Phap Su Can Chien Q5 Q10 Ho Diep Lam
Chương 526: Vĩnh viễn bi kịch.
"Lại có thể nói như vậy, thực sự quá thất lễ nha." Tịch Tiểu Thiên ngoài miệng nói như thế, nhưng không nhìn ra cô cảm thấy uể oải bởi vì Cố Phi thất lễ, có vẻ đã sớm ngờ tới sẽ như thế rồi.Cố Phi còn chưa đáp lại, kẻ bênh vực đã nhảy ra ngoài, Chiến Vô Thương và Ngự Thiên Thần Minh làm việc nghĩa không do dự đứng về phe gái đẹp, rất tức giận nói: "Thiên Lý, anh quá thất lễ đó!"Mà căn cứ tư duy theo quán tính phái nữ luôn là giúp phái nữ, Lộ Kha cũng lập tức chỉ trích: "Sao có thể nói như vậy chứ hả?"Cố Phi đang thấy bất đắc dĩ, không ngờ tới Hàn Gia Công Tử lúc này thế mà đứng về phe hắn, gật đầu nói: "Suy cho cùng chúng tôi cũng không quen cô, khả năng này vẫn tồn tại."Tịch Tiểu Thiên cười một tiếng rồi nói: "Để Tiểu Kha đi thông đồng Thủy Thâm đi, rất nhiều chuyện sẽ rõ ràng ngay. Hay là các anh cho rằng, tôi, Thủy Thâm và Đoạn Thủy Tiễn đều là một phe?""Lẽ nào Thủy Thâm có kế hoạch gì không thể cho người khác biết?" Cố Phi suy ngẫm."Hey, cậu một hai vừa vừa phai phải thôi!! Đừng tiếp tục trò chơi suy luận âm u của cậu nữa!" Lộ Kha hung ác trợn mắt lườm Cố Phi."Được rồi!" Cố Phi thỏa hiệp, sau một lúc lâu quay qua hỏi Kiếm Quỷ: "Nhiệm vụ còn làm nữa hay không?""Tôi liều mạng với cậu!!!!" Lộ Kha nhảy tới rồi."Mọi người chơi vui vẻ, tôi đi làm đây." Cố Phi chạy mất dép.Việc này có thể tính là đã kết thúc, cách giải quyết vấn đề tốt nhất y như lời Tịch Tiểu Thiên vậy, để Lộ Kha hỏi han nói chuyện rõ ràng với Thủy Thâm là được. Đám Hàn Gia Công Tử dù muốn nhiều chuyện, cũng không thể làm gì vào lúc này, thời gian này với đám người như họ cũng nên kết thúc một ngày sinh hoạt trong game, vì vậy ai đi đường nấy. Kiếm Quỷ lưu lại, cũng là vì tỏ ý sau khi Lộ Kha và Thủy Thâm nói chuyện xong, hắn cũng muốn đi nói hai ba lời. Quan hệ giữa hắn và Thủy Thâm không thể đánh đồng với Lộ Kha cùng Thủy Thâm, tình cảnh bấy giờ lúng túng dị thường. Nhưng Kiếm Quỷ lại có gan trực tiếp đối mặt loại tình huống xấu hổ này, đây là điểm bất đồng của hắn so với người khác.Cố Phi chạy tương đối mau, biểu hiện nhìn như vô tư, kỳ thực trong lòng vẫn rất không thoải mái. Đầu đuôi việc này thật ra do hắn khơi mào, bận rộn hơn nửa ngày lại phát hiện là tự chuốc lấy nhục, để cho người ta một đống lúng túng, đáy lòng phi thường băn khoăn. Chuồn sớm, cũng do ngại tiếp tục đối mặt với mọi người."Đi theo tôi chi?" Đi đến đầu một con phố, Cố Phi đột nhiên dừng bước, xoay người lại."Ai theo anh đâu? Đi ngang qua." Tịch Tiểu Thiên nói."Xem như cô lợi hại..." Cố Phi cắn răng."Rất không cam tâm đi!!" Tịch Tiểu Thiên nói."Cô chuyên môn đuổi theo cười nhạo tôi à?" Cố Phi hỏi."