[Quỷ x Tanjiro] Một kết cục khác...
Chap 4 (AkaTan)
🚫🚫🚫🚫WARNING : nó răm mận vl ấy tui nói thật gu tui dạng kiểu hardcode đồ as nha k hợp gu được thì out lẹ nhaa 🆘🆘🆘🆘🆘🆘🆘🆘🆘🆘🆘🆘🆘🆘🆘🆘🆘🆘
——————————————————————————————— Sau khi trải qua một đêm hoan ái kịch liệt thì thứ cậu nhận lại được không phải là khoái cảm còn sót lại mà chỉ là những cơn đau truyền từ hậu huyệt lên, hậu huyệt non nớt khi mới được mở rộng lần đầu lại phải tiếp nhận lần lượt hai cây cực đại dương v*t, nó là một điều khó diễn tả đối với cậu. Nó khiến cậu suýt chết đi nếu cậu không phải là quỷ rồi, cậu sốt cao suốt đêm hôm đó nhưng lần này không một ai chăm sóc cho cậu cả. Tự nằm, tự hạ sốt, tự thấy cô độc... Có một điều nằm ngoài dự đoán của Douma rằng đêm qua tên khốn kia không về, gã cảm thấy hối hận khi hôm trước đã không thể cùng cậu làm thêm vài lần nữa, nói tới thôi con c*c gã đã cứng lên ở dưới rồi cảm giác trong cậu quả là tuyệt không thể tả, khi gã đâm lút cán thì như có hàng trăm hàng vạn cái miệng nhỏ li ti hút lấy từng centimet trên c*c gã vậy. Ôi cảm giác đê mê là thế nhưng gã phải mau đi kiếm ăn bây giờ thôi không thì sẽ không có sức đ* cậu được dù sao người ta vẫn hay nói "có thực mới vực được đạo" mà. Nhưng gã không ngờ rằng từng biểu cảm của gã đã bị một tên khác thấy, hắn cảm thấy từng tế bào trong cơ thể mình thôi thúc đi tìm nguồn gốc của sự hưng phấn ấy. Nó khiến hắn không kìm lại được sự hưng phấn trên mặt mình, hắn biết người làm cho tên Nhị thượng huyền chết tiệt đó n*ng lên là ai. Không như những người khác, từ lúc hắn gặp được cậu ở bến tàu, hắn đã biết hắn dính cậu rồi, sự kiên cường của cậu, sự ngoan cố ấy chỉ khiến hắn muốn chà đạp lên nó khiến cậu khóc ngất khi bị hắn thao lộng. Có điều khiến hắn khó chịu, hắn cảm nhận được tên Rengoku đó nhìn cậu bằng một ánh mắt khác lạ, ánh mắt đó giống hắn. Vì thế hắn tức, hắn có thể loại được một đối thủ sớm hơn dự kiến nhưng con mẹ nó hắn vừa định xông lên bắt cậu thì mặt trời đã lên rồi. Hắn đành để lại sự nuối tiếc này mà chạy về nơi trú ẩn. Sự nuối tiếc này đã theo bản năng của quỷ dữ mà thôi thúc hắn đến tìm cậu mặc dù tên Muzan kia không cho ai biết về phòng của cậu nhưng nhờ có cái mũi thính hơn cẩu của loài quỷ nên không ít lâu sau hắn đã xác định được cậu ở nơi nào. Đêm nay hắn không cần vội vã như tên Douma vì hắn biết tên Muzan kia giờ đang quây quần bên vợ con rồi ít nhất cũng đến tối hôm kia mới trở về . Hắn cứ chậm rãi mà chơi, đêm còn rất dài... Khi Tanjiro còn đang hôn mê sau những đợt làm tình mạnh bạo của tên Douma khốn kiếp kia thì bỗng có một con bướm nhỏ bay đến và đậu ngay chóp mũi cậu, cứ như nó cảm nhận được nỗi đau mà cậu đang phải gánh chịu, cậu mơ, cậu không biết phải tả nó như nào mới đúng, nó là một cơn ác mộng hay là một cái mộng đẹp. Cậu không xác định được, cậu mơ về khi cậu vẫn còn