TruyenHHH.com

[Quyển 5] Sau Khi Đại Lão Về Hưu

Chương 777: Phó bản "Khiêu chiến" đầu tiên

Tieudaotu05

 Editor: Đào Tử

__________________________________

Phát hiện sắc mặt Bùi Diệp trở nên u ám, đường cong trên đôi môi đỏ mọng của người phụ nữ càng sâu, ung dung nhìn Bùi Diệp.

Ả ta lấy điện thoại di động của mình ra, mở nhật ký cuộc gọi lắc lư trước mặt Bùi Diệp.

"Anh xem, chỗ này của tôi còn có nhật ký cuộc gọi."

Bùi Diệp chỉ vào vị trí cửa nói: "Cô đi ra ngoài, ngay!"

Người phụ nữ không đồng ý, ngược lại chống hai tay, thân trên ngửa ra sau, tư thế này càng làm nổi bật ưu thế chân dài.

"Đi ngay luôn? Không được nha, bọn tôi có một quy củ." Người phụ nữ tỏ ra mặt dày mày dạn đầy lý lẽ, khuôn mặt trang điểm đậm, một cái nhăn mày một nụ cười đều mang cảm giác lười biếng tận xương khó tả xiết, "Anh biết vì dùng trạng thái tốt nhất đến phục vụ anh mà tôi đã bỏ ra bao nhiêu công sức không? Sữa tắm tôi dùng 2100 một chai, nước hoa là hàng hiệu quốc tế hơn một ngàn, ánh nhũ, son môi, má hồng, phấn nền, kẻ mắt... Tất cả đều là chi phí, hơn nữa còn phải kể thời gian chuẩn bị của tôi, quý khách không thanh toán đã bảo tôi đi?"

Cho dù da mặt Bùi Diệp còn dày hơn tường thành, nhưng đối mặt với cảnh tượng xấu hổ này vẫn có chút đau đầu nói không nên lời.

Ngay sau đó, cô phát hiện ra tầm mắt của người phụ nữ từ khuôn mặt của cô di chuyển xuống, cuối cùng rơi vào bộ phận tư ẩn.

Không biết ả ta nghĩ đến cái gì, đuôi lông mày giương lên.

Tỏ vẻ "Tôi biết vì sao giữa chừng anh muốn ngừng phục vụ".

Bùi Diệp cũng cúi đầu nhìn theo, sắc mặt còn khó coi hơn vài phần so với vừa rồi.

Thế nhưng cô không có nổi cáu.

Người vi phạm kỷ cương là cơ thể này, cũng không phải Bùi Diệp cô.

Cô không phải là người không biết nói lý, đứng ở góc độ phụ nữ, lý do đối phương đòi bồi thường cũng chính đáng.

Thế là ——

"Bao nhiêu?"

Bây giờ cô chỉ muốn vào phòng tắm tắm rửa một chút, hạ nhiệt độ xuống, rồi tìm trò chơi rác rưởi【 Yêu và nuôi trẻ 】tính sổ.

Rõ ràng là trò chơi nuôi trẻ, vì sao phó bản này mở đầu táo bạo như vậy, điên cuồng thăm dò từng phút từng giây trên biên giới bị làm mờ?

Nếu đây là một quyển truyện tranh, Bùi Diệp luôn cảm thấy đoạn mình tỉnh lại đã được làm mờ.

Trong mắt người phụ nữ hiện lên một tia dị sắc, nhưng vẫn không đổi sắc vươn ra năm ngón tay.

Bùi Diệp hỏi: "Năm trăm?"

Người phụ nữ cười nói: "Không, năm ngàn."

Không đợi Bùi Diệp mở miệng nói, người phụ nữ cười nằm nghiêng, đôi mắt quyến rũ liếc tới nói: "Quy củ trong nghề của bọn tôi chính là một khi đã đặt hàng là xác nhận giao dịch, bất luận có giao dịch thực chất hay không, đều phải thanh toán sổ sách. Cho nên —— Quý khách xác định muốn năm ngàn đổ sông đổ biển ư?"

Bùi Diệp: "..."

Người phụ nữ lại nhìn một vị trí nào đó của Bùi Diệp.

Chế nhạo nói: "Nếu như quý khách không tiện, bọn tôi cũng có những dịch vụ khác."

Bùi Diệp cảm giác gân xanh trên trán đang nhảy gấp.

Cơ thể của đàn ông đối với cô rất xa lạ.

Không biết là do chủ nhân của cơ thể uống thuốc lung tung hay là ảnh hưởng của thân thể nam giới, Bùi Diệp cảm thấy tâm trạng của mình không dễ khống chế như ngày thường. Lại thêm người phụ nữ trước mặt nhiều chỗ đáng ngờ, cô thực sự không muốn dây dưa với người này thêm, bèn dự định hao tài tiêu tai.