Đã nói là tôi đi ngang qua..." Tịch Tiểu Thiên khăng khăng.Cố Phi cũng bất đắc dĩ, không thể làm gì khác hơn là nhích sang bên cạnh hai bước, đưa tay nói: "Vậy xin mời, tranh thủ thời gian đi ngang qua.""Cứ thế từ bỏ sao?" Tịch Tiểu Thiên đột nhiên hỏi."Có ý gì?""Tuy suy đoán ban đầu của các anh có thể là hiểu lầm, thế nhưng, tên Đoạn Thủy Tiễn này vẫn còn có điểm lạ, anh không muốn biết phía sau gã là gì à?" Tịch Tiểu Thiên hỏi."Hình như nó không liên quan gì đến tôi đi?" Cố Phi nói."Thế thì bây giờ anh chuẩn bị kết thúc chuyện này như thế nào hả? Đều là thị phi do anh gây ra mà nhỉ? Không tính nói lời xin lỗi người ta sao?" Tịch Tiểu Thiên hỏi."Hình như điều này không liên quan gì đến cô mà?" Cố Phi nói."Hỏi thăm chơi thôi." Tịch Tiểu Thiên nói."Một người đi ngang qua không nên có nhiều vấn đề như vậy." Cố Phi nói."Tôi là lừa đảo, cho nên tôi nói đi ngang qua, là lừa anh." Tịch Tiểu Thiên nói."Được rồi, tôi đi ngang qua, từ chối tiếp nhận bất luận phỏng vấn nào..." Cố Phi đi trước.Lúc bấy giờ, Lộ Kha cũng đã nhanh chóng liên lạc với Thủy Thâm, song phương hẹn gặp ở khu logout. Một đêm không ngủ, uể oải không che giấu được, trong ánh mắt mệt mỏi rã rời của Thủy Thâm mang theo vẻ khó hiểu. Cùng Lộ Kha tách ra không bao lâu, nhưng anh ta nhìn ra được vẻ mặt và thái độ của Lộ Kha xoay chuyển 180 độ bước, ánh mắt dịu dàng cỡ nào, Thủy Thâm mau chóng ý thức được chuyện gì xảy ra.Không thể tùy tiện thỏa hiệp ngay. Thủy Thâm nghĩ, ho khan một tiếng rồi hỏi: "Biết mình sai rồi?"Lộ Kha gật đầu: "Sai rồi.""Sai chỗ nào rồi?" Thủy Thâm ra dáng hội trưởng uy nghiêm đứng đầu một hội lớn."Em không nên chơi suốt đêm, như vậy không tốt cho làn da, phi thường không tốt." Lộ Kha nói."Gì?" Thủy Thâm nghi ngờ lỗ tai của mình xảy ra vấn đề."Em lập tức sửa sai, em đi logout ngay đây!" Ánh mắt Lộ Kha tỏ ý kiên định, xoay người chui vào khu logout đăng xuất rồi.Thủy Thâm hóa đá, một lát sau mới tỉnh hồn lại."Thực sự gian manh..." Thủy Thâm nghĩ, xoay đầu qua, lại thấy một bóng hình, Kiếm Quỷ."Các cậu từng người từng người tới là chuẩn bị làm gì hả!" Thủy Thâm ồn ào."Xin lỗi cậu." Thái độ, giọng điệu của Kiếm Quỷ, đều thành khẩn không thể nghi ngờ, hắn không làm được theo kiểu giảo hoạt như Lộ Kha.Trong lúc nhất thời nhận được hai loại phong cách bất đồng hoàn toàn không đáp biên, Thủy Thâm ngược lại hoảng loạn không biết ứng phó ra sao mới phải, buột miệng thốt ra: "Không sao."Kiếm Quỷ thở dài một hơi, vụ xin lỗi thế này, đoạn thời gian chờ đợi đối phương phản ứng bày tỏ thái độ là nặng nề nhất, Thủy Thâm phản ứng cực nhanh như thế thật khó có được, Kiếm Quỷ còn chưa kịp nếm mùi vị nặng nề."Thế nào, mấy thám tử lừng danh các cậu đã điều tra rõ Lão Đoạn không có vấn đề rồi hả?" Nói tương đối nhiều trái lại là Thủy Thâm.Kiếm Quỷ gãi đầu một cái: "Là hiểu lầm.""Cho nên nói, từ đầu đã không có chuyện gì nha! Bày ra lắm thứ chi vậy." Thủy Thâm nói tới đây vẫn có còn hơi bất mãn."Tôi có thể làm gì giờ?" Kiếm Quỷ hỏi, khúm núm xin tha thứ là Kiếm Quỷ làm không được, hắn chỉ trông cậy vào việc có thể giúp đối phương một vài chuyện, bù trừ những phiền phức mình gây ra lúc trước."Tất nhiên là có." Thủy Thâm nói."Là cái gì?" Kiếm Quỷ hỏi."Cậu chẳng phải nhận được nhiệm vụ gì nhằm vào Lão Đoạn à? Từ bỏ đi!!" Thủy Thâm nói."