Phan 2 Toi La Ba Cua Nhoc Phan Dien Lam Ang Tu Tue An Nhien Dich
Ngay lúc khán giả bên ngoài và các khách mời trong sân khấu đang sốt ruột chờ đợi, Tiểu Dương cuối cùng cũng xem xong kết quả bỏ phiếu chọn hung thủ. Anh ta không chút vội vàng mở miệng:"Tôi tuyên bố, kết quả lần này là..."Lâm Lạc Thanh, Quý Dữ Tiêu, và cả khán giả bên ngoài lập tức nín thở, rồi ngay giây tiếp theo, họ nghe được hai chữ: "Thất bại!""Hung thủ đã trốn thoát, lần này hung thủ chiến thắng."Các khách mời trong sân ngơ ngác nhìn nhau:"Người giết lão gia không phải là Triệu phu nhân sao? Còn người giết Giả Khuê Mật không phải là Tiền lập trình viên sao?""Tại sao lại là tôi?" — Tiền Vĩnh An nghi hoặc hỏi.Địch Đinh Lan nhìn anh ta, giải thích:
"Lạc Thanh nói đúng lắm, tại sao hôm nay lại ra tay? Chắc chắn là vì chỉ hôm nay anh mới có cơ hội tiếp cận Giả Khuê Mật. Những người khác ở đây như Triệu phu nhân, tiểu thư Tống, Bành tam thiếu, Lâm mỹ nhân đều thường xuyên có thể tiếp xúc với cô ta, còn tôi thì chắc chắn không giết người. Quý thiếu gia lại đang định đính hôn với Lâm mỹ nhân, sau này muốn gặp thì dễ như trở bàn tay. Chỉ có anh là cần nắm lấy cơ hội hôm nay để ra tay."Tiền Vĩnh An bất lực nói:
"Dù tôi có trăng hoa, nhưng cũng không đến mức phạm tội giết người!""Vậy rốt cuộc hung thủ là ai?" — Tống Tú Văn hỏi.Lâm Lạc Thanh mỉm cười, chủ động giơ tay lên:
"Là tôi."Quý Dữ Tiêu liền thuận tay nắm lấy tay cậu:
"Ừ, còn có tôi."Mọi người: !!!
Cư dân mạng: 【!!!】"Chị! Chị giết ba em?!" — Bành Phi Tiệp hoảng hốt nói.Lâm Lạc Thanh lắc đầu:
"Người chị giết là Giả Khuê Mật.""Còn tôi là người giết cha cậu." — Quý Dữ Tiêu cười nói."Tại sao chứ?""Đúng đó, chẳng phải hai người còn định đính hôn sao?"【Đúng vậy đấy, hai người không phải sắp đính hôn sao?!!!】【 Trời ơi, người đầu tiên tôi loại trừ chính là Quý thiếu, vậy mà lại là anh ta! 】【 Giỏi thật, tôi đoán trong cặp đôi kiểu gì cũng có một hung thủ, không ngờ lại là cả hai! 】【 Thật sự quá bất ngờ, tôi suốt quá trình đều nghĩ Quý Dữ Tiêu là một kẻ si tình mù quáng, không hề nghi ngờ chút nào. 】【 A a a, rốt cuộc là chuyện gì vậy?! 】【 Vào lúc thế này, tôi lại chỉ nhìn thấy hai người họ đang nắm chặt tay nhau, tôi không thể cứu nổi bản thân nữa. 】【 Ha ha ha, tôi cũng vậy, tôi cũng chỉ còn biết nhìn tay họ thôi. 】【 Hai con sói, ngầu quá! 】【 Cặp đôi mãnh liệt của tôi, vậy mà cả hai đều là sói, đều thành công trốn thoát! 】【 Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra vậy? 】"Thật ra cũng đơn giản thôi." Lâm Lạc Thanh nói, "Trước đó tôi nghe lén được cuộc điện thoại giữa Giả Khuê Mật với người khác, mới biết cô ta không hề thực sự coi tôi là bạn, mà chỉ lợi dụng tôi. Hơn nữa, chính vì tôi giúp cô ta vào làm ở Quý Tiết Điền Sản, cô ta mới quen biết và qua lại với ba của Quý thiếu, rồi còn mang thai con của ông ta.""Tôi từng nghe ba mình nói chuyện với Triệu phu nhân rằng tuy Quý thiếu không phải con ruột, nhưng hiện tại Quý lão gia chỉ có mình anh ấy là con, đối