R 18 Yae X Ei Me Cua Cau That De Thuong
"Tôi thu nhận cô ấy. Kujou Sara từ hôm nay sẽ đi theo tôi."Chỉ với một câu nói của người con gái ấy.Mà từ một cô bé vụng về mười mấy tuổi bắt đầu học cách bảo vệ người mình yêu."Sara, nếu cứ giữ phong độ bách phát bách trúng như vậy thì Raiden Ei sẽ ưu ái con lắm, cố lên nhé! Ta trông cậy vào con!"Sẽ được ưu ái hơn..Sẽ được ưu ái hơn..Nhất định sẽ được ưu ái hơn bất cứ ai khác!Không chỉ là vấn đề khôi phục gia tộc, mà là để chiếm được vị trí đứng luôn ở bên cạnh nàng .So với những hi sinh của Kujou Sara gần 10 năm ở bên Raiden Ei, thì Yae Miko đó đã làm cái gì cho nàng chứ?!"...ưm.."Nặng nề nhấc bàn tay lên, lưng động đậy cũng đau đớn.. cảm giác tê liệt giống như đã nằm yên bất động cả ngày rồi vậy.."Lần sau đừng có dại dột như vậy."Đã có chuyện gì xảy ra...?Kujou Sara nhận thức được đang ở phòng chăm sóc đặc biệt, với thương tích đầy mình.Cô nheo mắt nhìn người vừa nói chuyện, mờ ảo nhận ra đó là người khiến trái tim thổn thức, miệng thều thào gọi tên.."Chủ t..."Nhớ rồi.Bỗng dưng nhớ ra mọi chuyện rồi!Kujou Sara nghiến răng ken két: "Yae Miko!!!"Raiden Ei liền đè bả vai cô gái tóc ngắn ấn xuống giường bệnh. "Ra nông nổi này còn chưa đủ sao, Sara?"Sara...Một tiếng gọi của Raiden Ei cũng đủ làm cô gái có mái màu tóc bầu trời đêm rơi vào biển mơ mộng..Cô tròn xoe mắt nhìn nàng, mọi phẫn nộ bay đi đâu hết cả, lâng lâng trong lòng cái cảm giác lại 'yêu' nàng tha thiết.Biết nói làm sao đây.'Yêu' nàng thôi là chưa đủ..Rối bời đến não lòng..Cô ngoan ngoãn cụp tai, ngồi yên.."Chủ tịch gọi tên mình....""Bình tĩnh đi. Yae Miko cũng không bị gì nghiêm trọng. Nhưng hai người vừa gây chuyện lớn, lát nữa đây tôi sẽ phải giải trình với cảnh sát."Bàn tay mò đến, lần đầu tiên dám nắm bàn tay của Ei khi nàng đang tỉnh táo nhìn cô.Sara rưng rưng nước mắt, xúc động không nói thành lời, kê má vào bàn tay lạnh ấy mà hạnh phúc làm sao, nàng cuối cùng cũng ở cùng với mình rồi.. và thế là nước mắt cứ tuôn ra..Trái tim thổn thức.. cứ liên hồi co giật.."Hức, Ei... Ei.. đừng đuổi em.. Nếu bắt em đi, em không biết đi về đâu cả.. Ei..""Đừng gọi tên tôi.""Chủ tịch.."Có lẽ.. thời gian gắn bó với nhau quá dài, Sara chỉ cần nhìn vào mắt cũng hiểu ý của gia chủ, cô ấy biết bản tính của Ei rất khắc nghiệt cho nên mới sợ bị đuổi đi.. sức lực còn chưa hoàn toàn hồi phục, cô đã tận sức nắm níu nàng, cầu xin nàng cho một cơ hội.Nàng cứ đứng phía trên đưa mắt nhìn xuống.Và thực tế, tình nghĩa giữa cả hai không phải nói đứt là sẽ đứt..Raiden Ei buông tiếng thở dài."Bình an vô sự là tốt rồi. Sau khi em hồi phục, thì hãy tiếp tục.."Kujou Sara hạnh phúc vỡ òa, một phút đã chẳng muốn buông tay nàng ra.Cô gái có mái tóc màu bầu trời đêm kéo nhẹ cổ tay nàng lại, đặt lên trên môi.Có lẽ đây là lần đầu tiên nàng thấy cô ấy 'bạo' như vậy. Con người ta khi thấy mình sắp bị cướp đi thứ gì đó sẽ tự nhiên thay đổi hay sao?"..Sara?"Cô gái nhỏ kéo nàng xuống, một nụ hôn dán lên khóe môi.Cộc cộc!"...!!!!" Nàng giật bắn người quay lưng ra đằng sau.'Vị khách không mời' đứng ngay cửa hé mở nhìn vào, trông cũng thê thảm không kém Kujou Sara, ngoài cái đầu quấn mấy lớp băng trắng trông thảm hại hết biết thì dưới cổ có những vết trầy xước chồng chéo loạn xạ lên nhau giống như đã bị một con quạ hung dữ cào xé vậy.Mà Kujou Sara khi thấy người đó, bị kích động lên, cô ta mò tay khắp giường như một thói quen tìm vật gây sát thương. "Yae Miko!!"Nàng phải giữ Kujou Sara bình tĩnh lại không nhào ra khỏi giường.Mà cái hành động ngăn cản đó, thành ra là Raiden Ei đang ôm người ta chặt cứng.Từ bên ngoài Yae Miko coi bộ không vui vẻ gì mấy.Đó là lần đầu tiên Raiden Ei chứng kiến Yae Miko dành cho nàng một ánh mắt lạnh lùng, sau đó cô không nói không rằng quay mặt bỏ đi.Cảm giác của nàng ra sao nhỉ? 'Lo lắng' thôi thì chắc là chưa đủ!
.
.
.
.
.
.
.......***.......
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com