‹3P› • Xiềng xích (13)
Author: L⩆⩋ Anh.• Về tới nhà cũng là lúc cơn ác mộng của em tái diễn.Bịch một cái đau điếng, em bị ném lên giường không chút nương tình.Aether bị đối xử chẳng khác gì một món đồ chơi rẻ tiền. Hễ làm bọn hắn vui vẻ thì được nâng niu, nhưng khi bọn hắn không vui thì lại tới hành hạ em. Em chán ghét chuyện này đến tột cùng, dẫu vậy một kẻ bại liệt như em thì có thể làm được gì chứ. Em run lẩy nhìn hai tên cầm thú đang dần khỏa thân trước mặt, em không tài nào kiềm chế được nỗi sợ hãi trong mình. Lại nhìn hạ thân không lành lặn của bản thân, Aether không khỏi rùng mình." Hai người, tôi xin hai người mà... Đừng làm nữa "" Không mà, làm ơn "Neuvillette nhìn người thương đang ra sức van xin, trong lòng thấy vô cùng thích thú. Hắn thích em phục tùng bản thân như thế này, đáng yêu lắm.Thấy Wriothesley đang dần tiến về phía mình, Aether không thể không run sợ. Trong đầu không ngừng liên tưởng đến những kí ức làm tình với hắn, tàn bạo có máu me có, nhất là những xúc cảm đớn đau khi hắn dùng thứ đáng sợ đó nhét vào trong em. Em đã sớm bị sự bạo lực của bọn hắn làm cho nhu nhược, thân thể có thể phục hồi, nhưng thần trí thì không. Em quơ tay về phía trước hòng đánh đuổi sự xâm lấn của hắn, em dồn mọi sức lực cuối cùng để phản kháng nhưng vô ích. Trong mắt hắn, em chỉ như đóa bạch ngọc, chạm nhẹ liền vỡ nát." Thôi mà, tôi xin anh, đừng chạm vào tôi nữa mà "Em khóc hết nước mắt, chỉ mong khiến trái tim của hai kẻ kia giao động. Dẫu vậy, mọi sự kì vọng của em đều bị bọn hắn đập nát. Con ngươi trong veo của em đã sớm thấm lệ, em nhìn bọn họ bằng đôi mắt chứa đầy hy vọng ấy nhưng rồi lại thôi. Em thấy đủ rồi, em hết hy vọng vào hai kẻ máu lạnh này rồi.Aether chọn dừng lại. Trái tim em quặn lại một nhịp, tại sao người mà yêu lại có thể tàn nhẫn đến thế? Vậy ra ngay từ đầu, em đã sai rồi. Kể cả khi có sống lại, có được làm lại đi nữa. Thì em, thì Aether này, cũng đã luôn sai.Nữa rồi. Em mệt mỏi.Em bí bách.Em túng quẫn.Lại bị cưỡng bức như một con búp bê tình dục. Em chẳng còn cầu xin nữa, bởi lẽ cầu xin một lũ tàn độc với nhân tính đã thối nát từ lâu, vốn dĩ không có kết cục tốt đẹp. Wriothesley mặc kệ sự né tránh của em. Hắn một lần nữa ghé sát nơi tư mật của em, liếm láp nó như hổ đói. Chiếc lưỡi hư hỏng của hắn cứ thế luồn vào trong huyệt đạo ấm nóng, em dơ tay đẩy đẩy đầu hắn ra nhưng chẳng có chút khí lực nào. Phía dưới bị quấy rối, bên trên cũng chẳng thoát khỏi số phận hẩm hiu ấy. Bên trên bị Neuvillette quấy phá không ngừng.Hắn đưa tay day miết gáy của em, ép em cùng bản thân tạo ra một nụ hôn. Môi lưỡi của em bị hắn nắm thóp, hắn cứ thế càn quét mọi tinh hoa ngọt ngào trong miệng em. Aether hơi nghiêng đầu, liền bị hắn giữ chặt. Tay của hắn cũng chẳng tốt đẹp gì, hết lần mò thân thể em lại tới chỗ cậu bé của em, xoa nắn xằng bậy." Bỏ ra "Wriothesley vươn tay che miệng em lại. Mạnh mẽ đưa thứ thô cứng kia vào bên trong hoa huyệt, tuy được hắn nới lỏng bằng lưỡi từ trước nhưng kích thước của hắn quá to, khi nhét vào không tránh khỏi đau đớn. Em đau điếng người, cả người ưỡn hẳn lên phía trước, nước mắt cũng rơi mất kiểm soát." Hah.. Ức ụm "Hạ thân em không ngừng co bóp, em có thể cảm nhận được thứ thô tục kia đang ra vào bên