Precarious In The Dark Iii
*Hôm sauVào giờ giải lao, Satake và Izuka đang giải bài tập dưới gốc cây.- Satake: Hmm... Chỗ này... 2+3 bằng mấy nhỉ ?- Izuka: Cậu... Không biết... Thật sao ?- Satake: Sao lại không biết chứ !
Đương nhiên là bằng 5 rồi !- Izuka: Thế... Sao cậu lại... Thắc mắc ?- Satake: Tại lúc trước em trai tớ bảo bằng 4...- Izuka:...Cả 2 đang làm bài thì 1 cậu học sinh đeo kính đi đến.- Satake: Cậu là... Người hôm qua bị bà chị đáng sợ kia bắt nạt hả !- Cậu học sinh đeo kính: Tôi học năm 2 rồi đó...- Satake: Úi ! Em xin lỗi hihi.- Cậu học sinh đeo kính:... Thôi kệ đi, tôi đến để cảm ơn cô bé kia chuyện hôm qua... Nếu không nhờ bạn thì tôi phải nhịn đói rồi...- Izuka: Tuy em cũng không nhớ gì... Nhưng mà... Không có gì... Đâu ạ...- Satake: À mà anh tên gì nhỉ ?- Cậu học sinh đeo kính: Tôi là Rutaka Miyuma. Tôi học ở đây 1 năm rồi đó ! Nhờ vậy mới biết được 1 vài chuyện đáng sợ...- Satake: Chuyện... Chuyện đáng sợ sao ?! Trời đất ơi đáng sợ quá !!!- Izuka: Anh ấy... Còn chưa... Nói gì mà...- Satake: Ừ nhỉ. Có chuyện gì ở đây sao ? Em thấy cũng bình thường mà...- Miyuma: Haizzz... Thật ra ngôi trường này xảy ra rất nhiều vụ mất tích và đa số nạn nhân là những học sinh ưu tú.- Satake: Trời đất ơi ! Đáng sợ quá ! Nhưng may mà mình học dốt hehe- Izuka: Nhưng... Sao lại là... Học sinh ưu tú ạ...- Miyuma: Tôi cũng không biết nữa... Nhưng cứ mỗi tháng lại có 1 đến 2 người mất tích. Chuyện này xảy ra từ 7 tháng trước rồi... Đúng lúc tôi chuyển đến.- Satake: Vậy anh chính là hung thủ !- Miyuma: Này này ! Có phải mỗi tôi vào học đâu ! Lúc đó trường tuyển thêm học sinh nên có nhiều người lắm... Mà tôi có cái này muốn cho mọi người xem...Miyuma đưa cho Satake và Izuka 1 tờ giấy.- Izuka: Đây là... Gì ạ ?- Miyuma: Là giấy thông báo học sinh ưu tú. Cứ mỗi tháng, 3 học sinh có thành tích tốt nhất sẽ được tuyên dương, học sinh được in hình và tên ra giấy để dán khắp trường. Hiện tại, vị trí thứ 3 là cậu học sinh có lông màu nâu cam kia, tên là Ikama Tenzi, giữ vị trí đã được 3 tháng . Cô gái có lông xanh ngọc kia ở vị trí thứ 2, tên là Rioshi Maina, giữ vị trí đã được 6 tháng. Còn cậu lông đen mắt đỏ kia là Kanesi Toyaba, giữ vị trí thứ nhất đã 8 tháng rồi...- Satake: Haha, cứ tưởng ông nội tôi đi học lại.- Izuka: Ý của anh là... Một trong... 3 người này... Là... Thủ phạm ?- Miyuma: Cũng không chắc nữa... Nhưng linh cảm của tôi có lẽ là thế...Từ xa, phía sau vách tường, 1 bóng đen đang nghe lén cuộc trò chuyện của họ...- ???: Thằng mọt sách lắm lời...- Miyuma: Cũng sắp vào học rồi, ta nói tới đây thôi. Tan học gặp nhau ở cổng trường nhé ! Tạm biệt.- Satake: Bái bai !*Tan họcVì bữa nay đến lượt cậu trực nhật nên Miyuma phải ở lại quét dọn phòng học 1 tí.- Miyuma: Phải nhanh lên mới được, các bạn đang đợi mình !Trời cũng đang tối dần. Bỗng cửa phòng mở ra kẽo kẹt. Miyuma hốt hoảng...- Miyuma: Ai... Ai vậy ! Anh... Là...- ???: Xin chào...- Miyuma: Có... Chuyện gì ạ ?...- ???: Tôi có chuyện muốn nhờ cậu 1 chút...Anh ta dẫn Miyuma đến 1 nhà kho.- Miyuma: Anh... Anh cần gì sao ?!- ???: Hôm nay tôi cũng ở lại trực nhật giống cậu. Tôi cần lấy 1 chiếc khăn trong đó để lao kính. Tôi thì lại bị cận mà trong đó tối quá, đèn nhà kho cũng hỏng rồi nên không bật lên được. Cậu... Giúp tôi nhé ?Miyuma cũng có chút sợ hãi nhưng do nghĩ đến lời hứa của mình với Satake và Izuka nên cậu miễn cưỡng làm cho xong việc...