Phong Khoi Co Nhuoc Phong X Tieu Nhuoc Phong
"Ọe""Phong nhi à, em có sao không?""Kh-không s-ọe"Không biết mấy ngày nay Tiêu Nhược Phong bị gì mà cứ buồn nôn liên tục, lúc đầu Cơ Nhược Phong nghĩ y có thai nên đã bắt mạch thử nhưng mạch tượng của y rất bình thường không có gì lạ hết. Tiêu Nhược Phong nôn không ra được gì hết, y rất khó chịu trong người "Em ngồi đi, đợi ta ra ngoài một lát""Ừm, chàng cứ đi đi"Cơ Nhược Phong cảm thấy nên quăng hết công việc cho đám người Tiêu Vân, hắn phải đưa Tiêu Nhược Phong về gặp Tân Bách Thảo mới được. Bọn người Tiêu Vân nghe sức khỏe Tiêu Nhược Phong có vấn đề liền đuổi hắn về bảo mau thu xếp về Bắc Ly ngay, công việc cứ để bọn hắn lo. Cơ Nhược Phong trở về thấy Tiêu Nhược Phong mệt mỏi dựa vào bàn chống tay lên trán, hắn kêu người chuẩn bị một ít nước chanh mang lên"Phong nhi à, em uống một ít đi. Sẽ dễ chịu hơn đó""Vâng"Cơ Nhược Phong cầm lấy ly đưa lên miệng y, Tiêu Nhược Phong uống vào một ít cảm thấy tốt hơn một chút mới hỏi hắn vừa đi đâu"Ta giao hết công việc lại cho bốn tên kia rồi, ngày mai ta với em trở về Bắc Ly gặp Tân Bách Thảo tiền bối để ông ấy khám cho em""Có lẽ em bị say nắng thôi""Dù bị gì cũng phải khám""Được rồi"Tiêu Nhược Phong chưa ăn được gì vào bụng, lúc này y rất đói nhưng lại không muốn ăn chút nào. Cơ Nhược Phong dặn dò người làm nấu một chén cháo thịt băm mang lên, trong lúc chờ hắn lại thử bắt mạch cho Tiêu Nhược Phong lần nữa nhưng kết quả vẫn như lần trước"Chàng có nghĩ là....""Ta không biết nữa! Mạch tượng của em rất bình thường, không phải hỷ mạch""Vậy...sao?""Nhưng có lẽ cũng là do em là nam nhân nên khi mang thai mạch tượng sẽ khác với nữ nhân thì sao? Tóm lại vẫn nên để Tân Bách Thảo tiền bối ra tay""Ừm"Người làm bưng cháo lên, Cơ Nhược Phong múc một muỗng lên thổi nguội đút cho y. Tiêu Nhược Phong ăn hết cháo không hề khó chịu chút nào, y xoa bụng mình "Nếu có hài tử thì thật tốt quá"Cơ Nhược Phong đỡ y về phòng, Tiêu Nhược Phong hiện tại rất mệt chỉ muốn ngủ ngay. Cơ Nhược Phong đợi y ngủ say, đắp chăn cho y cẩn thận sau đó ra ngoài viết hai bức thư gửi tới Bắc Ly. Một bức cho Tân Bách Thảo, một bức cho mọi người ở Nam Cung thế gia. Nam Cung Xuân Thủy hôm nay đột nhiên có hứng tới tìm Tân Bách Thảo, hai người đang ngồi uống rượu nói chuyện với nhau thì có một bức thư xuất hiện trước mặt"Là thư của ai vậy ta?""Ngươi mở thư ra xem đi""Tân Bách Thảo tiền bối Mấy ngày nay sức khỏe Tiêu Nhược Phong rất lạ, y cứ nôn ói liên tục. Ta đã bắt mạch thử nhưng không có gì khác lạ hết, bọn ta đã dùng thuốc ngài tặng nên không biết có phải y mang thai hay khôngNgày mai ta sẽ đưa y tới gặp ngài, hy vọng ngài đang ở Dược Vương