Real Love True Love 0309
( Thân hình nhỏ bé của cậu nằm đè lên thân hình cường tráng của anh....) Quế Ngọc Hải : nek ...cái...cái tay của cậu...c..cấn cái....đó của tôi...đấy..🌚🌚( loay hoay ) Văn Toàn : * trườn ng dậy * oh~em xinloi..Quế Ngọc Hải : ( bật dậy đè Toàn xuống ) ....Văn Toàn : ơ....anh....Quế Ngọc Hải : cái này là cậu muốn đấy nhé....( cánh cửa phòng khép lại và rồi tiếng khóa chốt vang lên....)
( Trong căn phòng ấy...những câu chuyện bí ẩn giữa hai ng họ đã tiến triển dần....)
( Anh cuối xuống mặt đối mặt vs Toàn...còn cậu thì hồi hộp , thấp thỏm...chẳng nói nên lời....) Văn Toàn : ưm..em sẽ chịu trách nhiệm vs anh nhưng xong thì chúng ta sẽ huề nhau đấy nhé...!Quế Ngọc Hải : ờ...đc thôi...nhưng cậu phải làm hài lòng tôi đấy....Văn Toàn : vì đây là lần đầu của em nên anh hứa là phải nhẹ nhàng đó nha....( mếu ) Quế Ngọc Hải : ôh kìa giờ lại ra lệnh ngược lại cho tôi đấy à...* sao lại là lần đầu đc nhỉ bộ em ấy chưa qua lại vs bất cứ ng đàn ông nào sao...* ( suy ngẫm ) ...
- đc thôi thôi sẽ chiều theo ý em...giờ thì ...cởi đồ ra đi...cuộc chs bắt đầu ( nhếch mép ) 😏( anh cúi xuống hôn lấy đôi môi đầy sự mộng nước và mềm mại của cậu....vì ngộp một chút nên cậu phát ra âm thanh )Văn Toàn : ưm...hưm...( hơi phản kháng ) Quế Ngọc Hải : này đừng có chống cự như thế..đó là do cậu chủ động mà thả lỏng đi thời gian còn dài lắm...( ngồi sát lên giường )( Anh nhấc Toàn ngồi lên đùi anh...rồi hôn lấy cổ cậu tạo ra những vết hickey đỏ ửng.....) Văn Toàn : ưm...a..ha ( đỏ mặt ) ( bỗng nhiên ánh mắt cậu va phải ánh mắt anh khi anh ngước mặt lên....)Văn Toàn : ( nhìn chằm chằm - nhắm tịt mắt lại ) ( Anh dùng lưỡi đẩy nhẹ phần ngực cậu khiến cậu giật cả người lên ,..)Văn Toàn : a..ưm...không đc chỗ đó...ngứa lắm....hưm....( đẩy đầu anh ra ) ( Mặc kệ những lời cậu nói anh vẫn tiếp tục vs vông việc đang dang dở....)( vì không để ý nên Toàn bị anh dùng ngón tay thúc mạnh vào phần sau khi nào chẳng hay...) Văn Toàn : aaa.....ức...đ...đau quá....hưm..hức...( chảy nước mắt )Quế Ngọc Hải : ( thúc ) sao thế chưa gì cậu đã khóc rồi sao...thả lỏng đi...bên trg cậu không đùa đc đâu...bỏng cả tay tôi rồi này...Văn Toàn : a...không...hức..ư..không thể đc...Quế Ngọc Hải : tại sao ( thúc mạnh ) Văn Toàn : aaa....đau..đau..lắm..hức...( Anh trườn ng dậy dùng lưỡi liếm nc mắt của cậu ) Quế Ngọc Hải : cậu sinh ra trong bọc kẹo à..ở đâu cũng ngọt thế kể cả nước mắt...( banh hai ngón tay ra thúc mạnh ) Văn Toàn : aaa...ha...( mệt ) ....đừng...Quế Ngọc Hải : * rút ra * Văn Toàn : * hộc - hộc * ưm...( thở gấp ) Quế Ngọc Hải : này..đừng có ngủ đấy nhé...( thúc..) ( lại 1 lần nữa không để ý nhưng lần này cậu bị chính cây "côn bằng thịt " của anh đâm vào chứ không đơn thuần là 2 ngón tay =)) 🌚🌚🌚 ) ( suốt 2 tiếng đồng hồ dài thì cả 2 lăn lộn ra ngủ tại phòng Toàn )
