TruyenHHH.com

[Phần 4] [Xuyên nhanh] Công lược Nam phụ

Chương 514: Công lược nam thần mù đường(3)

horangie_sue

Nhưng mà kể từ sau sự việc đó, nguyên chủ không còn quay bất cứ phim truyền hình hay điện ảnh gì liền rời khỏi giới giải trí.

Thật ra nếu nói nguyên thân là nữ phụ ác độc, Lăng Vu Đề lại không thấy vậy, nguyên thân căn bản không phải là người ác độc! Càng không phải là nữ phụ ác độc!

Ngoại trừ tính tình có chút to gan, lại thêm chút bệnh công chúa, cô ấy hoàn toàn chính là một người không có tâm cơ lại rất ngu ngốc!

Cứ xét ở việc cô xem bọn chị em chỉ chơi cùng cô vì tiền là bạn bè thì liền biết được, cô ngu ngốc bao nhiêu, lại vô cùng dễ bị lừa gạt!

Nhưng mà nói đến tính tình táo bạo, trừ việc đem vị đạo diễn kia đánh thành thái giám, thì đối với kẻ thù hận thấu xương là Thẩm Mạn Hi, nguyên thân cũng không có động tới một móng tay của cô ấy!

Mỗi lần đều là mắng ngoài miệng, vũ nhục các thứ, dù cô có siết chặt nắm tay đến gắt gao thế nào cũng sẽ không động thủ với Thẩm Mạn Hi!

Bởi vì...... Thẩm Mạn Hi là người mà Khổng Thư Hàng yêu, nếu Thẩm Mạn Hi bị thương vậy thì chàng trai cô yêu sẽ đau lòng!

Xớ ~ kỳ thật nguyên thân mới là một cô gái ngốc ngếch làm người ta đau lòng!

Một cô gái ngốc như vậy chỉ vì yêu Khổng Thư Hàng, lại không chấp nhận bất cứ một chàng trai nào theo đuổi, cuối cùng suốt quãng đời còn lại đều sống cô độc --

Chạy xe đến Truyền thông Quang Khê, Lăng Vu Đề chuẩn bị tìm một chỗ đỗ xe.

Chỉ là xe vòng qua công ty rồi vòng một vòng nữa, cũng không có tìm thấy một chỗ đỗ xe nào!

Hết cách, Lăng Vu Đề đành phải lái xe đến con phố kế bên để đỗ, sau đó lại đi bộ tới Truyền thông Quang Khê.

Vừa rồi lúc còn ở bên ngoài tìm chỗ đỗ xe, Lăng Vu Đề cũng đã nhìn thấy không ít fans đứng ở ngoài cửa Truyền thông Quang Khê!

Những fans đó hẳn là tới xem Tô Vực, bởi vì hôm nay Tô Vực sẽ tự mình tới casting đấy!

Chẳng qua là thoạt nhìn những fans đó vẫn rất có trật tự, cũng không có làm tắc giao thông.

Lăng Vu Đề không biết lúc này Tô Vực đã tới chưa, dù sao chờ đợi một lát liền có thể nhìn thấy Tô Vực, cô nghĩ thông xong nên cũng không có sốt ruột nữa.

Lăng Vu Đề đi vào Truyền thông Quang Khê, nói tên của mình cùng với mục đích đến của bản thân, sau đó cô liền được an bài tới hành lang chờ bên ngoài phòng phỏng vấn.

Đến chỗ chờ của thí sinh, Lăng Vu Đề mới biết hóa ra mình tới có chút muộn, Tô Vực đã ở bên trong gặp mặt thí sinh rồi.

Thứ tự của Lăng Vu Đề là số 89, tác phong của Tô Vực rất nhanh, dù có nhiều người vô cùng, hắn cũng chỉ xem một lát, sau đó người ta còn chưa kịp trả lời vấn đề gì, đã trực tiếp bị hắn đánh rớt!

Khi Lăng Vu Đề đến, Tô Vực đã xem xong số 70!

Những người đi ra, đa số đều có vẻ mặt xấu hổ, giống như cho dù là bị đánh rớt, có thể nhìn thấy thần tượng ở khoảng cách gần như vậy, cũng đã rất đáng giá!
Lăng Vu Đề chưa có chuẩn bị cái gì, cô cũng thật sự không biết phải chuẩn bị cái gì.

Dù sao nếu là muốn kiểm tra kỹ thuật đọc diễn, đối với cô thật là quá dễ dàng!

Chỉ cần có kịch bản, cô rất tự tin mình có thể ngay lập tức nhập diễn được!

Đại khái là cô ở bên ngoài hành lang đợi khoảng mười phút, thời gian này thật sự là...... Quá ngắn!

"Số 89 Lăng Vu Đề."

Nghe nhân viên ngoài phòng thi gọi tên cô, Lăng Vu Đề bình tĩnh hơn bình thường đứng lên đi qua.

Đi đến cửa phòng thi, Lăng Vu Đề lễ phép gật gật đầu với cô gái vừa gọi tên mình: "Xin chào, tôi là số 89 Lăng Vu Đề."

"Ừm, vào đi thôi."

Lăng Vu Đề lại gật gật đầu, đẩy cửa ra đi vào.

Trong lòng, kỳ thật là có chút kích động, bởi vì một lát nữa cô có thể nhìn thấy Tô Vực- người ở bên trong thân thể có hội trưởng đại nhân!