trong mình. Nỗi đau thấu ruột gan không ngừng càn quét tâm trí em, cả thân thể Aether run bần bật trong khi bàn tay bé nhỏ đó đang bấu chặt vào ga giường. Aether nước mắt nước mũi giàn dụa, miệng nhỏ cứ há ra hít lấy hít để dưỡng khí, ánh mắt cũng lờ đờ vạn phần vì ái dục.Nãy giờ dương vật của hắn đã đâm thúc trong em rất lâu, lần nào rút ra rồi đâm vào cũng như tra tấn. Chỉ cần nhìn dáng vẻ ủy khuất của em, liền biết cách hắn làm tình mạnh bạo thế nào. Bất chợt từ nơi hạ thân truyền tới một tia sét kì lạ, em trợn ngược mắt. Hắn vừa chạm vào chỗ đó, nơi nhạy cảm của em vừa được khai phá.Em run lên, em thấy kì quặc lắm. Khoái cảm này khiến em bất giác rên lên vài tiếng ngọt lịm tim, lỗ huyệt cũng co bóp dữ dội hơn. Nỗi đau đớn pha sung sướng, em thực sự không thể chịu nổi. Miệng nhỏ liền nói mớ:" Wrio... mau dừng lại, chỗ đó thấy lạ lắm... Um hưm, đau quá "Nghe được lời này của Aether, hắn không khỏi thấy hứng thú. Trực tiếp đem cự vật của bản thân thúc mạnh tới chỗ đó, em cũng vì hành động này của hắn mà giật nảy mình.Hắn dịu dàng tâm tình:" Vẫn là em nên học cách thành thật với bản thân một chút. Rõ ràng là bị tôi chơi đến mức sướng run người rồi, vậy mà vẫn cứng miệng nói đau, em đúng là đồ nói dối xấu xa "
Wriothesley cười khoái trá, thấy người thương vì mình mà thỏa mãn, người nhẫn tâm như hắn ít nhất cũng thấy chút thành tựu. Hắn bèn nhấc một chân của em lên, để mong có thể vào sâu thêm chút nữa. Em vốn thể lực kém, sau khi nuốt nguyệt di tịch để tẩy sạch linh căn lại càng yếu. Chỉ với chút hành vi này của hắn liền trở nên tê dại.Em bị hành tới say xẩm mặt mày, nhưng đối mặt với những đợt tấn công của hắn, em vẫn chọn cách vật vã chịu đựng. Hắn cứ đụng tới điểm nhạy cảm lại không chịu nổi xuất ra mất kiểm soát.Em bị hắn bức tới khờ theo, lại đưa mắt qua phía Neuvillette. Hắn chợt nổi máu xấu xa trong mình, buông lời giễu cợt:" Khà khà... Bé cưng, em còn không mau mở to mắt ra mà nhìn, bị tôi đụ tới bủn rủn chân tay bắn ra mất kiểm soát thế này cơ mà. Aether à, em nhìn xem, vì em mà có thằng nào đó mê mẩn tới mức phải tự thẩm du kìa "
Neuvillette mặc kệ những lời mỉa mai của tên tình địch thối tha, hắn vẫn trấn tĩnh nhìn em.Hắn thở ra những làn sương trắng mờ nhạt, tay thì liên tục thủ dâm. " Sao nào, muốn làm lắm rồi phải không? "Wriothesley bản tính như thế nào, không cần nhắc lại lần hai. Hắn tiếp tục cạnh khóe:" Đáng tiếc là hôm nay không phải lượt của ngươi, thôi thì ngươi cứ ngậm ngùi nhìn tiểu mỹ nhân bị ta chơi đi. Ngươi chịu khổ rồi, Neuvillette à "Hắn đá đểu Neuvillette xong, tâm trạng liền trở nên tốt hơn. Hắn vươn tay để lấy bao cao su mới nhưng nhận ra đã hết mất rồi, dù biết em không muốn nhưng hắn chẳng còn cách nào. " Đành phải " chơi trần với em vậy." Mẹ kiếp, thằng khốn đó ăn hên thật đấy "Neuvillette thầm chửi.Em thấy hắn định chơi trần thì thấy sợ hãi vô cùng tận. Bởi lẽ những lần bị hắn hành hung bằng cách này, hắn đều bắn rất nhiều vào trong em. Sau khi cuộc làm tình kết thúc, hắn không những không dọn dẹp cho em. Còn kiếm một cái nắp chai rượu vang, sau đó đem nhét vào lỗ nhỏ để bịt lại những tràng nòi giống trắng đục của mình.Trò khốn nạn đó với hắn thì vui nhưng em thì không.Lần nào em cũng bị đau bụng vì hắn.
