[Re-up] Yêu em cuồng si [Rachel Gibson][END]
[Chương IV-(1)]
Lily đỗ chiếc Jeep vào trong gara và để mở cửa. Cô đã đưa Pippen đến trường và tới Albertson mua ít hàng tạp hóa. Cô có rất nhiều việc phải làm trước khi Pippen đi học về.Cô ra khỏi xe và bước ra lề đường. Hôm qua, sau khi nói chuyện với Ronnie, Pippen đã vô cùng hào hứng. Ý nghĩ đi tới Odessa cùng cha làm cậu kích động đến tận đêm, và rất lâu sau cậu mới ngủ được.Một thùng rác màu be to đùng nằm trên vỉa hè và cô nắm lấy tay nắm để kéo nó vào gara. Quai nhựa lạnh băng làm tay cô cóng lại và cô ngước lên khi chiếc Tundra bạc của Tucker đỗ vào ngỗ nhà bên cạnh. Cô nhanh chóng vẫy tay đáp trả anh và cúi đầu xuống kéo chiếc thùng lớn vào gara. Pippen cũng đã nói liên tùng tục về Tucker. Tucker sẽ dạy cậu úp rổ, ném tự do và làm động tác giả. Cô không rành về mấy trò đó.Cô đẩy thùng rác vào sát tường, đi tới chỗ xe Jeep và mở cửa sau xe ra. Cô đã nghe Pip nói cho tới khi không thể nghe thêm một phút nào nữa. Cô đã dang rộng tay và nói, "Mẹ là ai chứ? Một gốc cây đầy nhện sao?"Pip trợn tròn mắt. "Mẹ là mẹ con thôi."Phải rồi, chỉ là mẹ cậu mà thôi, còn cậu thì nghĩ mặt trời mọc và lặn theo lời của tên Ronnie vô trách nhiệm. Lily nắm lấy quai hai túi đồ tạp hóa và nghe thấy tiếng gót bốt của Tucker ngay trước khi bóng anh đổ xuống bậc thềm gara."Để tôi cầm giúp cho," anh nói.Cô liếc qua vai nhìn anh khi anh dừng lại bên cạnh cô, trên người mặc áo khoác màu nâu sậm và chiếc quần dài xấu xí. Rồi cô tựa hẳn cằm lên vai và liếc ra sau lưng. Tucker chơi bóng rổ cùng Pippen trước ngõ nhà cô là một chuyện, mang đồ tạp hóa vào trong lại là một chuyện khác. Cô là một bà mẹ đơn thân trong một thị trấn nhỏ, nơi người ta sẽ không bao giờ quên hẳn được quá khứ phóng túng của cô. Hình như không có người hàng xóm nào ở nhà. "Anh có thể mang mấy túi kia," nói rồi cô đi nhanh vào cửa sau. "Cảm ơn anh.""Không có gì." Anh cầm lấy bốn túi còn lại và đóng cửa sau xe vào."Pip nói anh sẽ dạy nó úp rổ." Cô ấn một chiếc nút to ở cạnh cầu thang hậu và cửa gara đóng lại."Tôi sẽ cố gắng." Anh theo cô vào bếp và đặt túi lên kệ bếp cạnh cô. "Nó cần cải thiện khả năng rê bóng trước đã."Lily cởi nút chiếc áo khoác màu xanh mòng két ra rồi móc áo lên cạnh cửa. Lúc sáng cô đã mặc quần tập yoga hồng, áo lót thể thao trắng và áo ba lỗ bó sát. Cô định lát nữa sẽ kéo thảm tập ra, bật đĩa DVD Rodney Yee và tập động tác cúi mình trong phòng khách. Cô quay lại nhìn khuôn mặt trông nghiêng của Tucker. Nhìn cằm, miệng cùng bờ vai rộng của anh. Trừ anh rể và cháu trai, Pippen là phái mạnh duy nhất xuất hiện trong nhà cô. Thật kỳ cục khi có Tucker ở đây. "Cảm ơn lần nữa nhé.""Cảm ơn tôi bằng cà phê đi." Anh quay lại đối mặt với cô và cởi khóa áo