TruyenHHH.com

[Q1] Quỷ Hôn - Phù Hoa

115 + 116 + 117

anhanhxinh123

Trong lời nói của Quỷ Vương Dạ Quân nhìn có vẻ như không có giới hạn, thế nhưng lại lộ ra một bí mật rất lớn, trong đó có thông tin rất quan trọng, tôi đột nhiên nhận ra điều gì đó, hơi hoảng sợ nhìn Chương Tử Quyết.

Tôi nhớ lúc ban đầu, tôi đã hỏi những tình tiết khi xảy ra vụ việc. Lúc đó Chương Tử Quyết đã nói, lúc anh ta và những người bạn xuống dưới sông tìm, kết quả bị mắc vào rong, suýt chút nữa thì mất mạng, thế nhưng lúc nãy tên chết tiệt đã nói, dưới sông chỉ có bùn cát, làm gì có rong kéo mạng chứ? Chẳng lẽ, lúc đó thứ quấn vào chân anh ta chính là mái tóc sao?

Sắc mặt của Chương Tử Quyết ngày càng tái nhợt, có lẽ anh ta cũng nghĩ tới vấn đề này, hai chân mềm nhũn dựa vào tường.Trên khuôn mặt đẹp trai của anh co rút lại, phát ra một tiếng đau khổ.

"Anh đừng suy nghĩ lung tung, có thể là do quỷ nước tác oai tác quái, không phải là Triệu Khả Quân. Anh đã quên rằng cô ấy có mái tóc ngắn sao?" Tôi an ủi Chương Tử Quyết. Tính cách của Triệu Khả Quân rất man, cô ấy để mái tóc ngắn, không thể có khả năng bị tóc quấn vào được, tôi thật sự hy vọng thứ quấn vào chân của Chương Tử Quyết chính là một thứ khác.

Hai tay Chương Tử Quyết ôm mặt, lập tức ngồi xổm xuống đất: "Từ khi chúng tôi quen nhau, cô ấy đã bắt đầu để tóc dài, bởi vì tôi thích cô gái có mái tóc dài."

Trong bảy năm, mái tóc của một cô gái có thể dài đến mức nào, tôi cũng có thể tưởng tượng ra được.

Vào lúc này, tất cả mọi người đều im lặng.

Triệu Khả Quân có một cơ hội sống sót như thế, rất có thể cô ấy sẽ được cứu bởi Chương Tử Quyết, thế nhưng cơ hội này cứ tuột mất như vậy, nhìn người mình yêu vứt bỏ chính mình, dần dần rời xa mình, cảm giác đau khổ và oán hận đó thật sự rất khó lắng lại.

Tôi nhìn Trần Tú Tài, trong một giây phút như vậy, tôi thật sự cảm thấy không đáng thay cho Triệu Khả Quân, thế nhưng tôi lại ngẫm nghĩ, tất cả mọi người đều xuống sông chơi đùa, vì sao chỉ có một mình Triệu Khả Quân là xảy ra chuyện, hơn nữa kẹp tóc của cô ấy còn được tìm thấy trên người quỷ nước, theo những suy luận trước đó, cái chết của Triệu Khả Quân có liên quan đến quỷ nước kia, vậy thì chính con quỷ đó đã trực tiếp hại chết cô ấy mới đúng.

"Chương Tử Quyết, cho dù cậu có phát hiện quấn vào chân cậu không phải là rong mà chính là Triệu Khả Quân, thì cậu cũng không có cách nào cứu được cô ấy. Cô ấy chết không phải do xảy ra chuyện ngoài ý muốn, điều này không liên quan gì đến cậu, đây là một vụ án mưu sát!" Trần Tú Tài bước tới dìu Chương Tử Quyết đứng lên, giọng điệu của anh ta rất bình tĩnh, nhưng cũng có chút lạnh lùng.

Tôi hơi chấn động, nhìn tất cả những người ở đây rồi hỏi: "Anh nói bị giết sao, vậy chỉ cần tìm người nuôi quỷ thì có thể truy ra được hung thủ rồi!"

"Bé ngốc, nói cô ngốc còn không thừa nhận. Cô đã từng thấy người nào giết người mà chủ động nhận tội chưa? Nếu như muốn biết ai nuôi quỷ dưới đáy sông, vậy chỉ cần đi tìm con quỷ nước kia hỏi cho rõ ràng là được rồi!" Trần Tú Tài nắm bắt được cơ hội quở trách tôi, dường như anh ta còn rất thích thú với điều đó.

