TruyenHHH.com

Pondphuwin Chan Dung Trong Bong Dem


Buổi sáng hôm sau, ánh nắng yếu ớt len lỏi qua những tấm rèm nặng nề trong căn phòng của Phuwin. Cậu thức dậy sau một đêm không yên giấc, tâm trí vẫn bị ám ảnh bởi những lời nói của Pond và ánh mắt đầy ám hiệu của Joong.

Phuwin bước ra khỏi phòng, cảm giác u ám bao trùm khi bước xuống hành lang dài dẫn đến phòng họp chính. Một cuộc họp bất thường đã được triệu tập, điều đặc biệt hơn là tất cả các thành viên cấp cao trong tổ chức đều có mặt.

Căn phòng họp lớn được chiếu sáng bởi một chiếc đèn chùm lộng lẫy, nhưng bầu không khí nặng nề lại khiến nó chẳng khác gì một nơi thẩm vấn. Pond ngồi ở đầu bàn, ánh mắt lạnh lùng quét qua từng người. Joong đứng phía sau hắn, dáng vẻ như một tấm khiên chắn bất khả xâm phạm.

"Chúng ta có một kẻ phản bội trong hàng ngũ."

Pond mở lời, giọng nói trầm tĩnh nhưng ẩn chứa đầy sự đe dọa.

"Kẻ đó đã cung cấp thông tin về hành trình của Joong và Phuwin đêm qua, dẫn đến cuộc truy đuổi. Và bây giờ, chúng ta sẽ tìm ra hắn."

Cả phòng rơi vào khoảng không gian tĩnh lặng. Một vài ánh mắt trao đổi nhanh chóng, song một vài người lại cúi đầu tránh né. Phuwin cảm nhận rõ sự căng thẳng trong bầu không khí này, giống như một sợi dây căng sắp đứt.

Pond ra hiệu, và một người đàn ông bước vào, mang theo một máy tính xách tay. Trên màn hình là các hình ảnh và dữ liệu thu thập được từ cuộc truy đuổi đêm qua, bao gồm cả biển số xe của những chiếc SUV bị nổ tung và danh tính của các nạn nhân.

"Hai trong số bọn chúng là thành viên của tổ chức đối địch. Nhưng điều thú vị là chiếc xe thứ ba – nó thuộc về một trong chúng ta."

Pond nhấn mạnh, ánh mắt đầy ám chỉ.

Cả căn phòng như bị bóp nghẹt. Joong tiến lên một bước, giọng lạnh lẽo:

"Ai muốn giải thích điều này?"

Không ai trả lời. Không gian chìm trong im lặng chết chóc.

Đột nhiên, Pond đứng dậy, bước vòng qua bàn. Hắn tiến thẳng đến một người đàn ông ngồi cuối bàn – Pang, một thành viên trung thành đã phục vụ tổ chức suốt nhiều năm.

"Pang."

Pond nói, giọng nhẹ như gió nhưng lại ẩn chứa sự sắc như lưỡi dao.

"Anh giải thích được không?"

Pang giật mình, nhưng nhanh chóng đứng dậy, ánh mắt đầy sợ hãi.

"Tôi... tôi không biết chuyện gì đang xảy ra. Tôi không hề—"

Chưa kịp để Pang nói hết câu, Pond hắn rút khẩu súng giắt bên hông, chĩa thẳng vào đầu Pang.

"Nội gián luôn có cách để che giấu mình, nhưng dấu vết thì không bao giờ biến mất. Chiếc xe đó đã đăng ký dưới tên anh."

Tiếng cò súng kêu "click" khiến cả kháng phòng dường như nín thở. Kan lắp bắp, mồ hôi túa ra như suối:

"Tôi... tôi bị gài bẫy! Tôi không hề làm gì cả! Ai đó đã sử dụng danh tính của tôi—"

Pond hắn không dao động, ánh mắt vẫn sắc lạnh như lưỡi dao nhìn về phía Pang.