- Miyuma: Thôi được... Anh đợi tôi 1 chút...Miyuma bước vào nhà kho, cậu cũng đã trực nhật nhiều lần nên cậu biết khá rõ vị trí chỗ để khăn và dễ dàng lấy được nó.- Miyuma: Tìm thấy rồi ! Này anh ơi...Miyuma nhìn ra cửa nhưng... Anh ta đã biến mất.- Miyuma: Anh ta đâu mất r... Ah !Miyuma bị dao đâm từ phía sau xuyên thẳng qua bụng.- ???: Nếu cậu không lo chuyện bao đồng thì tốt rồi...- Miyuma: Thì ra... Anh... Anh...Miyuma ngã xuống, kính của cậu rơi ra sàn.Tên hung thủ chạm vào Miyuma, xác cậu ta bỗng rơi xuyên xuống sàn nhà, không để lại gì cả.- ???: Còn 2 đứa nữa... Nhưng cũng trễ rồi, nhờ đứa khác vậy...*Ở cổng trường- Satake: Sao anh ấy vẫn chưa đến...- Izuka: Chắc là... Đang... Trực nhật ?...- Satake: Đã 1 tiếng rồi đó...- Izuka: Lạ thật...Satake đột nhiên đơ người ra.- Izuka: Cậu... Cậu sao vậy ?...- Satake: Có khi nào, anh ấy...Cả 2 chạy đến khu B tìm Miyuma.- Satake: Anh ấy không có trong lớp ! Rác đang quét giữa chừng.- Izuka: Satake... Nhà kho... Mở cửa...Cả 2 bức tốc chạy đến nhà kho.- Satake: Đây là...- Izuka: Chiếc kính...- Satake: Của anh ấy !*Sau 1 hồi tìm kiếm- Izuka: Anh ấy... Không ở trong... Nhà kho...- Satake: Đáng ghét ! Hắn ta đã nghe lén chúng ta lúc trưa. Năng lực của tên hung thủ... Là gì vậy ?...- Izuka: Satake... Tớ... Tớ...Izuka rưng rưng nước mắt. Satake ôm cô vào lòng.- Satake: Đừng sợ... Có vẻ, chúng ta sẽ là mục tiêu tiếp theo. Mau chạy thôi !Satake nắm tay Izuka chạy ra đến
cổng trường. Nhưng thật không may, 1 tên trùm khăn kín người đã chặn họ lại.- Satake: Ngươi... Ngươi là ?!...- Kẻ bí ẩn: Các ngươi... Không thể toàn mạng mà trở về đâu
Đương nhiên là bằng 5 rồi !- Izuka: Thế... Sao cậu lại... Thắc mắc ?- Satake: Tại lúc trước em trai tớ bảo bằng 4...- Izuka:...Cả 2 đang làm bài thì 1 cậu học sinh đeo kính đi đến.- Satake: Cậu là... Người hôm qua bị bà chị đáng sợ kia bắt nạt hả !- Cậu học sinh đeo kính: Tôi học năm 2 rồi đó...- Satake: Úi ! Em xin lỗi hihi.- Cậu học sinh đeo kính:... Thôi kệ đi, tôi đến để cảm ơn cô bé kia chuyện hôm qua... Nếu không nhờ bạn thì tôi phải nhịn đói rồi...- Izuka: Tuy em cũng không nhớ gì... Nhưng mà... Không có gì... Đâu ạ...- Satake: À mà anh tên gì nhỉ ?- Cậu học sinh đeo kính: Tôi là Rutaka Miyuma. Tôi học ở đây 1 năm rồi đó ! Nhờ vậy mới biết được 1 vài chuyện đáng sợ...- Satake: Chuyện... Chuyện đáng sợ sao ?! Trời đất ơi đáng sợ quá !!!- Izuka: Anh ấy... Còn chưa... Nói gì mà...- Satake: Ừ nhỉ. Có chuyện gì ở đây sao ? Em thấy cũng bình thường mà...- Miyuma: Haizzz... Thật ra ngôi trường này xảy ra rất nhiều vụ mất tích và đa số nạn nhân là những học sinh ưu tú.- Satake: Trời đất ơi ! Đáng sợ quá ! Nhưng may mà mình học dốt hehe- Izuka: Nhưng... Sao lại là... Học sinh ưu tú ạ...- Miyuma: Tôi cũng không biết nữa... Nhưng cứ mỗi tháng lại có 1 đến 2 người mất tích. Chuyện này xảy ra từ 7 tháng trước rồi... Đúng lúc tôi chuyển đến.- Satake: Vậy anh chính là hung thủ !- Miyuma: Này này ! Có phải mỗi tôi vào học đâu ! Lúc đó trường tuyển thêm học sinh nên có nhiều người lắm... Mà tôi có cái này muốn cho mọi người xem...Miyuma đưa cho Satake và Izuka 1 tờ giấy.- Izuka: Đây là... Gì ạ ?