Cốc""Nhìn lá thư này không kịp đề tên người gửi chắc Cơ Nhược Phong gấp gáp lắm""Ngươi nghĩ tiểu Thất có mang thai không?""Ngươi hỏi vậy là đang nghi ngờ hậu bối của mình đấy""Đúng là hơi thất đức rồi"Nam Cung Xuân Thủy và Tân Bách Thảo lại tiếp tục uống rượu với nhau, bên này Cơ Nhược Phong lại sầu não không thôi. Tiêu Nhược Phong vẫn cứ buồn nôn không ngừng đến nước cũng không uống nổi, nhìn sắc mặt tái nhợt của y làm hắn rất đau lòng"Đừng lo! Không sao đâu""Lại đây để ta ôm em""Ừm"Tiêu Nhược Phong lại gần ôm lấy hắn, Cơ Nhược Phong xoa bóp vài huyệt đạo trên người giúp y thoải mái hơn. Hắn sai người mang lên một chén cháo trắng và hai quả trứng luộc, Tiêu Nhược Phong lắc đầu không muốn ăn nhưng không thể nhịn đói được Cơ Nhược Phong vuốt nhẹ tóc y nhỏ giọng dỗ dành "Ngoan, ăn một ít đi. Không được nhịn đói""Nhưng em khó chịu""Không sao, ngày mai Tân Bách Thảo tiền bối sẽ xem cho em""Ừm"Người làm bưng đồ ăn lên, Tiêu Nhược Phong ráng ăn hết cháo và hai quả trứng luộc. Ăn xong ngồi nghỉ một lát, Cơ Nhược Phong ôm y tới giường nằm. Hắn đắp chăn cho y cẩn thận, ôm lấy Tiêu Nhược Phong chìm vào giấc ngủ"Tân Bách Thảo tiền bối! Người có ở nhà không?""Ây ây ta đây"Tân Bách Thảo đang ở sau nhà tưới nước cho cây thuốc nghe giọng của Cơ Nhược Phong liền đi ra, ông kêu hai người tới bàn ngồi đợi mình một lát. Cơ Nhược Phong đỡ Tiêu Nhược Phong ngồi xuống, hắn nắm lấy tay y"Có khó chịu không?""Không sao, vẫn còn ổn"Tiêu Nhược Phong lắc đầu, thật ra trong người y vẫn còn khó chịu nhưng đỡ hơn hôm qua một chút. Tân Bách Thảo đi tới ngồi xuống bắt mạch cho y, quả nhiên mạch tượng rất bình thường. Ông nhíu mày không hiểu, rốt cuộc là sao"Tiền bối! Sao rồi?""Mạch tượng rất bình thường, rốt cuộc chuyện này là sao đây?"Tân Bách Thảo xoa cằm nghiền ngẫm, đột nhiên nghĩ ra gì đó ông cầm tay phải của Tiêu Nhược Phong lên bắt mạch. Quả nhiên đúng như ông suy đoán, tay phải của Tiêu Nhược Phong bắt ra hỷ mạch. Tân Bách Thảo ngẩng đầu nhìn hai người"Là hỷ mạch! Phải bắt mạch cho tay phải mới đoán ra được""Thảo nào, ta chỉ bắt mạch bên tay trái thôi""Là hỷ mạch thật sao?""Ừm theo ta thấy thì chắc được một tháng rồi và cũng rất ổn định"Tiêu Nhược Phong cười nhẹ xoa bụng mình, Cơ Nhược Phong hỏi Tân Bách Thảo một số điều cần chú ý sau đó gật đầu cảm tạ ông. Hắn đỡ Tiêu Nhược Phong đứng dậy, nhìn Tân Bách Thảo "Vậy làm phiền tiền bối rồi""Ừ cứ để ta lo""Có gì người cứ gửi thư hoặc tới Nam Cung thế gia tìm bọn ta""Được"Hai người tạm biệt Tân Bách Thảo đi tới Nam Cung thế gia, Tiêu Nhược Phong muốn đi dạo một lát nên hai người đi bộ vừa đi vừa trò chuyện "Phong nhi nè, em nghĩ hài tử sẽ giống ai?""Giống ai cũng được