bé, vẫn quây quần bên gia đình, đang ngồi ăn cơm cùng nhau trước lò sưởi ấm áp. Nó là niềm khao khát, ao ước của cậu từ bấy lâu nay. Cậu lại được đi xem cha múa vũ điệu hoả thần, mọi thứ tưởng chừng như vô thực nhưng đối với cậu nó lại là cả niềm hạnh phúc lớn lao, cậu muốn ở đây, cậu không muốn thoát khỏi giấc mơ này. Bỗng nhiên, mọi người biến mất để lại cậu cùng với lớp tro tàn vừa tắt, cậu bỗng thấy đau buốt sau người. Một cơn đau cho dù ngàn năm vạn năm đi nữa cậu cũng chẳng thể nào quên được. Khi Akaza đến phòng của Tanjiro thì hắn cảm thấy bất ngờ, cho dù cậu vừa lâm trận với thằng khốn kia thì trông cậu vẫn còn rất mơn mởn đầy sức sống. Có lẽ hắn đoán không sai thằng khốn kia bị yếu sinh lý nên cậu mới có thể nhàn hạ như thế này. Hắn muốn cậu phải khóc dưới thân hắn, muốn cậu buồn lời cầu xin hắn. Hắn tiến lại gần và giật phăng tấm chăn ra, dù cậu là quỷ đi chăng nữa thì đó cậu vẫn còn đang hôn mê nên những dấu vết hoan ái từ trận trước vẫn chưa kịp lành hẳn, nó vẫn để lại những vết răng cắn và những vết lõm chưa hồi phục. Ha, thật đáng khinh làm sao, hắn trước giờ không có hứng thú gì nhiều với việc tình dục nay chỉ nhìn cậu trong bộ dạng này thôi cũng đã khiến hắn cứng đến phát đau rồi. Hắn nâng người cậu lên để cái động nhỏ ngon lành ấy trước mặt hắn. Hắn banh ra kỹ hơn thì mới thấy mẹ nó thằng khốn chết tiệt kia chưa vệ sinh lại cho cậu hắn còn thấy cả dòng tinh dịch nhìn lỏng le của thằng yếu sinh lý kia nữa. Hắn muốn húp cái động này lắm rồi mà thôi hắn đành phải đi vệ sinh cho cậu trước vậy. Nhìn bề ngoài là thế nhưng hắn là một con quỷ biết chăm sóc đồng loại ấy thôi. Hắn bế cậu vào nhà tắm, vừa mới đút tay vào để moi đóng tinh dịch kia ra thì bị miệng nhỏ hút chặt như níu kéo hắn lại, hắn n*ng lắm rồi. Sau một khoảng thời gian khổ cực thì hắn cũng moi hết được đống tinh dịch kia ra. Hắn bực tức mà thầm nghĩ-" Mẹ nó, yếu sinh lý mà bắn nhiều phết." Hắn vừa bế cậu ra thì đã để thẳng lên giường, hắn không chờ được nữa rồi, hắn đưa lưỡi vào liếm láp từng centimet cơ thể của cậu, hắn đưa hai ngón tay vào vào trước, khuấy động bên trong nó, gãi mạnh vào điểm à của cậu, ép ruột non tự tiết dịch ra. Hắn đưa lưỡi vào bên trong hậu huyệt cậu, bú mút một cách say mê, hắn chưa từng nghĩ dịch của một thằng con trai lại có thể tuyệt vời đến vậy. Còn về cậu, khi đang chìm đắm trong giấc mộng thì cậu cảm thấy một trận đấu nhói, có ai đó muốn moi móc gì đó từ trong người cậu. Đau đớn kéo dài không lâu thì cậu lại cảm nhận được hậu huyệt của mình có một thứ gì đó, nó như con rắn luồn vào, nó mềm mềm, ẩm ướt. Nó thôi thúc cậu mở mắt ra mà nhìn. Khi cậu mở mắt ra cậu bàng hoàng thấy tên khốn đã sát hại anh Rengoku nay lại đang liếm hậu huyệt cậu. -" Tên khốn, buông ra...c-cút....ta....kh...ông.....m...u...