" Không, đừng mà "" Làm ơn đấy Wrio, xin anh đừng làm như thế. Tôi đau lắm "
Em dơ tay vùng vẫy, còn đưa tay nắm chặt lấy cự vật của hắn để ngăn hắn cho vào. Tay em thuộc dạng trung bình, không to quá cũng không bé quá. Nhưng khi cầm lấy thứ đó thì cũng chỉ cầm được phân nửa, cũng đủ để khẳng định kích cỡ của hắn khủng khiếp thế nào. " Không đau đâu, vẫn chỉ như bình thường thôi mà "Em mặc kệ lời hắn.Vẫn nắm chặt." Tay em mềm thật, nếu em không muốn tôi nhét vào thì cũng được thôi. Nhưng phải cho tôi mượn tay em một chút, có đồng ý không? "Hỏi làm gì chứ, vốn dĩ em không có quyền lựa chọn.Thấy em im lặng, hắn cũng chẳng thèm nề hà gì đến em nữa.Đôi tay mềm mại đó của hắn bị hắn nắm chặt, bao bọc xung quanh cự vật to lớn. Hắn đẩy nhẹ vào trong vòng tay mỏng manh đó của em, hơi thở bỗng chốc trở nên ủy mị. Em bị trò biến thái này của hắn làm cho tê rần, không ngờ tên này có thể điên tới mức này." Đừng mà "Em nín chặt mắt, nước mắt khẽ rơi.Em thấy hổ thẹn với chính mình.Wirothesley bắt đầu mất bình tĩnh, hắn chẳng thèm quan tâm tới lời em nói nữa. Trực tiếp giữ chặt hai tay em, cưỡng chế nhét dương vật của mình vào trong lỗ hậu.Em không chuẩn bị tinh thần từ trước, đâm ra khi hắn bất ngờ cho vào đã khiến lỗ huyệt bật máu. Máu tươi nhỏ tí tách xuống mông thịt, khỏi phải nói cũng biết đau thế nào." Đau quá... Ah Hức hum hu "Khóc cũng khóc rồi.Cầu xin cũng cầu xin rồi.Chẳng làm được gì cả, em thật sự chán ghét bản thân mình. Em ngất lịm đi trong sự tra tấn của hắn....Hôm nay là thứ mấy vậy?Em cũng chẳng biết nữa, vừa mở mắt đã bị bọn hắn lôi ra làm trò tiêu khiển. Aether bây giờ đang trong trạng thái khỏa thân, bị ép ngồi lên trên dương vật của Neuvillette. Đầu ti bị khép máy rung, trong khi lỗ hậu bị dương vật của hắn chèn ép cùng với vô số những máy rung cỡ nhỏ khác. Em mất đi cảm giác rồi, chẳng còn biết bây giờ mình đang thấy đau hay sướng nữa.Chỉ biết từ tận nơi hạ thân có một cơn nhức nhối đang truyền tới, em khóc cạn nước mắt rồi. Không khóc cho hắn coi được nữa đâu, đau lắm." Hah "Em thở hắt một hơi đầy vẻ mệt nhoài." Bé con à, em chịu đựng giỏi thật đấy "Neuvillette cười tươi, đây là đang ra vẻ khen ngợi đấy. Hắn đặt em xuống giường, em ngay lập tức đổ nhào xuống vì mệt. Cả cơ thể đều là những vết tím bầm và đồ chơi tình dục. Hắn thành thạo lấy hết số máy rung và cái gậy chặt lỗ niệu đạo của em ra, em trực tiếp phun trào. Tinh dịch của em ít lắm, đã đạt đến cực khoái khô rồi.Cơ mà Neuvillette cũng không phải người tốt.Hắn lấy trong ngăn kéo ra một cái máy rung màu hồn, nhét nó vào trong lỗ đít của em." Bé cưng gắng nha, giữ nó một ngày thôi "Thằng điên. Em thầm nghĩ.Nói rồi, hắn bế xốc em lên, đưa em ra khỏi căn phòng đã kìm kẹp em suốt một khoảng thời gian... Nên nói là dài hay ngắn đây? Em còn chẳng biết bản thân đã bị nhốt ở đây bao lâu nữa.