mà""Nếu giống em thì chẳng phải có tới hai Tiêu Nhược Phong luôn sao?""Sao mà giống y như đúc được""....."Tiêu Nhược Phong không biết Tiêu Lăng Trần giống y thế nào đâu, y như một khuôn đúc ra. Cơ Nhược Phong lắc đầu, hắn đưa tay lên xoa bụng y"Đừng quậy nha? Cha con đang khó chịu lắm""Chàng nói thì con cũng đâu hiểu được""Cũng đúng"Hai người đi tới Nam Cung thế gia, Nam Cung Uyển và Cơ Trường Hải ngày hôm qua nhận được thư của con trai nói rằng có chuyện quan trọng sẽ ở Nam Cung thế gia một thời gian, hai người thắc mắc không biết là chuyện gì hơn nữa bức thư gửi đi dường như rất gấp gáp còn không kịp đề tên người gửi"Hạc Hiên! Tiểu Phong! Rốt cuộc đã có chuyện gì?""Chúng ta vào nhà rồi nói đi ạ"Bốn người vào trong nhà, Nam Cung gia chủ và Nam Cung phu nhân đã lui về sau để cữu cữu và cữu mẫu của Cơ Nhược Phong lên tiếp quản Nam Cung thế gia, hôm qua hai người đang ngồi trong đình viện hóng mát thì nghe con gái nói cháu trai và cháu dâu gặp phiền phức gì đó liền hơi lo lắng "Hạc Hiên! Tiểu Phong! Hai đứa gặp chuyện gì sao?""Mọi người bình tĩnh đã! Tụi con chưa nói gì hết mà""Vậy con mau nói đi"Cơ Nhược Phong và Tiêu Nhược Phong nhìn nhau sau đó bật cười, hắn nhìn cha mẹ và mọi người đang sốt ruột thì lên tiếng "Chuyện chính là như vầy......""Có thai?""Vâng! Tân Bách Thảo tiền bối đã khám qua rồi""Thật sao tiểu Phong?""Vâng, đã được một tháng rồi ạ"Tất cả mọi người đều rất vui, Cơ Trường Hải có hơi lo lắng dù sao cũng là lần đầu tiên có nam nhân mang thai không biết có sao không. Cơ Nhược Phong lên tiếng trấn an cha và mọi người "Tân Bách Thảo tiền bối đã nói sẽ không có vấn đề gì hết, ông ấy sẽ bảo đảm an toàn cho Phong nhi""Tốt rồi! Vậy tạm thời tiểu Phong ở đây dưỡng thai đi""Vâng! Có mẹ, cữu mẫu và ngoại tổ mẫu thì con cũng yên tâm hơn""Con quay về Đế Đô à?"Nam Cung Uyển nhìn con trai mình bằng ánh mắt sắc bén khiến Cơ Nhược Phong nuốt nước bọt, hắn thẳng sống lưng lên nhìn mẫu thân"Không ạ, con quăng hết việc cho bọn Tiêu Vân rồi. Hơn nữa cũng không thể để Phong nhi ở đây một mình, mang thai nhạy cảm lắm""Nghe vậy còn được""Con báo cho những người khác biết chưa?""Bây giờ con sẽ viết thư ạ"Cơ Nhược Phong nghĩ tới cảnh tượng mọi người biết chuyện có kéo đến đây một lượt không nữa, hắn lắc đầu bất lực sau đó xoa đầu Tiêu Nhược Phong rồi bước ra ngoài viết thư gửi về Thiên Khải. Tại học đường, Nam Cung Xuân Thủy đang ngồi nghe nương tử mình đánh đàn thì có một bức thư xuất hiện trước mặt hắn"Cơ Nhược Phong? Để ta xem rốt cuộc thì mọi chuyện sao rồi?""Sư phụ! Người có th-""Tiểu Thất có thai rồi!""