Phòng thi rất lớn, bên trước bàn có bốn người, một người là Tô Vực, một người là Giang Ly, một đạo diễn, một biên kịch.

Tầm mắt của Lăng Vu Đề ngay từ đầu đã dừng ở trên người Tô Vực.

Tô Vực ngoài đời cùng trên TV giống nhau, lớn lên là một chàng trai đặc biệt thanh tú sạch sẽ. Hắn không đẹp đến mức kinh diễm, nhưng lại giống như gió xuân gieo vào lòng người những cảm giác cực kỳ thoải mái!

Lúc Lăng Vu Đề đi vào, Tô Vực vẫn luôn duy trì trạng thái rũ mi mắt.

Lăng Vu Đề đi thẳng tới trung tâm phòng rồi đứng yên, mỉm cười chào hỏi bốn người trước mặt: "Xin chào Tô tiên sinh, Giang tổng, Trần đạo diễn, biên kịch Đồ Đan!"

Giọng nói của nguyên thân thuộc loại kiều kiều ngọt ngào, lúc không tức giận, đặc biệt có thể khiến cho người ta yêu thích!

Hơn nữa diện mạo nguyên thân cũng thiên hướng về tinh xảo điềm mỹ, hoàn toàn không phù hợp với tính cách có chút đanh đá của cô!

Ấn tượng của những người khác đối với Lăng Vu Đề đều rất không tồi, trẻ tuổi, có sức sống, thoạt nhìn cũng rất thích hợp để xuất hiện ở trên màn ảnh!

Lúc này Tô Vực mới giương mắt lên nhìn Lăng Vu Đề, ánh mắt hắn đặc biệt thanh triệt sạch sẽ, phảng phất như ở trong tầm mắt của hắn, tất cả đều là những điều tốt đẹp!

Lăng Vu Đề không e dè mỉm cười nhìn thẳng lại Tô Vực.

Biểu tình của cô không giống với mấy chục người casting trước, hoặc là khẩn trương toàn thân phát run mồm miệng không rõ, hoặc là kích động đến mặt hồng tai đỏ.

Đối với những kiểu thí sinh này, Tô Vực đều sẽ trực tiếp đánh rớt, một lời cũng không nói nhiều.

Bất quá khi nhìn thấy biểu hiện của Lăng Vu Đề, Tô Vực quyết định hỏi cô trước mấy vấn đề.

"Tên, tuổi, yêu thích, sự nghiệp."

Những thứ đó đều có ghi ở trên sơ yếu lý lịch mà Lăng Vu Đề đã viết, hơn nữa bây giờ sơ yếu lý lịch của cô cũng đang đặt ở chính trước mặt Tô Vực đấy!

Bất quá dù có như thế, Lăng Vu Đề vẫn mỉm cười lễ phép mở miệng trả lời: "Tôi tên Lăng Vu Đề, năm nay 23 tuổi, yêu thích đồ ăn ngon, tạm thời không nghề nghiệp."

"Lúc trước từng biểu diễn gì đó qua chưa?"

"Đã từng tham gia biểu diễn sân khấu kịch của trường ở đại học, từng học qua dương cầm cùng nhảy tự do."

......

Tiếp đó Tô Vực lại hỏi Lăng Vu Đề vài vấn đề, Lăng Vu Đề đều trả lời rất quy củ.

Tô Vực cúi đầu nhìn sơ yếu lý lịch trong tay, trên đó có một xấp ảnh chụp, là một cô bé luôn cười tươi, rất tự tin, thậm chí mang theo chút ngạo mạn.

Ảnh chụp cùng người thật ở ngoài, rõ ràng diện mạo không quá khác, nhưng ở khí chất, lại rõ ràng khác biệt rất lớn!

Phỏng vấn qua nhiều nữ sinh như vậy, chỉ có Lăng Vu Đề trước mặt là người Tô Vực thuận mắt nhất!

Loại cảm giác này thật kỳ lạ, Tô Vực sẽ không biết, điều đó là đến từ việc Tịch Tử Thu có tình cảm đặc biệt đối với Lăng Vu Đề.

Cho nên dù đã không còn ký ức, trong nháy mắt kia khi nhìn đến Lăng Vu Đề, hắn vẫn sẽ tự động cảm giác được cô cùng người khác không giống nhau!

Chuyển động bút trong tay một chút, Tô Vực rút ra một xấp giấy A4 đầy chữ đưa cho Lăng Vu Đề: "Dựa theo lời thoại cùng với yêu cầu biểu cảm trên kịch bản, diễn thử một lần đi. Chọn ít nhất hai cảnh khác nhau."

Lăng Vu Đề đi phía trước vài bước, duỗi tay nhận lấy giấy A4 xem nội dung.

Cẩn thận nhìn hết một lần, lúc sau cô mới đưa tầm mắt xuống trên người Tô Vực: "Tôi muốn mời Tô tiên sinh phối hợp đối diễn với tôi một chút."

Tô Vực gật gật đầu, từ trên ghế đứng lên, sau đó hắn lại vòng ra đi tới trước mặt Lăng Vu Đề.

"Cô muốn tôi phối hợp như thế nào?"

Tô Vực rất cao, Lăng Vu Đề hôm nay mang giày đế bằng, vừa vặn cao đến bờ vai của hắn.

Tô Vực rất thích màu trắng, trừ khi yêu cầu phải quay phim, bất kể lúc nào hắn cũng đều mặc một bộ áo sơ mi trắng.

Beta: Jinn

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com