xử cũng không tệ. Tôi đính hôn với anh ấy sẽ có lợi cho cả gia đình tôi. Nhưng khi ấy, ba tôi cũng nói rằng Quý lão gia là người rất chung tình, nhiều năm không tái hôn là vì mãi không quên được vợ cũ. Nếu vợ cũ năm xưa còn để lại con, thì Quý thiếu sẽ chẳng là gì cả.""Các người đã bỏ sót một chứng cứ then chốt." Lâm Lạc Thanh nói tiếp, "Giả Khuê Mật rất giống với vợ cũ của Quý lão gia. Đây là lý do ông ấy dễ bị cô ta mê hoặc. Cho nên, chỉ cần đứa trẻ kia được sinh ra, chắc chắn ông ấy sẽ yêu nó hơn cả, rồi để lại toàn bộ tài sản cho nó.""Tôi cảm thấy vô cùng áy náy, vì bản thân không nhìn người cho rõ, cuối cùng lại khiến Quý thiếu trở thành người bị hại. Để bảo vệ lợi ích mà Quý thiếu đáng ra phải có, tôi đã khuyên cô ta chia tay và phá thai nhưng cô ta không đồng ý. Cuối cùng, tôi đã giết cô ta.""À, tôi nhớ ra rồi." – Triệu phu nhân lên tiếng – "Lão gia từng nói Giả Khuê Mật nhìn rất quen, giống như đã gặp đâu đó trước đây.""Khoan đã, vậy chẳng phải Quý thiếu cũng biết mặt mẹ nuôi mình sao? Cũng biết Giả Khuê Mật trông như thế nào, chẳng lẽ cậu không nhận ra điểm này à?" – Địch Đinh Lan hỏi."Đương nhiên là tôi nhận ra." – Quý Dữ Tiêu đáp – "Từ sớm tôi đã đoán hung thủ có thể là Lạc Thanh. Nhưng vì cô ấy làm vậy để bảo vệ tôi, nên tôi không thể nói ra. Tôi nghĩ mọi người cũng có thể tự đoán ra được từ những manh mối, nên tôi mới quyết định im lặng."Lâm Lạc Thanh mỉm cười nhìn anh: "Em cũng đoán ra người giết ba mình chính là anh, bởi vì ông ấy không định để lại tài sản cho em.""Đúng vậy." Quý Dữ Tiêu gật đầu, "Tôi nghe thấy Lâm lão gia gọi điện với luật sư, nói toàn bộ tài sản sẽ để lại cho tiểu thư Tống. Thanh Thanh, tam thiếu và cả Triệu phu nhân đều không có phần. Trước đó ông ấy còn cắt viện trợ tài chính cho công ty của Thanh Thanh khiến tôi rất bất mãn. Nhiều năm qua, Thanh Thanh rõ ràng xuất sắc hơn tam thiếu, nhưng lại không được bước chân vào công ty gia đình, cũng không được cưng chiều như em trai mình. Giờ đến di sản cũng không có.""Trước đây dù ba tôi ép tôi, tôi cũng không nghĩ đến chuyện giết ông ấy. Nhưng sau này tôi nghĩ, nếu ông ấy tồn tại chỉ khiến Thanh Thanh đau khổ, ba tôi cũng không vui thì chi bằng ông ấy chết đi, như vậy mọi người đều có thể hạnh phúc. Tôi quyết định ra tay, để Thanh Thanh không phải phát hiện người cha mình tin tưởng lại vô tình đến thế, và cũng để ba tôi không tiếp tục thúc giục tôi nữa.""Vậy nên cậu chọn hôm nay?" – Tôn Lượng hỏi."Hôm nay ông ấy định lập di chúc mà. Nếu để Thanh Thanh nghe thấy những gì ông ấy viết, cô ấy chắc chắn sẽ rất đau lòng. Hôm nay chúng tôi không đính hôn, tuy khiến tôi không vui, nhưng sau này vẫn còn cơ hội. Còn nếu Lâm lão gia không chết hôm nay, Thanh Thanh sẽ mất vĩnh viễn tài sản đó, và còn phải biết sự thật rằng cha em ấy chưa từng yêu thương em ấy.""Lúc ấy tôi chắc chắn sẽ càng quan tâm đến cảm xúc của em ấy.""Vậy nên hai người các cậu là...""Vì nhau mà giết người sao?"Lâm Lạc Thanh mỉm cười.