...."Lôi Mộng Sát tưởng mình nghe nhầm, hắn ngoáy tai nghe kỹ lại nhưng Nam Cung Xuân Thủy đã chạy ra khỏi học đường đi báo tin cho những đồ đệ khác. Trong hoàng cung, Tiêu Nhược Cẩn và Hồ Thác Dương đang dùng bữa cùng nhau. Ba người Tiêu Sùng, Tiêu Sở Hà và Tiêu Vũ cũng cùng dùng bữa đang ăn thì có một bức thư từ trên trời rơi xuống. Tiêu Vũ đón lấy lá thư nhìn thấy tên người gửi là Cơ Nhược Phong liền đưa cho Tiêu Nhược Cẩn "Phụ hoàng! Là thư của Cơ thúc thúc""Để ta xem thử"Tiêu Nhược Cẩn mở thư ra, đọc được vài dòng sau đó khép thư lại, hắn xoa đôi mắt của mình sau đó lại mở thư ra lần nữa rồi im lặng đưa lá thư cho Hồ Thác Dương. Hồ Thác Dương mở lá thư ra xem sau đó đọc lên cho ba đứa nhóc đang tò mò kia nghe"Huynh trưởng, tẩu tẩu và ba đứa nhóc kia nữaTa viết bức thư này để báo với mọi người một tin vui Tiêu Nhược Phong mang thai rồi, chuyện cụ thể ra sao thì tóm gọn lại là nhờ Tân Bách Thảo tiền bối Bây giờ ta đã gác hết công việc lại đưa y tới Nam Cung thế gia dưỡng thai, Tân Bách Thảo tiền bối nói thai đã được một tháng và rất ổn định nên đừng lo lắng Nếu mọi người rảnh hãy đến thăm Cơ Nhược Phong""....."Cả nhà năm người cùng im lặng trong phút chốc, sau một hồi Tiêu Sở Hà lấy lại tinh thần đầu tiên hắn đứng dậy"Hoàng thúc mang thai rồi! Vậy là ta lên chức biểu ca rồi""Phụ hoàng! Con và Lục ca tới Nam Cung thế gia trước được không ạ?""Đúng đúng, ba người đi sau. Còn con, Thất đệ và tiểu Kiệt sẽ tới đó trước"Tiêu Sở Hà và Tiêu Vũ thật sự rất hào hứng muốn ngay lập tức chạy tới đó nhưng Tiêu Nhược Cẩn chỉ im lặng không quan tâm hai đứa con trai mình làm gì, hắn chống tay gục đầu xuống bàn lẩm bẩm "Đệ ấy có thai? Có thai sao?"Tiêu Nhược Cẩn đang tưởng tượng bộ dáng đệ đệ mang thai, cái cục tròn tròn trắng trắng đó mà mang thai thì dễ thương cỡ nào chứ. Hãy tưởng tượng đi, khi thai lớn lên sẽ đáng yêu như thế nào chứ. Hồ Thác Dương tưởng tượng ra sau đó hít một hơi thật sâu lấy lại phong thái Hoàng Hậu"Vậy hai đứa đi trước đi! Mang quà tới nữa, còn Phụ hoàng và Nhị ca của hai đứa sẽ cùng ta tới sau""Vâng""Bọn con đi chuẩn bị đây"Tiêu Sở Hà và Tiêu Vũ nhanh chóng chạy đi, Tiêu Vũ chạy tới nhà Lôi Mộng Sát rủ Lôi Vô Kiệt đi chung. Lôi Vô Kiệt nghe được ra ngoài đi chơi, còn tới thăm hai người Cơ Nhược Phong và Tiêu Nhược Phong thì vui vẻ gật đầu lia lịa chạy vào nhà xin phép cha mẹ. Lý Tâm Nguyệt cũng vừa được Lôi Mộng Sát báo tin, nàng gật đầu đồng ý cho con trai đi. Những người lớn như bọn họ sẽ đến sau, còn mấy đứa nhóc này thì cứ đi trước "Vũ ca ca, chúng ta rủ Nhược Y đi chung nha?""