ốn.." Hắn đang say mê liếm thì bỗng nhận ra cậu đã tỉnh, con cún của hắn tỉnh rồi à. Chưa kịp vui mừng hết thì hắn đã bị cậu đá bay vào tường. Có một điều có thể hắn đã quên, hiện giờ cậu là quỷ và sức mạnh cậu cũng đến tới ngang ngửa Muzan. Nhưng hiện giờ cậu không giỏi về việc sử dụng sức mạnh của quỷ cho lắm. Còn về phía hắn sau khi bị đá một cú, mặt hắn tối sầm hẳn đi, hắn đã muốn nhẹ nhàng với con cún này rồi nhưng có lẽ con cún này nên được dạy bảo lại.-"Em có lẽ không thích nhẹ nhàng nhỉ? Rượu mời không uống lại muốn đi tìm rượu phạt, có lẽ tôi phải dạy bảo lại em để em biết ai là chủ nhân." Vừa dứt lời, hắn phóng tới đè cậu xuống cho liền bốn ngón tay vào cái động thịt ấy, hắn rút ra rút vào một cách mạnh bạo. Cậu cảm nhận được khoái cảm chưa bao lâu đã phải sựng người vì cơn đau mà hắn đem tới. Trong ý thức mơ hồ, cậu nghe hắn nhẹ nhàng thì thầm vào tay cậu-"Em thấy cánh tay phải này không, nó đã từng đâm xuyên qua người tên khốn kia đấy, em cũng thấy mà nhỉ. Thôi thì giờ đây tôi lấy tạm nó đâm vào người em nhé." Không nói hai lời, hắn đã đam trọn cả cánh tay vào nơi sâu nhất của cậu, hắn còn biến ra một cái miệng ngay trên mu bàn tay, hắn vừa xoay xong lại rồi cắn mút bên trong hậu huyệt. Khoái cảm và đau đớn đến cùng một lúc, cậu cảm giác như cơ thể này nó không chịu sự kiểm soát của cậu. Dù đã kiềm chế hết mức nhưng mắt cậu vẫn chảy nước, miệng vẫn chảy dãi còn cậu bé thì đang bắn tinh ào ạt. -"Tha...t..ha...cho...tôi...a..ưm...ah...ha.." Sau khi hắn nghe cậu cầu xin thì cười khoái chí, hắn liền rút tay ra khỏi người cậu, cậu tưởng mọi chuyện đã kết thúc nhưng khi cậu đang từ từ hồi phục lại thì cậu cảm thấy có một vật gì đó rất cứng và rất nóng đặt ngay hậu huyệt cậu. Không để cậu tránh né, hắn cầm lấy eo cậu mà thúc mạnh vào, hắn cứ đâm thúc liên tục không cho cậu một phút giây ngơi nghỉ nào. Bỗng hắn nghĩ ra một ý, khi cậu vẫn còn đang chìm trong cơn sóng khoái cảm thì có một cây dư*ng vật nữa đặt trước hậu huyệt cậu, cậu đoán không sai hắn đã biến ra thêm một cây nữa thì hắn chỉ nghĩ đơn giản có thêm một cây chẳng phải khoái cảm sẽ nhân đôi hay sao. -"Là..m....ơn...không...vừa...đ...âu...a..kh...ôn..g..vừa...đâ....u....ha...aaaaaa...hức....t-haa...ch...o....tôi...đi...hức...aa." Quả đúng như lời cậu nói, cái động ấy nó còn quá nhỏ để chứa hai cây dư*ng vậy size đại này. Không nói nhiều, hắn lấy móng tay mình khứa một đường ngay hậu huyệt và thúc mạnh một cái, dù có máu chảy nhưng cậu để cậu ăn được cả hai cây đành chịu. Dù cho cậu có van xin đến mấy thì hắn vẫn miệt mài đóng cọc vào người cậu. Hắn chỉ mới bắn có hai lần, sau khi thúc mạnh chuẩn bị bắn lần thứ ba thì hắn thấy cậu nhỏ của cậu không phải bắn ra tinh mà là ra nước. Hắn cảm thấy máu mình như đang sôi lên, trong mắt hắn
cậu có thể nhận ra đó là sự khát máu và thèm thuồng và đúng như hắn nói đêm còn rất dài.
