TruyenHHH.com

Q A Hoi Xoay Dap Xoay

Về dialetical thinking và chuyện gần đây.

Trong cognitive psychology có một khái niệm gọi là "dialectical thinking." Khái niệm này chỉ những suy nghĩ lập luận phân tích dựa trên việc so sánh, đối chứng và cân nhắc những vấn đề mang tính đối lập nhau. Những người dùng dialectical thinking thường cố gắng tìm một sự thoả hiệp giữa hai vấn đề đối lập, mâu thuẫn nhau. Và nghiên cứu về dialetical chỉ ra rằng có vẻ như học sinh Châu Á tương đối được giáo dục và suy nghĩ theo hướng dialectical nhiều hơi so với học sinh phương Tây.

Mình nghĩ ngay tới khái niệm này khi giữa tâm bão kpop hiện giờ, mình không chỉ là một người con gái 22 tuổi, mà còn là fan, là bạn là người lắng nghe và có thể an ủi những những người xung quanh. Mình đoán thực tế là có rất nhiều điều mâu thuẫn hiện giờ khi niềm tin đã vỡ, hiện thực phơi bày nhưng cảm xúc vẫn một mực hướng về phương những người khiến ta đau đớn. Mọi người cũng biết, trong thời gian này ngoài chuyện bạn bè mình đang đối mặt với sự rạn nứt trong niềm tin, mình cũng phải bước lên một bước đối diện với chuyện xin thực tập. Mỗi người mỗi câu chuyện, thế nhưng dù đau buồn thế nào, dẫu muốn bỏ hết mà trốn đi vì đau thương quá, vì không biết nói được gì nữa, họ và mình vẫn phải đi làm. Không phải vì muốn dìm mình trong công việc để quên, mà là vì cuộc sống này không chỉ có nỗi đau mất mát niềm tin về idol, về kpop, về sự mục nát của giới giải trí.

Mà còn cả một cuộc sống dài, một quãng đường chông chênh để đối mặt ? Cơm áo gạo tiền, không có những thứ cơ bản này, những nỗi buồn cũng sẽ không thể xuất hiện, đừng nói đến việc dồn đẩy ai.

Thế nên, nghịch lí là dù rất đau thương và có thể đã khóc rất nhiều, nhưng đa số chúng ta, theo như diễn giải của dialetical thinking, vẫn chọn cách đi tiếp tục cuộc sống. Tuy chính bản thân các bạn ý thức được rằng khi tâm trạng rã rời, cảm xúc hỗn loạn thì phải đi thật xa hoặc đừng cố sức làm điều gì đó ảnh hưởng cảm xúc tệ hại này. Thế nhưng thực tế lại rất đối lập khi bạn cũng biết rằng nếu bỏ đi thì bạn cũng sẽ chẳng còn gì. Học sinh vẫn phải đi học, người đi làm vẫn phải đi làm.

Vậy nên, tuy thật sự không hiểu và cũng rất khó chịu với những người đang trải qua đợt bão giông này. Nói thẳng ra thì mình có lẽ không ở vị trí để đánh giá tất cả những chuyện xảy ra gần đây.

Mình thật sự xin lỗi.

Tuy nhiên, mình hy vọng cách bạn hiểu rằng việc tiến lên phía trước hay moving forward không phải là biểu hiện đè nén hay trốn tránh tổn thương. Ngược lại, đó là cách các bạn cân bằng và tìm thấy sự thoả hiệp giữa thương tổn của tình cảm và những vấn đề thực tế, có tác dụng thực tiễn hơn trong cuộc sống của chính bạn. Tuy vậy, mình nghĩ sẽ khó có một giải pháp toàn diện cho những vấn đề đối nghịch: tư cách fan vs. tư cách đạo đức của một người, tư cách của một người biết ăn học đàng hoàng vs. tư cách của một fan lâu năm. Đây là vấn đề của việc ưu tiên và lựa chọn cái nào thiết yếu hơn với chính cái tôi của bạn. Trong trường hợp của mình, mình chọn hiểu và ủng hộ những gì mình được dạy để trở thành người có đạo đức, so với việc là "fan cứng."

Tuy nhiên, mình nghĩ mọi người vẫn có quyền hiểu và thông cảm trong tư cách fan với những người bạn của bạn, chứ không phải đối với nghệ sĩ a hay b. Suy cho cùng, sự hiểu và cảm thông là việc cơ bản và bình thường nhất ai cũng có thể làm cho những người họ yêu quý, vì lúc này bạn chỉ là một người "bạn", một con người có khả năng thông cảm thôi.

Fan nào chẳng thương idol, chẳng muốn bảo vệ idol. Tiếc là đi được tới đoạn đường nào thì cũng vẫn chỉ đối xử tốt với nhau vì là những người lạ thôi.

Hiện giờ mình rất bối rối, vì chuyện làm sao mới tốt nhất trong vấn đề cá nhân, chuyện Thành, chuyện bạn mình. Vậy nên mình đã quyết định đi bộ 2 miles đến quán nước, và quyết định sẽ dành nốt hôm nay để nghĩ kĩ về những dự định quyết định sắp tới của mình. Hy vọng các bạn cũng sớm có thể tìm được được một lối thoát tạm thời để lòng bình yên rồi trở về.

Mình muốn nói với tất cả những người đang khổ sở vì tất cả chuyện này, và cảm thấy không hiểu nổi bản thân mình cảm thấy thế nào, hoặc bối rối hay không biết phải nói gì một câu thế này (đây là câu mà một người mình cực kì cực kì yêu thương gửi cho mình, và mình tâm đắc)

"Những việc sắp tới diễn ra có thể tác động lớn đến các bạn, và suy nghĩ của bạn sau này.

Bạn phải biết rằng bạn không có tội, kể cả khi bạn là fan của những người được nhắc đến rất nhiều những ngày này.

Và mình tin, với những quyết định sắp tới các bạn hãy nghĩ cho bản thân và chọn làm điều gì  thấy nên làm và làm thoải mái bản thân."

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com