Phuong Khoi Hoa Tan
Năm 2012, Luan don-Anh
Trong không khí náo nhiệt trong dêm giao thừa, nàng công chúa trầm ngâm,lặng lẽ, hai mắt lạnh lẽo trầm ngâm ngồi ngắm vạn vật trên ngọn tháp cao vời vợi nơi tầng thượng xa hoa, lộng lẫy.
Gần rồi.........
Khi 12h tới, nàng nhìn khắp xung quanh xong lại nhìn ra xa, xa tít chân trời. Nàng buồn, buồn biết bao, tại giây phút mà ai ai cũng thấy vui vẻ thì nàng lại thấy xot xa vô cùng. Dù những ngày thường nàng có thể cho qua nhưng cứ khi tới tết lại khác. Nàng nhớ lại những ngày vui vẻ cùng cha mẹ, cùng chị khi giao thừa tới, cha dù bận cũng bỏ qua tước vị là một vị vua mà trở thành một người cha, cùng xem pháo hoa sáng rực rỡ với vợ con,̣ rồi mọi người cùng nhau ăn tết do mẹ cùng chị nấu. Những ký ức lại hòa về mang theo nìềm vui bất tận nhưng rồi cũng dập tắt ngay.Nàng cảm thấy mình thật nhỏ bé trong cái thế giới rộng lớn này. Bỗng các tiếng hô thất thanh tù khắp nơi vang lên: "Công chúa, công chúa". Nàng nhíu mày lại,trong chốc lát bóng dáng nhỏ bé ấy vô thanh vô tức chạm xuống con thuyền, không gây ra âm thanh nào. Từ xa một người hầu lại gần mang theo chiếc áo mỏng khoác lên người nàng rồi nói: " Công chúa, tới giời rồi ạ ". Nàng không nói không rằng, chỉ khẽ gật rồi bỏ ik.
Người mang áo tới cho nàng tên là Lam Nguyệt, vốn dĩ là người Trung Quốc nhưng dược nàng lúc 3t cứu sống mang về Anh. Ngoài cô ra còn có những người khác dc cứu nhưng không ở trong cung. Lam Nguyệt và Nguyệt Nha cách nhau hơn 20t nhưng nàng luôn coi Lam Nguyệt là bạn, là người thân và vì vậy nàng tự hứa sẽ không cho lặp lại hoàn cảnh của 9 năm trước nữa.
Nàng cùng Lam Nguyệt và một số người lên xe tới vũ hội hay chính xác hơn là nơi tập trung mua bán của các quý tộc. Nàng bước vào và ngồi vào chỗ của mình. Hội trường vẫn cứ thế tiếp tục.
"Các vị khách quý, hôm nay bảo bối trân quý nhất chính là tới từ Trung Quốc. Một bảo vật vô cùng thần bí nhân Cổ lão-Cổ ngọc, vật phẩm mang tên 'Hắc Ngọc Liên'
Tiếng nới vừa cất lên, biết ao người bật dậy mang theo vẻ ngạc nhiên cùng thích thú. Một cô gái bước ra, nâng một cái khay tròn tuyệt mĩ mang giá trị hơn trăm triệu. Trong chiếc khay ấy là một khối ngọc khắc hình của một con rồng-phượng cuốn lấy nhau cùng sự chạm khắc xen kẽ càng tôn lên vẻ ddẹp cho nó. "Và giờ ddấu giá sẽ xuất phát từ con số 500 triệu bảng anh"
"600 triệu"
"650 triệu"
....................
"950 triệu"
Hoàng Nguyệt Nha ngồi nghe mà thấy phát ngán ra song nàng nói nhỏ với Nguyêt Lam rồi cầm lấy cái aipac chơi cho khỏi chán
Khi ban ddấu giá chuẩn bị chốt kết quả thì một giọng nói vang lên:"2 tỷ"
Cả hội trường giật bắn người, ai mà ra con số lớn thế mà không chut chần chừ? Tất cả con mắt dồn hết lên vị trí của cô nhưng chưa tới 1 giây thì bị vệ sĩ ké́o rèm xuống . Họ chỉ kịp nhìn thấy dáng vẻ nhỏ nhắn mà ghê người. Cuộc ddấu giá kết thúc, nàng cầm lấy 'Hắc Ngọc Liên' rồi ra về. Trên chiếc xe Rolls-Royce Sweptail nàng ung dung ngồi chơi nhưng chợt phía trước chiếc xe bỗng nổ tung rôi mất kiểm soát, Nguyêt Lam cố chấn tĩnh mình rôi bảo nàng nhảy ra khỏi xe ngay nhưng hoàn cảnh này khiến nàng nhớ tới nó, sự cố hay âm mưu cướp ik người mẹ thân yêu của mình. "Không....không....không....chị ra trước ik Nguyệt Lam" nàng nói mang theo ánh mắt lo sợ nhìn Nguyệt Lam. song chưa kịp cho cô nói gì nàng liền ddẩy cô ra khỏi chiếc xe chuẩn bị lao xuống vực, nàng mỉm cười với Nguyệt Lam-một nụ cười rạng rỡ vô cùng nhưng cũng lụi tắt khi chiếc xe nổ tung không mảng vụn. Nàng công chúa thiếp vào giấc ngủ cùng nụ cười tràn ngập hạnh phúc.
