Ppw P1 Hoa Hong Do
Sau đêm tân hôn thì hắn trở về nhà vào đêm khuya ngày hôm sau... Nhưng sau khi trở về thì tâm trạng hắn không mấy tốt lành gì vì thấy có một người nằm co ro trên giường của mình.Hắn tức giận bước nhanh đến không chằn chừ mà tát cậu một bạt tay mặc cho cậu còn ngơ ngác không biết gì.Cậu chỉ là quá mệt mỏi vì phải đợi chờ hắn nên mới ngủ quên lúc nào không hay. Cậu bị đánh cho đau đớn mà tỉnh dậy, ôm một bên má mình nghẹn ngào nhìn hắn.Hắn lại càng tức giận hơn, nhìn thấy cậu nằm trên giường hắn, giờ lại thấy đôi mắt long lanh sắp khóc kia hắn càng nổi điên hơn.Hắn vứt tấm chăn sang một bên rồi nắm lấy tóc cậu mà kéo đi. Cậu trong đau đớn ôm lấy tay hắn mà lê lết theo hắn.Đi về hướng cánh cửa, hắn mở cửa và vứt cậu ra ngoài phía ban công."Cút ra ngoài cho tôi. Ai cho phép cậu nằm trên giường tôi hả?""Em...Ahhh..."Vẫn chưa kịp nói gì hắn đã đá vào bụng cậu một cú rõ đau. Hắn đóng cánh cửa lại và khóa nó thật chắc chắn, trong lúc đó cậu còn nghe thấy hắn nói."Ngủ ở ngoài đó đi, không được tôi cho phép thì không được vào nhà ngủ mỗi đêm."Tai cậu ù đi, thật muốn mình bị khuyết tật ngay lúc này, khoảnh khắc này khi nghe đến chữ "mỗi đêm". Thật sự là mỗi đêm sao? Hắn thật sự nhẫn tâm làm vậy sao?Dù sao cậu cũng có danh nghĩa vợ hắn, cho cậu ngủ ở phòng khác cũng coi như nhận ra tình cảm của hắn dành cho cậu rồi. Còn đằng này... đúng là hắn không mấy thiện cảm với cậu nhưng mà đuổi cậu ra ngoài khác nào chẳng coi cậu ra gì đâu chứ. Mà đúng là như vậy thật.Cậu ngồi gục đầu ôm lấy hai đầu gối tựa lưng vào cánh cửa. Thật sự dù cho cậu có khóc hết nước mắt trong đêm nay cũng không thể làm nỗi đau trôi đi.
...........
.
.
.
____________________________________
💫
💫
💫
...........
.
.
.
____________________________________
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com