"Nếu anh thực sự vô tội thì tốt. Nhưng nếu không thì..."

Ngay lúc đó, Joong lên tiếng, phá tan đi sự căng thẳng:

"Khoan đã, Pond. Hãy để tôi điều tra kỹ lưỡng hơn. Nếu Pang bị gài bẫy thật, chúng ta cần tìm ra kẻ đứng sau trò này. Giết anh ta bây giờ chỉ khiến mọi thứ rối tung."

Pond liếc nhìn Joong, rồi hạ súng xuống, nhưng gương mặt vẫn không hề dịu đi phần nào.

"Tốt. Nhưng nếu không tìm được bằng chứng nào khác, Pang sẽ phải trả giá."

Pond quay về ghế, ra hiệu cho cuộc họp kết thúc. Từng người một rời khỏi phòng, ánh mắt đầy nghi hoặc và sợ hãi.

Phuwin đi theo Joong, cả hai bước nhanh qua hành lang dài. Khi họ ra đến ngoài sân, Phuwin mới dám lên tiếng:

"Anh nghĩ Pang là nội gián thật sao?"

Joong dừng lại, liếc nhìn Phuwin.

"Không biết. Nhưng chuyện này không đơn giản đâu. Nếu Pang không phải kẻ phản bội, thì kẻ thực sự đang ở rất gần chúng ta."

Phuwin nuốt khan, cảm giác lo lắng dần bủa vay lên trong lòng. Cậu nhận ra rằng mình đang dần bị cuốn vào một trò chơi nguy hiểm hơn rất nhiều so với những gì cậu từng tưởng tượng.

Joong quay lại, ánh mắt nghiêm nghị nhìn vào Phuwin:

"Từ giờ, hãy cẩn thận với tất cả mọi người, kể cả những kẻ mà cậu nghĩ là bạn. Đây là thế giới mà cậu đã bước vào, không còn đường quay lại nữa đâu."

Phuwin đứng im, nhìn bóng Joong khuất dần. Cậu biết rằng mình không còn lựa chọn nào khác ngoài việc phải tiến lên, bất kể cái giá phải trả là gì. Nhưng trong lòng, một câu hỏi vang lên không ngừng: Ai là kẻ phản bội? Và cậu có thể tin tưởng ai?

Phuwin rời khỏi biệt thự cùng Joong, lòng vẫn còn rối bời với những gì vừa xảy ra trong phòng họp. Bầu không khí ngoài trời trong lành hơn, nhưng trong đầu cậu, mọi thứ vẫn là một mớ hỗn độn.

Joong bước nhanh ra xe, nhưng trước khi anh kịp mở cửa, một bóng người tiến tới từ phía bên kia bãi đậu xe. Là Mark, thuộc hạ thân tín của Pond. Anh ta nhìn Joong với vẻ mặt khẩn trương.

"Joong."

Mark lên tiếng, giọng hạ thấp như sợ ai đó nghe thấy.

" Tôi có thứ này cần cho cậu xem."

Joong nhíu mày.

"Gì thế?"

Mark rút ra từ trong túi áo của mình một chiếc USB nhỏ, đưa nó cho Joong.

"Dữ liệu từ hệ thống giám sát. Tôi tìm thấy một đoạn ghi hình kỳ lạ trong đêm Pang ra khỏi trụ sở lần gần nhất. Không thể chắc chắn, nhưng nó có vẻ khá bất thường."

Joong cầm lấy USB, vẻ mặt nghiêm trọng. Anh quay sang Phuwin, ánh mắt như ra hiệu cậu nên im lặng và chỉ cần quan sát.

Một lát sau, cả ba người ngồi trong văn phòng nhỏ của Joong. Chiếc USB được cắm vào máy tính, và đoạn video bắt đầu phát lên.