- Miyuma: Là giấy thông báo học sinh ưu tú. Cứ mỗi tháng, 3 học sinh có thành tích tốt nhất sẽ được tuyên dương, học sinh được in hình và tên ra giấy để dán khắp trường. Hiện tại, vị trí thứ 3 là cậu học sinh có lông màu nâu cam kia, tên là Ikama Tenzi, giữ vị trí đã được 3 tháng . Cô gái có lông xanh ngọc kia ở vị trí thứ 2, tên là Rioshi Maina, giữ vị trí đã được 6 tháng. Còn cậu lông đen mắt đỏ kia là Kanesi Toyaba, giữ vị trí thứ nhất đã 8 tháng rồi...- Satake: Haha, cứ tưởng ông nội tôi đi học lại.- Izuka: Ý của anh là... Một trong... 3 người này... Là... Thủ phạm ?- Miyuma: Cũng không chắc nữa... Nhưng linh cảm của tôi có lẽ là thế...Từ xa, phía sau vách tường, 1 bóng đen đang nghe lén cuộc trò chuyện của họ...- ???: Thằng mọt sách lắm lời...- Miyuma: Cũng sắp vào học rồi, ta nói tới đây thôi. Tan học gặp nhau ở cổng trường nhé ! Tạm biệt.- Satake: Bái bai !*Tan họcVì bữa nay đến lượt cậu trực nhật nên Miyuma phải ở lại quét dọn phòng học 1 tí.- Miyuma: Phải nhanh lên mới được, các bạn đang đợi mình !Trời cũng đang tối dần. Bỗng cửa phòng mở ra kẽo kẹt. Miyuma hốt hoảng...- Miyuma: Ai... Ai vậy ! Anh... Là...- ???: Xin chào...- Miyuma: Có... Chuyện gì ạ ?...- ???: Tôi có chuyện muốn nhờ cậu 1 chút...Anh ta dẫn Miyuma đến 1 nhà kho.- Miyuma: Anh... Anh cần gì sao ?!- ???: Hôm nay tôi cũng ở lại trực nhật giống cậu. Tôi cần lấy 1 chiếc khăn trong đó để lao kính. Tôi thì lại bị cận mà trong đó tối quá, đèn nhà kho cũng hỏng rồi nên không bật lên được. Cậu... Giúp tôi nhé ?Miyuma cũng có chút sợ hãi nhưng do nghĩ đến lời hứa của mình với Satake và Izuka nên cậu miễn cưỡng làm cho xong việc...- Miyuma: Thôi được... Anh đợi tôi 1 chút...Miyuma bước vào nhà kho, cậu cũng đã trực nhật nhiều lần nên cậu biết khá rõ vị trí chỗ để khăn và dễ dàng lấy được nó.- Miyuma: Tìm thấy rồi ! Này anh ơi...Miyuma nhìn ra cửa nhưng... Anh ta đã biến mất.- Miyuma: Anh ta đâu mất r... Ah !Miyuma bị dao đâm từ phía sau xuyên thẳng qua bụng.- ???: Nếu cậu không lo chuyện bao đồng thì tốt rồi...- Miyuma: Thì ra... Anh... Anh...Miyuma ngã xuống, kính của cậu rơi ra sàn.Tên hung thủ chạm vào Miyuma, xác cậu ta bỗng rơi xuyên xuống sàn nhà, không để lại gì cả.- ???: Còn 2 đứa nữa... Nhưng cũng trễ rồi, nhờ đứa khác vậy...*Ở cổng trường- Satake: Sao anh ấy vẫn chưa đến...- Izuka: Chắc là... Đang... Trực nhật ?...- Satake: Đã 1 tiếng rồi đó...- Izuka: Lạ thật...Satake đột nhiên đơ người ra.- Izuka: Cậu... Cậu sao vậy ?...- Satake: Có khi nào, anh ấy...Cả 2 chạy đến khu B tìm Miyuma.- Satake: Anh ấy không có trong lớp ! Rác đang quét giữa chừng.- Izuka: Satake... Nhà kho... Mở cửa...Cả 2 bức tốc chạy đến nhà kho.- Satake: Đây là...- Izuka: Chiếc kính...- Satake: Của anh ấy !*Sau 1 hồi tìm kiếm- Izuka: Anh ấy... Không ở trong... Nhà kho...- Satake: Đáng ghét ! Hắn ta đã nghe lén chúng ta lúc trưa. Năng lực của tên hung thủ... Là gì vậy ?...- Izuka: Satake... Tớ... Tớ...Izuka rưng rưng nước mắt. Satake ôm cô vào lòng.- Satake: Đừng sợ... Có vẻ, chúng ta sẽ là mục tiêu tiếp theo. Mau chạy thôi !Satake nắm tay Izuka chạy ra đến
cổng trường. Nhưng thật không may, 1 tên trùm khăn kín người đã chặn họ lại.- Satake: Ngươi... Ngươi là ?!...- Kẻ bí ẩn: Các ngươi... Không thể toàn mạng mà trở về đâu
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com