Phan 2 Than Y Quy Nu Cung Chieu That Hoang Phi C 323 C 400
Thập hoàng tử Phù Nguyên Tuấn vừa thấy thần sắc hai người trước mặt, trong lòng liền âm thầm sợ hãi, phải biết rằng hắn cũng muốn chuyện tình một khi chưa thành công, liền không thể đắc tội với Trấn Bắc Hậu Tuyết Bá. Trấn Bắng Hậu Tuyết Bá là người nhanh nhẹn dũng mãnh, ngay cả các tướng lĩnh trong Dị quốc đều sợ đến mất mật. "Hậu gia đừng hiểu nhầm, ta không phải..."Vốn định giải thích, nhưng không biết nên tìm cớ nào mới tốt. Trấn Bắc Hậu Tuyết Bá mỉm cười: "Thập hoàng tử tới tìm Tiểu Quế Tử sao?""Đúng vậy, a? Không phải, không phải...". Người trong khoảnh khắc khẩn trương, luôn theo bản năng nói ra sự thật. Lời nói ra khỏi miệng, muốn rút lại cũng không thể được. Tuyết Băng Di liếc nhìn thập hoàng tử, khóe miệng mang theo ý cười phệ huyết: "Phụ thân, lúc trước thập hoàng tử trong cung câu dẫn nữ quan, thánh thượng đã vô cùng tức . Điều đến quân doanh Tây Bắc, thập hoàng tử như trước không sợ chết, nếu phụ thân không hảo hảo giáo huấn thập hoàng tử, chỉ sợ cuối năm quay về Thịnh kinh báo cáo thánh thượng, thánh thượng hỏi đến sẽ trách tội xuống dưới!"Nữ nhi đã nói như vậy, Trấn Bắc Hậu Tuyết Bá cũng hiểu ý, Tuyết Băng Di muốn thập hoàng tử Phù Nguyên Tuấn phải chết.
Bình thường người thích nữ nhi của hắn như cá ở sông Trường Giang, chỉ cần người nào quá phận một chút, nữ nhi chắc chắn sẽ không tính toán buông tha người đó.
Nhưng thập hoàng tử Phù Nguyên Tuấn thật sự rất đáng giận, còn muốn dùng hương gây mê làm nàng hôn mê quá khứ, sau đó đi tới đạt mục đích của chính mình.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com