TruyenHHH.com

R18 Giam Cam Chu Chim Nho Zhongli X Xiao

      Thứ hắn ta cho cậu uống là thuốc ngủ, thứ đó chẳng khác gì sỉ nhục cậu cả. Trong cơn mơ màng, cậu thấy xung quanh mình là bóng tối bao chùm lấy, cậu bắt đầu đi, cậu đi đến cái ánh sáng nhỏ nhoi trong nơi tăm tối. Cậu bắt đầu đi nhanh dần đến mức phải chạy, tay cố vớt lấy niềm hi vọng trong cậu, để rồi bước đến, ánh sáng ấy to dần. thứ ánh sáng khiến cậu tỉnh dậy đột ngột...
       - Xiao: Mẹ!?
      Có vẻ như người phụ nữ một tay bồng 1 đứa bé, nhưng chẳng lấy một nụ cười hạnh phúc, mắt cô ấy sâu thăm thẳm chẳng chạm tới đáy.... Cậu nhớ chứ cái tên khiến cậu bị ám ảnh tới mức chẳng thể nào quên được...Verity....
       -Verity: Đáng lẽ mày không sống, đáng lẽ mày không tồn tại, đáng lẽ... mày chết đi thì hơn
     Cô ấy là một người tầm 36 tuổi, nổi tiếng với ngành gái điếm, nhưng giờ đây cô ta đã mất giá trị vì một khi có con, cuộc đời gái điếm kết thúc. Chẳng lấy 1 tên đàn ông nào mua cô để thoả mãn dung tục. Cô ta vừa nguyền rủa, mắt chẳng thể kìm được nước mắt, cô ta cứ khóc...khóc như 1 đứa trẻ. Cậu nhận ra đứa trẻ trên tay cô ấy là chính mình hồi nhỏ.
        "cạch" tiếng động khiến sự chú ý của cả hai dồn vào cửa. 1 tên đàn say xỉn. Thì ra đấy là bố cậu. Cậu bé trên tay Verity biến mất, đằng sau cậu là 1 đứa bé tầm 6 tuổi, nó nấp sau người mẹ để lại đôi mắt sợ hãi tột độ. Ông ta bắt đầu trách móc Verity, hắn dùng tay đánh đập cô ấy, còn cô ấy chỉ biết ôm cậu bé. Cậu ta sợ hãi tới mức không thể khóc nổi. Còn cậu đến để lao ra ngăn nhưng tay hắn xuyên qua người cậu vì giờ cậu như tàng hình, hắn tiếp tục đánh đập, đánh đập và đánh đập đến mức người cô chảy máu nhiều chẳng thể nhận ra. Tay cô cố lấy một con dao, nhân lúc hắn không chú ý..."phập"!
     - Gã chồng: Sao cô dám?!
    Nói xong cô ấy tiếp tục đâm con dao vào người hắn, 1 nhát, 2 nhát, 3 nhát,... 54 nhát dao khiến cơ thể hắn không còn nhận dạng ra nữa. Verity bắt đầu phân xác hắn trước mặt cậu bé. Cậu sợ lắm! Cậu sợ! cậu sợ! cậu sợ! cậu sợ! cậu sợ! trong đầu cậu lặp lại từ ấy, Xiao nhỏ nhìn chằm chằm vào cậu, mồm lắp bắp không nói lên lời.
         - Xiao nhỏ: T....t...tại ngươi...tất cả là tại NGƯƠI!
        Ngạc nhiên với lời ấy, cậu nhìn hai tay của mình, một màu đỏ của máu. Xung quanh cậu bỗng chốc đen kịt rồi lại thành màu đỏ máu, cậu lại thấy căn nhà, vẫn là căn nhà cũ, tồi tàn đến mức đáng ghét. Cậu lại gặp Xiao nhỏ, lúc ấy cậu lại thấy Xiao nhỏ lúc này đã lớn hơn chừng 11 tuổi gì ấy đứng ở cửa đờ đẫn ra. Ngoảnh mặt lại, mẹ cậu lơ lửng ở giữa nhà, bà ấy đã tắc thở. Xiao nhỏ ngã quỵ xuống, đồ ăn trên tay cậu đã bị bẩn, làm sao mà tưởng tượng được việc ấy chứ. Kí ức của Xiao ùa về như cơn sóng to vậy. Cậu sợ hãi, cậu chạy, cậu chạy đến một khoảng không tĩnh mịch. Bỗng nhiên Zhongli xuất hiện, hắn dỗ dành cậu một cách ân cần, một tay che đi mắt của cậu, hắn cười mỉm. Cậu nhìn đằng sau hắn, một con rắn khổng lồ trắng buốt đến gần cậu, nó quấn quanh cậu khiến cậu sởn gai óc.
