TruyenHHH.com

Pot Light Allryoma

Cảnh báo: OOC

Vui lòng clickback khi thấy không hài lòng.

==================

"Anh trai à, anh là tên đáng ghét."

"Anh sẽ không có bạn gái đâu."

"Anh là đồ khó ưa, khó ưa."

"Rồi, rồi, là anh sai, anh xin lỗi Echizen." Oishi cười khẩy, xoa xoa đầu của quản lý nhỏ. Thế mà cậu ấy lại xù lông quay quắt sang nơi khác, căn bản là không thèm chú ý đến đàn anh của mình.

Ryoma bực bội. Chỉ là vài lon ponta cũng không cho uống, đúng là đồ khó ưa.

Hiện giờ, các thành viên chủ lực đang ăn mừng chiến thắng tại cửa hàng sushi của nhà Kawamura.

Kawamura giúp cha mình đưa ra bàn rất nhiều loại sushi. Đặc biệt, anh còn cố ý chọn ra loại sushi ngon để riêng để riêng trước mặt cho cậu. Ryoma vì thế tâm trạng cũng tốt lên, cầm quạt phẩy phẩy một lát. Như chợt lé ra suy nghĩ gì đó, cậu nhanh chóng nắm lấy tay áo bối, kéo kéo vài cái, phụng phịu.

"Tiền bối à... em muốn uống Ponta... một lon thôi cũng được..."

"Em..." Kawamura bối rối nhưng vẫn vui vẻ đối đáp lại. "Em ăn sushi đi, rồi anh mua cho."

"Ah, Ochibi chơi xấu, thế mà lại làm aegyo với Taka." Eiji hậm hực ré lên bất mãn, ghen tị rồi đó. Anh liền bay lại bám lên người cậu, cư nhiên chọc chọc vào cái má phúng phính ấy. "Ochibi à... anh cũng muốn được em làm aegyo với mình nữa."

Ryoma đột nhiên bị bám lên người nên có chút không vững, rất may mắn khi đã lấy lại thăng bằng. Quay người lại liền thấy cái mặt gợi đòn kia, không chút chần chừ liền rút cây quạt nhỏ nằm trong túi quần ra, đánh một cái rõ to vào tay đối phương.

"Ah, đau quá đấy Ochibi." Vừa nói anh vừa quấn chặt Ryoma hơn.

"Tiền bối bám người quá đấy." Biết chắc bản thân sẽ không thoát được cái cảnh này, cậu để mặc cho ai muốn làm gì thì làm. Eiji nhìn thấy được chiến thắng của mình đã tới, vẻ mặt tự hào liền đưa ra cho mọi người xem. Các thành viên khác nhìn cảnh này, cũng có khó chịu, thật là muốn kéo ra đánh cho một trận.

"Việc chiến thắng lần này là do đối thủ họ đã quá chủ quan, xem thường chúng ta nên mới dẫn đến việc có một chiến thắng dễ dàng như vậy." Ryoma mặc kệ Eiji, ung dung ăn lát sashimi tươi sống, thật sự là quá ngon rồi. "Em mong các tiền bối cũng đừng học thói xấu như họ." Nhất là việc nói xấu sau lưng em.

Các vị tiền bối ăn xong phần của mình, thấy cái đĩa to đầy ấp đồ ăn của Ryoma, Momoshiro cùng Eiji định chồm qua lấy đồ ăn trên dĩa của quản lý nhỏ, nhanh như cắt liền bị cậu ấy dùng quạt đánh đỏ tay. Cậu đàn em này càng ngày càng cao ngạo, nhưng lại nhìn thuận mắt, càng đáng yêu hơn.

Chuyển cảnh sang nơi khác, ở quầy đứng, noei mà ông chủ quán sushi đang niềm nở nói chuyện với mọi người.

"Mời thầy chun rượu này, thầy đã vất vả với bọn nhỏ rồi"

"À không... cháu là đội trưởng câu lạc bộ tennis ạ, huấn luyện viên có việc bận nên không thể đến được."

Cha của Kawamura vui vẻ đưa chun rượu cho Tezuka. Với cái vẻ ngoài khá trưởng thành so với trang lứa, đội trưởng câu lạc bộ Tennis trường Seishun luôn bị nhầm là người lớn.

"A, lỗi chú, xin lỗi cháu." Ông ấy nghe thế liền xin lỗi, vỗ vai giã lã vào vai Tezuka vài cái.

Ryoma khó khăn lắm mới thoát khỏi phận làm "giá treo người", đi long tong lại chỗ Tezuaka, chỗ này chắc chắn sẽ không ồn ào như bên kia. Thế mà vừa đi đến, liền nghe được mấy lời này, cậu không nhịn được mà phụt cười một tiếng. Phát hiện đối phương quay sang nhìn mình, nhanh chóng lấy tay che miệng lại, rồi lại vờ nhìn trời nhìn đất, như chưa từng có chuyện gì. Tezuka môi hơi cong, khom người nhấc cậu lên, đặt Ryoma đối diện tầm mắt của cha Kawamura.

