Poohpavel Von Nhau Thoi
"Anh dậy rồi hả"Pooh mỉm cười khi thấy người trong vòng tay mình thức giấc, khoảnh khắc này, trông hai người như một cặp vợ chồng son. Cậu trao cho anh ánh mắt yêu thương, trìu mến, còn anh thì nằm trong lòng cậu, chưa tỉnh táo hoàn toàn."Anh ngủ thêm đi, mới 7 giờ thôi, chưa tới lúc đi làm mà""Muốn tôi ngủ ngon thì làm ơn bỏ cái tay ở trên ngực tôi ra!" - Cũng phải, Pooh dậy trước nhưng tay chân cũng chẳng chịu để yên, hết sờ mông anh giờ lại tới xoa ngực. Người bình thường còn khó ngủ, nói chi là người nhạy cảm như Pavel. Tên chó con bị phát hiện đang làm việc xấu xa thì thẹn thùng rút tay lại, kéo chăn đắp kín người Pavel - "Xin lỗi ạ, em không cố ý là anh thức giấc đâu".Pavel nhăn nhó, khó khăn nhích cơ thể đầy dấu hôn ngồi dậy vì thân dưới đau ê ẩm. Lúc làm thì sướng lắm, đâu có nghĩ tới cảnh hôm sau phải cực nhọc như vậy đâu cơ chứ. - "Giờ tôi phải về nhà để chuẩn bị đi làm""Không được, anh...như vậy thì sao về được""Do tôi tự làm được chắc?" - Pavel bực dọc, rõ ràng là do thằng nhóc này hành hạ anh thành ra như vậy chứ ai. Giờ lại tỏ ra như thể bản thân vô tội lắm ấy."Không phải ạ, do em...do em mà."Pavel lườm cậu một cái, sau đó tự mình khó khăn đi vào nhà tắm để vệ sinh cá nhân. Có một điều Pavel rất thắc mắc, tại sao Pooh sống một mình nhưng lại chuẩn bị nhiều bàn chải vậy cơ chứ? Ngoài chiếc màu xanh dương được để riêng ở một ngăn, còn ngăn bên dưới có rất nhiều bàn chải sử dụng một lần được đóng gói kĩ càng. Chắc chắn tên này thường xuyên dẫn bạn tình về nhà nên mới chuẩn bị nhiều đến vậy. Cũng phải thôi, nhìn cách cậu làm tình là đủ để anh biết nhu cầu của tên trai trẻ kia cao đến thế nào mà. Pavel vừa suy nghĩ, vừa vệ sinh sạch sẽ cơ thể mình. Lúc này anh mới chợt nhận ra - "Pooh Krittin, quần áo của tôi đâu?" "Em xin lỗi anh Pavel. Đồ hôm qua bị dơ nên em mang đi giặt rồi, vẫn còn chưa khô nữa ạ.""Anh có thể mặc tạm đồ của em được không Pavel?"Trước đề xuất vô lý của Pooh, Pavel chọn cách không thỏa hiệp. Dù sao thì ngoài người bạn thân là Nut, anh cũng chưa từng mặc chung đồ với ai bao giờ. Nhưng nghĩ thấy cũng có lý, nhà anh cách đây không gần, nếu về nhà thay đồ thì chắc chắn muộn làm. Vấn đề giờ giấc có lẽ không quá khắt khe bởi ở công ty, anh là người có chức vụ rất lớn. Nhưng đối với Pavel mà nói, kỉ luật vẫn là thứ được đặt lên hàng đầu."Rồi tới văn phòng, em sẽ chuẩn bị mới cho anh sau, nhé?" - Thấy Pavel vẫn còn phân vân, Pooh đành phải đổi giọng nịnh nọt. Cậu biết đàn anh này rất bướng, vậy nên phải ngon ngọt mới khuyên bảo được. Việc quan trọng trước hết là phải đến công ty đúng giờ đã."Nhưng còn đồ lót thì sao?""Em nhiều lắm, có nhiều cái chưa mặc lần nào cơ. Để em lấy cho anh nhé". Pavel tỏ ra ghét bỏ với sự vô liêm sỉ của Pooh nhưng rồi cũng miễn cưỡng đồng ý. Dù sao tên nhóc kia cao hơn anh cũng không nhiều, quần mặc có hơi dài một chút, không sao. Nhưng vẫn đề là ngực anh quá lớn so với size áo của Pooh, nên khi mặc chiếc sơ mi của cậu, nhìn trông rất phản cảm. Khiến cậu chỉ muốn xé toạc chiếc áo ra mà lặp lại những điều đêm qua đã làm với anh."Anh mặc tạm vest hôm qua nhé. Không có mùi khó chịu đâu, lát em sẽ ủi cho anh bộ đồ mới cho. Nhé?"Pooh vừa nói, vừa giúp anh mặc áo, còn cẩn thận căn chỉnh lại để không ai thấy chiếc áo sơ mi chật vòng 1 bên trong. Pavel khó chịu, nhưng cũng chẳng còn cách nào khác mà nghe theo sự sắp đặt của tên nhóc nhỏ tuổi. Xong xuôi, anh rời đi trước, còn Pooh thì sẽ tự mình tới sau để tránh gây hiểu lầm với đồng nghiệp.