       - Xiao: Haa...haaaa... vừa nãy là gì vậy? một giấc mơ kì quái?
       -Zhongli: oh? em vừa mơ thấy ác mộng à? giấc mơ đẹp chứ? em kể cho ta nhé?
      Cậu im lặng. Còn hắn vẫn ngồi khoanh chân ở góc phòng.
      - Zhongli: Không à? vậy thì thôi, ta không bắt em kể nữa vậy.
      Cậu bình tĩnh thấy mình ở phòng ngủ, chúng thật sang trọng khiến những người như cậu cũng chẳng bao giờ với tới. Cậu tặc lưỡi khó chịu, người cậu mệt nhừ, cậu cố đi thì bị trượt ngã, cậu quay đằng sau thấy xích đã trói chân cậu lại.
       - Zhongli: Phụt hahaha! em đáng yêu quá rồi đấy, em nghĩ ta mất công cho em lên phòng chỉ để ngắm em ngủ thôi hả? Mà em cũng quá đáng lắm, ngủ thôi cũng khiến bên dưới của ta phải gào thét.
       Hắn từ từ tiến lại gần cậu. Cậu bất giác cảm thấy nguy hiểm từ từ ập tới. Zhongli bế cậu lên giường một cách thô bạo làm cậu đau nhức. Hắn tiến đến hít lấy cổ cậu, cắn, mút như con hổ đói lâu ngày vậy.
      - Xiao: ư..ức
      Zhongli liếm tai cậu, hắn đè lên cậu, tay thò vào trong áo, miệng hôn lấy hôn để khiến Xiao khó thở, lưỡi cậu bị cuốn trộn điên cuồng, tay Xiao cố đẩy hắn nhưng bất thành, cậu bất lực trước nụ hôn. Sau một lúc, đôi môi cậu tách ra khỏi chúng để lại "sợi chỉ bạc". cậu mơ mơ màng màng, áo của bị xé lúc nào không hay để lộ ra cơ thể trăng nõn với eo thon thả. mặt Xiao đỏ bừng, cơ thể cậu khiến hắn hưng phấn hơn. Hắn thì thầm vào tai
       - Zhongli: Em nên vinh dự khi là người bóc tem ta đấy
      Zhongli bắt đầu đùa nghịch với núm zú hồng hào của cậu. Hắn lại mút chúng khiến cậu rên rỉ, cảm giác mới lạ.
      - Xiao: Hưm...ức...
      một tay xoa nắn zú cậu, tay còn lại cởi quần cậu ra.
      - Zhongli: Chưa gì đã bắn rồi  à? còn nhỏ của em dễ thương thật đấy!
      - Xiao: Anh im mồm đi!
      Cậu giật mình, dưới cậu có gì cứng cứng vậy, ngoảnh xuống, cậu ngạc nhiên vì con voi trong quần hắn ngày càng phồng lên một tí. Hắn vẫn mút lấy cậu, các vết cắn, vết hôn cũ lại được đè lên, cự vật của hắn cứ chà xát vào cậu.
    _@@@_
    cuối tuần ra chap tiếp nha, đến đây cho gay cấn :)))
    Mà tui thấy chi tiết Zhongli bế bé xuống hầm cứ bị zô tri kiểu j ấy nhỉ, bế xuống xong lại bế lên =)
      Tuần sau ẻm mất trinh r, thấy cx tội mà thôi cx kệ :))
      
       
    
     

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com