầy trách móc bỗng vang lên từ đâu đó trong không gian. Một đường kiếm thật ngọt, cơn bão tuyết bao phủ xung quanh Lam thần bị một lưỡi kiếm đỏ rực cắt làm đôi và xóa tan trong nháy mắt.Hình bóng của ma vương một lần nữa xuất hiện. Trên cánh tay hắn là một thanh kiếm được ngưng tụ từ một ngọn lửa hừng hực cháy. Chắc hẳn đó chính là thanh kiếm đã xé tan trận bão tuyết của Lam thần. Tuy nhiên, khác với lần trước đây, Lam thần không hề bất ngờ, tựa như đã lường trước được chuyện này. Anh chỉ mỉm cười khi nhìn lưỡi kiếm lửa đang chém về phía mình. " Ma vương, ngươi nghĩ rằng ta không giỏi cận chiến nên áp sát sao? " " Ể!? "Ma vương giật mình kinh ngạc, một cây đinh mỹ lệ từ đâu xuất hiện chặn đứng lấy lưỡi kiếm của hắn. Cây đinh ba được cấu thành hoàn toàn từ băng đá với chiều dài lên tới hơn 2 mét. Bên trên được trang trí thêm bằng những viên ngọc đắt đỏ cùng một số kim loại quý hiếm như vàng và bạch kim. Nhưng điều quan trọng nhất, thứ vũ khí vừa xuất hiện mang theo một nguồn hàn khí lạnh lẽo đến đáng sợ, sự xuất hiện của nó khiến bản thân ma vương sinh ra đôi chút kiêng dè." Đù, nhìn có vẻ nguy hiểm và ngầu lòi. Cho tui mượn xem thử được không? " Mượn? Lam thần hơi giật giật lông mày. Thay vì cảm thấy ngạc nhiên và lùi lại phía sau thủ thế như một chiến binh thông thường, đôi mắt ma vương lại sáng lên nhìn vào cây đinh ba với sự thích thú. " Mơ tưởng, ngươi đang khinh thường ta sao? "Trước thái độ của ma vương, Lam thần cảm thấy bản thân đang bị xúc phạm nghiêm trọng. Thay vì chú ý đến đối thủ, đôi mắt long lanh đến lạ thường của ma vương lại chỉ tập trung hoàn toàn vào món thần khí mà anh vừa mới triệu hồi ra.Với sự tức giận trong lòng, Lam thần cầm lấy cây đinh ba, vung một đường đẩy lùi ma vương cách xa ra khỏi mình. " Ông anh khó tính ghê, mượn chút rồi sẽ trả mà, gì căng vậy. "Nhảy lùi lại phía sau vài bước, ma vương dùng ánh mắt đầy oán trách nhìn về phía Lam thần. Lưỡi hỏa kiếm trên tay hắn tách ra làm đôi, hóa thành một cặp song kiếm nhỏ hơn." Nè, hay là thế này đi, nếu tôi đánh bại ông anh thì ông anh cho tôi mượn cây đinh ba nghịch xíu nhé. "Ma vương vừa nói, vừa múa may lung tung khi hai tay đang cầm hai lưỡi kiếm. Nhưng điều đó càng làm dòng máu vốn lạnh lẽo trong cơ thể Lam thần sôi sục hơn. Sức chịu đựng đã đạt đến ngưỡng giới hạn, Lam thần không còn chịu đựng nổi nữa. Anh mang theo cây đinh ba và cơn phẫn nộ xong thẳng về phía ma vương. " Đùa giỡn đủ rồi đấy, tiếp chiêu. "" Zợ tôi cũng đến đây. Vũ điệu hỏa thần, thức thứ nhất..... tên là gì nhỉ? Quên mất tiêu rồi! Kệ mợ nó đi!. "Nói rồi, ma vương cũng không ngần ngại xông thẳng vào Lam thần trực diện đối đầu. Hai nguồn ma lực khổng lồ va chạm với nhau, một lửa một băng xung đột dữ dội phân chia vùng đất thành hai nửa. Phía Nam dãy núi, lãnh thổ ma tộc biến thành biển lửa luyện ngục. Phía Bắc dãy núi, lãnh thổ nhân tốc hóa thành địa ngục hàn băng đúng nghĩa.