Được đưa khỏi căn phòng đó nhưng em chẳng hề thỏa mái.Nơi đâu trong căn dinh thự này, cũng đều ám mùi tinh trùng của em và bọn hắn. Chỗ nào cũng bị lôi đến rồi chịch, vậy nên em không những không thích mà còn có chút cảm giác phản kháng." Vì gần đây bé con rất ngoan, nên được thưởng một món quà "" Đó là được tới trung tâm thành phố một ngày "Thưởng cái quái gì chứ?Nhét trứng rung vào trong em, rồi đưa em tới trung tâm thành phố thì có khác nào đang chịch em công khai không. Đáng tiếc, bọn hắn không nghĩ nhiều như thế.Wriothesley ngồi sẵn trên ghế lái, thấy em và Neuvillette lên xe thì cũng chuẩn bị khởi hành. Nhưng chợt khựng lại, hắn quay đầu, cười khả ái:" À quên mất, bé con nhà ta là một tiểu minh tinh mà. Tốt nhất nên đeo khẩu trang cho bé nữa, như thế sẽ đỡ phiền phức, phải không nào bé yêu? "Thằng điên.Em thầm nghĩ.Quả nhiên, hôm đó khi tới trung tâm thành phố không hề bình yên chút nào.Bọn hắn dắt em tới một thư viện đông người, ở đó yên tĩnh và tĩnh mịch tới độ không có mấy gì tiếng động. May mắn lắm mới nghe được tiếng lật sách của ai đó, nhưng đặc sắc nhất phải kể đến tiếng máy rung nhỏ tí trong lỗ của em. Cũng may là âm thanh đó nhỏ, chứ nếu to hơn chút nữa, chắc chắn sẽ khó xử lắm.Ở đây ai cũng có chuyện riêng nên chẳng ai để ý tới sự hiện diện của em cả, nhưng cảm giác nhức nhối từ trứng rung là quá mức khủng khiếp. Em đưa mắt, cố gắng làm lay động họ bằng sự đáng thương của mình như vô dụng." Ah ưm.. đừng, tha cho tôi đi "Em có thể cảm nhận rõ ràng thứ đó đang rung chuyển trong mình. Cảm giác như có một ngón tay người đang lần mò trong lỗ huyệt vậy, trứng rung ở gần tuyến tiền liệt của em nên mỗi lần nó rung động, là một lần em bị kích thích. Đầu khấc cũng ri rỉ tinh dịch, nhưng vẫn luôn bị em kiềm hãm." Hum hm um "Em cắn chặt răng, không cho thứ âm thanh xấu hổ đó thốt ra.Đầu gối của em đã sớm dán chặt vào nhau, dáng em hơi khụy xuống một chút. Cả mặt đã sớm ửng đỏ, cộng thêm đôi mắt lờ đờ vì hứng tình. Trông thấy người đẹp như em, thằng đàn ông nào không cứng không nứng, thằng đó liệt dương!Bọn hắn ác lắm, thấy em tàn tạ như thế vẫn là chưa đủ. Bèn chỉnh nấc cao nhất cho trứng rung khiến em nhịn tới mức điếng người.