Trong lòng tôi thầm nhổ nước bọt, thật sự muốn hỏi ngược lại anh ta một câu, đại ca, anh có từng nhìn thấy con quỷ nào biết nói không? Chỉ có điều tôi vẫn nhẫn nhịn được, hàng ngày đấu võ mồm với anh ta, người thua thiệt bao giờ cũng là mình.

Cả buổi chiều đều nhàn rỗi không có việc gì làm, bốn người chúng tôi quyết định, mỗi người tự về phòng của mình để nghỉ ngơi, sau khi trời tối lại đi tới bờ sông nhìn xem.

Trước khi xuất phát, tôi đi tới trước cửa phòng Vũ Huyên, đang định gõ cửa thì nghe thấy bên trong truyền đến tiếng của thím út anh ta: "Huyên à, đây không phải là chuyện cháu nên tham gia, cháuđừng ngu ngốc đi theo bọn họ như vậy, ngộ nhỡ cháu xảy ra chuyện gì, thím biết nói với ba mẹ cháu như thế nào đây!"

"Cháu có thể xảy ra chuyện gì chứ? Những người Tử Quyết dẫn tới đây đều rất lợi hại, thím út cứ yên tâm đi! Cháu cũng lớn rồi, thím đừng coi cháu giống như một đứa con nít? Hơn nữa, lúc đầu là do cháu dẫn bọn họ tới đây, không ai nghĩ tới sẽ xảy ra mạng người, bây giờ anh em tốt của cháu bị theo dõi, sao cháu có thể ngồi yên không quan tâm chứ? Thím đừng dài dòng nữa có được không?"

Tôi có thể nghe ra Vũ Huyên đã không còn kiên nhẫn nữa, thế nhưng anh ta vẫn kiềm nén không bùng nổ, chỉ có thể thuyết phục thím út của mình.

Trong lòng im lặng mấy giây, sau đó tôi nghe thấy tiếng của thím út anh tức giận hét lên: "Cái gì mà thím đừng lo? Cháu ở trong nhà của thím, thím phải phụ trách sự an toàn của cháu, cháu không hiểu chuyện gì hết, sao có thể quản được? Thím thấy cháu là vì cô gái kia mới đi mạo hiểm như vậy, có phải không?"

Tôi đứng ngoài cửa, cảm thấy mình nằm không cũng trúng đạn. Đang yên đang lành tự nhiên kéo tôi vào làm gì? Hình như tôi và Vũ Huyên cũng không có mối quan hệ gì không đứng đắn, cho tôi xin, tôi chỉ mới biết anh ta chưa tới 24 tiếng, thím út của anh ta suy nghĩ cũng quá sâu xa rồi.

Phi!

Sau khi nhỏ nước bọt, tôi tỉnh táo suy nghĩ lại, một người lớn nói với cháu mình những lời như vậy, không cảm thấy rất kỳ cục sao? Nghe giọng nói của thím út anh ta, rõ ràng giống như một người phụ nữ tràn đầy ghen tỵ, cảm giác này rất kỳ lạ.

"Thím út, thím đang nói lung tung gì vậy! Mạc Thất là cao nhân do ba của Tử Quyết mời tới đây điều tra chuyện này, cháu và cô ấy không có quan hệ gì, thím đừng ở đây ăn nói lung tung, nếu như để người khác nghe được, như vậy sẽ rất khó xử! Cháu cầu xin thím đó, cháu không phải là đứa bé ba tuổi nữa, thím đừng quan tâm đến việc riêng tư của cháu nữa? Cháu thật sự không hiểu nổi thím, có phải chỉ cần cháu dẫn cô gái nào về thì thím đều coi là bạn gái cháu? Lần trước khi cháu dẫn bạn tới đây chơi, thím cũng giống như vậy, còn nói Khả Quân là bạn gái của cháu, lần này thím lại như vậy nữa, rốt cuộc thím muốn làm gì? Lần trước cháu đã nói với thím mấy trăm lần rồi, Khả Quân thích Tử Quyết, chúng cháu chỉ là bạn tốt, lần này cháu nói thêm một lần nữa, Mạc Thất là tới cùng Tú Tài, thím đừng suy nghĩ lung tung nữa."

Nghe những lời như vậy, tôi càng cảm thấy suy nghĩ của thím út không hề đơn thuần, có thể là do trời sinh phụ nữ chúng tôi có giác quan thứ sáu, tôi luôn có cảm giác thím út này đã nảy sinh một tình cảm khác thường với Vũ Huyên.

