TruyenHHH.com

Quyen 2 Edit Hac Hoa Xin Can Than

Edit: Ư Ư

Thẩm Ngư mở cửa ra nghe vậy thì đen mặt lại, con quỷ này không gây chuyện thì cảm thấy khó chịu à.

"Có chuyện gì mà lại tìm tôi?" Cô đi tới.

Mạc Bạch nhìn nhìn hai người, "Anh ta......"

Nam chủ có đôi mắt âm dương nên có thể nhìn thấy Dư Trần nhưng lại không biết hắn là quỷ,cũng có thể do Dư Trần là quỷ hơn nghìn năm nên có thể dễ dàng dấu đi hơi thở.

"Anh ta là ai không quan trọng, cậu tới đây tìm tôi làm gì?" Thẩm Ngư cảnh cáo nhìn Dư Trần rồi nói.

Mạc Bạch mím chặt môi lại, một lúc lâu sau mới nói: "Mấy ngày nay cô đi đâu? Tôi tới nhà cô rất nhiều lần nhưng lại không thấy ai

Thẩm Ngư cũng không muốn nói chuyện ở trong mộ cho hắn nghe: "Đi tới nơi khác bắt quỷ."

"Cậu đừng đứng ngoài cửa, đi vào đi." Cô không muốn có liên hệ gì với Mạc Bạch, mục tiêu nhiệm vụ là Dư Trần, cô cũng không muốn gặp phải Giản Túc một lần nữa.

Nhưng đuổi hắn đi thì lại không được.

Đóng cửa lại, Thẩm Ngư ngồi ở giữa sô pha, Mạc Bạch thì ngồi bên cạnh.

Sợ Dư Trần gây chuyện nên cô ngồi gần hắn hơn một chút.

Dư Trần cũng rất đàng hoàng, đây chỉ là trong mắt của Thẩm Ngư. Còn Mạc Bạch thì lại thấy hai người cách nhau rất gần.

Ánh mắt của hắn lạnh lẽo tràn đầy địch ý.

Mạc Bạch thẳng lưng nhìn hai người thân mật, không hiểu sao trong lòng lại cảm thấy bực bội: "Hai người...... Ở chung?"

Thẩm Ngư đè lại cánh tay đang muốn sử dụng pháp lực của Dư Trần, nghe Mạc Bạch nói thì sửng sốt nhưng cũng không muốn giải thích nhiều nên trả lời: "Cậu tới đây tìm tôi có chuyện gì không?"

Mạc Bạch sẽ không vô duyên vô cớ tìm cô, dựa theo cốt truyện thì lúc này nữ chủ Tuyên Y đã xuất hiện, Mạc Bạch cũng có chút tình cảm với nữ chính.

Qủa nhiên sắc mặt Mạc Bạch lập tức trầm xuống, hắn nói: "Bạn của tôi, gần đây...... xảy ra chuyện."

Thẩm Ngư thấy khá thú vị, cô vắt chân lên nghe chuyện, hai chân vì mặc quần ngắn nên lộ ra làn da trắng nõn mềm mại mà cô lại không biết, "Bạn gái à? Cô ấy......"

Còn chưa nói hết câu thì một cái chăn đã phủ lên che đi cảnh xuân.

Cô tiếp tục nói: "Cô ấy xảy ra chuyện gì?" Tám chín phần mười là nữ chính Tuyên Y, cũng chỉ có nữ chính mới làm Mạc Bạch tới tìm cô

【 Oán khí của vai ác Dư Trần giảm 5%, giá trị oán khí còn 69%】

Thẩm Ngư nghe vậy thì nhìn về phía Dư Trần một lúc lâu mới thu lại ánh mắt, sao người này lại tự nhiên giảm nhiều giá trị oán khí như vậy nhỉ.

Mạc Bạch vội vàng lắc đầu, "Không phải bạn gái."

Nói rồi hắn rũ mắt xuống, "Một người bạn khá thân."

Thẩm Ngư có chút kinh ngạc, "Không phải trước kia cậu thấy tôi rất yếu kém sao?"

Mạc Bạch cắn chặt răng, đôi mắt vẫn không dám nhìn thẳng vào Thẩm Ngư, "Tôi cảm giác được cô ấy vẫn ở trong thư viện của trường học nhưng tôi lại không thể gọi linh hồn của cô ấy quay lại được, tôi hi vọng cô giúp tôi... gọi hồn."