Xin lỗi mọi người vì tui ra chap khá là lâu tại tui chưa có plot gì thật sự là hứng thú hôm trước có bạn nói tui viết RuiTan đi tui vẫn sẽ viết mà chưa phải bây giờ tại tui tính đi hết thượng Huyền cái đã rồi mới viết tiếp đến hạ Huyền. Nếu có plot gì hay thì cho tui xin nhaa và đặc biệt là phải răm và mận ó. Mãi iu các Bồ đã đọc truyện của tui ạ ( nếu có chỗ nào sai hay có vấn đề thì cứ cmt cho tui nhaa aj)🌹🌹🌹🌹
——————————————————————————————— Sau khi trải qua một đêm hoan ái kịch liệt thì thứ cậu nhận lại được không phải là khoái cảm còn sót lại mà chỉ là những cơn đau truyền từ hậu huyệt lên, hậu huyệt non nớt khi mới được mở rộng lần đầu lại phải tiếp nhận lần lượt hai cây cực đại dương v*t, nó là một điều khó diễn tả đối với cậu. Nó khiến cậu suýt chết đi nếu cậu không phải là quỷ rồi, cậu sốt cao suốt đêm hôm đó nhưng lần này không một ai chăm sóc cho cậu cả. Tự nằm, tự hạ sốt, tự thấy cô độc... Có một điều nằm ngoài dự đoán của Douma rằng đêm qua tên khốn kia không về, gã cảm thấy hối hận khi hôm trước đã không thể cùng cậu làm thêm vài lần nữa, nói tới thôi con c*c gã đã cứng lên ở dưới rồi cảm giác trong cậu quả là tuyệt không thể tả, khi gã đâm lút cán thì như có hàng trăm hàng vạn cái miệng nhỏ li ti hút lấy từng centimet trên c*c gã vậy. Ôi cảm giác đê mê là thế nhưng gã phải mau đi kiếm ăn bây giờ thôi không thì sẽ không có sức đ* cậu được dù sao người ta vẫn hay nói "có thực mới vực được đạo" mà. Nhưng gã không ngờ rằng từng biểu cảm của gã đã bị một tên khác thấy, hắn cảm thấy từng tế bào trong cơ thể mình thôi thúc đi tìm nguồn gốc của sự hưng phấn ấy. Nó khiến hắn không kìm lại được sự hưng phấn trên mặt mình, hắn biết người làm cho tên Nhị thượng huyền chết tiệt đó n*ng lên là ai. Không như những người khác, từ lúc hắn gặp được cậu ở bến tàu, hắn đã biết hắn dính cậu rồi, sự kiên cường của cậu, sự ngoan cố ấy chỉ khiến hắn muốn chà đạp lên nó khiến cậu khóc ngất khi bị hắn thao lộng. Có điều khiến hắn khó chịu, hắn cảm nhận được tên Rengoku đó nhìn cậu bằng một ánh mắt khác lạ, ánh mắt đó giống hắn. Vì thế hắn tức, hắn có thể loại được một đối thủ sớm hơn dự kiến nhưng con mẹ nó hắn vừa định xông lên bắt cậu thì mặt trời đã lên rồi. Hắn đành để lại sự nuối tiếc này mà chạy về nơi trú ẩn. Sự nuối tiếc này đã theo bản năng của quỷ dữ mà thôi thúc hắn đến tìm cậu mặc dù tên Muzan kia không cho ai biết về phòng của cậu nhưng nhờ có cái mũi thính hơn cẩu của loài quỷ nên không ít lâu sau hắn đã xác định được cậu ở nơi nào. Đêm nay hắn không cần vội vã như tên Douma vì hắn biết tên Muzan kia giờ đang quây quần bên vợ con rồi ít nhất cũng đến tối hôm kia mới trở về . Hắn cứ chậm rãi mà chơi, đêm còn rất dài... Khi Tanjiro còn đang hôn mê sau những đợt làm tình mạnh bạo của tên Douma khốn kiếp kia thì bỗng có một con bướm nhỏ bay đến và đậu ngay chóp mũi cậu, cứ như nó cảm nhận được nỗi đau mà cậu đang phải gánh chịu, cậu mơ, cậu không biết phải tả nó như nào mới đúng, nó là một cơn ác mộng hay là một cái mộng đẹp. Cậu không xác định được, cậu mơ về khi cậu vẫn còn