Ở giữa đường ranh giới ngăn cách hai tầng địa ngục ấy, hai bóng người cứ thoắt ẩn thoắt hiện mà tạo nên sức tàn phá vô cùng khủng khiếp với một trường xung quanh.Một con quái vật đúng nghĩa! Đó là những từ ngữ chính xác nhất mà Lam thần dùng để diễn tả ma vương. Dù có sự trợ giúp của thần khí, một lợi thế cực kì lớn, Lam thần vẫn không tài nào cân sức được với một đối thủ tay không tấc sắt.Cách chiến đấu của ma vương quá đơn giản, chỉ chém chém chém và chém liên tiếp. Nó thật sự giống như một người chưa bao giờ đụng vào thanh kiếm vậy. Tuy thế, sức mạnh và nguồn ma lực cuồn cuộn mang theo bên trong mỗi nhát chém lại là thứ khiến Lam thần khốn đốn. Dù đòn tấn công đơn giản và sơ sài, nhưng cả tốc độ lẫn sức mạnh đều chênh lệch quá lớn. Bằng việc tận dụng kinh nghiệm và kĩ năng của mình, Lam thần miễn cưỡng có thể phòng thủ thành công. Nhưng nếu tiếp tục thế này, sớm muộn gì ma lực của anh cũng sẽ bị mài mòn hết, ma pháp trận cũng sẽ quá tải mà sụp đổ.Không thể tiếp tục như vậy! Lam thần tự nhắc với lòng mình. Bằng đôi mắt của một vị thần, anh cố gắng tìm kiếm khe hở để phá tan thế trận này. Tuy nhiên, điều này đâu dễ dàng gì khi sức mạnh của đối phương áp đảo anh về mọi mặt.Nhưng trong cái rủi vẫn có cái may, đối thủ của anh chỉ là một tay mơ với lối tấn công và di chuyển đầy sơ hở. Việc duy nhất anh cần làm là lựa chọn một cơ hội tốt nhất để phản công. Tuy vậy, lựa chọn cũng là một điều khá khó khăn.Dù nhiều sơ hở, nhưng sức mạnh và tốc độ của ma vương lại quá nhanh để Lam thần có thể bắt kịp. Chỉ cần căn chỉnh thời gian sai lệch một chút thôi, anh sẽ trúng đòn tấn công của ma vương. Bằng kinh nghiệm của mình, anh biết được rằng nếu dính phải dù chỉ một nhát chém, anh sẽ trọng thương và không còn bất kì cơ hội nào để sửa sai nữa.Thận trọng quan sát, cho đến một lúc.." Đây rồi. "Đôi mắt của Lam thần lóe lên một tia sáng sắc bén. Lựa chọn được thời cơ thích hợp nhất, Lam thần tung ra một đòn tấn công, ngay lập tức phá vỡ thế thượng phong của ma vương ngay tức khắc." Ái cha... "Bị bất ngờ phản kích, ma vương loạng choạng lui lại phía sau vài bước trong khi cố gắng giữ thăng bằng. Lam thần tất nhiên sẽ không bỏ lỡ cơ hội ngàn năm có một này. Giữ chặt trên tay cây đinh ba băng giá, ma lực trong cơ thể Lam thần sôi trào lên dữ dội.Thần kỹ: Cực Hàn Lam thần tập trung vào cây đinh ba, triển khai một thần kỹ mà bản thân tự tin nhất. Là một thuật phong ấn, nhưng cũng là một kĩ năng gây ra lượng sát thương khổng lồ. Theo dòng ma lực, nguồn hàn khí tưởng chừng như vô hạn trong không gian rộng lớn miên man tụ tập lại, cuồn cuộn thu về thành một khối cầu lạnh lẽo nơi đỉnh nhọn cây đinh ba.Thần kỹ: Cực hàn - thần kỹ được truyền lại từ thời đại của những cổ thần trong quá khứ. Lam thần chỉ vô tình có được nó trong một di tích cổ xưa. Bằng cách ngưng kết giá lạnh đến cực điểm, các vị cổ thần miêu tả rằng nó đủ sức để dập tắt lửa của cả mặt trời.Tuy nhiên, Lam thần chưa đạt đến cấp độ đó. Nhìn vào những dòng hàn khí lưu chuyển đằng sau mũi thương tạo thành dòng xoáy, có thể thấy lượng hàn khí không được nén chặt và trào ra bên ngoài. Thế nhưng chỉ cần cấp bậc như vậy thôi cũng đủ để Lam thần giết chết bất cứ ai trong lục đại thần nếu người đó dính đòn trực diện.Và với một ma vương không chút nào phòng bị, Lam thần tự tin rằng dù không thể giết chết, anh cũng sẽ tạo nên cho ma vương một vết thương nghiêm trọng.Cùng với thần kỹ này xuống địa ngục đi, Ma Vương! Thầm chửi rủa trong đầu, Lam thần dùng toàn bộ sức lực đưa cây đinh ba hướng thẳng về phía ma vương. Mũi đinh ba đi đến đâu, toàn bộ không gian bị đông kết trong một lớp băng đá rét buốt. Mang theo những cái giá lạnh và chết chóc thuần túy nhất, thần kỹ cho ma vương lần đầu tiên trải nghiệm cảm giác bản năng gào thét. Nguy hiểm! Nguy hiểm! Cực kì nguy hiểm. Lần đầu tiên khi đến thế giới này, ma vương cảm thấy áp bức kì lạ kia. Bản năng của hắn điên cuồng nhắc nhở rằng sẽ vô cùng tồi tệ nếu trúng phải đòn công kích kia.Nhưng, tránh như thế nào đây?Dù sức mạnh, tốc độ, phản ứng của ma vương đều đã vượt qua giới hạn con người hàng ngàn lần. Nhưng điều có cũng không đủ để giúp hắn thoát khỏi tình hình hiện tại. Nếu là một chiến binh giàu kinh nghiệm, ắt hẳn anh ta sẽ biết cách làm điều gì đó trong hoàn cảnh này. Tiếc thay, ma vương chỉ là một tay mơ chưa bao giờ trải qua một trận chiến đúng nghĩa. Điều duy nhất hắn có thể làm là đứng trơ mắt nhìn mũi đinh ba cùng sự lạnh giá ập đến.Nhìn thấy biểu cảm của ma vương, Lam thần trong lòng mỉm cười vui sướng, chắc mẩm về chiến thắng. Dẫu sao, một đứa trẻ dù mạnh cũng chỉ là một đứa trẻ, nó không thể tận dụng toàn bộ sức mạnh mà mình có." Đến.. "Trong khoảnh khắc cuối cùng mà Lam thần đã chắc chắn về một chiến thắng. Bỗng nhiên, khí chất từ ma vương đột nhiên thay đổi 180°. Ánh mắt của ma vương trong chớp mắt ngưng tụ, phát ra loáng thoáng hình bóng của một kiếm sĩ bước ra từ thần thoại. Sự áp đảo tỏa ra như thể đè bẹp Lam thần trong dòng xoáy nước hướng thẳng xuống vực sâu thăm thẳm. Trước con người đó, Lam thần thấy mình nhỏ bé chẳng khác gì một con côn trùng tội nghiệp đang diện kiến thần của các vị thần. Ma vương bây giờ và ma vương trước kia, như thể là hai người khác nhau vậy.Theo sự thay đổi bất thường ấy, ma vương uyển chuyển vung ra một đường kiếm mà không có bất kì một động tác thừa nào. Nhanh, mạnh, dứt khoát, lưỡi hỏa kiếm trên tay ma vương chạm vào cây đinh ba tạo ra một âm thanh 'coong' vang dội. Trước ánh mắt không thể nào tin nổi của Lam thần, Thần kỹ: Cực hàn mà anh tốn rất nhiều công sức để thi triển đã lập tức tiêu tan sau khi va chạm vào lưỡi kiếm kia. Không có bất kì dấu hiệu nào của sự va chạm giữa hai nguồn ma lực khổng lồ, Thần kỹ: Cực hàn tựa như một làn khói mờ bị cơn gió nhẹ thổi bay đi." Êu êu, cái vẹo gì vừa xảy ra vậy? Mình vừa hành động theo bản năng luôn, cái này chính là tuyệt kỹ tay nhanh hơn não trong truyền thuyết à? "Chớp mắt biến đổi, và cũng trong chớp mắt thôi ma vương đã quay trở lại trạng thái bình thường. Hắn vừa bối rối, vừa hào hứng kêu lên với những gì vừa mới xảy ra. Cũng như Lam thần, ma vương cũng không biết chính mình vừa