Đương nhiên." Kiếm Quỷ lập tức mở ra thanh nhiệm vụ lựa chọn từ bỏ, kết quả hệ thống thông báo còn phải đi về tìm NPC liên quan để xử lý."Không thể trực tiếp từ bỏ." Kiếm Quỷ nói, "Nhưng tôi sẽ xử lý, còn có chuyện gì nữa không?" Chuyện từ bỏ nhiệm vụ để bù đắp sai lầm đối với Kiếm Quỷ là không đáng kể chút nào, dù Thủy Thâm không có yêu cầu thì hắn cũng sẽ làm như vậy, hắn hy vọng Thủy Thâm yêu cầu việc gì khó hơn tí."Như thế đã đủ rồi." Thủy Thâm cười."Có cơ hội tôi cũng sẽ nói lời xin lỗi với Lão Đoạn." Kiếm Quỷ tỏ vẻ, tuy khiến người ta cảm thấy có hơi dong dài không đàn ông dứt khoát, nhưng nếu không làm như vậy, trong lòng Kiếm Quỷ cứ không được thoải mái."Có cơ hội." Thủy Thâm gật đầu, anh ta sẽ không nói mấy lời "Thôi không cần đâu", bởi vì anh ta hiểu rõ tánh Kiếm Quỷ, không để Kiếm Quỷ nói xin lỗi thì bản thân hắn sẽ không cho chuyện qua..."Không sao rồi, sớm nghỉ ngơi đi!!" Thủy Thâm vỗ vỗ vai Kiếm Quỷ."Hẹn gặp lại." Kiếm Quỷ cười cười, bước vào khu nghỉ ngơi offline.Thủy Thâm tiếp tục lưu lại ở lối vào, vỗ chỉnh quần áo một chút, ưỡn ngực đứng thẳng lưng, nụ cười trên mặt giấu biến đi, ánh mắt lạnh nhạt hẳn, nhìn quét xung quanh, trong lòng dự đoán: "Người thứ ba nên tới rồi nhỉ?"Chờ đợi ròng rã năm phút đồng hồ, Thủy Thâm trong lòng vẫn còn đang nghĩ ngợi lung tung cơ! Người nọ không có quan hệ thân thiết gì với mình, sự kiện lần này còn xử nhiều cấp của đám anh em trong hội mình nữa, cộng thêm lần trước trong nhiệm vụ đối địch hoàn toàn phá hỏng kế hoạch của mình, thực sự tìm không ra lý do nào qua loa cho xong với hắn mà. Không dày vò hắn một phen, thì không dễ bàn giao lại với đám anh em trong hội đâu.Thủy Thâm đang nghĩ ngợi thất thần, đột nhiên nghe thấy bên tai có người nói chuyện: "Ái chà, đây chẳng phải là hội trưởng Thủy Thâm ư? Đứng chính ình ở lối vào khu logout, cậu là biển báo giao thông à?"Đối với Thủy Thâm mà nói, trên đời này không còn giọng nói nào khác khiến anh ta cảm thấy chói tai hơn rồi, quay đầu nhìn thoáng qua thấy chính là Hàn Gia Công Tử. Liền nhổ ba miếng nước bọt: "Không may, mới sáng sớm đã xui xẻo rồi." Nói xong hoàn toàn không thèm để ý Hàn Gia Công Tử, tiếp tục nhìn chung quanh, hoàn toàn có thể cắm tấm bảng bên cạnh anh ta có viết ba chữ: Đang chờ người.Hàn Gia Công Tử sao lại không phát hiện ra chứ, cười nói: "Tôi nói mà, đứng như biển báo giao thông, e là sợ người tìm cậu nói xin lỗi không nhìn thấy cậu đúng chứ?""Ai mướn cậu để ý hả?""Vấn đề là, Lộ Kha, Kiếm Quỷ, hình như họ đều đã không online nữa nha!" Hàn Gia Công Tử nói."Người nào nói cho cậu biết tôi chờ bọn họ." Thủy Thâm cười nhạt.Hàn