"Đây là quản lý kiêm huấn luyện tạm thời của bọn cháu, Echizen." Tezuka trịnh trọng giới thiệu.

"Anh, anh làm gì vậy?" Ryoma nháo nhào lên, ai đời giới thiệu mà lại bế người ta như bế em bé thế này.

"Lễ phép nào Echizen." Tezuka cư nhiên gằn giọng, cậu cũng vì thế mà xìu lại, liền lí nhí giới thiệu bản thân.

"Chào... chào chú. Cháu là Ryoma Echizen ạ."

Ông ấy im im nhìn chằm chằm quan sát Ryoma, chợt nhớ ra gì đó, ông "A" lên một tiếng. "Chú nhớ cháu, cháu là cậu nhóc nhỏ con ở trong đội đây mà. Lâu quá không thấy cháu, cháu bận gì à? Taka nói về cháu nhiều lắm, hậu bối chơi tennis rất giỏi."

Cậu nghe thế liền đơ ra giây lát, rồi lại quay mặt đi, khẽ hừ một tiếng.

"Giờ cháu vừa chơi tennis vừa làm quản lý luôn à? Thật là một đứa trẻ giỏi giang."

"Cháu không." Ryoma ngập ngừng. "Cháu không còn chơi tennis."

"Vậy sao?" Ông ấy trầm ngâm một lát rồi vẫn niềm nở, vui vẻ xoa đầu Ryoma. "Đừng lo lắng, chỉ cần cháu làm được muốn mình thích là được."

Ryoma thật sự bị lời nói và cử chỉ làm cho ngu người. Từ lúc đến nơi này, cậu thật sự bị người đàn ông trước mặt làm cho cảm xúc lẫn lộn, mà không thể nói thêm gì cả. Cái sự ân cần, chu đáo này, khiến Ryoma không kiềm được lòng. Cậu đẩy Tezuka ra, cúi chào mọi người rồi nhanh chóng rời đi.

"Momoshiro, đi theo Echizen nhanh."

"Vâng đội trưởng."

Momoshiro mau chóng cầm lấy giỏ vợt của mình rồi rời khỏi chỗ ngồi. Vừa mở cửa, đưa mắt nhìn xung quanh tìm kiếm. Chạy đi một đoạn, nhìn thấy bóng hình quen thuộc, cậu đang đi loạng choạng trên đường. Mặt hơi cúi xuống, miệng còn đang lầm bầm thứ gì đó. Anh lên tiếng rồi kéo tay cậu lại. Ryoma hốt hoảng, gạt phanh tay anh ra, rồi rụt tay khép sát vào người mình. Đôi mắt trao tráo nhìn về phía trước, anh có chút bất ngờ.

"Ryo... Ryoma để anh đưa em về." Nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, anh cười giã lã, ngỏ ý muốn về cùng với cậu.

"Anh mau biến đi." Ryoma nói.

"Nhưng mà..."

"BIẾN ĐI." Không kiềm giọng mà hét lớn. Dường như tâm lý cậu hiện giờ không hề ổn định.

Cậu đẩy Momoshiro rồi ngoảnh mặt bỏ đi. Để lại một quả đào ngơ ngác đang không biết nên phải làm gì tiếp theo.

Ryoma cắm mặt mà bỏ chạy. Cứ chạy mãi, chạy mãi, chẳng biết là đã chạy được bao xa, bao lâu nữa. Cậu rối rắm, mệt mỏi, khó chịu. Ngay lúc này, đối với bản thân, chạy càng nhanh mong giải tỏa được phần nào.

Đoạn sức lực tuột không phanh, cậu ngã chõng choài xuống mặt đất. Cái mặt đất không bằng phẳng ma sát vào da thịt, máu cuối cùng cũng tuôn ra. Ryoma ôm lấy hai bàn tay đầy vết thương run rẩy. Đau lắm. Thật sự là đau lắm đấy. Cái mũi dần ửng đỏ, đôi mắt khẽ rưng rưng.

"Mẹ ơi..."

Ryoma ngồi co ro rồi tự ôm lấy cơ thể của mình trong cái đêm tối lạnh lẽo. 

===============================

Truyện có thể sẽ không quá theo sát với gốc "Prince of Tennis" vì cmn, mình không đú nổi.

Đẩy nhanh tình tiết, lược bỏ và chấp vá 7749 thứ khác.

3 bộ (không biết khi nào full) với 3 năm khác nhau: 2019, 2021, 2022.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com