Trong không khí náo nhiệt trong dêm giao thừa, nàng công chúa trầm ngâm,lặng lẽ, hai mắt lạnh lẽo trầm ngâm ngồi ngắm vạn vật trên ngọn tháp cao vời vợi nơi tầng thượng xa hoa, lộng lẫy.
Gần rồi.........
Khi 12h tới, nàng nhìn khắp xung quanh xong lại nhìn ra xa, xa tít chân trời. Nàng buồn, buồn biết bao, tại giây phút mà ai ai cũng thấy vui vẻ thì nàng lại thấy xot xa vô cùng. Dù những ngày thường nàng có thể cho qua nhưng cứ khi tới tết lại khác. Nàng nhớ lại những ngày vui vẻ cùng cha mẹ, cùng chị khi giao thừa tới, cha dù bận cũng bỏ qua tước vị là một vị vua mà trở thành một người cha, cùng xem pháo hoa sáng rực rỡ với vợ con,̣ rồi mọi người cùng nhau ăn tết do mẹ cùng chị nấu. Những ký ức lại hòa về mang theo nìềm vui bất tận nhưng rồi cũng dập tắt ngay.Nàng cảm thấy mình thật nhỏ bé trong cái thế giới rộng lớn này. Bỗng các tiếng hô thất thanh tù khắp nơi vang lên: "Công chúa, công chúa". Nàng nhíu mày lại,trong chốc lát bóng dáng nhỏ bé ấy vô thanh vô tức chạm xuống con thuyền, không gây ra âm thanh nào. Từ xa một người hầu lại gần mang theo chiếc áo mỏng khoác lên người nàng rồi nói: " Công chúa, tới giời rồi ạ ". Nàng không nói không rằng, chỉ khẽ gật rồi bỏ ik.
Người mang áo tới cho nàng tên là Lam Nguyệt, vốn dĩ là người Trung Quốc nhưng dược nàng lúc 3t cứu sống mang về Anh. Ngoài cô ra còn có những người khác dc cứu nhưng không ở trong cung. Lam Nguyệt và Nguyệt Nha cách nhau hơn 20t nhưng nàng luôn coi Lam Nguyệt là bạn, là người thân và vì vậy nàng tự hứa sẽ không cho lặp lại hoàn cảnh của 9 năm trước nữa.
Nàng cùng Lam Nguyệt và một số người lên xe tới vũ hội hay chính xác hơn là nơi tập trung mua bán của các quý tộc. Nàng bước vào và ngồi vào chỗ của mình. Hội trường vẫn cứ thế tiếp tục.
"Các vị khách quý, hôm nay bảo bối trân quý nhất chính là tới từ Trung Quốc. Một bảo vật vô cùng thần bí nhân Cổ lão-Cổ ngọc, vật phẩm mang tên 'Hắc Ngọc Liên'
Tiếng nới vừa cất lên, biết ao người bật dậy mang theo vẻ ngạc nhiên cùng thích thú. Một cô gái bước ra, nâng một cái khay tròn tuyệt mĩ mang giá trị hơn trăm triệu. Trong chiếc khay ấy là một khối ngọc khắc hình của một con rồng-phượng cuốn lấy nhau cùng sự chạm khắc xen kẽ càng tôn lên vẻ ddẹp cho nó. "Và giờ ddấu giá sẽ xuất phát từ con số 500 triệu bảng anh"
"600 triệu"
"650 triệu"
....................
"950 triệu"
Hoàng Nguyệt Nha ngồi nghe mà thấy phát ngán ra song nàng nói nhỏ với Nguyêt Lam rồi cầm lấy cái aipac chơi cho khỏi chán
Khi ban ddấu giá chuẩn bị chốt kết quả thì một giọng nói vang lên:"2 tỷ"
Cả hội trường giật bắn người, ai mà ra con số lớn thế mà không chut chần chừ? Tất cả con mắt dồn hết lên vị trí của cô nhưng chưa tới 1 giây thì bị vệ sĩ ké́o rèm xuống . Họ chỉ kịp nhìn thấy dáng vẻ nhỏ nhắn mà ghê người. Cuộc ddấu giá kết thúc, nàng cầm lấy 'Hắc Ngọc Liên' rồi ra về. Trên chiếc xe Rolls-Royce Sweptail nàng ung dung ngồi chơi nhưng chợt phía trước chiếc xe bỗng nổ tung rôi mất kiểm soát, Nguyêt Lam cố chấn tĩnh mình rôi bảo nàng nhảy ra khỏi xe ngay nhưng hoàn cảnh này khiến nàng nhớ tới nó, sự cố hay âm mưu cướp ik người mẹ thân yêu của mình. "Không....không....không....chị ra trước ik Nguyệt Lam" nàng nói mang theo ánh mắt lo sợ nhìn Nguyệt Lam. song chưa kịp cho cô nói gì nàng liền ddẩy cô ra khỏi chiếc xe chuẩn bị lao xuống vực, nàng mỉm cười với Nguyệt Lam-một nụ cười rạng rỡ vô cùng nhưng cũng lụi tắt khi chiếc xe nổ tung không mảng vụn. Nàng công chúa thiếp vào giấc ngủ cùng nụ cười tràn ngập hạnh phúc.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com