R 18 Yae X Ei Me Cua Cau That De Thuong
"Cô có biết bản thân mình đã ở trong mối quan hệ mới với một người khác hay không?"Shenhe đột nhiên hỏi, khi Ningguang vừa ra khỏi căn phòng kia. Hiện tại là 11 giờ đêm.Ningguang miễn cưỡng trả lời: "Cô nhắc đến Beidou sao?""Phải. Mặc dù là Yelan có cố tình muốn hay ép, cô cũng không nên đến, hơn nữa là vào giữa đêm, tôi tự hỏi không biết là Beidou đã biết chưa?""Không phải việc của cô."Shenhe này, mọi khi lầm lì như vậy.. bỗng dưng quan tâm người ta quá mức..Ningguang cười cười, không phải là nàng không đoán ra, nhưng quả thật là không thể tin nổi đâu."Cô thích Yelan à?"Shenhe đó im lặng một lúc, câu trả lời rõ ràng thể hiện qua khuôn mặt cứng đờ của cô ta.Đúng lúc Ganyu hớt hãi chạy vào, nói với Ningguang: "Ta nên đi về thôi!""Có chuyện gì vậy?"Thật khó hiểu, làm sao mà mặt cắt không còn giọt máu thế?"Beidou gọi cho tôi, hỏi cô đang ở đâu!"Đến lượt Ningguang mặt tái nhợt.Shenhe thấy biểu hiện thất thủ của Bộ trưởng Ningguang trong lòng thật sự rất vui, mà vẫn cố biểu hiện thường tình ra ngoài.Yelan đúng lúc đi ra từ cái phòng đó, ngó nhìn Shenhe, khoanh tay nhìn nhìn..."Cô nhìn tôi làm cái gì?""..cô chưa về sao?""Tôi chưa tan ca."Vậy đấy.Rồi Shenhe đi làm công việc của cô ta.Không ai bảo cô ấy phải ở lại sòng bạc đến khuya thế này cả.Yelan đứng yên khoanh tay nhìn Shenhe.Vừa rồi, cô đã nghe hai người bọn họ nói chuyện rồi.Tuy là cũng có cảm giác Shenhe đó có cảm tình với mình, nhưng mà vẫn khó tin kiểu gì đó.. Có thật không, tinh khiết như Shenhe sao lại thích mình?
.
."Cô thái độ gì từ hôm đó tới bây giờ vậy, tôi là chủ của cô đó."Còn Shenhe kìa, cứ lầm lì như ai đó chọc giận cô ta lắm.Yelan bất quá cũng thấy khó chịu, áy náy: "Cô không thèm nhìn tôi là sao, khi dễ à?"Phải rồi..Có ai vui đâu, khi tận mắt chứng kiến đêm hôm đó Yelan suồng sã với phụ nữ khác.Shenhe lạnh mặt nói: "Vừa rồi cô đối với Beidou như vậy không công bằng, trái lại, tôi thấy Beidou rất quân tử."Yelan thở dài, nói: "Vậy thì sao chứ.. miễn là Ningguang không qua lại với cô ta nữa.""Cô thật sự nghĩ mình đang yêu Ningguang hay sao?"Hả..?Con nhỏ này nói cái gì, là ý gì?"Tôi nghỉ việc đây. Cô bảo trọng."Này!"Này! Cô đùa sao? Tự dưng đòi nghỉ việc là sao? Shenhe, cô tưởng đây là cái chùa muốn vào là vào ra là ra hả!?"Con nhỏ đó hình như cũng đang giận mình.. gọi cũng không có quay mặt lại.. hậm hậm hực hực bỏ đi đâu mất tiêu.Yelan cũng nhớ lại khuôn mặt thất thần của Ningguang vừa rồi gặp gỡ.Chẳng qua là cảm thấy dạo gần đây.. mình toàn làm chuyện xấu xa..
.
.
.
Ningguang thở dài..
Ngày hôm sau..
...