Trên màn hình, Pang xuất hiện, bước qua dãy hành lang vắng vẻ của trụ sở chính vào lúc hơn 2 giờ sáng. Anh ta dừng lại ở một góc khuất, nơi không có camera giám sát chính thức, nhưng may thay Mark đã phát hiện một camera cũ bị lãng quên từ lâu ở gần đó.

Trong đoạn video, Pang dường như đang trao đổi với ai đó. Tuy nhiên, vì góc quay hạn chế nên việc nhìn ra người đối diện anh ta là ai là điều không thể. Chỉ có bóng một người đàn ông thấp thoáng xuất hiện.

Joong cau mày, tạm dừng video tại thời điểm Pang đưa một vật gì đó, có thể là một tài liệu hoặc một chiếc USB khác cho người đối diện.

"Người kia là ai?"

Phuwin hỏi, phá vỡ sự im lặng.Mark lắc đầu.

"Vẫn chưa xác định được. Camera không ghi được mặt hắn. Nhưng điều đáng chú ý là điểm này trùng khớp với lúc thông tin nội bộ bị rò rỉ lần đầu tiên."

Joong trầm ngâm một lúc, rồi quay sang Mark.

"Kiểm tra lại toàn bộ lịch trình của Pang. Tôi muốn biết anh ta đã gặp ai, ở đâu, làm gì. Mọi thứ, không sót một chi tiết."

Mark gật đầu, nhanh chóng rời khỏi phòng để thực hiện nhiệm vụ.

------------------

Phuwin vẫn ngồi yên, ánh mắt dán chặt vào màn hình máy tính. Trong lòng cậu, sự nghi ngờ về Pang ngày càng lớn dần, nhưng vẫn có điều gì khúc mắt khiến cậu cảm thấy bất ổn.

"Joong."

Phuwin lên tiếng, phá vỡ bầu không khí căng thẳng.

"Nếu Pang thực sự là nội gián, tại sao anh ấy lại để lại nhiều dấu vết như vậy? Nhất là khi anh ấy biết Pond sẽ không bỏ qua bất kỳ sai lầm nào."

Joong nhìn cậu, ánh mắt sắc bén.

"Cậu đang nghi ngờ gì?"

"Tôi không chắc..."

Phuwin ngập ngừng.

"Nhưng có thể anh ấy bị gài bẫy. Hoặc tệ hơn, nội gián thật sự đang cố ý đánh lạc hướng chúng ta."

Joong im lặng, nhưng vẻ mặt lại trở nên nghiêm trọng hơn. Một lúc sau, anh gật đầu chậm rãi.

"Có lý. Nếu Pang không phải kẻ phản bội, thì kẻ đứng sau kế hoạch này thực sự rất nguy hiểm."

"Vậy chúng ta nên làm gì tiếp theo?"

Phuwin hỏi, giọng lo lắng.

Joong đứng dậy, đôi mắt lóe lên một tia sắc lạnh.

"Tiếp tục theo dõi Pang. Nhưng đồng thời, tôi cần cậu giúp tôi kiểm tra những người khác trong danh sách mà Mark vừa đưa. Kẻ thực sự đứng sau không thể giấu mình mãi."

Phuwin gật đầu, nhưng trong lòng không khỏi cảm thấy nặng nề. Cậu biết rõ rằng bước đi tiếp theo sẽ không hề dễ dàng và mỗi quyết định đưa ra đều có thể dẫn đến những hậu quả không lường.

Joong nhìn ra cửa sổ, ánh mắt như xuyên thấu màn đêm.

"Chúng ta đã bước vào trò chơi của một kẻ khác. Nhưng lần này, tôi sẽ đảm bảo rằng cậu không trở thành một con tốt thí, Phuwin."

Trong lòng Phuwin, những lời nói ấy không làm dịu đi sự lo lắng. Thay vào đó, nó chỉ khiến cậu nhận ra rằng trò chơi này phức tạp và nguy hiểm hơn rất nhiều so với những gì cậu từng tưởng tượng.

------------

Ê

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com