( Sáng hôm sau khi anh thức dậy cùng cậu thì vội vã mặc quần áo vào...chính lúc này cậu đã nói lên nổi lòng của mình ) Quế Ngọc Hải : cậu nhìn vậy chứ không phải vậy nhỉ..?!Văn Toàn : ý..ý anh là sao..mà nek...em cũng nói thẳng luôn em thích anh anh thấy..tối quá thế nào...?!Quế Ngọc Hải : ( ngạc nhiên tột độ ) gì..nói..nói gì vậy chứ..ừ thì..bthg thôi....( khi anh vừa mở cửa bước ra thì...)Quế Ngọc Hải : ÔI MẸ ƠI..GIẬT MÌNH ( Mn đứng phía ngoài nhìn nah vs ánh mắt nghi ngờ...) Quế Ngọc Hải : tụi bây lm trò gì thế...thôi né ra đi t về phòng coi...Văn Đức : đứng lại đó..bọn em chưa nói chuyện xong mà =))Quế Ngọc Hải : bây muốn gì nữa đây....Quang Hải : bọn em đi tìm anh từ tối qua....không thấy anh đâu và đc biết anh đã ở trg phòng của Toàn ( nheo mắt nhìn chằm chằm )Văn Hậu : mà không phải chỉ ở 1 lúc ....ở cả đêm cơ...Công Phượng : nói mauu...anh đã lm gì bạn em....( chỉ tay ) Quế Ngọc Hải : ( né ) gì đâu..ừk thì..đúng là t ở đây từ tối qua...nhưng mà t có lý do chính đáng chứ bộ....Văn Thanh : lý do gì khai mau để phiên tòa xét xử...Hồng Duy : ĐÚNG ....( phúng mặt ) Quế Ngọc Hải : bọn m thôi ngay cái trò trẻ con đấy đi t lớn rồi..không phải quản...Xuân Trường : thì đúng là vậy nhưng tụi em chỉ muốn đảm bảo là Toàn ổn áp thôi..Quế Ngọc Hải : đấy nhìn đi sứt miếng da miếng thịt nào ko....
- Chẳng qua là hôm qua phòng t hư máy lạnh mà khuya quá nên ngay kế bên t qua ngủ nhờ thôi có gì phải căng...( Cậu thấy tình hình căng thẳng quá nên bước ra nói giúp nah một tiếng.....) Văn Toàn : đr đấy mn...em không sao cả..đâu....Minh Vương : anh vậy mà bảo không sao...dấu vết đỏ ở cổ này là sao....( vạch cổ áo Toàn ra hỏi )Văn Toàn : ( giật lại ) ờ...thì..anh..anh bị dị ứng ấy mà...chắc tắm sữa tắm ở đây không quen nên thế thôi..mn đừng lo...Quang Hải : ò..đc thôi...anh nói thế bọn em cũng đỡ lo...Quế Ngọc Hải : * làm như t tội phạm không bằng * ( sau đó mn giải tán xuống khu vực tập trung để tập luyện...cho ngày hôm nay...)
( cả buổi sáng ấy..cặp đôi 0309 cứ nhìn lẫn nhau...rồi lại lo âu...chuyện gì đấy chẳng nói nên lời...) ( tập này có H+ nha mn...tui cố gắng làm lắm lun ó...ai thấy hay đừng có xem chùa nhe pp tui đi ôn bài tiếp đây )
( Trong căn phòng ấy...những câu chuyện bí ẩn giữa hai ng họ đã tiến triển dần....)
( Anh cuối xuống mặt đối mặt vs Toàn...còn cậu thì hồi hộp , thấp thỏm...chẳng nói nên lời....) Văn Toàn : ưm..em sẽ chịu trách nhiệm vs anh nhưng xong thì chúng ta sẽ huề nhau đấy nhé...!Quế Ngọc Hải : ờ...đc thôi...nhưng cậu phải làm hài lòng tôi đấy....Văn Toàn : vì đây là lần đầu của em nên anh hứa là phải nhẹ nhàng đó nha....( mếu ) Quế Ngọc Hải : ôh kìa giờ lại ra lệnh ngược lại cho tôi đấy à...* sao lại là lần đầu đc nhỉ bộ em ấy chưa qua lại vs bất cứ ng đàn ông nào sao...* ( suy ngẫm ) ...
