Phi Công của Thỏ | Thủy Thảo |
chap 12
- hai đứa đi chung đừng tưởng là Chị không biết, đi đâu tới giờ này mới chịu về , ở đây mọi người đa nghi lắm có biết không - Phương Anh nói Phương Anh phải diễn vì sợ lộ- hai đứa Em đi thuê khách sạn ngủ trưa, mà ai ngờ ngủ lố giờ làm - nàng trả lời tay thì nắm tay cô- Thỏ , sao hôm nay em đi dáng lạ vậy - Phương Anh hỏi vậy thôi nhưng biết mà- biết còn hỏi hí hí - nàng trả lời rồi mắc cỡ rụt mặt vào tai cô- trời trời, có tui ở đây mà dám thân mặt vậy hả - Phương Anh trêu cô và nàng- có đâu Chị - cô trả lời rồi quay sang hôn vào má nàng một cái ngay trước mặt Phương Anh - chou choa....tôi ra ngoài đây, ở đây ăn cơm tràn họng - Phương Anh nói rồi mở cửa đi mất- của Em nè Vợ - cô đưa trái cây và cafe cho nàng- Vợ cảm ơn....ủa ai là Em - nàng hỏi cô, nàng vừa nghe cô gọi ai là Em đấy- thì Em là Vợ của Anh - cô nói - no no - nàng uống một ngụm cafe - thôi mà Vợ , Em nhỏ hơn Vợ có 2 tuổi mà, tình yêu đâu phân biệt tuổi tác - cô nói- kêu bằng Vợ là không phân biệt tuổi tác rồi đó - nàng nói, lúc nàng chập chững bước đi, cô mới sinh ra đời - vậy thôi, chúc Vợ ăn ngon miệng, cần gì alo Em - cô mở cửa đi ra ngoài để họ nghi ngờ - ăn trái cây nè mọi người - nàng đi ra thấy mọi người ngồi ở sofa , mình thì cầm bịt trái cây không thể ăn ên được nên phải để xuống bàn mời mọi người - ê bà có để ý không, bịt trái cây và ly nước này lúc nãy bà Thủy cầm từ bên ngoài vào , rồi bã vào trong đó một xíu ra bịt trái cây và ly nước đã thành của Chị Thảo - Ngọc Hằng tinh mắt để ý từng chút- có, nhưng sao hai người họ mờ ám vậy - Trịnh Linh có để ý chứ nhưng cũng hòa vào ăn chung cho vui, ăn uống xong mọi người việc ai mới làmKhoảng 4 giờ chiều mọi người xong việc, các hoa á hậu đã ra sảnh ngồi nói chuyện sẵn đợi xe đến đón luôn, nhưng đủ mặt hết trừ nàng- Vợ đang ở đâu vậy - cô không thấy nàng thì lấy điện thoại ra nhắn tin cho nàng- Vợ đang ở phòng vệ sinh - nàng đi vệ sinh - xin phép mọi người Em đi vệ sinh - cô nói rồi bỏ điện thoại và túi xách ở lại- helo Vợ - cô đi vào thì nàng đang rửa tay và soi gương - Em làm gì vậy coi chừng người khác thấy bây giờ - cô đi đến ôm nàng từ phía sau, rụt mặt vào cổ nàng hít hửi- kệ họ, Em nhớ hơi Vợ lắm rồi - tay cô thì ôm eo nàng còn đầu thì nhụi vào cổ nàng , nàng cũng ngước cổ lên cho cô dễ dàng một xíu - ưmmm - cô hít hết bên đây rồi tới bên kia- Vợ ơi, Em muốn - cô hôn hít không đã còn đưa tay nhào nặn hai quả đào ngoài nàng ra chỉ riêng mình được đụng- muốn cái gì mà một ngày muốn hai, ba lần vậy ưmmm.....thôi - nàng hỏi cô, con người mà một người đè ra chơi hai, ba lần sao chịu nổi - đi mà Vợ - cô đè nàng xuống bồn rửa mặt - Vợ nói không , mai đi, bây giờ bé nó còn rát dữ lắm - nàng nói nàng cố