TruyenHHH.com

Phuong Ca Liem Diem

Chương 20: Bày ra ván cờ này, nàng có bằng lòng đấu với ta (3)

Hưu Ngữ co rụt cổ lại, đánh nhẹ vào miệng mình. Nhìn khắp nơi, may mà trong điện không ai được phép vào, nàng cũng không nói lớn tiếng, không đến mức khiến người bên ngoài nghe thấy.

“Nô tỳ đáng chết, cái miệng này cứ không kiểm soát được.” Ảo não quỳ xuống, Hưu Ngữ tội nghiệp nói: “Nương nương ngài phạt nô tỳ đi.”

Hàm Tiếu và Hưu Ngữ là hai nha đầu theo Liễm Diễm từ Sở gia vào cung, làm bạn với nàng từ nhỏ, nàng sao nỡ phạt hai đứa nó. Liễm diễm xoa xoa giữa mày, nặng nề thở dài: "Ngươi hãy tự mình kiểm điểm, viết tên của ngươi một trăm lần cho ta.”

"Vâng ạ.” Hưu Ngữ dập đầu tạ ơn, thành thật đứng dậy, mím chặt môi lại.

Đừng nói nhiều nữa!

Chuyện vừa rồi làm Liễm Diễm không muốn ngủ nữa, nàng dậy tắm gội và thay y phục, chỉnh đốn lại nhan sắc. Rảnh rỗi không có việc gì, lại không cần đi thỉnh an ai, liền chọn ra hai quyển sách, ngồi trong thư phòng Trầm Hương cung mà đọc.

“Nương nương, Nhu phi nương nương cầu kiến.”

Mới đọc sách được một lát, tiểu cung nữ ngoài cửa tiến vào thông báo. Liễm Diễm nhướng mày, khép sách lại nói: “Mời vào đi.”

"Vâng.”

Liễu Tắc Nhu không có việc gì sẽ không tìm nàng, một khi nàng ta tới tìm thì không phải chuyện tốt gì.

Người chưa tới, nhưng đã nghe thấy hương thơm. Liễm Diễm nhăn mũi, nhìn ra cửa một hồi lâu, cuối cùng thấy được một bóng dáng mặc quần áo loè loẹt yểu điệu bước vào, bước nhỏ đến trước mặt nàng, nhẹ nhàng cúi chào.

“Thần thiếp thỉnh an Quý phi nương nương.”

Liễm Diễm cười như không cười liếc nhìn nàng ta một cái, đỡ hờ nàng ta rồi nói: “Nhu phi xin đứng lên, sớm như vậy đã sang đây, có chuyện gì không?”

Nhu phi ngẩng đầu, khuôn mặt phù dung mỉm cười quyến rũ: "Đương nhiên là có việc, nương nương có thể cho những người khác lui xuống, để chúng ta tiện nói chuyện không ?”

Liễm Diễm gật đầu, sau đó quét mắt nhìn Hàm Tiếu và Hưu Ngữ. Hai đứa hiểu ý, nhẹ nhàng lui ra ngoài, cửa cũng được khép lại.

“Nói đi.”

Liễu Tắc Nhu đứng lên, kéo một chiếc ghế ngồi xuống, nói: “Vị gia kia nói với thần thiếp rằng, ngài ấy rất quan tâm đến cuộc thi võ ngày mai. Chỉ là động đao động thương, nữ nhân chúng ta không thích hợp đến xem. Nương nương nếu cũng chọn được thí sinh vừa ý, ngài ấy muốn đánh cược với người.”

Nhu phi vẫn luôn là quân cờ trắng trợn và táo bạo mà Hàn Sóc bày bố trong hậu cung, Hàn Sóc có ý gì, thông thường đều do nàng ta sang Trầm Hương cung chuyển lời.

"Ồ?” Liễm Diễm cảm thấy hơi hứng thú, chống cằm cười hỏi: "Cược cái gì?"

"Ngài ấy nói, cược ai sẽ là người chiến thắng trong cuộc thi võ.” Nhu phi rút từ tay áo ra hai tờ giấy: "Mời nương nương viết xuống tên của hai người mà người cho rằng có khả năng thắng cuộc, sau đó người hãy đưa cho gia cái tên người cho là sẽ không đoạt giải, tên của người còn lại sẽ là người thắng cuộc mà nương nương dự đoán. Đến lúc công bố kết quả cuộc thi võ, nếu nương nương chọn đúng người thắng cuộc, ngài ấy sẽ đồng ý với nương nương một yêu cầu.”

Liễm Diễm sửng sốt, trò này quả là mới mẻ. Nhưng mà...

"Còn trường hợp bổn cung thua thì sao?”

“Nếu nương nương thua……” Nhu phi mỉm cười bí ẩn: "Đương nhiên là phải đáp ứng một yêu cầu của ngài ấy."

Hai tờ giấy trắng muốt được đưa đếm trước mặt, Liễm Diễm nhận lấy, lạnh lùng cười.

Hàn Sóc đúng là một giây cũng không tha cho nàng, lại muốn cược với nàng. Một yêu cầu ư? Đây chính một vụ làm ăn lỗ vốn của y. Chuyện y có thể làm, so với nàng còn nhiều hơn. Còn về mặt cá cược, nàng là người được lợi hơn.

Nhưng mà, tên Hàn hồ ly này, y đâu phải muốn chơi cá cược? Y rõ ràng muốn nàng khó xử! Viết tên ai lên đây? Nếu viết tên Tất Trác, ngày mai hắn có thể bình an đến trường thi sao? Nếu không viết tên hắn mà viết tên của người khác, người nọ không giành giải nhất, khả năng nàng thua là rất lớn?

Nhưng nàng thích mình thắng cược hơn, không thích nhượng bộ dù chỉ một chút! Hàn Sóc cũng chính vì hiểu rõ tật xấu này của nàng, cố tình đưa ra cám dỗ. Sao nào? Y muốn xem nàng có mắc câu không.

Liễm Diễm hơi bực mình, tay cầm bút dừng giữa không trung. Nhưng chợt nghĩ đến điều gì, nàng lại cười, chấm bút viết xuống tên Tất Trác.

Chữ viết trông rất đẹp mắt.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com