Ồ được đó""Để đệ tới nhà muội ấy""Ta đi với đệ"Lôi Vô Kiệt và Tiêu Vũ ba chân bốn cẳng chạy tới nhà Diệp Khiếu Ưng, Diệp Nhược Y đang ngồi trong sân đọc sách thấy hai người thì gấp sách lại đứng dậy đi tới. Lôi Vô Kiệt và Tiêu Vũ kể rõ mọi chuyện với nàng, Diệp Nhược Y đồng ý đi chung nàng vào nhà xin phép cha mẹ"Cha! Mẹ! Con tới Nam Cung thế gia thăm Cơ thúc thúc và Tiêu thúc thúc được không ạ?""Vậy con mang một phần quà tới trước thay cha mẹ tặng hai người được không?""Dạ được"Tổ đội bốn người cùng nhau thúc ngựa chạy ra khỏi Thiên Khải đến Nam Cung thế gia và Lôi Vô Kiệt được cầm bản đồ"Sở Hà ca ca! Vũ ca ca! Nhược Y! Cứ tin tưởng ta""Lôi Vô Kiệt! Đệ đi nhầm đường rồi mau quay lại đây""Tiểu Kiệt à, đệ cầm ngược bản đồ rồi kìa""Vô Kiệt! Huynh không biết xác định phương hướng đúng không?"Bốn người đã đi lạc, Lôi Vô Kiệt đúng thật là mù đường không chịu nổi. Nam Cung thế gia ở phía Nam thế quái nào tên ngốc Lôi Vô Kiệt lại dẫn bọn họ đi thẳng về phía Bắc tới thành Tuyết Nguyệt luôn, Tiêu Vũ đỡ trán thở dài, Tiêu Sở Hà thì đã cho Lôi Vô Kiệt mấy cú đánh rồi, Diệp Nhược Y không nói gì chỉ xoa đầu Lôi Vô Kiệt cùng hắn xem bản đồ. Lôi Vô Kiệt thật ủy khuất, nếu chê thì đừng đưa hắn giữ bản đồ chứ"Chúng ta đi ngược lại hướng ban đầu là được rồi, để muội giữ bản đồ cho""Ừm để Nhược Y giữ đi"Bốn người đi suốt mười ngày cuối cùng cũng tới Nam Cung thế gia, đứng trước cổng Lôi Vô Kiệt gõ cửa. Quản gia đi ra mở cửa, thấy là bọn họ liền cho vào"Cơ thúc thúc! Tiêu thúc thúc!"Lôi Vô Kiệt thấy hai người đang ngồi trong đình viện hóng mát liền hô to, Tiêu Sở Hà đá hắn một cái trừng mắt "Nói nhỏ thôi! Hoàng thúc đang mang thai lỡ bị giật mình thì sao?""Ồ ồ ra vậy""Bốn đứa tới thăm bọn ta à?"Cơ Nhược Phong dẫn bốn đứa vào trong ngồi, hắn rót cho mỗi đứa một ly trà. Diệp Nhược Y mỉm cười nhìn hai người "Bọn con nghe tin Tiêu thúc thúc mang thai nên xin phép cha mẹ tới đây trước, cha mẹ của tụi con sẽ tới sau. À bọn con có mang một phần quà tới trước đây ạ""Tới thăm là được rồi mà""Hoàng thúc! Người có khó chịu không?""Phải đó Tiêu thúc thúc, người có ổn không? Có cần bọn con giúp gì không?""Ta không sao! Chỉ là đây là giai đoạn đầu mang thai nên bị ốm nghén thôi""Ồ"Bốn đứa nhóc cùng gật đầu, Cơ Nhược Phong và Tiêu Nhược Phong nhìn nhau. Hắn lấy tay y, xoa nhẹ lên bụng"Hài tử này chưa ra đời mà mọi người đã lo lắng, thương yêu nó vậy rồi. Đợi khi ra đời chắc nó muốn lật trời cũng phải chiều nó""Sư phụ! Người yên tâm đi, biểu đệ hoặc biểu muội sẽ giống với Hoàng thúc và người mà, rất ngoan""Chắc là vậy"Dù Tiêu Lăng Trần hay Cơ Tuyết thì cái mỏ cũng hỗn dữ dằn chứ đâu có hiền gì và chắc chắn là hai đứa nó không phải kiểu ngoan ngoãn gì rồi, hai tiểu hỗn thế ma vương chứ không đùa đâu. Sau này Đế Đô chắc bị hai tiểu tổ tông này quậy cho nháo nhào
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com