*ẦM!* Một số tên đã bị hạ. Những tên còn lại bắt đầu vây lấy cô. Chúng vồ đến như chó hoang. Bliss không chần chừ, tiếp đón từng tên một. Nhờ thân hình thanh manh, cô luồn lách qua lại thật dễ dàng, sau đó, chạm tay vào người chúng thật nhanh rồi chích điện. Một đám người nữa bị hạ. Đám còn lại nhìn cô mà kinh hãi. Chúng cầm vũ khí của đám bại trận mà tấn công cô. Nhận thấy năng lượng có dấu hiệu không ổn định, Bliss thu lại. Cô lao đến chúng, dùng những chiêu thức võ thuật mình học được rồi hạ từng tên. Một tên bị cô vật xuống rồi bị cô mạnh bạo đạp lên. Một tên bị cô ném thẳng vào tường. Hai tên tấn công từ hai phía, Bliss lập tức nắm lấy đầu chúng mà đập vào nhau khiến chúng bất tỉnh. Xong, lại dùng chúng như vũ khí để tân công một tên to con trước mắt dẫn đến cả ba tên đó ngã lăn ra đất.Bittor chứng kiến cảnh em mình xông lên đánh đám đó vì mình, trong lòng có chút xao động. Nó đã mạnh lên thế này rồi? Từ khi nào chứ? Vốn dĩ nó chỉ là một đứa vô vọng, không biết kiểm soát năng lượng của mình. Nó chỉ là một phế vật không hơn không kém. Nó chỉ là một con nhỏ được cha mẹ bảo bọc. Nó chỉ là một đứa thấp kém được sinh ra sau ảnh. Nó chỉ là...– ANH HAI, CẨN THẬN! Một thằng đực rựa đang muốn lấy Bittor làm con tin, liền bị phát hiện. Bliss phóng một tia sét vào nó khiến nó bất tỉnh nhân sự gần như lập tức, rồi cô phải đối phó với hai gã đô con, cơ bắp cuồn cuộn trước mặt. Bliss biết chỉ võ thôi thì cô không đánh thắng được...
Ổn định rồi!– ĐI RA ĐI!! – Bliss hét, xông về phía chúng, tay chạm lấy đầu rồi kích điện. Hai gã đô con ấy ngã xuống với đôi nhãn cầu chỉ còn màu trắng và vài đường huyết.Nó chỉ là em gái anh. Bittor dường như nhận ra điều gì đó. Anh cười thầm, không biết là vì lí do gì. Giờ chỉ còn lại ba. Một thằng dùng cây, một gã dùng đất và tên còn lại trông như chả có năng lực gì-cũng chính là tên vô hiệu hoá ma thuật. Nhờ có hai thằng bạn hậu thuẫn, tên đó nhanh chóng túm lấy Bittor và biến anh thành con tin. Như suy đoán của hắn, Bliss lập tức án binh bất động. – Ha... Ta nhớ ra ngươi rồi. Ngươi chính là tiểu thư phế vật nhà Benedicta, Bliss Benedicta. Ta nói có đúng không, Bliss?Bliss định đáp lại, nhưng Bittor lập tức dùng ánh mắt ngăn cản. Cô im bặt. Tên đó tức giận, đấm vào mặt Bittor một cái thật mạnh. Bliss như trái bom kích ngòi. Cô hét:– BỎ CÁI TAY DƠ BẨN CỦA MÀY RA KHỎI ANH TAO!– Đứng im! Giờ nó không dùng được ma thuật. Nếu mày làm gì, tao sẽ giết nó. Bliss khựng lại, tặc lưỡi. Nếu cơ thể cứu anh ra khỏi đó thì...– Tụi bây, bắt nó cho tao. Hai tên kia từ từ tiến tới. Dường như chúng biết Bliss sẽ không làm gì chúng nên chúng cũng không gấp gáp gì mà chầm chậm bước đến. Bliss nghiêm mặt, liếc nhìn tên đang giữ anh trai mình. Cô hỏi:– Không làm gì hại các ngươi thôi đúng không?