bé, vẫn quây quần bên gia đình, đang ngồi ăn cơm cùng nhau trước lò sưởi ấm áp. Nó là niềm khao khát, ao ước của cậu từ bấy lâu nay. Cậu lại được đi xem cha múa vũ điệu hoả thần, mọi thứ tưởng chừng như vô thực nhưng đối với cậu nó lại là cả niềm hạnh phúc lớn lao, cậu muốn ở đây, cậu không muốn thoát khỏi giấc mơ này. Bỗng nhiên, mọi người biến mất để lại cậu cùng với lớp tro tàn vừa tắt, cậu bỗng thấy đau buốt sau người. Một cơn đau cho dù ngàn năm vạn năm đi nữa cậu cũng chẳng thể nào quên được. Khi Akaza đến phòng của Tanjiro thì hắn cảm thấy bất ngờ, cho dù cậu vừa lâm trận với thằng khốn kia thì trông cậu vẫn còn rất mơn mởn đầy sức sống. Có lẽ hắn đoán không sai thằng khốn kia bị yếu sinh lý nên cậu mới có thể nhàn hạ như thế này. Hắn muốn cậu phải khóc dưới thân hắn, muốn cậu buồn lời cầu xin hắn. Hắn tiến lại gần và giật phăng tấm chăn ra, dù cậu là quỷ đi chăng nữa thì đó cậu vẫn còn đang hôn mê nên những dấu vết hoan ái từ trận trước vẫn chưa kịp lành hẳn, nó vẫn để lại những vết răng cắn và những vết lõm chưa hồi phục. Ha, thật đáng khinh làm sao, hắn trước giờ không có hứng thú gì nhiều với việc tình dục nay chỉ nhìn cậu trong bộ dạng này thôi cũng đã khiến hắn cứng đến phát đau rồi. Hắn nâng người cậu lên để cái động nhỏ ngon lành ấy trước mặt hắn. Hắn banh ra kỹ hơn thì mới thấy mẹ nó thằng khốn chết tiệt kia chưa vệ sinh lại cho cậu hắn còn thấy cả dòng tinh dịch nhìn lỏng le của thằng yếu sinh lý kia nữa. Hắn muốn húp cái động này lắm rồi mà thôi hắn đành phải đi vệ sinh cho cậu trước vậy. Nhìn bề ngoài là thế nhưng hắn là một con quỷ biết chăm sóc đồng loại ấy thôi. Hắn bế cậu vào nhà tắm, vừa mới đút tay vào để moi đóng tinh dịch kia ra thì bị miệng nhỏ hút chặt như níu kéo hắn lại, hắn n*ng lắm rồi. Sau một khoảng thời gian khổ cực thì hắn cũng moi hết được đống tinh dịch kia ra. Hắn bực tức mà thầm nghĩ-" Mẹ nó, yếu sinh lý mà bắn nhiều phết." Hắn vừa bế cậu ra thì đã để thẳng lên giường, hắn không chờ được nữa rồi, hắn đưa lưỡi vào liếm láp từng centimet cơ thể của cậu, hắn đưa hai ngón tay vào vào trước, khuấy động bên trong nó, gãi mạnh vào điểm à của cậu, ép ruột non tự tiết dịch ra. Hắn đưa lưỡi vào bên trong hậu huyệt cậu, bú mút một cách say mê, hắn chưa từng nghĩ dịch của một thằng con trai lại có thể tuyệt vời đến vậy. Còn về cậu, khi đang chìm đắm trong giấc mộng thì cậu cảm thấy một trận đấu nhói, có ai đó muốn moi móc gì đó từ trong người cậu. Đau đớn kéo dài không lâu thì cậu lại cảm nhận được hậu huyệt của mình có một thứ gì đó, nó như con rắn luồn vào, nó mềm mềm, ẩm ướt. Nó thôi thúc cậu mở mắt ra mà nhìn. Khi cậu mở mắt ra cậu bàng hoàng thấy tên khốn đã sát hại anh Rengoku nay lại đang liếm hậu huyệt cậu. -" Tên khốn, buông ra...c-cút....ta....kh...ông.....m...u...ốn.." Hắn đang say mê liếm thì bỗng nhận ra cậu đã tỉnh, con cún của hắn tỉnh rồi à. Chưa kịp vui mừng hết thì hắn đã bị cậu đá bay vào tường. Có một điều có thể hắn đã quên, hiện giờ cậu là quỷ và sức mạnh cậu cũng đến tới ngang ngửa Muzan. Nhưng hiện giờ cậu không giỏi về việc sử dụng sức mạnh của quỷ cho lắm. Còn về phía hắn sau khi bị đá một cú, mặt hắn tối sầm hẳn đi, hắn đã muốn nhẹ nhàng với con cún này rồi nhưng có lẽ con cún này nên được dạy bảo lại.