Quý Dữ Tiêu cũng cười theo.Làn đạn ngay lập tức bùng nổ:
【 Trời đất!! Một tình yêu hoàn mỹ!! Giết người mà không phải vì bản thân, mà là vì đối phương, cái này đúng là ngọt muốn xỉu!!! 】【 Ngọt quá ngọt quá ngọt quá! Tôi xin tuyên bố, đây là cặp đôi tuyệt nhất tôi từng thấy trong chương trình 《Chủ Nhật Sáng Ngời》! 】【 A a a a, chờ tập này được cắt và phát sóng, tôi nhất định sẽ xem lại một lần nữa! 】【 Hu hu hu, đúng là tình yêu chân thành, giữa một rừng mũi tên đơn phương, chỉ có cặp này là yêu nhau thật sự và sâu sắc như vậy. Hai người quá xứng đôi, mau đính hôn đi! 】【 Đúng đúng đúng, đính hôn đi đính hôn đi đính hôn đi! 】【 Tổ chức lễ đính hôn tại chỗ đi, bây giờ luôn! 】【 Quý tổng đúng là có nhân cách ổn định, từ đầu đến cuối không bị sụp đổ! 】【 Thanh Thanh cũng rất giỏi, giấu giếm kỹ thật sự! 】【 A a a, vậy sao còn chưa đính hôn? Mẹ tôi đang chờ xem đây này! 】【 Đính! Nhất định phải đính! Ngay bây giờ luôn đi! 】Quý Dữ Tiêu cũng rất để tâm đến vấn đề này, liền hỏi:
"Vậy nên lát nữa trong bữa tiệc tối, tôi với Thanh Thanh vẫn sẽ đính hôn chứ?""Cậu nói mớ gì cơ?!" – Tôn Lượng không chút nể nang đáp lại – "Hai người các cậu là hung thủ, mau đi ngồi xổm trong tù đi!""Ha ha ha." Các vị khách quý trong sân lại bật cười lần nữa.Quý Dữ Tiêu thở dài, tiếc nuối nhìn Lâm Lạc Thanh, vẻ mặt đầy hối tiếc:
"Xem ra chúng ta thật sự trễ mất rồi, không kịp đính hôn nữa.""Đây chính là cái gọi là bài học cảm xúc." – Lâm Lạc Thanh chuyển ý sâu xa – "Giết người là không được, dù thế nào cũng không thể, phải nhớ rõ chưa?""Rõ rồi." – Quý Dữ Tiêu vô cùng phối hợp đáp lại.———Chúc mừng mn đã đoán đúng nha. Vì số lượng phiếu mn bình chọn Lạc Thanh và Quý tổng nhiều nhất nên tui vẫn sẽ up liền 16 chương luôn nhé! 🥰🥰🥰
"Lạc Thanh nói đúng lắm, tại sao hôm nay lại ra tay? Chắc chắn là vì chỉ hôm nay anh mới có cơ hội tiếp cận Giả Khuê Mật. Những người khác ở đây như Triệu phu nhân, tiểu thư Tống, Bành tam thiếu, Lâm mỹ nhân đều thường xuyên có thể tiếp xúc với cô ta, còn tôi thì chắc chắn không giết người. Quý thiếu gia lại đang định đính hôn với Lâm mỹ nhân, sau này muốn gặp thì dễ như trở bàn tay. Chỉ có anh là cần nắm lấy cơ hội hôm nay để ra tay."Tiền Vĩnh An bất lực nói:
"Dù tôi có trăng hoa, nhưng cũng không đến mức phạm tội giết người!""Vậy rốt cuộc hung thủ là ai?" — Tống Tú Văn hỏi.Lâm Lạc Thanh mỉm cười, chủ động giơ tay lên:
"Là tôi."Quý Dữ Tiêu liền thuận tay nắm lấy tay cậu:
"Ừ, còn có tôi."Mọi người: !!!