gắng đi dáng bình thường như người ta lắm rồi đó- dỗi - cô buông ra khoanh tay xoay mặt chỗ khác - thôi mà Vợ thương Em mà - nàng đi lại vuốt tóc dỗ cô- không dỗi Vợ rồi, Em ra ngoài - cô đi ra ngoài bỏ nàng trong đây- ôi trời, yêu người nhỏ tuổi là đây sao - nàng vỗ trán thì ra Phi Công rất dễ dỗi , nàng cầm túi xách đi theo cô ra ngoài - bánh nè Ngọc Thảo - Thiên Ân mời bánh nàng- bánh gì dạ - nàng vừa cầm lên vừa hỏi- tui không biết tên nữa, nhưng nó ngon lắm ăn thử đi - thiên ân nói chỉ gặp bánh là mua thôi chứ không cần biết tên- Thủy aaa - cô ngồi đối diện nàng , nàng cầm bánh đút cho cô- sao ngon không - cô bất quá há miệng ăn bánh nàng đút rồi Thiên Ân hỏi- ngon 10 đỉm - cô nói nó ngon thật sự - thôi mọi người ở chơi xe tới rồi tụi Em về trước - cô và trịnh linh ngọc Hằng đứng dậy ra vềVợ Yêu💗
- Em Ơi - nàng thấy cô vào xe thì lấy điện thoại ra nhắn cho côVợ Yêu💗
- Phi Công Ơi - nàng thấy cô xem mà không rep thì biết cô còn dỗi nên đổi tên gọiVợ Yêu💗
- Anh Chồng của Vợ Ơi - nàng biết cô thích ngọt nên gọi câu nào ngọt ngọt xíuPhi Công Tít 💗
- dạ Em nghe nè Vợ - cô vui mừng trả lời Vợ Yêu💗
- Em nghỉ dỗi Vợ rồi à? - nàng nhắn tiếp Phi Công Tít 💗
- Em nào dám dỗi Vợ - cô nóiVợ Yêu💗
- vậy hoi, Em về cẩn thận - nàng nói rồi tắt điện thoại ra về- Anh ghé tiệm trang sức phía trước giúp em nhe - cô nói - ừm - anh tài xế gật đầu rồi ghé lại, cô và trịnh linh ngọc Hằng đi xuống xe, vào tiệm- bà mua gì vậy Tít - trịnh linh và ngọc hằng theo kè kè bên cô- nè xinh không - cô đưa lên một sợ dây chuyền có mặt hình chữ T nho nhỏ mà vô cùng dễ thương - xinh, T đồ he - trịnh linh nói rồi không quên trêu chọc cô- T là Thủy đó - cô nói- ừ đúng rồi chứ có ai nói T trong chữ Thảo đâu - ngọc hằng lươn lẹo đâm thọt cô- tào lao bí đao - cô bị nói chúng tim đen- ở đây đi tui vào thanh toán - cô nói rồi bỏ hai người họ ở lại xem mẫu , cô thì đi lại kia cách hai người họ khoảng 10 bước chân - Chị còn mẫu giống vậy không - cô đưa sợ dây chuyền ra cho nhân viên xem- dạ còn - nhân viên đưa cho cô thêm một sợ dây chuyền y chang sợ cô đang cầm trên tay, cả mặt dây cũng chữ T- thanh toán Em hai sợ dây chuyền này đi - cô đưa hai sợ dây chuyền cho bạn nhân viên - dạ của mình hết TÁM TRIỆU NĂM TRĂM BA MƯƠI NGHÌN ạ - nhân viên để vào hai hộp bằng nhung màu đỏ rồi đưa cho cô, cô chuyển khoản rồi nhận lấy để vào túi xách một hộp cầm trên tay một hộp- ê đeo giúp tui với - cô đi lại chỗ trịnh linh và ngọc hằng rồi đưa sợ dây chuyền ra - xong - trịnh linh đeo vào xong , rồi tự nghĩ cô mua cho cô thật - xong chưa mình về thôi - ngọc hằng cũng có suy nghĩ giống Trịnh Linh , mới đầu cả hai tưởng cô mua tặng nàng ai ngờ cô đeo luôn rồi - xong rồi mình về - cô trả lời rồi cả ba ra về, một lúc thì về