TruyenHHH.com

(PoohPavel) Hồ yêu

Chương 52

NQ1994

-"Con tiện tì Linh Yên chết bầm kia". Dương phu nhân mẫu thân của Ngô Tuấn Kiệt lớn giọng mắng chửi: "Ngươi là con hồ ly tinh,đồ nữ nhân trơ trẽn,không biết xấu hổ"

Dương phu nhân tức giận thở phì phò,bà ta không biết con tiện tì này đã cho Ngô lão gia ăn bùa mê thuốc lú gì,mà ông ta mê mẫn ả đến mức rước ả vào Ngô phủ làm thiếp

Linh Yên ngồi trên ghế nhếch môi: "Lần trước ta đánh bà,bà vẫn chưa sợ,còn dám đến đây kiếm chuyện với ta"

Hôn lễ của Linh Yên và Ngô lão gia được tổ chức rất rầm rộ,là hôn lễ lớn nhất và hoành tráng nhất kinh thành. Sau ngày đại hôn,Ngô lão gia đã vung tiền mua cho ả một biệt viện rộng lớn để ở

Mọi chuyện đều rất viên mãn

Chỉ là ngày đại hôn của ả

Không có Dục Hành tham gia

Linh Yên rất muốn thấy được nét mặt tiếc nuối của Dục Hành khi bỏ lỡ ả

Nhưng đến tàn tiệc mà vẫn không thấy bóng dáng của của Dục Hành

Hôn lễ của ả vừa mới diễn ra hai ngày trước,hai ngày sau con mụ đàn bà khốn kiếp này đến trước biệt viện của ả la hét mắng chửi

-"Chuyện lần trước ta kéo theo rất nhiều người đi bắt gian mà ngươi vẫn không biết xấu hổ". Dương phu nhân nghiến răng: "Ngươi dụ dỗ tướng công ta,mới có bao nhiêu tuổi đầu đã ăn nằm với không biết bao nhiêu nam nhân,đồ dơ bẩn"

Dương phu nhân đã cho người đi điều tra,con tiện tì Linh Yên này đã qua tay không biết bao nhiêu nam nhân,hễ hợp mắt là sẽ lên giường với họ.

Chẳng trách ngày thành hôn của ả

Nam nhân đều ngồi uống rượu với vẻ đượm buồn trên gương mặt

-"Đó là chuyện bình thường". Linh Yên cười cười: "Ta ngủ với rất nhiều nam nhân,nên có kinh nghiệm làm cho Ngô lão gia mê đắm ta"

-"Ngươi..."

-"Ta có nhan sắc có tuổi trẻ". Linh Yên cắt ngang lời Dương phu nhân: "Còn con đàn bà già nua như bà có được cái gì?. Ta còn nhớ trước kia bà xuất thân là một con nô tì hầu hạ bên cạnh mẫu thân của Dục Hành,bà cũng dùng thủ đoạn dơ bẩn để giành tướng công với người khác thôi"

Linh chỉ vào mặt Dương phu nhân: "Cái hạng xuất thân thấp kém như bà,một con nô tì nghèo kiết xác,có tư cách để nói chuyện với ta à"

-"Khốn kiếp". Dương phu nhân ghét nhất ai đem xuất thân của bà ta ra nói,bà vươn tay đập bể bình bông trên bàn: "Tiện tì ngươi sẽ chết không toàn thây,sẽ bị tròng lòng heo"

Ba chữ "tròng lòng heo" là điều cấm kỵ của Linh Yên,kiếp trước ả bị tròng lòng heo thả trôi sống đã gây ra nỗi ám ảnh khắc sâu trong lòng ả

Linh Yên hung ác nhìn Dương phu nhân,ả đi đến nắm tóc bà ta,đập mạnh lên mảnh vỡ bình bông rơi vun vãn trên bàn

Những mảnh vỡ lớn nhỏ gim đầy trên mặt Dương phu nhân,bà ta hét lên:

-"Đau quá,đau quá,gương mặt của ta"

Linh Yên làm như không nghe thấy,ả nắm đầu bà ta đập mạnh liên tiếp mấy cái

Thẳng đến khi Dương phu nhân ngất xĩu,Linh Yên mới buông tha cho bà ta. Linh Yên phủi phủi tay nhìn mặt Dương phu nhân bị mảnh vỡ bình hoa đâm nát bấy. Ả hài lòng cười lớn, ra lệnh cho người hầu đưa bà ta về Ngô phủ

Linh Yên trở về phòng,tối qua ả ngủ không ngon,nên giờ này ả có hơi buồn ngủ. Linh Yên nằm xuống giường đắp chăn cố gắng đi vào giấc ngủ

Hai đêm liên tiếp,ả đều nằm mơ thấy ác mộng,nửa đêm tỉnh giấc rồi thao thức đến sáng

Linh Yên nằm suy nghĩ từ chuyện của Dục Hành,đến người nam nhân lạ mặt đi chung với Dục Hành ngày hôm đó,rồi đến chuyện làm sao để có thể giành quyền quản lý tài sản của Ngô gia.

Nghĩ ngợi một lúc,Linh Yên chìm vào giấc ngủ

Linh Yên mơ một giấc mơ,mơ thấy bản thân đi vào một khu rừng. Ả đi lòng vòng một lúc lâu mà không tìm được lối ra

Đột nhiên trước mặt ả xuất hiện một con hồ ly tinh 9 đuôi to lớn,đôi mắt xếch lên tròng mắt đỏ ngầu,nó đứng đó nhe răng gầm gừ nhìn ả

-"Ngươi là tiểu hồ ly". Linh Yên thăm dò: "Lần trước ta nghe nói ngươi bệnh nặng,vây là ngươi đã chết thật rồi à". Linh Yên không cảm thấy sợ hãi về chuyện hồn ma đi vào trong giấc mơ

Vì ả cũng là người sống hai kiếp

Cho nên đối với ả

Không có chuyện gì là không thể

Con hồ ly kia bước từng bước đến gần ả,há to cái miệng

Phậpppppp

Hai cánh tay của Linh Yên đứt lìa nằm dưới đất

-"Áaaaaaaaaaaaaaaaaaa"

Linh Yên hét khản cả giọng,ả muốn chạy nhưng cơ thể cứng ngắt không cử động được

Con hồ ly kia tiếp tục há cái miệng đầy máu

Phậppppppp

Cảm giác đau đớn đứt lìa cơ thể,Linh Yên há miệng nhưng không phát ra được bất kỳ âm thanh nào

Cảm thấy trời đất một trận quay cuồng,ả cố gắng mở đôi mắt ra,một màn trước mắt khiến ả ám ảnh

Cơ thể ả đứt mất cái đầu,máu từ cổ phún ra như mưa

Còn cái đầu của ả thì đang nằm lăn lóc dưới đất..

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com