Dù sao cũng là tiền của chủ nhân thân thể này, Bùi Diệp dùng không chút đau lòng.

"Không cần, tôi không muốn dịch vụ gì cả, tôi chỉ muốn cô rời khỏi đây."

Giọng Bùi Diệp rất khàn, cô cho rằng lúc này mình rất lạnh lùng, nhưng trong mắt người phụ nữ lại có một diện mạo khác.

Da thịt thanh niên trắng nõn hơn tuyết, lúc này lại hiện lên màu đỏ ửng không bình thường, một đôi mắt đen nhánh trong trẻo phủ kín tí hơi nước, lông mi thon dài rậm rạp, ánh đèn chùm trong phòng chiếu xuống tạo thành hai mảnh bóng râm như quạt nhỏ, mũi cao môi mỏng, khí chất sảng khoái mà lại tao nhã. Lúc này cả người lại toát mồ hôi nóng, ngay cả mái tóc màu hạt dẻ cũng bị ướt, từng sợi dính vào nhau, tóc mái dán trên trán.

Người phụ nữ váy đỏ thấy thế, cũng âm thầm liếm môi khô khốc.

Nếu người trước mặt này không phải là mục tiêu nhiệm vụ của ả ta, ả cũng sẽ không ngại đùa dai một hồi.

Thanh niên ngây thơ, khí chất sạch sẽ như vậy, làm cho hắn vì mình phá bỏ vỏ ngoài nho nhã nhã nhặn, lộ ra bản năng xâm lược cuối cùng, liều lĩnh trầm luân hồng trần sa đọa, đó thật sự là chuyện vô cùng vô cùng vô cùng tuyệt khiến ả sung sướng hưởng thụ.

【 Cô đúng là quá đáng, lại có thêm một thiếu niên thuần khiết vô tội bị cô để mắt tới. 】

Âm thanh này Bùi Diệp không thể nghe thấy, nhưng người phụ nữ có thể nghe thấy.

Bởi vì giọng nói này phát ra từ trong đầu ả ta.

Thanh âm xa lạ ngoài miệng nói những lời thương cảm "Thiếu niên thuần khiết", nhưng lại là dùng giọng điệu hả hê khi người khác gặp họa, xem kịch hay.

【 Nhưng tôi thấy dường như anh ta không ưng điệu bộ này của cô, cô đá trúng tấm sắt rồi. 】

Người phụ nữ thầm đảo mắt ở trong lòng.

Nói với giọng nói trong đầu: 【 Gấp cái gì, vở kịch hay mới vừa trình diễn thôi. 】

Ả đã từng gặp vô số đàn ông rồi, loại người bề ngoài trông nhã nhặn ngây thơ này, ả cũng đã gặp không ít.

Ngay từ đầu đương nhiên là bày ra một bộ mặt còn thánh nhân hơn cả thánh nhân, thế gian đều là hư vô, ngồi trong lòng mà vẫn không loạn, nhưng mà —— từ xưa đến nay tình cảm chân thật khó được quý trọng, chỉ có chiêu bài được lòng người —— Thứ ả am hiểu nhất là dùng kế lừa chân tình của bọn họ, lần nào cũng thành công, chưa hề thất thủ.

Đương nhiên, người đàn ông này cũng không ngoại lệ.

Khi người phụ nữ đang tràn đầy lòng tin, Bùi Diệp đã chuyển cho người phụ nữ năm ngàn, ra hiệu ả rời đi.

May mắn điện thoại có chức năng quét mặt mở khóa thanh toán, Bùi Diệp không cần biết mật khẩu cũng có thể chuyển tiền cho người phụ nữ.

Người phụ nữ thu tiền nhưng không nhúc nhích.

Ngược lại cười hỏi Bùi Diệp: "Tôi chạy thẳng tới, mệt mỏi toát cả mồ hôi, thân là khách, tôi có thể mượn phòng tắm dùng một chút chứ?"

Ả đoán Bùi Diệp sẽ không cự tuyệt.

Ai ngờ Bùi Diệp tức giận giơ tay nắm lấy cổ tay ả, kéo từ trên giường xuống, đẩy ra ngoài cửa, mạnh mẽ quăng ra.

"Không cho mượn! Cô đi đi!"

Vẻ mặt của người phụ nữ ngoài cửa từ cứng ngắc chậm rãi chuyển thành âm trầm.

Bùi Diệp ở trong cửa bực bội chạy thẳng vào phòng tắm.

"Còn đoạt phòng tắm với mình, cô ả mà tính là khách gì cơ chứ."

Đây không phải lần đầu tiên Bùi Diệp đến thế giới phó bản trình độ khoa học kỹ thuật tương đương, chốc lát đã hiểu rõ vòi hoa sen trong bồn tắm dùng như thế nào.