Lần trước người phụ nữ này coi Khả Quân là bạn gái của Vũ Huyên, lần này cũng coi tôi thành bạn gái của anh ta, điểm khác nhau chính là, Triệu Khả Quân đã chết rồi, có phải giữa hai người có sự trùng hợp nào không?

Giả thiết, thím út của Vũ Huyên có một suy nghĩ biến thái, như vậy bà ta sẽ có động cơ giết người, wow, tôi đột nhiên cảm thấy suy nghĩ này hơi kinh khủng, vội vàng lắc đầu vứt bỏ suy nghĩ độc ác này đi.

"Thím út, nếu thím còn làm như vậy nữa cháu sẽ tức giận đó! Bọn họ đang đợi cháu ở dưới lầu, thím đi ngủ trước đi!" Tôi nghe thấy tiếng hét không vui của Vũ Huyên, hơi lùi về sau hai bước.

Một tiếng đập vang lên, thím út của Vũ Huyên kéo căng cổ họng hét những tiếng sắc bén: "Thím không phép cháu đi, Vũ Huyên, cháu lớn lên rồi nên không chịu nghe lời nữa rồi có đúng không? Nếu cháu dám đi, vậy thì đừng trở về đây nữa."

Tôi nghe thấy tiếng thở dài của Vũ Huyên, sau khi anh ta ổn định lại cảm xúc thì nhẹ nhàng nói: "Thím út, cháu phải nói như thế nào thì thím mới tin đây? Hai người này do ba của Tử Quyết mời đến, thật sự rất lợi hại, cháu đi cùng bọn họ sẽ không xảy ra chuyện gì hết."

"Huyên à, không phải thím út không nói đạo lý, lúc trước một mình ba cháu ở bên ngoài làm việc, lúc ông ấy dẫn cháu và ông bà nội tới ở chỗ của thím, thím có oán trách một câu nào không? Lúc thím gả cho chú út của cháu, thím cũng chỉ mới hai mươi tuổi, cả ngày giống như một người ở, vừa chăm sóc hai người già, còn phải dẫn cháu đi chơi, coi cháu như con ruột của mình! Mẹ cháu đã mất sớm, chú út của cháu thì cả ngày rượu chè be bét, bao gái, một khi có chuyện gì không vui sẽ trở về đây tay đấm chân đá với thím, lúc đó cháu cũng tận mắt nhìn thấy hết những cảnh đó, cháu còn nhớ lúc đó cháu đã an ủi thím như thế nào không? Bây giờ cháu trưởng thành rồi, có phải đã đủ lông đủ cánh rồi? Cháu cũng muốn học theo chú út của cháu, có người phụ nữ khác ở bên ngoài rồi không cần thím nữa?"

Woa! Không nghĩ tới người phụ nữ này lúc 20 tuổi đã bắt đầu có chủ ý với Vũ Huyên chỉ mới hơn 10 tuổi, còn chờ đợi 10 năm ròng rã! Bây giờ độ tuổi như hổ như sói, một chàng trai chỉ mới 20 tuổi, hai người hơn nhau 10 tuổi, đây cũng là độ tuổi tươi đẹp nhất, thật sự không phải không có khả năng phát sinh chuyện gì đó.

Tôi chỉ nghĩ mưu kế của người phụ nữ này thật thâm sâu, nhưng không nghĩ tới bà ta lại vô liêm sỉ không biết xấu hổ như vậy.

"Huyên, thím út thật sự rất thích cháu, cháu để cho thím làm người phụ nữ của cháu có được không? Thím không muốn tiếp tục lừa dối mình nữa, để thím làm người phụ nữ của cháu đi! Thật sự, mỗi buổi tối thím đều muốn cháu ôm thím, ngay cả khi làm chuyện đó với chú út của cháu, thím cũng chỉ nghĩ đến cháu.Chú út của cháu lại toàn đi ra ngoài sống phóng đãng, Huyên, bây giờ cháu chiếm lấy thím có được không?"

"Thím út, thím điên rồi, thím tỉnh táo lại một chút được không?"

"Không cần, thím không muốn tỉnh táo! Huyên, cháu mau tới sờ ngực thím xem, có phải rất lớn rất mềm không? Thím vẫn luôn nhẫn nhịn không sinh con chính là vì muốn sinh cho cháu một đứa bé, đợi đến khi sinh ra, thím sẽ nuôi nấng nó thật tốt. Huyên, cháu có biết không? Những năm gần đây, thím sống rất đau khổ, nếu như không nghĩ đến cháu, có lẽ thím đã sớm không vượt qua được rồi! Cháu mau tới đây sờ thím, hôn thím đi! Tại sao phải trốn? Có phải cháu ghét bỏ thím không trẻ trung xinh đẹp như Triệu Khả Quân và Mạc Thất, cháu chê thím già rồi sao? Những con nhóc kia chẳng là gì, thím có kinh nghiệm, chắc chắn sẽ làm cho cháu hài lòng thoải mái, Huyên à!"