Cư dân mạng: 【!!!】"Chị! Chị giết ba em?!" — Bành Phi Tiệp hoảng hốt nói.Lâm Lạc Thanh lắc đầu:
"Người chị giết là Giả Khuê Mật.""Còn tôi là người giết cha cậu." — Quý Dữ Tiêu cười nói."Tại sao chứ?""Đúng đó, chẳng phải hai người còn định đính hôn sao?"【Đúng vậy đấy, hai người không phải sắp đính hôn sao?!!!】【 Trời ơi, người đầu tiên tôi loại trừ chính là Quý thiếu, vậy mà lại là anh ta! 】【 Giỏi thật, tôi đoán trong cặp đôi kiểu gì cũng có một hung thủ, không ngờ lại là cả hai! 】【 Thật sự quá bất ngờ, tôi suốt quá trình đều nghĩ Quý Dữ Tiêu là một kẻ si tình mù quáng, không hề nghi ngờ chút nào. 】【 A a a, rốt cuộc là chuyện gì vậy?! 】【 Vào lúc thế này, tôi lại chỉ nhìn thấy hai người họ đang nắm chặt tay nhau, tôi không thể cứu nổi bản thân nữa. 】【 Ha ha ha, tôi cũng vậy, tôi cũng chỉ còn biết nhìn tay họ thôi. 】【 Hai con sói, ngầu quá! 】【 Cặp đôi mãnh liệt của tôi, vậy mà cả hai đều là sói, đều thành công trốn thoát! 】【 Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra vậy? 】"Thật ra cũng đơn giản thôi." Lâm Lạc Thanh nói, "Trước đó tôi nghe lén được cuộc điện thoại giữa Giả Khuê Mật với người khác, mới biết cô ta không hề thực sự coi tôi là bạn, mà chỉ lợi dụng tôi. Hơn nữa, chính vì tôi giúp cô ta vào làm ở Quý Tiết Điền Sản, cô ta mới quen biết và qua lại với ba của Quý thiếu, rồi còn mang thai con của ông ta.""Tôi từng nghe ba mình nói chuyện với Triệu phu nhân rằng tuy Quý thiếu không phải con ruột, nhưng hiện tại Quý lão gia chỉ có mình anh ấy là con, đối xử cũng không tệ. Tôi đính hôn với anh ấy sẽ có lợi cho cả gia đình tôi. Nhưng khi ấy, ba tôi cũng nói rằng Quý lão gia là người rất chung tình, nhiều năm không tái hôn là vì mãi không quên được vợ cũ. Nếu vợ cũ năm xưa còn để lại con, thì Quý thiếu sẽ chẳng là gì cả.""Các người đã bỏ sót một chứng cứ then chốt." Lâm Lạc Thanh nói tiếp, "Giả Khuê Mật rất giống với vợ cũ của Quý lão gia. Đây là lý do ông ấy dễ bị cô ta mê hoặc. Cho nên, chỉ cần đứa trẻ kia được sinh ra, chắc chắn ông ấy sẽ yêu nó hơn cả, rồi để lại toàn bộ tài sản cho nó.""Tôi cảm thấy vô cùng áy náy, vì bản thân không nhìn người cho rõ, cuối cùng lại khiến Quý thiếu trở thành người bị hại. Để bảo vệ lợi ích mà Quý thiếu đáng ra phải có, tôi đã khuyên cô ta chia tay và phá thai nhưng cô ta không đồng ý. Cuối cùng, tôi đã giết cô ta.""À, tôi nhớ ra rồi." – Triệu phu nhân lên tiếng – "Lão gia từng nói Giả Khuê Mật nhìn rất quen, giống như đã gặp đâu đó trước đây.""Khoan đã, vậy chẳng phải Quý thiếu cũng biết mặt mẹ nuôi mình sao? Cũng biết Giả Khuê Mật trông như thế nào, chẳng lẽ cậu không nhận ra điểm này à?" – Địch Đinh Lan hỏi."Đương nhiên là tôi nhận ra." – Quý Dữ Tiêu đáp – "Từ sớm tôi đã đoán hung thủ có thể là Lạc Thanh. Nhưng vì cô ấy làm vậy để bảo vệ tôi, nên tôi không thể nói ra. Tôi nghĩ mọi người cũng có thể tự đoán ra được từ những manh mối, nên tôi mới quyết định im lặng."Lâm Lạc Thanh mỉm cười nhìn anh: "Em cũng đoán ra người giết ba mình chính là anh, bởi vì ông ấy không định để lại tài sản cho em.""