tới nhà , cả ba đang ngồi ăn thì có tiếng chuông điện thoại reo lên - Em nghe nè Chị Thảo - do ở gần trịnh linh và ngọc hằng nên gọi nàng là Chị- Em đang làm gì dạ - nàng hỏi cô đang làm gì ở đâu mà xưng hô với nàng như vậy- Em đang ăn cùng trịnh linh và ngọc hằng - cô gọi cho nàng xem- vậy thôi nha, xíu Em gọi - cô thấy hai người kia đang nghi ngờ thì kêu nàng tắt - hai bà nhìn gì dữ dạ , sao không ăn đi - cô thấy hai người họ cứ nhìn mình thì nói- hả ừ - Trịnh Linh và ngọc hằng tiếp tục ăn - tui ăn xong rồi, tui vào phòng trước nha - cô nói rồi dọn dẹp phần của mình- hả, sao không ngồi đây chơi , vào phòng chi buồn chết - ngọc hằng không cho cô vào phòng , vì thường cô ăn xong là ngồi đây chơi trò này nọ với trịnh linh và ngọc hằng mà- thôi ở đây chơi gì - cô nhớ nàng muốn xỉu chỉ muốn vào phòng gọi nói chuyện với nàng thôi- tui mới mua bộ lô tô bày ra tụi mình chơi - Trịnh Linh muốn xem phản ứng của cô ra sao- được rồi để tui vào cất đồ cái - cô nói rồi đi vào phòng, cô khóa cửa rồi ngồi xuống giường bấm gọi nàng - alo Vợ nghe - rất nhanh nàng nghe máy - Vợ ơi, Trịnh Linh và Ngọc Hằng rủ Em chơi lô tô nếu từ chối họ sẽ nghi ngờ - cô tiếc nuối nói , không biết khi nào mới được ở bên cạnh nàng 24 trên 24 nữa - thì Em đi chơi đi, xíu vào gọi Vợ sau - nàng nói cô đi chơi với họ đi để họ nghi rồi không biết đường nói- dạ - cô nói rồi tắt máy, đi ra ngoài chơi với trịnh linh ngọc hằng , khoảng 1 tiếng đồng hồ sau cả ba giải tán , trịnh linh và ngọc hằng ngồi ở sofa xem phim trò chuyện với nhau - Vợ ngủ hả - cô vào phòng gọi cho nàng, nhưng thấy bên nàng tối hui - dạ, Em ngủ sớm đi mai gặp - nàng bị cô hành thêm đi làm mệt nữa - dạ Vợ ngủ ngon - cô nói rồi hôn gió nàng xong tắt máy cả hai điều ngủ
End chap
- Em Ơi - nàng thấy cô vào xe thì lấy điện thoại ra nhắn cho côVợ Yêu💗
- Phi Công Ơi - nàng thấy cô xem mà không rep thì biết cô còn dỗi nên đổi tên gọiVợ Yêu💗
- Anh Chồng của Vợ Ơi - nàng biết cô thích ngọt nên gọi câu nào ngọt ngọt xíuPhi Công Tít 💗
- dạ Em nghe nè Vợ - cô vui mừng trả lời Vợ Yêu💗
- Em nghỉ dỗi Vợ rồi à? - nàng nhắn tiếp Phi Công Tít 💗
- Em nào dám dỗi Vợ - cô nóiVợ Yêu💗
- vậy hoi, Em về cẩn thận - nàng nói rồi tắt điện thoại ra về- Anh ghé tiệm trang sức phía trước giúp em nhe - cô nói - ừm - anh tài xế gật đầu rồi ghé lại, cô và trịnh linh ngọc Hằng đi xuống xe, vào tiệm- bà mua gì vậy Tít - trịnh linh và ngọc hằng theo kè kè bên cô- nè xinh không - cô đưa lên một sợ dây chuyền có mặt hình chữ T nho nhỏ mà vô cùng dễ thương - xinh, T đồ he - trịnh linh nói rồi không quên trêu chọc cô- T là Thủy đó - cô nói- ừ đúng rồi chứ có ai nói T trong chữ Thảo đâu - ngọc hằng lươn lẹo đâm thọt cô- tào lao bí đao - cô bị nói chúng tim đen- ở đây đi tui