khoác. Những ngón tay thật dài chậm rãi kéo từng tí một khóa xuống, trong khi ánh mắt anh ung dung chu du dọc cơ thể cô, công khai ngắm nhìn cô.Cô nên nói một điều gì đó láu lỉnh, hài hước hoặc tức tối, nhưng cũng giống như những lần khác ở bên anh, cô chẳng nghĩ được gì. Rõ ràng là testosterone của anh đang làm căn nhà này mất cân bằng. Làm cô mất cân bằng. "Không phải cà-phê-in sẽ làm anh thao thức à?"Anh ngước mắt lên nhìn mặt cô, dừng lại một lát trên môi rồi nhìn vào mắt cô. "Tôi được nghỉ hôm nay và ngày mai."Ôi Chúa ơi, luồng năng lượng của anh làm dạ dày cô co thắt. Cơn co thắt nguy hiểm dữ dội mà lâu lắm rồi cô không cho phép bản thân cảm nhận. Cô bước lại gần máy pha cà phê và cho bột cà phê Italia vào màng ray. Với Tucker, vấn đề không phải là chuyện cho phép hay không, mà là như một đòn tấn công dồn tập tới tấp. "Hôm nay tôi cũng nghỉ. Tôi có cả triệu việc phải làm trước sự kiện spa hôm thứ Bảy." Đấy không hẳn là ám hiệu bảo anh rời đi. Lúc này thì chưa phải. Thêm vài phút nữa cô mới đá anh ra ngoài. Từng có thời cô thích đùa với lửa, nhưng cô là một bà mẹ đứng đắn của một cậu bé mười tuổi. Cô không thể cứ sống theo ý mình nữa."Cô làm việc ở spa à?"Uống xong cốc cà phê cô sẽ đá anh ta ra ngoài. Lily liếc qua vai nhìn anh khi anh đến chỗ chiếc bàn ăn nho nhỏ và treo áo khoác lên lưng ghế. Hai nếp gấp giống hệt nhau chạy dọc từ vai qua lưng xuống tới tận cạp quần anh, giống như hai mũi tên mảnh chỉ xuống cặp mông căng tròn tuyệt đẹp trong cái quần xấu khủng khiếp."Tôi sở hữu một tiệm spa ở Amarillo." Cô chú ý trở lại vào máy pha cà phê, đổ nước vào bình đựng rồi rót vào máy. Không phải anh chàng nào cũng khiến cái quần đó trông đẹp được. Cô ấn nút bật rồi quay sang đối mặt với anh. "Lily Belle Salon & Spa." Anh cầm lên một thiếp mời màu xanh mòng két xen trắng thừa ra từ chồng thiệp nhỏ đặt trên bàn. "Thứ Bảy này tôi sẽ tổ chức một sự kiện lớn. Anh nên ghé qua và giành lấy phần thưởng đắp mặt," cô đùa."Tôi còn không rõ đắp mặt nghĩa là gì." Anh bỏ thiếp mời xuống bàn. "Belle là tên đệm của cô à?""Phải. Mẹ tôi đặt tên cho tôi và chị gái theo tên các loài hoa.""Cái tên đó rất đẹp."Sau lưng cô, bình cà phê bắt đầu sôi, trong bếp tràn ngập hơi nước cùng mùi cà phê. Trước mặt cô, Tucker băng qua bếp. Hai nếp gấp đồng bộ từ hai cầu vai màu nâu sẫm trên đôi vai rộng luồn xuống dưới ngôi sao vàng, bảng tên và túi áo trước ngực. Mắt cô dõi theo hai đường nét thanh mảnh đó xuống cái bụng phẳng lì của anh rồi đi xuống dưới nữa. "Đồ," - cô chỉ vào eo mình rồi chỉ sang eo anh - "cảnh sát của anh đâu rồi?""Thắt lưng quân phục của tôi à?""Ừ." Cô nhìn vào đôi mắt nâu của anh. "Vũ khí và còng tay của anh ấy?"
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com