làm điều kia như thế nào.Sơ hở! Để sự phấn khích dâng trào, ma vương hoàn toàn quên béng mất mình đang ở trong một trận chiến. Nhân cơ hội đó, Lam thần một lần nữa tấn công. Anh truyền ma lực vào cây đinh ba, kích hoạt một phần sức mạnh của nó. Không đủ thời gian và sức lực để triển khai thần kỹ, Lam thần muốn tấn công thật nhanh để tận dụng lợi thế bất ngờ trước khi ma vương chú ý đến." Êu.. Ê... A... " Giật mình bất ngờ khi bị tấn công, ma vương theo bản năng đưa cánh tay trái của mình ra chặn lấy mũi đinh ba đang cắm thẳng về phía mình. Một âm thanh 'Coong' như thể kim loại va chạm lại một lần nữa vang lên. Do lực phản chấn, cả ma vương lẫn Lam thần đều lùi lại mấy bước rồi mới có thể đứng vững. " A.... Đau quá... Đậu xanh, dân chơi thời buổi nào rồi còn đánh lén, cắn trộm các kiểu, tại hạ chịu! Đúng là mấy tên thần ở thế giới này đều sa sút nghiêm trọng về mặt nhân cách mà. " Ôm lấy cánh tay trái đau nhức của mình, ma vương kêu lên như một đứa trẻ, miệng cũng không quên hướng về phía Lam thần phun ra những câu chửi thề. Ma vương đau là thế, nhưng vẻ mặt Lam thần còn nghiêm trọng hơn.Hắn... Hắn dùng cơ thể để trực tiếp đối kháng lại thần khí!?Cánh tay lam thần hơi run lên và tê dại, đó là do lực phản chấn khi tấn công vào ma vương. Khi cây đinh ba đập vào cánh tay của ma vương, anh cảm tưởng như đang đập vào một khối sắt cứng vậy. Dù không dồn nhiều ma lực và kĩ năng lên cây đinh ba, nhưng thần khí vẫn là thần khí, những vũ khí có thể giết chết những vị thần. Ngay cả đối với những vị thần mạnh nhất, việc dùng cơ thể đối kháng trực tiếp mới thần khí là điều được xem như ngu ngốc. Ấy thế mà hôm nay anh lại được thêm một phen kinh hãi. Tuy ma vương kêu đau oai oái, nhưng thực tế đó chỉ là vết thương nhỏ không đáng nhắc đến. Nếu đổi lại là anh hay bất cứ ai trong lục đại thần, dùng cơ thể thông thường không được cường hóa thêm bởi ma lực, chắc hẳn cách tay đã bị cắt rời một cách dễ dàng. " T-Tên quái vật. " Lam thần không kiềm chế được buông lời kinh sợ. Lúc đó, ma vương cũng đưa ánh mắt đầy oán hận nhìn về phía anh." Đánh đau như vậy, ta phải thái lát ngươi ra rồi đem đi nấu lẩu. " Bừng bừng phẫn nộ, nguồn sát khí của ma vương, vốn đã bị tiêu tan khi quá chú tâm vào cây đinh ba ngầu lòi, lại một lần nữa trỗi dậy. Không thể để cho hắn chiếm thế thượng phong một lần nữa! Lam thần cắn chặt răng vắt ra lượng ma lực sắp chạm đáy của bản thân, dựa vào ma pháp trận và thần khí một lần nữa tấn công bất ngờ nữa. Nhưng.... rỗng tuếch...Dòng ma lực của Lam thần vốn đùng để điều khiển ma pháp trận bỗng chui xuống nền đất rỗng. Ma pháp trận... đã biến mất. Không chỉ ma pháp trận chiến đấu mà Lam thần sơ sài tạo, ngay cả ma pháp trận khổng lồ anh mất nhiều năm để bày ra dọc biên giới lãnh thổ ma tộc và nhân loại cũng không cánh mà bay." Làm sao mà... ma pháp trận... tất cả đều!? "Đến đây, Lam thần bỗng nhớ ra một điều gì đó. Nhất kiếm ấy, chắc chắn là nhát kiếm đã xóa tan Thần kỹ: Cực hàn của anh. Nhát kiếm tưởng chừng như tùy tiện của ma