Đương nhiên.Đó chỉ là mánh khóe để lừa nàng đến, tuy là nàng cũng phần nào đoán ra, nhưng nghe ân nhân cả đời của mình gặp chuyện không thể nào không lập tức đến được.Khi đến rồi, Yelan đang nằm ở trên giường nhắm mắt chờ nàng đến kiểm tra, nhưng khi cô ấy mở mắt, nàng mới chính thức thở dài: "Chị không bỏ được cái tật này sao?"Cô ấy tinh nghịch nở nụ cười rồi kéo tay nàng đặt ở bên ngực trái: "Ừ.. chị thật sự muốn gặp em mà.""..." Thật là Ningguang không biết phải nói gì với Yelan, biết người này mưu tính muốn kéo mình tới hết lần này đến lần khác, nhưng hễ nhớ lại chuyện kẻ này là ân nhân cả đời của mình, không thể nào làm phật lòng cô ấy được.Thôi nào..Yelan đưa bàn tay ra, kéo một cái Ningguang nằm ở trên giường, bởi vì Ningguang sức vốn yếu hơn cả Yelan cho nên rất khó chống cự."Làm ơn.. Yelan, chị kiềm chế đi, tôi không thể phát sinh cái gì với chị được!"Mấy ngày trước đều là cự tuyệt thành công.. nhưng hôm nay thật sự linh cảm sẽ có chuyện xảy ra, Ningguang phải thấy sợ hãi."Em nghĩ mình có thể bắt đầu với người khác được sao? Khi tôi vẫn còn nghĩ đến em."Cô ấy thật sự sẽ làm điều mà cô ấy muốn, còn Ningguang thì phản kháng vô vọng.Đúng lúc thì Shenhe lao vào, tóm cổ Yelan xách lên.Lúc này Ningguang cài kéo cúc áo lại, tuy nhiên đã xuất hiện một vài vết tích không thể nào giấu được..Shenhe chướng tai gai mắt, ném một cái Yelan rơi xuống sàn.."Cô hèn hạ quá rồi!!! Cô đang cố cướp người của kẻ khác!!""Shenhe, cô..."Shenhe dữ dằn quá... Yelan bỗng dưng nhớ ra chuyện Shenhe này có cảm tình đặc biệt với mình, cô hơi cuối mặt.Mà trước khi Ningguang kịp bỏ chạy, Yelan đã hô lớn: "Đóng cửa!"Và không còn bất cứ cánh cửa nào mở ra cho Ningguang cả, cô ấy bất lực nhìn Yelan: "Chị muốn tôi phải không? Tôi sẽ đồng ý.""Cô..." Shenhe nghĩ là Ningguang điên rồi.Nhưng nghĩ kĩ lại, thì dù thế lực Ningguang có lớn hơn Yelan đi nữa, thì vì nàng ấy luôn bị một điều gì đó ràng buộc mà ngoài ngoan ngoãn nghe theo, không thể làm gì khác.."Nhưng sau hôm nay, chúng ta sẽ lập một kế ước mới, Yelan chị không được phép làm gì cả khi tôi không muốn. Tôi muốn chị cam kết mãi mãi.""Hahaha.. em nghĩ gì vậy, đương nhiên là- Ningguang!"Yelan định hả hê cười.. thì đột nhiên thấy Ningguang đó có mang theo vật nhọn trong người, hình như là nàng đã tính toán thủ sẵn. Cô đau đớn, vì cái gì mà Ningguang phải làm đến như vậy chứ?"Nếu chị không đồng ý. Tôi không thể mãi mãi sống trong cảnh bị ai đó vĩnh viễn ràng buộc."Shenhe nhìn cả hai người này.. Câu chuyện của họ thì thật là không hiểu nổi, nhưng có một điều mà cô dám chắc, là đêm nay Yelan sẽ không từ bỏ mục tiêu của mình.Ngoài thất vọng.. không biết cái gì nữa..
.
.
.
.
.
...