- đc thôi thôi sẽ chiều theo ý em...giờ thì ...cởi đồ ra đi...cuộc chs bắt đầu ( nhếch mép ) 😏( anh cúi xuống hôn lấy đôi môi đầy sự mộng nước và mềm mại của cậu....vì ngộp một chút nên cậu phát ra âm thanh )Văn Toàn : ưm...hưm...( hơi phản kháng ) Quế Ngọc Hải : này đừng có chống cự như thế..đó là do cậu chủ động mà thả lỏng đi thời gian còn dài lắm...( ngồi sát lên giường )( Anh nhấc Toàn ngồi lên đùi anh...rồi hôn lấy cổ cậu tạo ra những vết hickey đỏ ửng.....) Văn Toàn : ưm...a..ha ( đỏ mặt ) ( bỗng nhiên ánh mắt cậu va phải ánh mắt anh khi anh ngước mặt lên....)Văn Toàn : ( nhìn chằm chằm - nhắm tịt mắt lại ) ( Anh dùng lưỡi đẩy nhẹ phần ngực cậu khiến cậu giật cả người lên ,..)Văn Toàn : a..ưm...không đc chỗ đó...ngứa lắm....hưm....( đẩy đầu anh ra ) ( Mặc kệ những lời cậu nói anh vẫn tiếp tục vs vông việc đang dang dở....)( vì không để ý nên Toàn bị anh dùng ngón tay thúc mạnh vào phần sau khi nào chẳng hay...) Văn Toàn : aaa.....ức...đ...đau quá....hưm..hức...( chảy nước mắt )Quế Ngọc Hải : ( thúc ) sao thế chưa gì cậu đã khóc rồi sao...thả lỏng đi...bên trg cậu không đùa đc đâu...bỏng cả tay tôi rồi này...Văn Toàn : a...không...hức..ư..không thể đc...Quế Ngọc Hải : tại sao ( thúc mạnh ) Văn Toàn : aaa....đau..đau..lắm..hức...( Anh trườn ng dậy dùng lưỡi liếm nc mắt của cậu ) Quế Ngọc Hải : cậu sinh ra trong bọc kẹo à..ở đâu cũng ngọt thế kể cả nước mắt...( banh hai ngón tay ra thúc mạnh ) Văn Toàn : aaa...ha...( mệt ) ....đừng...Quế Ngọc Hải : * rút ra * Văn Toàn : * hộc - hộc * ưm...( thở gấp ) Quế Ngọc Hải : này..đừng có ngủ đấy nhé...( thúc..) ( lại 1 lần nữa không để ý nhưng lần này cậu bị chính cây "côn bằng thịt " của anh đâm vào chứ không đơn thuần là 2 ngón tay =)) 🌚🌚🌚 ) ( suốt 2 tiếng đồng hồ dài thì cả 2 lăn lộn ra ngủ tại phòng Toàn )
( Sáng hôm sau khi anh thức dậy cùng cậu thì vội vã mặc quần áo vào...chính lúc này cậu đã nói lên nổi lòng của mình ) Quế Ngọc Hải : cậu nhìn vậy chứ không phải vậy nhỉ..?!Văn Toàn : ý..ý anh là sao..mà nek...em cũng nói thẳng luôn em thích anh anh thấy..tối quá thế nào...?!Quế Ngọc Hải : ( ngạc nhiên tột độ ) gì..nói..nói gì vậy chứ..ừ thì..bthg thôi....( khi anh vừa mở cửa bước ra thì...)Quế Ngọc Hải : ÔI MẸ ƠI..GIẬT MÌNH ( Mn đứng phía ngoài nhìn nah vs ánh mắt nghi ngờ...) Quế Ngọc Hải : tụi bây lm trò gì thế...thôi né ra đi t về phòng coi...Văn Đức : đứng lại đó..bọn em chưa nói chuyện xong mà =))Quế Ngọc Hải : bây muốn gì nữa đây....Quang Hải : bọn em đi tìm anh từ tối qua....không thấy anh đâu và đc biết anh đã ở trg phòng của Toàn ( nheo mắt nhìn chằm chằm )Văn Hậu : mà không phải chỉ ở 1 lúc ....ở cả đêm cơ...Công Phượng : nói mauu...anh đã lm gì bạn em....( chỉ tay ) Quế Ngọc Hải : ( né ) gì đâu..ừk thì..đúng là t ở đây từ tối qua...nhưng mà t có lý do chính đáng chứ bộ....Văn Thanh : lý do gì khai mau để phiên tòa xét xử...Hồng Duy : ĐÚNG ....( phúng mặt ) Quế Ngọc Hải : bọn m thôi ngay cái trò trẻ con đấy đi t lớn rồi..không phải quản...Xuân Trường : thì đúng là vậy nhưng tụi em chỉ muốn đảm bảo là Toàn ổn áp thôi..Quế Ngọc Hải : đấy nhìn đi sứt miếng da miếng thịt nào ko....
- Chẳng qua là hôm qua phòng t hư máy lạnh mà khuya quá nên ngay kế bên t qua ngủ nhờ thôi có gì phải căng...( Cậu thấy tình hình căng thẳng quá nên bước ra nói giúp nah một tiếng.....) Văn Toàn : đr đấy mn...em không sao cả..đâu....Minh Vương : anh vậy mà bảo không sao...dấu vết đỏ ở cổ này là sao....( vạch cổ áo Toàn ra hỏi )Văn Toàn : ( giật lại ) ờ...thì..anh..anh bị dị ứng ấy mà...chắc tắm sữa tắm ở đây không quen nên thế thôi..mn đừng lo...Quang Hải : ò..đc thôi...anh nói thế bọn em cũng đỡ lo...Quế Ngọc Hải : * làm như t tội phạm không bằng * ( sau đó mn giải tán xuống khu vực tập trung để tập luyện...cho ngày hôm nay...)
( cả buổi sáng ấy..cặp đôi 0309 cứ nhìn lẫn nhau...rồi lại lo âu...chuyện gì đấy chẳng nói nên lời...) ( tập này có H+ nha mn...tui cố gắng làm lắm lun ó...ai thấy hay đừng có xem chùa nhe pp tui đi ôn bài tiếp đây )
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com