" Amh làm ơn dừng nó lại đi, khó chịu quá "Tiếng rên của em tưởng chừng nhỏ nhưng không ngờ lại kinh động tới những người xung quanh. Họ bắt đầu để ý tới em, em thấy mọi người bất ngờ để ý tới mình như thế. Cũng trở nên ngượng ngùng vô cùng.Cố không phát ra âm thanh nào nữa, nhưng không chịu đựng nổi.Em khóc tới mức không ra nước mắt. Aether ra sức kiềm hãm thú tính, nhưng vô ích. Để rồi khi bị kích thích tới mức không chịu đựng nổi nữa, em trực tiếp bùng nổ.Em không chịu nổi nữa rồi.Tay nhỏ vốn yếu đuối, cộng thêm việc không có khả năng di chuyển từ chân nên toàn cơ thể cũng bị bủn rủn theo. Em ngã nhào xuống đất, hơi thở trở nên nặng nhọc. " Hm ư "Họ thấy em như vậy, cuối cùng cũng chịu buông tha.Tiến tới nâng em lên, quản lý thư viện thấy tiếng động lớn cũng tới xem. Thấy một màn khổ sở này của em, cũng đến hỏi chuyện. Ông quản lý đó âm trầm hỏi:" Cậu trai này có chuyện gì vậy? "Wriothesley khéo mồm khéo miệng, đáp." Bạn của cháu đột nhiên bị sốt cao, không kiểm soát được nên gây ra tiếng động lớn ảnh hưởng tới mọi người xung quanh, mong bác thông cảm ạ "Nói rồi, hắn rút ra một vài tờ tiền, dúi vào tay bác quản lý.Tiền mà, thằng nào chả thích. Bác ta thay đổi thái độ ngay tức khắc, quay ra ân cần hỏi thăm:" Ai da, giới trẻ bây giờ thật là không biết quan tâm tới sức khỏe gì cả. Chút tạp âm đó sao sánh được với sức khỏe con người chứ, thôi thôi, các cậu cứ đưa bạn đi đi "" Dạ vâng "Aether hơi nhíu mày, muốn thông qua chút thời gian ít ỏi đó để ra tín hiệu cầu cứu nhưng nhìn vẻ mặt hám tiền của gã quản lý. Em cũng chỉ đành im lặng, Neuvillette cũng chú ý tới ánh mắt này của em, hắn biết ý đồ của em nhưng hắn chẳng để tâm, bởi vì một kẻ què quặt như em có thể làm gì chứ? Không phải què thật, nhưng trong tình huống hiện tại. Em cũng có khác gì què thật đâu.Em bất lực để mặc cho Neuvillette bế mình lên.Ra khỏi thư viện.Neuvillette hôn lên trán em một cái, cười:" Thử thách thất bại rồi, sau này chúng ta sẽ quay lại đây lần nữa nhé "Sẽ không bao giờ đâu....Hôm nay là thứ mấy nhỉ?Em chẳng biết, đừng hỏi em nữaEm lại bị bọn họ lôi ra chơi đùa.Nỗi đau thấu trời đó xâm lấn tâm trí em, em muốn thoát khỏi cảnh này lắm rồi. Nước mắt pha với tủi nhục, uất hận tràn lên khỏi đáy lòng. Em nhớ về 18 năm tươi đẹp của mình, em nhớ về những ngày tháng vui vẻ bên họ. Nhớ về một tình yêu mà em cho là định mệnh, em thấy kiệt quệ.Đây có phải người em yêu không?Có.Liệu có phải là họ không? Có phải là những kẻ mang đến buồn vui giận hờn cho em. Có phải những người cho em cảm giác được trân trọng, trân quý, say mê, yêu hận không? Em từng tin rằng, sẽ có một ngày họ thực lòng yêu em. Nhưng có lẽ, em đã sai.Cả kiếp trước và kiếp này, đều trên danh nghĩa yêu em để hành hạ em. Kiếp trước tệ mười, kiếp này tệ gấp mười. Em từng nghĩ tới cái chết, nhưng không thể chết. Em từng cố tự sát bằng những cách như cắn lưỡi, đập đầu vào tường, dùng mảnh sành mảnh thủy tinh để tự vẫn nhưng hết lần này đến lần khác, bị họ phát hiện ra.Em không thể chết.Vì họ không cho phép.Em cũng từng nghĩ tới chạy trốn, nhưng không thể chạy trốn. Có lần, em dựa vào việc đến cuối tháng bọn hắn mới tiêm thuốc khiến em liệt, để ủ mưu bỏ trốn. Em đã thành công, em đã chạy ra khỏi thung lũng này. Nhưng khi ra khỏi, lại nhận ra nơi đây hệt như một mê cung. Đi rồi lại đi, cuối cùng lại quay về đây.Bọn họ như biết trước, ngồi sẵn trong sân nhà.Thong thả thưởng trà, thấy em về liền vui vẻ đón tiếp.