TruyenHHH.com

Phat Chau Huyen

"Cảm tạ vị huynh đài." Bạch y công tử chắp tay hành lễ với Tề Vương.

"Cũng tạ ơn tiểu nương tử rất nhiều." Hắn khiêm nhường hành lễ với ta.

Ta lại chỉ đang nhìn Tần Tư Tư đang đứng sau lưng hắn.

"Không cần đâu." Tề Vương cởi quần áo của kẻ đang bất tỉnh ra: "Các người không muốn tiết lộ thân phận, người này ta sẽ đưa đến gặp quan, hôm khác hắn nhận tội, ta sẽ thông báo cho hai người."

Ánh mắt của Xương Vương quét đến mảnh mặt nạ bị nứt nằm lẻ loi ở trong góc.

-------------------

Thụy Vương phủ.

Tần Tư Tư ở trong phòng của ta.

Nàng ta ngồi bên cạnh bàn, tự pha cho mình một tách trà. Khuôn mặt khi không đeo mặt nạ lộ ra nét xinh đẹp như tranh, ta nhìn đến mê mẩn.

"Mãi cho đến tận hôm nay ta mới tin là muội thật sự muốn giúp ta." Nàng nói.

Vừa đủ thẳng thắn thành khẩn, nàng ta đã mang sự thành thật đến cùng ta nói chuyện.

"Nhưng ta không hiểu." Tần Tư Tư rất trung thực.

"Tỷ không hiểu vì sao muội lại giúp tỷ, tỷ cảm thấy muội nên ghen ghét đố kỵ tỷ, hay là âm mưu tước đi thứ gì từ tỷ?" Ta hỏi nàng.

"Xác thực là như vậy."

"Tỷ tỷ, ta chỉ muốn bản thân được trải qua một cuộc sống bình bình an an, cũng hy vọng tỷ được yên ổn sốt tốt. Ta cũng không muốn giữa hai ta nảy sinh mâu thuẫn." Ta nở một nụ cười thản nhiên với nàng ta.

"Đều là nữ nhân, giúp đỡ lẫn nhau cuộc sống sau này không phải sẽ thoải mái hơn nhiều hay sao? Ta chưa từng có ý xấu làm tổn thương tỷ."

Không nhất định phải đấu tố lẫn nhau, đến cuối cùng lại ta sống ngươi chết. Ta không phải là một con cua ở trong giỏ, phải giẫm lên người khác mới có thể leo lên. Ta cũng không muốn làm hại đến bất cứ ai. Cùng nhau đồng tâm hiệp lực để thoát khỏi trò đùa của số phận không phải tốt hơn sao?

"Lần đầu tiên ta nghe được câu nói như vậy." Tần Tư Tư nói.

"Ta quả thực rất tán thành."

Tần Tư Tư đưa tay về phía ta: "Muội có muốn làm bằng hữu với ta không?"

Ta cố nén lại cảm xúc đang vỡ òa trong lòng: Ta sẽ làm bạn với một nữ chủ ưu tú! Ta sẽ làm bạn với một mỹ nữ tỷ tỷ vừa xinh đẹp vừa thông minh!

"Chúng ta đã là bằng hữu rồi sao, tỷ tỷ... Tư Tư." Ta nắm lấy tay nàng, lòng tràn đầy vui sướng.

Có người nhẹ nhàng gõ cửa.

Một lát sau, Thụy Vương đẩy cửa bước vào.

"Bảo Châu---" Hắn nhìn thấy Tần Tư Tư có phần kinh ngạc vô cùng, nhưng vẫn quan tâm hỏi han.

"Tư Tư cũng ở đây. Nàng đã thấy thân thể khá lên chưa?"

"Khụ khụ." Tần Tư Tư khẽ ho hai tiếng: "Đỡ hơn nhiều rồi. Thiếp thân về đây."

Thụy Vương nhác thấy Tần Tư Tư rời đi, không khỏi có chút mất mát. Nhưng hắn rất nhanh đã điều chỉnh tâm trạng lại như cũ, đóng cửa ngồi xuống.

"Vương gia đến đây làm gì?" Ta hỏi hắn.

"Bảo Châu." Hắn ngước mắt nhìn ta: "Nàng lúc trước nói có cách để tránh khỏi tai họa. Ta suy nghĩ hồi lâu, cũng muốn thử xem."

"Rời khỏi kinh thành... không được. Thân thế của nàng ở Vương phủ, muốn rời khỏi kinh thành sẽ bị truy hỏi, có thể sẽ đến tai phụ hoàng. Đến lúc đó phụ hoàng hỏi đến, ta cũng không tìm được lý do thoái thác."

"Nếu như ở trong thành tìm một chỗ yên ắng đợi dinh..." Thụy Vương than nhẹ một tiếng. "Bổn vương từng đi hỏi qua vài nơi, nhưng lúc nào cũng bị người của Vương phi lén lút theo đuổi, bổn vương lo lắng nếu nàng một mình ở bên ngoài, trái lại càng thêm có nhiều hiềm nghi, cũng không có cách nào bảo vệ mẫu tử hai người bình an khi gặp chuyện."

"Cho nên bổn vương đã nghĩ ra một cách khác." Hắn nói: "Vừa hay mẫu phi trước đó vài ngày có phái người đến hỏi thăm nàng. Bổn vương bèn nghĩ, nếu như muốn cách xa Vương phi và Tư Tư, thuận lợi sinh con, không bằng tiến cung."

"Tiến cung?"

(BẢN QUYỀN THUỘC VỀ FANPAGE CẨM SẮC HOA NIÊN) 

"Đúng vậy." Thụy Vương nói: "Mẫu phi là người nhạy bén thận trọng, có nàng che chở, nàng nhất định có thể thuận lợi vượt qua cửa ải này... Tư Tư cũng sẽ bình an vô sự."

Mẫu phi của Thụy Vương sao... Chẳng phải là người hôm bữa ta có gặp qua sao.

Ta vẫn nhớ rõ nàng đã giúp đỡ Thụy Vương rất nhiều sau khi hắn lên ngôi, thậm chí không tiếc hy sinh mạng sống của mình để đoạt lấy binh quyền về cho con trai.

Bất quá đúng như lời Thụy Vương nói, là một người phụ nữ khôn ngoan, vô cùng nhạy bén thận trọng.

Tiến cung... Nhưng trong cung còn có dì của Chu Minh Nguyệt. Còn có những con sóng đấu đá tranh giành ẩn sau lớp tường vàng son của hoàng cung. Mà ta lại không thể biết trước được.

Nhưng mà, hiện tại lại không còn sự lựa chọn nào tốt hơn thế nữa.

Ta có nên can đảm đi đến một nơi không được đề cập nhiều trong cốt truyện hay là ở lại đi, trong gian viện nhỏ như đã được dàn xếp từ trước.

Ta thầm hạ quyết tâm. Chung quy vẫn nên theo con tim mách bảo.

"Được, ta sẽ tiến cung."

-------------------

#camsathoanien

#phatchauhuyen

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com