Cô mở vòi nước đến mức tối đa, xả cho ngập nước, quần áo trên người cũng lười cởi, trực tiếp bò vào.

Hơi lạnh thẩm thấu qua da thịt, cũng thoáng giảm nhiệt độ cỗ thân thể này.

Bùi Diệp thở phào nhẹ nhõm, lấy ra một chiếc điện thoại khác từ trong túi.

Chiếc điện thoại này cài đặt【 Yêu và nuôi trẻ 】, hộ tống Bùi Diệp đi mấy cái phó bản trò chơi.

Cô thuần thục mở 【 Yêu và nuôi trẻ 】, trong phòng nhỏ trò chơi không có bóng dáng A Tể, lúc này Bùi Diệp cũng không có sức đi xem đánh giá và độ hoàn thành nhiệm vụ của phó bản trước, cũng không nhìn số liệu hồ sơ cá nhân, nhắm thẳng đến mục【 Phó bản trò chơi 】, ấn mở.

Bốn phó bản trước đều là độ hoàn thành "SSS" đều đẹp.

Phó bản thứ năm lại là độ hoàn thành "S" khiến cô hận ngứa răng.

Bỏ qua những thứ này, tầm nhìn của cô rơi thẳng vào phó bản thứ sáu.

Cô đã quen với sóng to gió lớn, bình tĩnh thong dong tiếp nhận.

« Xuyên nhanh: Nhân vật chính trở về, nữ chính vừa xinh vừa hung! »

"Ơ? Sao lần này tên bình thường thế?"

Mặc dù tên vẫn dài như vậy, có vẻ toàn mấy từ thị trường, nhưng cũng không tiếp tục cay mắt nữa.

Cái này khiến Bùi Diệp có chút ngoài ý muốn nho nhỏ.

Có điều nhìn thấy nhiệm vụ phó bản trò chơi này, Bùi Diệp càng muốn bóp chết người thiết kế trò chơi trong lòng bàn tay.

【 Đại chiến! Khiêu chiến! Xuyên nhanh: Nhân vật chính trở về, nữ chính vừa xinh vừa hung! 】

【 Đội ngũ 2/2 】

【 Độ hoàn thành: Chưa rõ 】

【 Nhắc nhở: Mỗi thế giới là một khu vườn rau xanh, cải trắng của khu vườn này phát triển cực kỳ tốt, côn trùng ngoại lai thích gặm cải trắng tốt nhất. Là người làm vườn, ngài phải cẩn thận bảo vệ tiết tháo của mình thật tốt, cố gắng giết hết côn trùng có hại, bảo hộ cải trắng. 】

Bùi Diệp: "..."

Mấy nhiệm vụ phó bản trước đều là "Anh hùng", chỉ có phó bản này là "Khiêu chiến".

Không dùng não nghĩ cũng biết độ khó phó bản cao hơn trước đó.

Dựa theo tính cách người thiết kế trò chơi, không biết con đường phía trước đào cho cô bao nhiêu cái hố to.

Bùi Diệp ấn ấn trán, chuẩn bị tiếp thu kịch bản trước, làm rõ tình trạng rồi hãy nói.

【 Người chơi có tiếp nhận kịch bản nhiệm vụ lần này hay không? 】

【 Bà mày trâu bò, không cần bật hack 】

【 Bà mày trâu bò, không cần bật hack】

Cô vô thức chuẩn bị ấn cái đầu, sau khi thấy rõ mới sửng sốt một hồi.

Ngàn lời chửi rủa hóa thành một câu ——

"Đệt!"

Hệ thống cũng có lòng giải thích cho Bùi Diệp—— phó bản lần này sẽ rơi vật phẩm đặc biệt "Đẳng cấp xếp hạng phó bản", lại thêm phó bản trước Bùi Diệp biểu hiện không tốt, cho nên lần này độ khó của phó bản sẽ đặc biệt cao, thậm chí còn gặp nguy hiểm đe dọa tính mạng cô.

【 Trên nguyên tắc tôn trọng trải nghiệm của người chơi, người chơi 'A Cha' có thể chọn rời đi, tiến vào phó bản phổ thông kế tiếp 】

Bùi Diệp xùy một tiếng.

Tiến vào phó bản bình thường tiếp theo cũng đâu phải trở về hiện thực.

Ở lại phó bản nào, đối với cô mà nói không có gì khác biệt.

Cô lại muốn nhìn thử ——

Phó bản này có thứ gì có thể uy hiếp tính mạng của cô.

Hai lựa chọn đều giống nhau, Bùi Diệp tùy tiện chọn một cái.

Có lẽ là lương tâm người thiết kế trò chơi thức tỉnh, cho Bùi Diệp một phần tư liệu nguyên chủ cỗ thân thể này.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com