TruyenHHH.com

Quy Goi Ben Chan Ngai Chu No Edit

Chương 8

La Phong nhẹ giọng cười cười: " Nhìn quần áo, vẻ ngoài cũng chỉ mang theo có một người, tất cả đã nói lên ngài chỉ đi ra ngoài sau đó vô tình gặp nên mới quyết định bám theo. Hơn nữa thông tin Tề thị và Triệu thị hợp tác với nhau ngya cả thường dân như tôi cũng biết, tôi thấy ngài sẽ không tự làm hỏng mối quan hệ này đúng không. Thực sự nó rất dễ nhận ra chỉ là vừa rồi Triệu Vũ Hiên quá lo lắng cho tôi nên mới không thấy thôi."

Tề Ngạo Dương gật đầu, cười nói: " Không tồi, tôi vẫn luôn rất hứng thú với Triệu tổng chỉ là Triệu tổng lúc nào cũng không để ý, làm tôi rất buồn, hôm nay thấy hai người đi với nhau, thật sự khiến tôi không cam tâm!" Tề Ngạo Dương vừa nói vừa gật đầu như đang bàn về một thứ gì đó vô cùng tự nhiên.

Triệu Vũ Hiên đã tới, không để ý tới Tề Ngạo Dương, mà mở cửa xe, nói với La Phong: "Mình về thôi!"

La Phong gật gật đầu, đi vào ghế phụ, Triệu Vũ Hiên đóng cửa xe, nhìn Tề Ngạo Dương, ánh mắt có chút tàn nhẫn: "Tề tổng, ngài là người thông minh, trò đùa ngày hôm nay, ngài tốt nhất không nên chơi lại lần nào nữa."

"Đó là điều đương nhiên, quá dễ dàng đoạt được anh rồi tôi cũng sẽ không cảm thấy thú vị nữa." Tề Ngạo Dương vẫn là một bộ cười tủm tỉm bộ dáng, Triệu Vũ Hiên cười lạnh một tiếng, liền ngồi vào trong xe, theo sau khai ly nơi này.

Triệu Vũ Hiên đã đi, vẻ tươi cười trên mặt Tề Ngạo Dương mới biến mất, hắn vung tay, tát vào mặt A Nguyệt, cái tát rất mạnh, khiến A Nguyệt ngã lăn xuống đất, gương mặt A Nguyệt đã sưng lên, khóe miệng còn chảy ra một vệt máu. A Nguyệt không dám chậm chạp, lập tức bò dậy, quỳ trên mặt đất, chưa ổn định lại được cơ thể, Tề Ngạo Dương đã đá một phát vào bụng, đau đớn đến mức phải cuộn tròn thân thể lại, tiếp đó lại có một bàn chân đạp lên khuôn mặt của A Nguyệt.

Tề Ngạo Dương lạnh lùng nói: " Thân thủ của ngươi đến mười lính bộ đội đặc chủng cũng không đánh lại được, tại sao lại bị Triệu Vũ Hiên đánh bại dễ dàng như vậy? Dương Giang Nguyệt không lẽ là ngươi cố ý?"

A Nguyệt vừa định trả lời, Tè Ngạo DƯơng đã ném đến cho một cái điều khiển từ xa: "Mức điện cao nhất!"

Tề Ngạo Dương xoay người đi lên xe, nói địa chỉ cho tài xế rồi nằm ở ghế sau nhắm mắt nghỉ ngơi, A Nguyệt cũng lập tức đi theo, quỳ ghé vào bên ghế rồi mở công tắc điều khiển từ xa.

Về đến nhà, đã gần giữa trưa, La Phong sai Triệu Vũ Hiên nấu cơm, ăn cơm xong mới bắt đầu 'chơi', đương nhiên, hắn không có ý kiến gì, chỉ làm vào món đơn giản, không quá cầu kỳ nhưng mùi hương cũng đủ khiến La Phong chảy nước miếng.