– Phải. Bliss cười đểu. Ngay khi hai tên đó chồm tới, thoắt cái, cô liền biến mất. Chớp mắt, cô đã ở đằng sau tên giữ lấy anh trai mình. Cô vung nắm đấm, nhắm vào mặt hắn. Song, một cái cây từ dưới đất chui lên, quấn lấy cơ thể cô rồi quăng đi mạnh bạo vào vách tường kia. Bliss hét lớn, cô có cảm giác xương sườn của mình vừa gãy. Cô gượng dậy, thở hồng hộc. Hai tên kia cũng bao vây lấy cô. Chúng thủ thế, như có thể sẽ dùng ma thuật bất cứ lúc nào. – Con khốn, mày dám bứt tóc tao... BỨT TÓC GIẢ CỦA TAO!!! Bliss giờ mới để ý, cô vừa mới giật luôn tóc giả của hắn. – CHẾT TIỆT! THẰNG ANH MÀY NÊN CHẾT LUÔN ĐI!Dứt lời, hắn liền túm lấy đầu Bitter, toan đập mạnh xuống đất. Song, một bàn tay bất ngờ nắm lấy cổ tay hắn. Bàn tay đó phát sáng, xung quanh nhấp nháy những tia sét và...*XOẸT!*Tên đó bị giật điện đến nỗi mắt trợn trắng, miệng sùi bọt mép. Bittor lấy tay hắn ra khỏi đầu mình rồi ném đi như rác. Hai tên còn lại nhìn anh, vô cùng kinh hãi. Chúng ngay tức khắc vươn tay đến chỗ Bliss để lấy cô làm con tin, nhưng chua kịp động thủ, Bittor đã dịch chuyển tới ngay chỗ chúng mà cho từng đứa một tia sét với cường độ mạnh vào người. Chúng ngất ngay tại chỗ.Chứng kiến sức mạnh vượt trội của anh mình, dù đây là lần thứ n rồi, nhưng Bliss vẫn không thể không thán phục. Nhưng dù thế nào, cô cũng không thể đối mặt với anh mình được. Cô cúi gằm mặt, lí nhí nói:– Xin lỗi, em chẳng làm được cái gì cả. Bittor im lặng một hồi, rồi giở cái giọng bề trên ra:– Chậc! Có nhiêu mà cũng không giải quyết được, toàn đến tay tao, mày đúng là yếu kém! Chẳng mạnh lên chút nào cả! Bliss bị những lời nói đó tổn thương, cô co người lại, hai tay ôm chặt mình. Nước mắt cô sắp trào ra rồi, nhưng cô không muốn khóc trước mặt anh mình. *Bịch!* Một bàn tay ấm áp đặt lên đầu cô, xoa nhẹ. – Tao...nên dạy mày lại. Bliss như vừa được kéo lên chín tầng mây từ mười tám tầng địa ngục. Mắt cô sáng rực nhìn anh trai mình, nước mắt đau thương giờ đây cũng thành giọt lệ hạnh phúc. Bittor mặt đỏ ửng, quay quắt đi. Bliss mỉm cười, vô thức ôm lấy anh mình. – Cám ơn anh...nhiều lắm!
~*~
Hai ngày sau, khi Boomer đã khỏi hẳn, họ quay trở về nhân giới. Họ được nhà Benedicta đón rất nhiệt tình, cùng với hai ông tướng kia nữa. Bubble sau đó cũng thuyết phục được Lôi Thương và biến nó trở thành vũ khí của mình. Bittor và Bliss trở nên thân thiết nhau hơn nhưng...
– Bittor! Ta nghe nói con bỏ mặt em gái suốt mấy ngày liền trên đó à? Con bị cắt 2 tuần bánh qui.
– KHÔNGGG!!!!!
Đó là tiếng hét thất thanh của Bittor mà mọi người nghe được sau khi anh vào trò chuyện cùng cha mẹ được 2 phút.
– Blossom, Brick có quà cho cô này! – Butch gọi.
– Hả? Brick sao!? – Blossom sốc lắm, như nghe tin con gà là con vịt vậy. – Chuyện gì vậy? Sao tự dưng...