Gia Công Tử ra vẻ bừng tỉnh: "Lẽ nào cậu đang đợi Thiên Lý Nhất Túy?"Thủy Thâm không đáp."Cậu, muốn bị chém hả?" Hàn Gia Công Tử nói.Thủy Thâm tiếp tục không để ý tới."Trên người Thiên Lý có thật nhiều điểm PK, hắn cần phải tẩy sạch trước mới có thể qua đây, cậu chậm rãi chờ đi!!" Hàn Gia Công Tử 'tốt bụng' nhắc nhở một câu xong, lưu lại vẻ mặt mong ngóng thưởng thức bi kịch, phất tay đi rồi."Mẹ kiếp, nhiều chuyện... còn cần cậu nhắc nhở à!" Thủy Thâm khinh bỉ nhìn Hàn Gia Công Tử biến mất, tiếp tục kiên nhẫn chờ lại chờ.Mặt trời lên tới đỉnh, vẫn không thấy bóng dáng người đâu, Thủy Thâm đã buồn ngủ đến mức sắp tựa lưng vào tường đánh một giấc. Trong lòng không ngừng nói thầm, tên này không phải rất trâu bò sao, tẩy PK chẳng phải nên là rất thuần thục mới đúng, làm sao lâu như vậy? Chẳng lẽ do chưa quen thuộc địa hình nơi này, lạc đường? Được rồi, hình như người nọ là dân mù đường cơ mà. Bởi không quen thân mấy người còn lại trong Tinh anh đoàn, Thủy Thâm nhớ mang máng có một dân mù đường ở trỏng, cho nên theo bản năng tính lên trên đầu Cố Phi."Nhắn hắn thử coi... không biết có mở chốt kết bạn không." Tuy là một kẻ tiếp thu xin lỗi nhưng chủ động liên hệ kẻ đi xin lỗi mất mặt cực kì đấy, thế nhưng, người ta lạc đường mà, thật đáng thương. Thủy Thâm thiện lương nghĩ thế.Kết quả hắn tìm tên bị hệ thống lạnh như băng đáp lại: "Người mà bạn tìm kiếm không online!""Moẹ!!" Thủy Thâm nổi giận, bước nhanh đi vào khu logout, hung hăng bấm nút đăng xuất. Vốn phải là thời khắc mình vênh váo hống hách mới đúng, vì sao luôn có bi kịch rơi vào đầu mình, Thủy Thâm thực sự không nghĩ thông.Buổi chiều login, Thủy Thâm lập tức theo thói quen tố khổ với Lộ Kha nói Cố Phi kỳ cục biết bao."Xin lỗi?" Lộ Kha mờ mịt, "Em không nghe cậu ta nói mình sẽ tới mà, chỉ Kiếm Quỷ đi cùng em, cậu ta lén lút tìm anh sao? Nhìn không ra, người này hóa ra là người như vậy á?""#¥%..." Thủy Thâm hết nói, anh ta đương nhiên không có mặt mũi nói mình thật ra sau khi liên tiếp nhận được lời xin lỗi từ Lộ Kha và Kiếm Quỷ, cho rằng Cố Phi đương nhiên cũng tới, cho nên trồng cây si đợi mấy giờ."Con mẹ nó, là tên kia!!!" Thủy Thâm cắn răng, anh ta vốn sẽ không ngốc đến mức chờ lâu như vậy, thế nhưng vì Hàn Gia Công Tử, trước khi rời đi nói cái gì Thiên Lý phải tẩy PK trước, để mình chậm rãi chờ... Bạn học Thủy Thâm thiện lương – ngây thơ – am hiểu dễ tin, lại bị người ta lừa.---------------
Ngoài lề: thực ra Akiko khá hiểu tại sao Công Tử hay trêu bạn Thủy Thâm đến mức quan hệ lúc tốt lúc xấu rồi, tại tui cũng hay ghẹo hay lừa bạn trai y chang á (chỉ là lời lẽ mềm mỏng, cũng không ác liệt đến mức ổng thấy khó chịu thôi), vì nhìn phản ứng xù lông thiệt thú vị :'>ps: Lại một ngày năng suất cao dịch truyện~ cầu donate~Có lỗi chính tả thì nhớ để lại cmt cho Akiko sửa nha!
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com