Ăn cơm xong, Triệu Vũ Hiên dọn dẹp phòng bếp còn La Phong thì thì hứng thú bừng bừng mà nghiên cứu món đồ chơi mới. Nhìn đống đồ này, La Phong cũng phải cảm thán, người giàu đúng là chịu chơi thật.

Còn Triệu Vũ Hiên cũng đang chấp hành mệnh lệnh của La Phong, cởi hêt quần áo ra, quỳ trên mặt đất, nhìn chủ nhân đang vui vẻ nghiên cứu mấy món đồ kia. Cuối cùng, anh chỉ lấy ra mấy món nhỏ nhỏ, lần đầu chơi, vẫn nên làm nhẹ một chút.

La Phong duỗi tay sờ sờ đầu vú bên phải đã sưng đỏ của Triệu Vũ Hiên, sau đó lấy ra một cái kẹp nhỏ, cặp vào, búng một cái, cười nói: "Đau không?"

Hàm răng vẫn đang cắn trên môi của Triệu Vũ Hiên buông lỏng, hắn thấp giọng:" Chủ nhân đau ạ! "

"Đau à! "La Phong nở nụ cười, lấy một cái dây nhỏ, gắn vào kẹp ở đầu vú, sau đó anh lùi hai bước, ngồi lên sô pha, cầm một đầu dây khác trong tay, dùng sức kéo cái kẹp trên đầu vú hắn ra.

"A! "Cơn đau bất chợt truyền đến làm hắn không thể kiềm chế được nữa mà kêu lên. Nghe thấy âm thanh này, La Phong nhướng mày, nghĩ có vẻ là rất đau, rồi cười cười:" Ngoan, đau thì kêu ra, đừng chịu đựng. Ta thích nghe tiếng kêu đau đớn và bộ dạng sợ hãi xin tha của ngươi, cũng không thích ngươi kìm nén. Nào, nhặt kẹp vú lên, tự cặp vào đầu vú trái đi. "

"Vâng! " Triệu Vũ Hiên nhặt cái kẹp lên, tự cặp vào đầu vú của mình. La Phong lại nhẹ nhàng kéo sợi dây nhỏ trong tay, làm hắn đau đến nhíu mày, sau đó anh lại dùng sức, kéo kẹp vú xuống.

"A! Chủ nhân, đau! " Triệu Vũ Hiên không chịu đựng được nữa, kêu ra, tiếng kêu làm La Phong rất vui, nhìn kẹp vú trên mặt đất cười tủm tỉm liếc nhìn hắn.

Hắn hiểu ý, lại nhặt kẹp lên, kẹp vào đầu vú bên trái của mình, rồi lại bị La Phong kéo xuống.

La Phong như đã mê cái trò này, anh chơi đi chơi lại cả chục lần, đầu vú của Triệu Vũ Hiên cũng đã sưng lớn, đỏ tím lên trông y như một quả nho. Lúc anh đang định nói hắn làm lại, Triệu Vũ Hiên đã không chịu nổi, đôi mắt đỏ hoe:" Chủ nhân, xin ngài đừng chơi đầu vú bên trái nữa, không chơi được nữa đâu. Nếu chơi nữa thì sẽ hỏng luôn mất. Ngài có thể chơi vú bên phải được không ạ? "

La Phong lắc đầu cười xấu xa:" Không, ta rất thích nhìn hai đầu vú lớn nhỏ khác nhau, một bên hồng, một bên tím, như thế mới đẹp. "

Triệu Vũ Hiên như muốn khóc ra, bò lên phía trước hai bước, liếm sàn nhà dưới chân La Phong để lấy lòng. La Phong cười cười, đá nhẹ lên đầu hắn làm hắn dừng lại. Hắn ngẩng đầu, đối diện với anh xong lại lập tức rũ mắt xuống, tiếng nói có chút ủy khuất:" Chủ nhân, nếu đầu vú bị chơi nát rồi... ngài sẽ không thể chơi lại được nữa... Ngài nhìn này, nó đã sưng như thế rồi, nếu chơi tiếp sẽ chảy máu mất, nô lệ thì không sao, nhưng chỉ sợ ngài sẽ mất hứng thôi ạ. "