Tôi nghe thấy những lời không biết liêm sỉ của người phụ nữ này, trong đầu không ngừng bổ sung hình ảnh, vào lúc này, có lẽ cảnh tượng trong phòng chính là, chắc chắn Vũ Huyên đã bị thím út của anh ta ôm chặt, sau đó bị cưỡng ép...

Một người phụ nữ động tình, giống như một con sói đói nằm nhoài lên người con trai vẫn còn trẻ tuổi, sau đó không ngừng cưỡng hôn, tôi càng nghĩ càng cảm thấy kinh tởm, vội vã chạy xuống lầu.

"Đừng đợi nữa, tôi nghĩ anh ta sẽ không xuống đây đâu!" Tôi không muốn quản chuyện nhà của người ta, nhìn cảnh tượng này, có lẽ trong khoảng thời gian ngắn, Vũ Huyên sẽ không thể thoát thân được, vì vậy tôi lao tới trước mắt Trần Tú Tài và Chương Tử Quyết, kéo bọn họ đi ra ngoài.

Vừa dứt lời, tôi đã nghe thấy tiếng mở cửa nặng nề từ trên lầu truyền xuống, Vũ Huyên vội vàng lao xuống, hét với chúng tôi: "Đi thôi!"

Vũ Huyên đúng là tỉnh ngộ trước bờ vực nguy hiểm, coi như anh ta vẫn còn lý trí, không làm ra những chuyện không ra ngô ra khoai đó.

Đáy lòng tôi không ngừng khen ngợi anh ta, vừa muốn đi theo bọn họ ra ngoài, đột nhiên phía sau truyền đến một cơn ớn lạnh, tôi không nhịn được quay đầu nhìn lại, chỉ thấy thím út của Vũ Huyên đang đứng trên cầu thang, bà ta nhìn chằm chằm tôi với ánh mắt lạnh lùng oán hận.

Ánh mắt đó còn đáng sợ hơn quỷ, tôi phải mau chóng rời đi mới được!

Đã hiểu rõ được thế giới nội tâm của người phụ nữ này, tôi không muốn tiếp tục ở đây thêm một phút nào nữa, mau chóng đuổi theo ba người phía trước.

Lúc đi trên đường tôi lặng lẽ hỏi Trần Tú Tài: "Người nuôi quỷ này có điểm gì đặc biệt không? Có phải người nào cũng có thể nuôi không?"

"Bình thường mà nói, người trong nghề mới có thể biết được bí quyết nuôi quỷ. Chỉ có điều, tôi đã thăm dò con quỷ kia, nó có một điểm rất kỳ lạ, tôi phát hiện ra trong cơ thể nó có hai hơi thở âm dương, có người đang dùng máu thuần dương để nuôi nó, con quỷ này không muốn đầu thai chuyển thế chắc chắn là có nguyên nhân nào đó. Nếu như muốn tìm người chủ của nó, chỉ cần tiêu diệt nó tự nhiên người kia sẽ xuất hiện. Chỉ có điều, nếu như dùng máu thuần dương để nuôi quỷ, vậy thì nó sẽ có quan hệ kí chủ với người đó, quỷ nước chết, người chủ đó cũng sẽ mất đi nửa cái mạng, nếu không làm tốt sẽ trực tiếp mất mạng!"

Tôi không ngờ người nuôi quỷ này lại độc ác với bản thân như thế, là do người này không biết chuyện, hay là người đó căn bản không nghĩ tới sẽ bị người khác phát hiện? Tôi đoán có lẽ là vế sau, không ai nghĩ đến hai năm sau, Chương Tử Quyết sẽ quay lại đây điều tra nguyên nhân cái chết của Triệu Khả Quân.

"Này, các cậu mau trở về đi!" Trần Tú Tài ngẩng đầu nhìn lên trời, hét về phía Chương Tử Quyết và Vũ Huyên đang đi phía trước: "Bây giờ trời sắp mưa rồi, chúng ta vẫn nên trở về thôi! Những nơi có nước chính là địa bàn của quỷ nước, nếu như trời đổ cơn mưa, tình thế sẽ rất bất lợi cho chúng ra, ngày mai chúng ta sẽ quay lại đây!"

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com