____8:00"Xin chào sếp Naret, còn chưa tới giờ làm mà anh đã ở đây rồi. Đúng là con người nghiện công việc mà"Pavel nở nụ cười thân thiện trước lời chào hỏi của nhân viên khi thấy anh cùng chờ thang máy. Không gian chật hẹp, Pavel lo lắng rằng mùi áo cũ sẽ bị người khác phát hiện. Nhưng rất may vì hôm qua chiếc áo vest được cởi ra trước khi lâm trận, nên nó vẫn còn vương vấn mùi nước hoa của anh. Có điều, anh vẫn có chút không thoải mái, vì phía dưới đau nhức vô cùng. Tuy vậy, Pavel vẫn phải đứng thẳng lưng, tỏ ra bình thường để mọi người không nghi ngờ. Pavel vừa bước vào thang máy, Pooh cũng theo ngay sau đó với một túi đồ không nhỏ khiến anh có chút khó hiểu. Thằng nhóc này đi bus mà nhanh ngang ngửa chiếc xe đời mới của mình là sao trời...Trong phòng làm việc của Pavel, còn có một căn phòng nhỏ để anh nghỉ ngơi. Tuy không rộng rãi bằng nhà riêng của anh, nhưng nơi đó cũng có đầy đủ thiết bị như TV, giường ngủ, tủ quần áo và cả phòng tắm. Dù sao thì anh cũng là Giám đốc điều hành của chi nhánh lớn nhất, ưu đãi mà tập đoàn dành cho anh đương nhiên cũng không nhỏ. Pavel toan bước vào phòng nghỉ để thay đồ, nhưng bị Pooh ngăn lại."Để em chuẩn bị quần áo cho anh ạ" - Pooh nói xong, lấy từ trong túi đồ lỉnh kỉnh kia ra một cái bàn ủi khiến Pavel đặt ra một dấu chấm hỏi to đùng. Định làm bà nội trợ hay gì? Sau đó, Pooh chọn cho Pavel một bộ vest trông rất thanh lịch vì cậu biết hôm nay anh có một cuộc hẹn rất quan trọng vào lúc 10 giờ. Tên trai trẻ vui vẻ ủi áo cho sếp của mình, tưởng tượng bản thân là chàng vợ nhỏ chăm chút cho chồng mình đi làm vậy. Nhưng hình như cậu quên mất bản thân là kèo trên thì phải? 15 phút sau, Pooh mang bộ đồ ra sô pha - Nơi Pavel đang ngồi xử lí tài liệu - Vì chỗ đó mềm hơn ghế làm việc, có lẽ sẽ tốt hơn cho các mông của anh. Pavel nhận lấy bộ đồ, muốn đứng lên đi thay nhưng lại một lần nữa bị Pooh kéo tay lại."Sao nữa?""Anh nằm xuống đây, em bôi thuốc cho" Pavel ngơ người trước đề nghị của anh chàng trợ lý. Từ trước đến nay, chưa một bạn tình nào đề nghị làm việc đó cho anh. Ngay cả tên người yêu cũ cách đây 2-3 năm cũng vậy. Còn chưa để người lớn hơn kịp phản ứng, Pooh đã đỡ anh nằm xuống, mông đặt lên đùi của mình, lấy ra từ chiếc túi thần kì kia một tuýp thuốc. Cậu cởi chiếc quần trên cơ thể anh, để lộ ra bờ mông căng tròn vẫn còn dấu răng của mình. Pooh lấy thuốc ra tay mình, nhẹ nhàng xoa xung quanh lỗ nhỏ. Không biết là do cảm giác mất lạnh của thuốc hay do sự dịu dàng của Pooh, trái tim Pavel dường như có chút hỗn loạn, khiến anh bình thường đanh đá giờ lại nằm yên như mèo nhỏ để Pooh chăm sóc. Sau đó, Pooh lại lấy thêm một lượng thuốc, lần này trực tiếp đưa vào bên trong lỗ nhỏ làm cho Pavel co rúm mình, cong mông lên trông rất gợi cảm. Lại vô tình khiến cho phía dưới đã nhẫn nhịn bấy lâu của Pooh có phản ứng. Ngón tay cậu khuẩy đảo nhẹ nhàng bên trong anh, sau đó dần tăng tốc độ như hành động nới lỏng