Brick mặt lạnh băng đưa giỏ quà cho Blossom. Anh bảo:
– Ngày mốt có dạ hội.
– Hể? – Blossom, Bubble, Buttercup và Boomer đều ngạc nhiên. – Dạ hội sao!?
Bà Benedicta giải thích:
– Đó là truyền thống của chúng tôi. Vào ngày đó sẽ có buổi dạ hội hoành tráng.
– Hơ, vậy...vậy chúng ta mau sắm đồ thôi Boomer. – Bubble kéo Boomer đi. Boomer vâng lời, không nói thêm bất cứ cái gì.
– Buttercup đừng lo, anh đã mua cho em một bộ đồ.
– Không...nhưng...tôi không biết nhảy...– Buttercuo mặt tái xanh nhìn anh.
– Anh dạy em. – Butch nháy mắt. Buttercup rùng mình.
Ngày tiếp theo mọi người càng thêm bận rộn, rôm rả. Blossom đã xem qua chiếc váy, cũng vừa ý cô. Song, việc tìm kiếm vũ khí quan trọng hơn nên cô đã cùng Brick bàn bạc việc đi đến núi Evarist cũng như những vật liệu cần mang theo. Họ cũng tham khảo ý kiến ông bà Benedicta. Bittor và Bliss luyện tập cả ngày. Bliss bây giờ mới biết, luyện tập với anh mình như địa ngục vậy nhưng vì anh đã có lòng nên cô vui lắm. Bubble và Boomer góp sức giúp mọi người trang trí cho buổi dạ hội. Còn Butch và Buttercup luyện tập khiêu vũ.
Cuối cùng, buổi dạ hội cũng đến.
Buổi đêm máy mẻ, khắp nơi là những nam thanh, nữ tú và thậm chí có vài cặp đôi được hình thành ngay lúc này. Khúc nhạc du dương vang lên, mọi người ai cũng tìm lấy cho mình một bạn nhảy. Nhưng Bliss thì ngại tiếp xúc với nam giới, và cô cũng không biết nên làm gì cho phải...
Có vẻ như nó chưa có được bạn nhảy. Không sao, mình sẽ-
Bittor định bước đến mời, nhưng một chàng trai điển trai bước đến và Bliss chấp nhận lời mời. Không hiểu sao, vị anh trai này có chút tức giận.
– Dỗi à?
– Em nó vừa bị cuỗm đi mà.
Ông bà Benedicta vừa khiêu vũ vừa nói.
Buttercup bây giờ cũng theo nhạc được, bước đi cũng uyển chuyển và không giẫm lên chân Butch nữa. Nhưng người vui nhất không phải cô, mà là Butch.
"Eo cổ thon qua trời ơi..."
– Butch! Anh bị chảy máu mũi kìa!!
Bubble và Boomer cũng khiêu vũ với nhau, nên cạnh bờ hồ nước trong veo, lấp lánh.
– Boomer nhảy giỏi quá!
– Em cũng vậy mà!
Ai cũng tìm được cho mình một bạn nhảy. Vậy Blossom thì sao? Đương nhiên cũng có rồi. Bạn nhảy của cô...là Dexter.
Brick đứng bên ngoài nhìn hai người khiêu vũ, trong lòng có cảm xúc gì đó là lạ mà anh cũng không rõ nữa. Nhưng mà sao tên đó lại ở đây? Còn nữa, sao hắn nhìn anh với ánh mắt đểu cáng quá vậy?
"Bây giờ Blossom là của ta." Dexter nhếch môi.
Bittor chán nản đi ngang qua Brick:
– Tội nghiệp.
Brick giật mình nhìn Bittor, nhăn mày. Tên bị cướp em gái như hắn có quyền gì nói anh chứ?
– Cơ mà Brick không nhảy với Blossom à? – Buttercup hỏi.
– Mua cái váy cho đã rồi không nhảy. Điên khùng thật.
Buổi tiệc kéo dài đến tận sáng sớm hôm sau. Tận giữa trưa, sáu người mới lên đường đến Evarist.
__0o0o0__