" Ồ? Ta thật sơ sót, thôi được, bây giờ ta sẽ tạm thời không chơi nó nữa. Tha cho đầu vú nhỏ của ngươi. "

"Cảm ơn chủ nhân! " Triệu Vũ Hiên lập tức tạ ơn rồi lại bò về vị trí ban đầu, chỉ sợ La Phong đổi ý. Anh đứng dậy, lấy ra một chiếc roi cây từ trong đống đồ chơi. Lắc lắc vài cái trên không, cũng rất khá.

"Cái roi này dùng để đánh chỗ nào? " La Phong cầm cái que trong tay, hua hua trước mặt Triệu Vũ Hiên.

"Thưa chủ nhân, nó dùng để đánh vào dương vật. "Triệu Vũ Hiên nói nhỏ, hắn có thể cảm nhận được cây roi kia đang đi dọc sống lưng của mình, La Phong hài lòng, đi đến trước mặt hắn ngồi xổm xuống, dùng roi khẩy khẩy dương vật lên, giơ cao tay định đánh xuống, Triệu Vũ Hiên không tự chủ được nhắm chặt mắt, nhưng ngoài dự đoán, cơn đau không đến, hắn nghi hoặc mở mắt, nhìn biểu cảm cười như không cười của anh:" Chủ nhân? "

" Mở to mắt ra cho ta, còn dám nhắm lại, ta sẽ đánh thẳng lên của ngươi, đôi mắt này, ngươi cũng đừng nghĩ có thể dùng được nữa. "

"Vâng, chủ nhân. "

"Ngoan, thủ dâm cho ta xem, làm cho nó cứng lên. "

"Vâng, chủ nhân. " Triệu Vũ Hiên lập tức đưa tay ra, vuốt ve dương vật, chỉ một lát sau dưới cái nhìn chăm chú của La Phong. Cương lên.

"Ngoan quá, nào, đỡ gốc dương vật lên đi. " Hắn làm theo, La Phong nhìn hắn cười nhẹ, Triệu Vũ Hiên lập tức bị mê hoặc, cười theo. Vừa nhìn hắn cười, anh vừa đưa tay lên, vung một roi vào cây dương vật đã cương lên. Mà do đau đớn, dương vật mềm xuống, trên đó còn hiện lên một vệt đỏ, trông vô cùng đáng thương.

Hắn ưỡn người lên vì đau, trong miệng vô thức gọi một tiếng 'chủ nhân', chỉ có như thế, hắn mới có thêm động lực.

Vài giây sau, Triệu Vũ Hiên lại quỳ thẳng, La Phong xoa xoa đầu hắn tỏ vẻ tán thưởng rồi nói:" Tiếp tục, làm cho nó cứng lên! "

Triệu Vũ Hiên còn chưa kịp vui mừng đã nghe thấy mệnh lệnh này, tuy dương vật còn rất đau nhưng mệnh lệnh của chủ nhân là quan trọng nhất đối với hắn nên hắn lại bắt đầu vuốt ve nó. Đáng tiếc, lần này rất lâu sau, dương vật vẫn mềm oặt, anh có chút mất kiên nhẫn nhíu mày:" Làm sao? Đừng có mà lười biếng. "

Dương vật không cương lên, Triệu Vũ Hiên cũng rất lo lắng, La Phong nói ra, hắn lại càng hoảng, lập tức nức nở:" Rất xin lỗi chủ nhân, nô lệ không biết tại sao mà nó cứ mềm oặt như thế. "

"Không cương? Không lẽ vừa nãy đánh phế luôn rồi? "La Phong vươn tay, nắm lấy dương vật Triệu Vũ Hiên.