cậu vẫn hay thường làm giúp người phía dưới. Phản ứng của Pavel bắt đầu kịch liệt hơn trước sự trêu đùa của tên trai trẻ - "Ah...sướng...chậm đã""Anh hư thật đấy, em bôi thuốc giúp cho mà lại rên rỉ dâm đãng vậy là sao hả?" - Pooh gằn giọng mỉa mai, hành động bên dưới còn trở nên nhanh hơn khiến Pavel không ngừng rên rỉ. "Á..um..ah""Cho cái của cậu vào đi...Chơi tôi đi" - Ai là người ban nãy oán trách cậu vì làm mình đau? Và giờ đây ai là người đang đòi cậu chơi mình? Pooh cũng chẳng hiểu nổi con người này, lúc thì muốn sướng, lúc thì lại kêu đau."Không được, lát nữa anh còn phải đi gặp đối tác mà"Pavel nghe lời từ chối từ Pooh, không nói nhiều mà trực tiếp bật dậy, ngồi lên người cậu mà vội vàng tháo khóa quần. Anh tự mình đưa dương vật của cậu vào bên trong, sau đó nhún điên cuồng để giải phóng nhanh nhất có thể. "Ahh...sướng..của cậu to quá""Pavel...em sướng lắm" - Pooh nắm eo Pavel, hỗ trợ anh trong việc đưa thứ đó ra vào để cả hai cùng thỏa mãn. Có lẽ do anh hoạt động quá nhiệt huyết, nên chiếc áo của Pooh trên cơ thể anh đã bị bung cúc, tạo cơ hội cho tên chó con kia liếm mút núm vú của anh. Điều này khiến Pavel càng thêm sung sướng, hai tay bám chắc vào vai Pooh, ngửa người ra phía sau cảm nhạn từng kích thích mà cậu mang lại. "Áaaaa....tôi ra...tôi sắp ra rồi" - Sau đó, anh trực tiếp giải phòng lên chiếc áo sơ mi trắng của cậu. Và có lẽ lần này, Pooh sẽ là người phải mặc áo của anh sếp rồi. Giải phóng xong kích thích bên trong mình, Pavel định nhấc người dậy bỏ đi nhưng lại bị Pooh kéo ngồi xuống, đâm thứ kia vào tận sâu bên trong anh - "Anh bắn rồi, vậy còn em thì sao?" - Nói rồi, Pooh đặt anh nằm xuống, điên cuồng dập vào lỗ nhỏ của Pavel. Rồi nãy giờ bôi thuốc có tác dụng gì vậy?9:05,
Hai người cuối cùng cũng dừng lại trận chiến. Pooh vội vàng vệ sinh phía dưới giúp Pavel để anh có thể đi gặp đối tác đúng giờ. Còn bản thân thì mặc tạm chiếc áo của anh và trở về phòng làm việc của mình."Oh Pooh, sao nay mặc đồ kì lạ vậy nhóc" - Thư kí Fah bắt gặp Pooh bước ra từ phòng Giám đốc với chiếc áo không quen mắt cho lắm nên liền đặt ra thắc mắc."À...khi nãy em bất cẩn làm đổ cà phê nên phải mượn tạm của sếp Naret ạ"Cậu thực tập sinh ngại ngùng gãi đầu, tự xấu hổ trước lời nói dối của mình. Sau đó liền nhanh chóng bước đi để không bị đối phương phát hiện vẻ mặt lúng túng của mình.
quen nhau thiệt không?
Hai người cuối cùng cũng dừng lại trận chiến. Pooh vội vàng vệ sinh phía dưới giúp Pavel để anh có thể đi gặp đối tác đúng giờ. Còn bản thân thì mặc tạm chiếc áo của anh và trở về phòng làm việc của mình."Oh Pooh, sao nay mặc đồ kì lạ vậy nhóc" - Thư kí Fah bắt gặp Pooh bước ra từ phòng Giám đốc với chiếc áo không quen mắt cho lắm nên liền đặt ra thắc mắc."À...khi nãy em bất cẩn làm đổ cà phê nên phải mượn tạm của sếp Naret ạ"Cậu thực tập sinh ngại ngùng gãi đầu, tự xấu hổ trước lời nói dối của mình. Sau đó liền nhanh chóng bước đi để không bị đối phương phát hiện vẻ mặt lúng túng của mình.
Hội người già cống hiến cho tập đoàn KIT.
Fah: Tin nóng chị em ơi, hôm nay
nhóc Pooh mặc áo của sếp Naret đó.
quen nhau thiệt không?
B: Ê ship chơi chơi mà tính yêu nhau thật hả?
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com