"Beidou, đứng lại! Tại sao không nói cho tôi biết, chị định đi đâu?"Beidou cứ bước đi và không quay lại, Ningguang buộc phải chạy tới nắm chặt tay."Tôi hỏi chị, chị muốn đi đâu!?""Hỏi cái gì vậy!?"Đương nhiên là một khi đã chính thức trở thành Thuyền Trưởng với đoàn thủy thủ hùng hậu, cô ấy sẽ đem thuyền đến khắp mọi nơi, nơi nào còn sóng nước, cô ấy sẽ đến đó.. ai cũng biết rồi.. ý của Ningguang thật ra là, 'Chị muốn bỏ tôi sao?'.Beidou lạnh nhạt với nàng: "Nơi nào cũng như nhau, tôi đều đi được!"Ningguang cười khổ, nhếch môi khô khan: "Còn tôi thì sao?""Ai mà biết!""Chị ích kỉ như vậy sao?""Thú thật là tôi định tạm gác lại mọi ước mơ, tiết kiệm tiền và cầu hôn cô. Nhưng chẳng phải tôi đã mất đi mục đích đó rồi sao?"Mất đi ư? Ningguang cảm thấy trong mắt mình rưng rưng, viễn cảnh hạnh phúc vẽ ra trong đầu với bóng dáng của người này bị đốt tan thành tro.."..cho nên tôi sẽ thực hiện ước mơ ban đầu của mình, hi vọng là trên hành trình mới, tôi sẽ tìm được mục đích mới."Đến đây gần như không kiềm chế được cảm xúc, nàng vung tay lên muốn đánh cô một cái, nhưng nghĩ lại, như vậy thì vô lý quá, tại sao lại tát người ta, đã là người dưng rồi có giận người ta cũng không động tay động chân được.."Ừ... ừ.."Thật khổ sở.Giọng run run nghe thật hèn yếu.."Ngày cô đi, tôi sẽ không đến tiễn cô.. Tôi với cô.. ân đoạn nghĩa tuyệt!"Ningguang quay gót bỏ đi, tiếng guốc cao gót đánh lên sàn cành cạch càng lúc càng vội, nàng bắt đầu chạy.Beidou nhìn theo, đã mong ngay khoảnh khắc vừa rồi bàn tay ấy tát lên mặt mình biết bao nhiêu..Rồi lại cảm thấy mình đã nói ra những lời mà cả đời không nghĩ sẽ nói với người mà mình yêu nhất, thái độ tuyệt tình với Ningguang như một người khác vậy là sao chứ.. rõ ràng là vẫn yêu nàng.. Dù cho nàng có làm sai đi nữa thì vẫn yêu nàng, yêu nàng rất nhiều.. làm sao mà nỡ để nàng lại cho ai đó khác chăm sóc.. làm sao mà nỡ rời xa đệm ấm chăn êm với nàng..Nhưng mà..Càng ở lại thì càng nuối tiếc những thứ đó, khi đã nói là dứt ra, nên tuyệt đối dứt ra.Mặc cho bây giờ trái tim như bị rạch nát một đường, máu không ngừng tuông chảy..Thà là 'ân đoạn nghĩa tuyệt', thà là làm người xa lạ đi."Beidou.." Ganyu cảm thấy cô gái mạnh mẽ trước mặt mình như sắp đứng không vững nữa rồi, mới nói một câu: "Tôi hứa sẽ trông chừng Ningguang thật tốt.. Khi nào cô đi, nhớ báo với tôi một tiếng nhé."..
."Cô thái độ gì từ hôm đó tới bây giờ vậy, tôi là chủ của cô đó."Còn Shenhe kìa, cứ lầm lì như ai đó chọc giận cô ta lắm.Yelan bất quá cũng thấy khó chịu, áy náy: "Cô không thèm nhìn tôi là sao, khi dễ à?"Phải rồi..Có ai vui đâu, khi tận mắt chứng kiến đêm hôm đó Yelan suồng sã với phụ nữ khác.Shenhe lạnh mặt nói: "Vừa rồi cô đối với Beidou như vậy không công bằng, trái lại, tôi thấy Beidou rất quân tử."Yelan thở dài, nói: "Vậy thì sao chứ.. miễn là Ningguang không qua lại với cô ta nữa.""Cô thật sự nghĩ mình đang yêu Ningguang hay sao?"Hả..?Con nhỏ này nói cái gì, là ý gì?"Tôi nghỉ việc đây. Cô bảo trọng."Này!"Này! Cô đùa sao? Tự dưng đòi nghỉ việc là sao? Shenhe, cô tưởng đây là cái chùa muốn vào là vào ra là ra hả!?"Con nhỏ đó hình như cũng đang giận mình.. gọi cũng không có quay mặt lại.. hậm hậm hực hực bỏ đi đâu mất tiêu.Yelan cũng nhớ lại khuôn mặt thất thần của Ningguang vừa rồi gặp gỡ.Chẳng qua là cảm thấy dạo gần đây.. mình toàn làm chuyện xấu xa..
.....***.....
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com