vào thanh toán - cô nói rồi bỏ hai người họ ở lại xem mẫu , cô thì đi lại kia cách hai người họ khoảng 10 bước chân - Chị còn mẫu giống vậy không - cô đưa sợ dây chuyền ra cho nhân viên xem- dạ còn - nhân viên đưa cho cô thêm một sợ dây chuyền y chang sợ cô đang cầm trên tay, cả mặt dây cũng chữ T- thanh toán Em hai sợ dây chuyền này đi - cô đưa hai sợ dây chuyền cho bạn nhân viên - dạ của mình hết TÁM TRIỆU NĂM TRĂM BA MƯƠI NGHÌN ạ - nhân viên để vào hai hộp bằng nhung màu đỏ rồi đưa cho cô, cô chuyển khoản rồi nhận lấy để vào túi xách một hộp cầm trên tay một hộp- ê đeo giúp tui với - cô đi lại chỗ trịnh linh và ngọc hằng rồi đưa sợ dây chuyền ra - xong - trịnh linh đeo vào xong , rồi tự nghĩ cô mua cho cô thật - xong chưa mình về thôi - ngọc hằng cũng có suy nghĩ giống Trịnh Linh , mới đầu cả hai tưởng cô mua tặng nàng ai ngờ cô đeo luôn rồi - xong rồi mình về - cô trả lời rồi cả ba ra về, một lúc thì về tới nhà , cả ba đang ngồi ăn thì có tiếng chuông điện thoại reo lên - Em nghe nè Chị Thảo - do ở gần trịnh linh và ngọc hằng nên gọi nàng là Chị- Em đang làm gì dạ - nàng hỏi cô đang làm gì ở đâu mà xưng hô với nàng như vậy- Em đang ăn cùng trịnh linh và ngọc hằng - cô gọi cho nàng xem- vậy thôi nha, xíu Em gọi - cô thấy hai người kia đang nghi ngờ thì kêu nàng tắt - hai bà nhìn gì dữ dạ , sao không ăn đi - cô thấy hai người họ cứ nhìn mình thì nói- hả ừ - Trịnh Linh và ngọc hằng tiếp tục ăn - tui ăn xong rồi, tui vào phòng trước nha - cô nói rồi dọn dẹp phần của mình- hả, sao không ngồi đây chơi , vào phòng chi buồn chết - ngọc hằng không cho cô vào phòng , vì thường cô ăn xong là ngồi đây chơi trò này nọ với trịnh linh và ngọc hằng mà- thôi ở đây chơi gì - cô nhớ nàng muốn xỉu chỉ muốn vào phòng gọi nói chuyện với nàng thôi- tui mới mua bộ lô tô bày ra tụi mình chơi - Trịnh Linh muốn xem phản ứng của cô ra sao- được rồi để tui vào cất đồ cái - cô nói rồi đi vào phòng, cô khóa cửa rồi ngồi xuống giường bấm gọi nàng - alo Vợ nghe - rất nhanh nàng nghe máy - Vợ ơi, Trịnh Linh và Ngọc Hằng rủ Em chơi lô tô nếu từ chối họ sẽ nghi ngờ - cô tiếc nuối nói , không biết khi nào mới được ở bên cạnh nàng 24 trên 24 nữa - thì Em đi chơi đi, xíu vào gọi Vợ sau - nàng nói cô đi chơi với họ đi để họ nghi rồi không biết đường nói- dạ - cô nói rồi tắt máy, đi ra ngoài chơi với trịnh linh ngọc hằng , khoảng 1 tiếng đồng hồ sau cả ba giải tán , trịnh linh và ngọc hằng ngồi ở sofa xem phim trò chuyện với nhau - Vợ ngủ hả - cô vào phòng gọi cho nàng, nhưng thấy bên nàng tối hui - dạ, Em ngủ sớm đi mai gặp - nàng bị cô hành thêm đi làm mệt nữa - dạ Vợ ngủ ngon - cô nói rồi hôn gió nàng xong tắt máy cả hai điều ngủ
End chap
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com