TruyenHHH.com

Produce48 Drabbles Allxsakura La Hoa Anh Dao No Ro Trong Long

- KKURA ONEE-CHANNNNN - bé con Nako rít lên sung sướng rồi nhào vào ôm chầm lấy cậu khi cả hai vô tình va phải nhau ở hành lang.

- Mấy hôm nay chị thế nào rồi? Ăn ngủ nghỉ ngon lành không? Tập tành vẫn ổn chứ? Đã quen với nhóm mới chưa? Bọn họ có đổi xử tốt chị không? Còn có ...

Con bé đu lên câu cổ cậu xuống rồi xổ ra hàng tràng câu quan tâm hỏi han rất ra dáng một chị mẹ trẻ đích thực. Bất lực với việc gỡ cái ôm cứng ngắc của con bé đang đu đeo lủng lẳng cổ mình xuống, cậu chuyển sang chặn cái miệng liến thoắng của con nhỏ lại bằng mấy câu trả lời nhát gừng.

- Không không. Chị ổn, rất ổn luôn.

- Còn có ...

- Mọi người đối xử với chị cực kì tốt.

- Còn có ...

- Tiến độ tập luyện cũng rất ổn luô- ...

- Không onee-chan - con bé la lên ngắt lời cậu - Không phải cái đó. Em nói, ý em là ... Còn có cái vết gì trên cổ chị thế kia ???

Sh*ttttt

Sakura hoảng hồn đưa tay chộp lấy cần cổ mình. Cần cổ cậu rất đẹp. Thon dài và trắng ngần. Lại càng làm nổi bật lên những vết đỏ kì lạ rải rác trên đó. Những 'cái vết gì kia' trong đôi mắt bối rối của Nako.

- Sakura chan - là Park Haeyoon, cô nàng trưởng nhóm tài năng bản lĩnh của team See You Again.

- Chào em Nako - chị gật nhẹ đáp lại nụ cười của Nako, rồi hướng ánh mắt lạnh băng đầy khiển trách sang Sakura - Đang trong giờ sao em lại chạy ra đây? Mau quay lại phòng tập ngay. Mọi người đang chờ. Chúng ta cần duyệt lại bài lần nữa đấy.

- Vâng ạ.

Sakura cuối đầu lí nhí đáp lời chị, rồi lủi thủi theo sau người trưởng nhóm của mình trở về. Bỏ lại bé con Nako một mình ngơ ngác giữa hành lang, vẫn chưa kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra.

- Chị đã dặn là phải mặc áo cao cổ lên để che đi rồi mà. - Haeyoon rít lên với đứa nhỏ đang líu ríu bám theo sau lưng mình.

- Chứ là ai đã hại tôi ra nông nỗi này hả. - đứa nhỏ kia cũng không vừa, chưa đợi chị dứt câu đã cự lại ngay.

- Thì ai bảo em không chịu mặc áo cao cổ. Nói rồi đấy. Cứu được em mỗi lần này nữa thôi. Bọn nó mà cứ hỏi thế nữa là chị không chịu trách nhiệm đâu nhé.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com