vương không chỉ triệt tiêu hoàn toàn thần kỹ, ngay cả những ma pháp trận xung quanh cũng vì đó mà tiêu tan.Giờ thì hỏng rồi! Thiếu đi ma pháp trận làm chỗ dựa, về cơ bản Lam thần là người yếu nhất trong số lục đại thần. Ngay cả phong ấn thuật mà anh tâm đắc nhất cũng không có tác dụng với ma vương. " Ngẩn ngơ cái gì hả tên kia!! Đón lấy, ám nhiên tiêu hồn chưởng. " Gào lên thật to, ma vương lăng không đánh ra một đòn. Từ trên không trung cao vút, một bàn tay khổng lồ màu đen ầm ầm rơ xuống thẳng về hướng Lam thần, mang theo đó là một nguồn ám nguyên tố mênh mông không dứt. T-Thằng cha này dùng đến 3 loại nguyên tố? Vậy sao mà mỗi cái đều mạnh đến không tưởng như thế chứ!?Lam thần khóc cũng không ra nước mắt. Mỗi người chỉ nên tập trung vào một nguyên tố, một lĩnh vực. Giống như Lam thần sử dụng nguyên tố băng, lĩnh vực chính là phong ấn thuật. Chứ một khi phân tâm ra cho nhiều thứ sẽ không thể tiến xa. Nhưng ma vương lại khác, hắn sử dụng tới 3 nguyên tố, thậm chí có khả năng còn biết nhiều nguyên tố hơn. Ấy vậy mà mỗi nguyên tố đều mang một sức mạnh khổng lồ như vậy, ngay cả là một vị thần sở hữu một ý chí kiên định, anh cũng cảm thấy đôi chút ghen tỵ và bất công.Ầm ầm....Bàn tay hắc ám khổng lồ xa chạm với mặt đất, tạo nên một cái hố khổng lồ sâu hoắm hình một bàn tay. Từ bên dưới đáy không ngừng ngùn ngụt bốc lên những luồng ám nguyên tố nồng đậm.Lam thần đứng ở một nơi gần miệng hố, không ngừng toát ra những giọt mồ hôi lạnh. Nếu không di chuyển đủ nhanh, ắt hẳn anh đã bỏ lại một phần cơ thể dưới đòn tấn công ấy. " Chà, hết cách rồi, không ngờ rằng lại bị áp đảo như vậy. Chỉ còn nước dùng cái đó thôi. "Nhàn nhạt lắc đầu, Lam thần tỏ vẻ không thành lòng lấy ra một khối pha lê trong suốt từ trong chiếc túi vải bên hông. Truyền ma lực vào trong khối pha lê, phần lõi của nó phát ra những tia sáng xanh nhàn nhạt. Theo thời gian, những tia sáng ấy ngày càng Tuy nhiên, hành động đó cũng không tài nào thoát khỏi tầm mắt của ma vương. " Tính chơi bẩn gì đấy? Định cắn Item, thuốc lắc, đồ điếc các kiểu để buff hả? Ăn gian vừa thôi, xem chiêu mà tui học lỏm được của mẹ Bạch thần đây. "" Chết tiệt, cái này cũng tốn thời gian thi triển. "Nhìn vào viên pha lê đang ngày một sáng hơn, Lam thần trở nên căng thẳng. Trên bầu trời, vô vàn quang nguyên tố cùng nguồn ma lực khủng bố như muốn phun trào. Chúng tụ tập lại, hóa thành hàng ngàn, hàng triệu những mũi kiếm ánh sáng với số lượng không ngừng gia tăng.Quen thuộc, tất nhiên là quen thuộc. Không còn nghi ngờ gì nữa, đây chính là thần kỹ mạnh nhất mà Bạch thần hay sử dụng. Tuy trông không được thanh thoát và thuần khiết như Bạch thần khi triển, nhưng số lượng cùng ma lực áp đảo đã bù đắp mọi khiếm khuyết." Đem thứ này về trả cho con mẹ Bạch thần cục xúc đi nhé. " " Chậc, Bạch thần, cô lần này cô cho tôi một rắc rối hơi lớn đấy. "Tặc lưỡi một tiếng, Lam thần dùng toàn bộ những gì còn sót lại trong người mình truyền vào cây đinh ba. Dựa vào sức mạnh của thần khí, Lam thần tạo ra một lớp lá