Đón tiếp ở đây, chính là cưỡng ép lăn giường suốt một tuần. Không được nghỉ ngơi, cũng không được ăn uống. Chỉ khi em sắp lâm vào cảnh gần đất xa trời mới được bọn hắn cho nhấp một ngụm nước, cắn một miếng bánh. Còn đâu, sẽ nuốt nước bọt khi hôn, sẽ ăn tinh trùng của bọn hắn tới no bụng.Em nghĩ lại, rồi lại tuyệt vọng.Mọi ấm ức trong lòng em như vũ bão, cuối cùng cũng bộc phát. Em nhìn tên khốn đang dày xéo thân thể mình, em dơ tay đánh một cái thật mạnh vào mặt Neuvillette. Cú đấm nào mạnh lắm, như thể nó dồn nén mọi uất ức từ trước tới giờ của em vậy. Em gào lên:" Mau nói đi, các người dựa vào cái gì mà hết kiếp này đến kiếp khác dày vò tôi. Chỉ vì gương mặt của tôi thôi sao, tôi giống sư tỷ đến mức khiến các người phải hành hạ tôi như thế này sao? Các người nói đi, tại sao lại không nói gì chứ "" Mở miệng ra, nói đi "Hàng lệ trên gò má đã sớm thấm đẫm tà áo em." Nếu là vì gương mặt này, chi bằng tôi đem hủy đi. Tôi sẽ không giống tỷ tỷ nữa, các người cũng có thể đến bên tỷ ấy mà đầu bạc răng long. Tôi cũng sẽ quên đi những tháng ngày này... Cũng sẽ quên đi đoạn tình cảm này, thế nên là, tha cho tôi đi "" Các người ác độc lắm, biết không hả? "
" Sư tỷ các người yêu quay về rồi, tôi cũng không cần làm thế thân nữa. Tôi sống lại một lần nữa, tôi cũng đã diễn tròn vai rồi. Tại sao vẫn không buông tha cho tôi đi? "Neuvillette và Wriothesley đồng loạt im lặng." Các người nhìn xem? Tôi bây giờ có giống người không, hay chỉ là một cái bồn chứa tinh cho các người. Tôi cũng muốn được tự do, muốn có được hạnh phúc mà "" Bởi vì bọn tôi yêu em "Aether trợn mắt, em vừa nghe thấy gì vậy." Yêu? Các người đừng có lấy cái cớ đó nữa, lỗi thời lắm rồi "" Các người vốn không yêu tôi. Các người chỉ đang dựa vào cái cớ đó để thỏa mãn những ham muốn biến thái của các người lên tôi mà thôi ! "Bọn hắn nghe tới đây, không biết vì sao.Lại im lặng như thể bị câm.Em khóc một trận thật to. Sau đó lại chửi rủa, rồi chống cự và muốn né xa bọn hắn. Nhưng đổi lại được gì? Em chẳng được gì cả, thậm chí là khiến bọn hắn càng thêm nóng máu. Đè em ra cưỡng hiếp, đó là trận hoan ái đáng sợ nhất mà em từng trải qua. Bọn hắn sài đủ trò lên người em, đồ chơi tình dục, xuân dược rồi thậm chí là thuốc phiện... Sở dĩ bọn hắn cho em dùng thuốc phiện, là để khiến em ngoan ngoãn hơn thôi. Vả lại, người từng tu tập như em và họ, tâm lý cũng cứng cỏi hơn người thường nên sẽ không bị nghiện. Có nghiện thì cũng chả sao, bọn hắn lại có thứ để khống chế em.Vâng, đó là yêu của bọn hắn.Sau đó lại nâng niu, trân quý như sủng vật.Em.Aether.Mệt rồi.Chẳng còn chút tình cảm gì cho bọn hắn nữa. Yêu cũng không, nguội lạnh cả rồi. Ghét cũng không, bọn hắn còn chẳng xứng đáng. Hận cũng không, hoàn toàn tuyệt vọng, chẳng còn hy vọng nào vào lũ mất nhân tính ấy nữa.Em mệt rồi....
⋄ Cmt và vote.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com