TruyenHHH.com

(PoohPavel) Hồ yêu

Chương 80

NQ1994

Hộ vệ ngồi trong quán mì,vừa ăn mì vừa dỏng tay nghe ngóng tin tức. Kể từ khi tiểu công tử Thần Dực mất tích,hắn ta và công tử Dục Hành chạy đôn chạy đáo khắp nơi để đi tìm

Nhưng không một chút tin tức

Rốt cuộc tiểu công tử Thần Dực đã đi đâu???

Câu hỏi này hộ vệ đã tự hỏi vô số lần

Song đáp án vẫn là một dấu chấm hỏi

-"Cái vị công tử xinh đẹp đi chung với công tử Dục Hành". Ông chủ sạp bán thịt heo nói: "Ta nghe kể lại bị một ngọn lửa đánh văng lên trời,đến giờ vẫn chưa tìm thấy tung tích"

-"Chắc cũng mất tích tầm một tháng rồi". Bà chủ bán gà nói: "Vị công tử kia rất thích ăn gà,công tử Dục Hành ngày nào cũng đến chỗ ta mua gà"

-"Kẻ nào dùng lửa đánh vào người nam nhân xinh đẹp như vậy". Tiểu nhị thẳng thắn nói: " Tội ác tày trời"

-"Tiểu nhị". Bà chủ quán mì quát lớn

Tiểu nhị rụt cổ cắt ngang lời bà chủ,gã cúi đầu liên tục nhận lỗi: "Xin lỗi bà chủ,xin lỗi-.."

-"Ngươi xin lỗi cái gì?". Bà chủ quán mì hào phóng nói lớn: "Ngươi nói rất đúng,tháng này tăng thêm tiền lương"

Tiểu nhị thở phào một hơi

Bà chủ muốn tăng lương thì nói vừa đủ nghe thôi

Đột nhiên hét lên làm gã hết cả hồn

-"Đúng,tiểu nhị nói đúng". Bà lão tóc bạc trắng tán thành: " Công tử Thần Dực rất tốt bụng,lần trước ta té ngã,công tử đã đỡ ta lên còn luôn miệng hỏi thăm ta"

-"Không biết kẻ nào ác nhân thất đức làm hại công Thần Dực". Một ông lão buồn thiu nói: "Ta nghe nói công tử Dục Hành đang rất buồn"

-"Dĩ nhiên là phải buồn rồi,công tử Dục Hành rất cưng chiều công tử Thần Dực". Ông chủ tiệm may nuốt mì trong miệng xuống rồi nói: "Trước đây,mỗi tháng công tử Dục Hành sẽ may cho công tử Thần Dục 5 bộ y phục"

Mọi người trong quán ăn "Ồ" lên một tiếng,trong mắt một vài cô nương toát ra sự ngưỡng mộ khó có thể che dấu

-"5 bộ y phục". Giọng nói có phần tủi thân của một nữ nhân vang lên: "Tướng công của ta còn chưa cưng chiều ta như vậy"

Bốpppppp

Một nam nhân cao to vạm vỡ kích động đứng dậy,vung tay đập mạnh lên bàn,cao giọng nói:

-"Có khi nào những suy đoán của ta là đúng"

Mọi người trong quán mì ngừng ăn,tất cả mọi ánh mắt đều tập trung nhìn về phía người nam nhân cao to

Qua hồi lâu,người nam nhân cao to kia vẫn đứng im như tượng gỗ,tròng mắt đảo tới đảo lui,gã ho khan một tiếng:

-"Sao im lặng hết rồi,sao không ai hỏi suy đoán của ta là gì?"

Mọi người trong quán mì cạn lời,im lặng nhìn người nam nhân cao to vạm vỡ

Muốn nói gì thì nói

Ra vẻ để làm gì???

-"Không ai hỏi thì ta tự nói". Nam nhân cao to bĩu môi,chậm rãi nói từng câu từng chữ: "Ta đoán công tử Thần Dực chắc chắn là con hồ ly 9 đuôi"

Hộ vệ đang ăn mì,vừa nghe suy đoán của nam nhân cao to kia,hắn ta liền ho sặc sụa

Ho đến chảy cả nước mắt

Trong đầu hắn ta hiện lên ba chữ "thôi xong rồi"

Bọn họ mà suy đoán ra được thân phận của tiểu công tử Thần Dực thì coi như toang

Có khi họ sẽ bỏ ngân lượng ra thuê đạo sĩ đến phủ công tử Dục Hành để trừ yêu diệt ma

Hộ vệ kéo tay áo lau lau nước mắt,hắn ta chưa kịp mở miệng giải thích thì bị bà chủ quán mì cắt ngang:

-"Ta tưởng chuyện gì mới lạ". Bà chủ quán mì chặt sườn heo " bụp bụp" nói: "Chuyện này ta đoán từ lâu rồi"

-"Thì đó". Ông chủ tiệm may cùng quan điểm với bà chủ quán mì: "Tiểu hồ ly vừa biến mất,công tử Thần Dực liền xuất hiện,động não một chút là có thể nghĩ ra vấn đề rồi"

-"Nam nhân xinh đẹp như vậy,thì đúng là hồ ly 9 đuôi rồi".

-"Hồ ly 9 đuôi là con cháu đời sau của hồ tiên". Sắc mặc bà chủ quán mì điềm tĩnh: "Cho nên công tử Thần Dực chính là tiên trên trời"

Bà chủ quán mì nói xong lại thở dài thườn thượt: "Không biết kẻ ác nào đã dùng lửa đánh bay công tử Thần Dực,ta lo lắng cho tình trạng của hắn quá"

Bà chủ quán mì suy nghĩ một lát,đột nhiên nói: "Hay là chúng ta cùng nhau bỏ ngân lượng xây một cái miếu thờ tiểu hồ ly 9 đuôi đi,được không?"

Chuyện này bà chủ quán mì đã suy tính rất kỹ lưỡng rồi mới nói ra. Bởi vì,từ khi xuất hiện tiểu hồ ly 9 đuôi,việc làm ăn buôn bán của mọi người liền khởi sắc,mưa thuận gió hoà

Tất cả mọi người đều vui vẻ tán thành,họ bàn bắt đầu rôm rả bàn bạc với nhau

Không khí vui như lễ hội

Hộ vệ: "......."

Những lời giải thích mà hộ vệ chuẩn bị nói ra thoát cái kẹt hết trong cổ họng

Mạch não của những người này lạ quá

Hắn ta theo không có kịp..

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com