chắn hình cầu. Dù không tự tin rằng nó đủ sức chống đỡ những mũi kiếm ánh sáng kia, nhưng anh nghĩ nó đủ sức chống đỡ đến khi khối cầu pha lê được kích hoạt sau vài giây nữa.Tuy nhiên, có lẽ Lam thần đã đánh giá quá thấp năng lực hiện tại của ma vương." Tiếp chiêu, Vô Hạn Kiếm Quang.... "Theo ngón tay của ma vương chỉ xuống, những lưỡi kiếm ánh sáng từ trên trời cao ngay lập tức trút xuống tựa như những hạt mưa rào nặng trĩu và dồn dập.Zeng zeng zeng zeng zeng zeng zeng.....Những chuỗi âm thanh không hồi kết vang lên khi những đạo kiếm quang xa chạm vào lớp kết giới vững trãi. Nhưng âm thanh đó rồi cũng sẽ sớm kết thúc thôi, vì chỉ sau hơn một giây đôi chút, lớp kết giới đã bắt đầu nứt ra. Dưới áp lực của hàng ngàn, hàng triệu lưỡi kiếm sắc bén, lớp kết giới là quá nhỏ bé. Không, chỉ còn vài giây nữa, phải cố gắng chống đỡ.Lam thần cắn chặt răng, anh thêm thắt vài điều gì đó trong lớp kết giới sắp vỡ tan. Xoẹt....Một lưỡi kiếm quang đâm xuyên qua lớp kết giới mỏng manh, cắt vào quần áo và da thịt của Lam thần bên trong. Một thanh, một thanh, rồi lại một thanh nữa, những lưỡi kiếm quang liên tiếp phóng đến cắt xén từng lớp da thịt của Lam thần.Tuy nhiên, đó hoàn toàn là điều trong dự tính. Thay vì đối kháng trực diện để rồi kết giới sụp đổ, Lam thần cố ý biến đổi kết giới, để cho những lưỡi kiếm quang lọt qua theo sự khống chế của mình. Bằng cách này, anh có thể tránh những phần hiểm yếu trên cơ thể bị tổn thương.Bị hàng ngàn lưỡi kiếm cắt lướt qua, cả cơ thể Lam thần nhễ nhại toàn máu tươi. Ngay ả mặt đất cũng ướt đẫm một màu huyết sắc. Từ khi trở thành Thần đến nay, đây là lần đầu tiên anh trở nên thảm hại như vậy.Dẫu thế, một nụ cười vẫn nở trên khóe miệng đỏ hoe ấy. Bởi vì thời gian đã điểm, khối pha lê trong tay Lam thần tỏa sáng một cách rực rỡ. Thứ ánh sáng xanh lam đến chói lóa phát ra, bao trùm lấy toàn bộ không gian xung quanh Lam thần.Ở trên không, ngay cả ma vương cũng bị ảnh hưởng." Chói quá đê, mắt tui, đứa nào mất dậy chơi bật đèn Flash vậy? Hay nó là ánh sáng của đảng trong truyền thuyết? "Đưa cánh tay che đôi mắt mình lại, Ma vương thốt lên đầy oán trách. Theo bản năng, hắn tạo ma một ma pháp phòng ngự xung quanh bản thân phòng khi tia sáng kia là một loại ma pháp công kích.Tuy nhiên..1 giây, 2 giây rồi lại 3 giây.... Sau khi ánh sáng lóe lên rồi vụt tắt, chẳng có gì lớn xảy ra cả, rõ ràng không phải là một ma pháp công kích gì hết. Thế nhưng, Lam thần đâu? Chỉ còn vũng máu tỏa ra ma lực nồng đậm đang thấm dần vào trong đất.Máu của thần, chất chứa bên trong một lượng ma lực khổng lồ và tinh thuần đến không tưởng. Nhưng thứ ma vương cần đầu phải là máu, hắn cần là cái hình dạng te tua bầm dậm của Lam thần kia.Đứng ngẩn ngơ giữa không trung, phải mất đơn hơn 1 phút sau hắn mới nhận ra rằng..." Đậu xanh, con tó Lam thần chạy mất rồi. Cái cây đinh ba của thần biển cũng mất tiêu luôn. "-----------------------------<< 6226 từ >>-------------------------------
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com