Triệu Vũ Hiên kinh hô:" Chủ nhân, đừng, bẩn lắm ạ! "

"Câm miệng! " La Phong nắm dương vật của Triệu Vũ Hiên trong tay, nó cứ nằm như vậy vài giây. Chợt, có một thông tin được truyền đến đại não của hắn, 'chủ nhân đang nắm chim của mày', ngay tức khắc, hắn cương.

Cảm giác được sự biến hóa từ thứ trong tay, anh buông lỏng ra:" Đây không phải cứng rồi sao? Thứ đồ vật này rất giống ngươi, cũng biết nhận chủ nhân! "

"Chủ nhân ngài đừng chạm vào nó bẩn lắm ạ! "

"Được, ta không chạm vào nó! "Nói rồi liền ném cây roi qua cho Triệu Vũ Hiên:" Tự làm, đánh nó mềm xuống, chủ nhân sẽ có thưởng. "

Nhận lấy cây roi, tay trái Triệu Vũ Hiên đỡ dương vật, tay phải giơ cao lên đánh mạnh xuống. Chỉ một roi, dương vật lập tức mềm xuống, Triệu Vũ Hiên cười, ngẩng đầu nhìn La Phong, lấy lòng:" Thưa chủ nhân nó mềm xuống rồi ạ! "

La Phong gật gật đầu, lấy roi lại, không để hắn làm nó cứng lên nữa:" Nâng nó lên! " Sau đó đánh mấy phát vào dương vật của hắn.

"Chủ nhân, chủ nhân, chủ nhân... "La Phong đánh hắn mấy phát, Triệu Vũ Hiên liên tục hô chủ nhân, anh dừng lại, ném cây roi đi, đứng lên, đạp thẳng lên dương vật của hắn, dùng chân nghiền mạnh.

"A! Chủ nhân, đau, chủ nhân, sắp hỏng rồi, chủ nhân! "Triệu Vũ Hiên đau đớn, mồ hôi lạnh chảy trên trán, lực chân của La Phong vẫn không giảm, anh ngồi xổm xuống, nhẹ giọng:" Nào, giải thích rõ ràng cho ta, người cùng cái tên Tề Ngạo Dương kia có quan hệ gì? "

Câu hỏi này làm Triệu Vũ Hiên rất bất ngờ, sao tự nhiên chủ nhân lạ hỏi như vậy?

Triệu Vũ Hiên không trả lời lại, La Phong tát hắn một phát:" Sao không trả lời? "

" Chủ nhân, ngài đừng tức giận, nô lệ trả lời, nô lệ và Tề Ngạo Dương chỉ là quan hệ hợp tác, thật sự tên đó có hứng thú với nô lệ nhưng nô lệ không để ý hắn, xin chủ nhân tin tưởng nô lệ. "

Đương nhiên La Phong tin, hơn nữa cái tên Tề Ngạo Dương kia cũng nói Triệu Vũ Hiên không để ý gì đến hắn, chỉ là có cảm giác gì đó không đúng! Nghĩ một lát, La Phong lại tát Triệu Vũ Hiên mấy phát.

Đang định tát thêm mấy phát nữa thì điện thoại của Triệu Vũ Hiên vang lên, La Phong không tiếp tục nữa mà xoay người đi vào phòng bếp, rót một cốc nước, nhìn hắn nghe điện thoại.

Chờ đến lúc hắn nghe điện thoại xong La Phong mới đi ra:" Có việc, có phải đi không? "

"Vâng chủ nhân, Trịnh Phi nói ở công ty xảy ra chuyện, cần nô lệ đích thân tới giải quyết! "

"Mặt ngươi còn sưng, đeo khẩu trang vào rồi đi! "

"Vâng, cảm ơn chủ nhân! "Triệu Vũ Hiên bò lên phía trước, hôn lên sàn nhà dưới chân La Phong, thấp giọng nói:" Rất xin lỗi chủ nhân, nô lệ chắc chắn sẽ trở về trước đêm nay! "

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com