Đúng vậy." Quý Dữ Tiêu gật đầu, "Tôi nghe thấy Lâm lão gia gọi điện với luật sư, nói toàn bộ tài sản sẽ để lại cho tiểu thư Tống. Thanh Thanh, tam thiếu và cả Triệu phu nhân đều không có phần. Trước đó ông ấy còn cắt viện trợ tài chính cho công ty của Thanh Thanh khiến tôi rất bất mãn. Nhiều năm qua, Thanh Thanh rõ ràng xuất sắc hơn tam thiếu, nhưng lại không được bước chân vào công ty gia đình, cũng không được cưng chiều như em trai mình. Giờ đến di sản cũng không có.""Trước đây dù ba tôi ép tôi, tôi cũng không nghĩ đến chuyện giết ông ấy. Nhưng sau này tôi nghĩ, nếu ông ấy tồn tại chỉ khiến Thanh Thanh đau khổ, ba tôi cũng không vui thì chi bằng ông ấy chết đi, như vậy mọi người đều có thể hạnh phúc. Tôi quyết định ra tay, để Thanh Thanh không phải phát hiện người cha mình tin tưởng lại vô tình đến thế, và cũng để ba tôi không tiếp tục thúc giục tôi nữa.""Vậy nên cậu chọn hôm nay?" – Tôn Lượng hỏi."Hôm nay ông ấy định lập di chúc mà. Nếu để Thanh Thanh nghe thấy những gì ông ấy viết, cô ấy chắc chắn sẽ rất đau lòng. Hôm nay chúng tôi không đính hôn, tuy khiến tôi không vui, nhưng sau này vẫn còn cơ hội. Còn nếu Lâm lão gia không chết hôm nay, Thanh Thanh sẽ mất vĩnh viễn tài sản đó, và còn phải biết sự thật rằng cha em ấy chưa từng yêu thương em ấy.""Lúc ấy tôi chắc chắn sẽ càng quan tâm đến cảm xúc của em ấy.""Vậy nên hai người các cậu là...""Vì nhau mà giết người sao?"Lâm Lạc Thanh mỉm cười.
Quý Dữ Tiêu cũng cười theo.Làn đạn ngay lập tức bùng nổ:
【 Trời đất!! Một tình yêu hoàn mỹ!! Giết người mà không phải vì bản thân, mà là vì đối phương, cái này đúng là ngọt muốn xỉu!!! 】【 Ngọt quá ngọt quá ngọt quá! Tôi xin tuyên bố, đây là cặp đôi tuyệt nhất tôi từng thấy trong chương trình 《Chủ Nhật Sáng Ngời》! 】【 A a a a, chờ tập này được cắt và phát sóng, tôi nhất định sẽ xem lại một lần nữa! 】【 Hu hu hu, đúng là tình yêu chân thành, giữa một rừng mũi tên đơn phương, chỉ có cặp này là yêu nhau thật sự và sâu sắc như vậy. Hai người quá xứng đôi, mau đính hôn đi! 】【 Đúng đúng đúng, đính hôn đi đính hôn đi đính hôn đi! 】【 Tổ chức lễ đính hôn tại chỗ đi, bây giờ luôn! 】【 Quý tổng đúng là có nhân cách ổn định, từ đầu đến cuối không bị sụp đổ! 】【 Thanh Thanh cũng rất giỏi, giấu giếm kỹ thật sự! 】【 A a a, vậy sao còn chưa đính hôn? Mẹ tôi đang chờ xem đây này! 】【 Đính! Nhất định phải đính! Ngay bây giờ luôn đi! 】Quý Dữ Tiêu cũng rất để tâm đến vấn đề này, liền hỏi:
"Vậy nên lát nữa trong bữa tiệc tối, tôi với Thanh Thanh vẫn sẽ đính hôn chứ?""Cậu nói mớ gì cơ?!" – Tôn Lượng không chút nể nang đáp lại – "Hai người các cậu là hung thủ, mau đi ngồi xổm trong tù đi!""Ha ha ha." Các vị khách quý trong sân lại bật cười lần nữa.Quý Dữ Tiêu thở dài, tiếc nuối nhìn Lâm Lạc Thanh, vẻ mặt đầy hối tiếc:
"Xem ra chúng ta thật sự trễ mất rồi, không kịp đính hôn nữa.""Đây chính là cái gọi là bài học cảm xúc." – Lâm Lạc Thanh chuyển ý sâu xa – "Giết người là không được, dù thế nào cũng không thể, phải nhớ rõ chưa?""Rõ rồi." – Quý Dữ Tiêu vô cùng phối hợp đáp lại.———Chúc mừng mn đã đoán đúng nha. Vì số lượng phiếu mn bình chọn Lạc Thanh và Quý tổng nhiều nhất nên tui vẫn sẽ up liền 16 chương luôn nhé! 🥰🥰🥰
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com