TruyenHHH.com

Poohpavel Ho Yeu

-"Dục Hành". Thần Dực thấp giọng giải thích: "Ngươi tin ta đi,thật sự ta và tỷ tỷ sẽ không làm mấy chuyện giết người hút máu đâu, hồ yêu chỉ hút dương khí,không hút máu người"

Trong lòng Thần Dực thấp thỏm không yên,hắn sợ Dục Hành nghĩ rằng những người chết do bị hút máu kia là do hắn và tỷ tỷ Uyển Nhu làm

Đáng lí ra,theo lối suy nghĩ của một người bình thường,Dục Hành sẽ phải hỏi hắn "Dòng tộc hồ yêu của ngươi có hút máu người không?"

Nhưng Dục Hành hoàn toàn không hỏi hắn bất cứ điều gì cả

Thần Dực liếc mắt nhìn Dục Hành,hắn cảm thấy lối suy nghĩ của Dục Hành khác xa người bình thường

-"Ta tin ngươi mà". Dục Hành cong khoé môi: "Ngươi không cần phải giải thích đâu

Từ lúc ở quán ăn về đến giờ,Thần Dực đã lặp lại câu nói này khoảng 20 lần

Thần Dực đang sợ hãi chuyện gì sao?

-"Ả Linh Yên bị yêu quái quấy phá trong giấc mơ là do tỷ tỷ ta làm,nàng ấy chỉ muốn trút giận giúp ta". Thần Dực nắm lấy tay Dục Hành: "Ta đã ngăn cản không cho tỷ ấy làm như vậy nữa"

-"Ta hiểu tỷ tỷ của ngươi chỉ muốn trút giận giúp ngươi". Dục Hành sờ lên tóc Thần Dực: "Nhưng mà ngươi cũng đừng nhân từ với ả ta,phải để tỷ tỷ Uyển Nhu cho ả bài học nhớ đời"

-"Không có,ta đâu có nhân từ với ả Linh Yên kia,ta chỉ sợ tỷ tỷ lỡ tay giết chết ả ta". Thần Dực sắc mặt nghiêm trọng nói: "Thiên Đạo mà biết chuyện yêu quái dám giết người,tỷ tỷ ta sẽ bị đánh cho hồn phi phách lạc"

-"Có chuyện đó nữa à"

-"Đó là luật Trời,để tránh yêu quái giết người vô cớ. Nhưng từ xa xưa đến nay,dòng tộc hồ yêu của ta chưa bao giờ giết người,chỉ có con người đuổi cùng giết tận bọn ta thôi"

Thần Dực sầu não nói tiếp: "Ta rất muốn tự tay rạch bụng con ả Linh Yên kia để lấy lại nội đan, ngươi không biết đâu. Đến giờ ta vẫn còn nhớ như in ả đánh ta bao nhiêu cái,lấy kim châm đâm ta đau đớn thế nào.Thậm chí vẫn còn khắc sâu nỗi đau bị moi lấy nội đan"

Thần Dực rưng rưng nước mắt chỉ chỉ tay vào bụng mình: "Chỗ này đau dữ lắm luôn đó"

-"Thần Dực". Dục Hành ôm lấy hắn,vỗ tay nhè nhẹ vào lưng hắn: "Không được buồn nữa,ta biết mà,đừng khóc nữa"

Thảo nào,Dục Hành luôn không hiểu tại sao khi gặp Uyển Nhu tỷ tỷ,Thần Dực luôn miệng nhắc nhở, chỉ được hù doạ,không được lỡ tay giết chết ả Linh Yên kia

Mới đầu Dục Hành còn nghĩ là tiểu hồ ly Thần Dực quá nhân từ

Nhưng không phải

Là vì hắn lo lắng cho tỷ tỷ của hắn

-"Ta không có buồn,ta tức giận đó. Nếu ta là người,ta sẽ đi tìm con ả khốn kiếp kia,phân thây ả ra đem rải xuống sông cho cá ăn". Thần Dực hung dữ nói

-"Thần Dực,không được nói lời thô tục"

-"Ta cứ nói đó". Thần Dực bướng bỉnh: "Ta ghét cái con ả Linh Yên kia,không đánh ả được thì ta chửi ả"

Dục Hành giữ lấy gáy Thần Dực,hôn mạnh lên môi hắn:

-"Bờ môi xinh đẹp này chỉ được nói lời hay ý đẹp thôi,mắng chửi ả ta sẽ làm hạ thấp nhân phẩm của ngươi. Ả ta không xứng để ngươi nhắc đến"

Thần Dực đưa ánh mắt khó hiểu nhìn Dục Hành

-"Nơi này,nơi này,nơi này và cả nơi này nữa". Dục Hành chỉ tay lên miệng, lên mắt,lên trán cuối cùng dừng lại bên ngực trái của hắn: "Miệng ngươi chỉ được nhắc đến ta,đôi mắt ngươi chỉ được nhìn chăm chú ta,tâm trí và trái tim của ngươi cũng chỉ được phép nghĩ về một mình ta"

-"Ồ". Thần Dực "ồ" lên một tiếng,tay sờ nhẹ vào đũng quần Dục Hành: "Vậy thì cây nấm đùi gà này của ngươi cũng phải thuộc về một mình ta"

-"Hả". Dục Hành sửng sốt: "Cây nấm đùi gà nào?"

-"Đây này". Thần Dực chớp mắt chỉ vào đũng quần cậu lần nữa: "Đây là cây nấm đùi gà"

Dục Hành nhịn không được cười nghiêng ngả,cười đến cong lưng. Cũng may đang ở trong phòng,nếu không đám người hầu trong phủ mà thấy công tử Dục Hành cười đến miệng muốn rách tới mang tai như thế này

Chắc chắn bọn họ sẽ bắt ghế ngồi xem

Vừa xem vừa bàn tán giống như đang đi coi xiếc thú

-"Ngươi cười cái gì?". Thần Dực bực bội: "Đây không phải cây nấm đùi gà sao?"

Nhìn ánh mắt nghi ngờ nhân sinh của Thần Dực,Dục Hành nghĩ chắc có lẽ hắn quen gọi "chỗ kia" là cây nấm đùi gà

Trí tưởng tượng của tiểu hồ ly Thần Dực thật sự rất phong phú

Không hiểu sao có thể liên tưởng dương vật của nam nhân thành cây nấm đùi gà

-"Này". Thần Dực sắp xù lông: "Ngươi còn cười nữa ta giận ngươi đó"

Có gì để cười đâu

Cây nấm đùi gà thì hắn nói là cây nấm đùi gà

Hắn nói sai chỗ nào???

-"Ta không cười nữa". Dục Hành nhịn cười ôm mặt Thần Dực,cưng chiều hôn hôn lên má hắn: "Tiểu Thần Dực ngươi có biết là ngươi rất rất rất đáng yêu không?"

Hồ ly Thần Dực của cậu

Chính là một tiểu bảo bối đáng yêu...

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com