-"Em có lẽ không thích nhẹ nhàng nhỉ? Rượu mời không uống lại muốn đi tìm rượu phạt, có lẽ tôi phải dạy bảo lại em để em biết ai là chủ nhân." Vừa dứt lời, hắn phóng tới đè cậu xuống cho liền bốn ngón tay vào cái động thịt ấy, hắn rút ra rút vào một cách mạnh bạo. Cậu cảm nhận được khoái cảm chưa bao lâu đã phải sựng người vì cơn đau mà hắn đem tới. Trong ý thức mơ hồ, cậu nghe hắn nhẹ nhàng thì thầm vào tay cậu-"Em thấy cánh tay phải này không, nó đã từng đâm xuyên qua người tên khốn kia đấy, em cũng thấy mà nhỉ. Thôi thì giờ đây tôi lấy tạm nó đâm vào người em nhé." Không nói hai lời, hắn đã đam trọn cả cánh tay vào nơi sâu nhất của cậu, hắn còn biến ra một cái miệng ngay trên mu bàn tay, hắn vừa xoay xong lại rồi cắn mút bên trong hậu huyệt. Khoái cảm và đau đớn đến cùng một lúc, cậu cảm giác như cơ thể này nó không chịu sự kiểm soát của cậu. Dù đã kiềm chế hết mức nhưng mắt cậu vẫn chảy nước, miệng vẫn chảy dãi còn cậu bé thì đang bắn tinh ào ạt. -"Tha...t..ha...cho...tôi...a..ưm...ah...ha.." Sau khi hắn nghe cậu cầu xin thì cười khoái chí, hắn liền rút tay ra khỏi người cậu, cậu tưởng mọi chuyện đã kết thúc nhưng khi cậu đang từ từ hồi phục lại thì cậu cảm thấy có một vật gì đó rất cứng và rất nóng đặt ngay hậu huyệt cậu. Không để cậu tránh né, hắn cầm lấy eo cậu mà thúc mạnh vào, hắn cứ đâm thúc liên tục không cho cậu một phút giây ngơi nghỉ nào. Bỗng hắn nghĩ ra một ý, khi cậu vẫn còn đang chìm trong cơn sóng khoái cảm thì có một cây dư*ng vật nữa đặt trước hậu huyệt cậu, cậu đoán không sai hắn đã biến ra thêm một cây nữa thì hắn chỉ nghĩ đơn giản có thêm một cây chẳng phải khoái cảm sẽ nhân đôi hay sao. -"Là..m....ơn...không...vừa...đ...âu...a..kh...ôn..g..vừa...đâ....u....ha...aaaaaa...hức....t-haa...ch...o....tôi...đi...hức...aa." Quả đúng như lời cậu nói, cái động ấy nó còn quá nhỏ để chứa hai cây dư*ng vậy size đại này. Không nói nhiều, hắn lấy móng tay mình khứa một đường ngay hậu huyệt và thúc mạnh một cái, dù có máu chảy nhưng cậu để cậu ăn được cả hai cây đành chịu. Dù cho cậu có van xin đến mấy thì hắn vẫn miệt mài đóng cọc vào người cậu. Hắn chỉ mới bắn có hai lần, sau khi thúc mạnh chuẩn bị bắn lần thứ ba thì hắn thấy cậu nhỏ của cậu không phải bắn ra tinh mà là ra nước. Hắn cảm thấy máu mình như đang sôi lên, trong mắt hắn
cậu có thể nhận ra đó là sự khát máu và thèm thuồng và đúng như hắn nói đêm còn rất dài.
Xin lỗi mọi người vì tui ra chap khá là lâu tại tui chưa có plot gì thật sự là hứng thú hôm trước có bạn nói tui viết RuiTan đi tui vẫn sẽ viết mà chưa phải bây giờ tại tui tính đi hết thượng Huyền cái đã rồi mới viết tiếp đến hạ Huyền. Nếu có plot gì hay thì cho tui xin nhaa và đặc biệt là phải răm và mận ó. Mãi iu các Bồ đã đọc truyện của tui ạ ( nếu có chỗ nào sai hay có vấn đề thì cứ cmt cho tui nhaa aj)🌹🌹🌹🌹
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com