Ngữ khí càng nói càng yếu dần nhưng Thẩm Ngư vẫn hiểu ý của hắn.

Máu của cô chứa rất nhiều âm khí nên có thể gọi bất cứ loại quỷ nào.

Nhưng mà cô có chuyện vẫn chưa nghĩ thông suốt, "Bạn của cậu tên là gì?"

"Tuyên... Tuyên Y." Mạc Bạch khó hiểu vì sao cô lại hỏi.

Cốt truyện đúng là mạnh mẽ, cho dù có thiếu đi Dư Trần nhưng nó vẫn đi theo quỹ đạo một cách không sai biệt lắm.

Tuyên Y vẫn bị thoát hồn, nhưng lần này không có Dư Trần nên nữ chính chỉ có thể du đãng trong thư viện.

Nhưng tại sao hồn phách lại thoát khỏi cơ thể chứ?

Mạc Bạch kể lại, "Chiều hôm đó tôi và Tuyên Y cùng nhau bắt quỷ trong thư viện của trường, sau đó cô ấy mất tích. Tôi xem lại trong camera thì thấy cô ấy đi vào một góc chết rồi không đi ra nữa.

"Sau đó tôi thấy cô ấy ngồi im trong một góc không nhúc nhích, đưa đến bệnh viện kiểm tra thì lại không sao nhưng vẫn không tỉnh lại, sau đó toi dùng bùa kiểm tra mới biết linh hồn của cô ấy không có trong cơ thể."

Mạc Bạch ôm đầu tự trách thở dài, "Nếu lúc ấy tôi có ở đó thì sẽ không xảy ra chuyện này, trường học đã xuất hiện năm sáu lần, tôi nên đề phòng hơn mới đúng."

Thẩm Ngư nghe được từ mấu chốt, "Trường học đã xảy ra năm sáu lần?"

Mạc Bạch gật đầu, "Nhưng mà không phải ở trong thư viện, ở phòng học, WC, phòng nhạc, còn có văn phòng, sân bóng rổ."

"Tuy trường học nói là bị bệnh nhưng tôi và Tuyên Y tận mắt nhìn thấy những người đó đã không có linh hồn."

Thẩm Ngư sửa sang lại manh mối rồi nói: "Ý của cậu là để tôi dùng máu dụ con quỷ kia ra?"

"Đúng vậy."

"Vậy cậu có nghĩ tới chuyện con quỷ kia sẽ không bị máu của tôi dụ ra không?"

Mạc Bạch không nói gì.

Tuy Thẩm Ngư biết nữ chính sẽ không chết nhưng dưới góc nhìn của cô thì vẫn phải hỏi, "Cậu xác định linh hồn của cô ấy chưa bị con quỷ kia cắn nuốt?"

"Cô ấy không bị cắn nuốt." Mạc Bạch chắc chắn ngước mắt, "Tôi cảm giác được linh hồn của cô ấy chưa biến mất."

Thẩm Ngư cảm thấy mình bị một chậu thức ăn cho chó đập lên đầu, cô đen mặt nói: "Được rồi được rồi."

Dù sao có giá trị thiện ý là được.

【 Không tồi, cứu vớt nữ chính Tuyên Y sẽ được 20 điểm giá trị thiện ý. 】

Mẹ ơi, nhiều như vậy á?

【 Nam nữ chính là cây cột của thế giới nên tất nhiên sẽ được nhiều rồi. 】

Mấy ngày hôm trước trường học đã bắt đầu nghỉ hè và cấm người đi vào bên trong.

Mà những người tới bắt quỷ đều là do nhà trường mời tới, cũng có vài người là tự đến để luyện chế quỷ thành con rối.

Điều Mạc Bạch lo lắng nhất là những người này bắt cả Tuyên Y đi.

Thẩm Ngư nhanh chóng đồng ý làm hắn cảm thấy áy náy: "Con quỷ đó rất lợi hại, nếu cô dùng máu dụ nó ra thì có thể sẽ nguy hiểm tới mạng sống.."

Thẩm Ngư cũng biết điều này, cô học Dư Trần nở một nụ cười khinh thường, "Xùy, tôi mà sợ chắc?"

Mạc Bạch: "........."

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com