Phac Tu Anh
Chap 285: Chúng ta không cần conKim Tại Hưởng đi tới phía sau nàng, "Anh nhi, được không?""Chỉ có thể thử một lần." Phác Tú Anh nhanh chóng chuẩn bị xong xuôi, "Đại phu hiểu rõ các bộ phận cơ thể tới đây, Thất gia, chàng cũng qua đây." Có một số bước cần phải có hai người phối hợp ăn ý với nhau."Không được." Hoàng hậu là người đầu tiên đưa ra phản đối, vừa rồi các ngự y cũng chỉ ở bên ngoài, còn ở tình huống bên trong là do bà đỡ nói với họ, từ đó họ mới phán đoán. Nữ tử sinh con, nam tử không thể tới gần, tới gần thì nam tử sẽ dính phải xúi quẩy, "Thái tử phi là nữ tử, lúc này nam nhân đi vào làm cái gì?""Hoàng hậu nương nương, mạng của Thái tử phi quan trọng hay là phép tắc quan trọng hơn?" Phác Tú Anh tức giận, giọng nói cũng vô cùng không tốt.Những người khác nhìn Phác Tú Anh bằng ánh mắt kì quái, dám ở trước mặt mọi người chống đối Hoàng hậu, lá gan Thất vương phi cũng thật là lớn."Đi thôi." Thái tử đồng ý."Thất vương phi, Thái tử phi không sao thì bản cung sẽ không so đo với ngươi, nhưng nếu xảy ra chuyện gì bản cung nhất định sẽ không tha cho ngươi!"Phác Tú Anh không còn lòng dạ nào tranh luận với bà, mang theo ngự y cùng Kim Tại Hưởng lập tức tiến vào."Giúp ta chỉ ra vị trí tử cung cùng vị trí hiện tại của đứa nhỏ." Phác Tú Anh nói với ngự y.Ngự y lập tức chỉ ra vị trí."Thuốc mê!"Kim Tại Hưởng đưa tới, một lát sau thuốc mê có tác dụng."Đưa dao đã khử trùng tới."Lập tức đưa vào tay nàng, dựa vào chỗ ngự y đã chỉ, nàng mổ vào bụng Hà Sướng Uyển. Nàng đã quên đi sợ hãi, tính mạng của Hà Sướng Uyển cùng Thế tử khiến cho nàng đều quên hết tất cả. Sau đó nhau thai được tách ra.Kim Tại Hưởng lau mồ hôi toát ra trên trán nàng, tiểu nương tử của y còn có cái gì không biết nữa."Vải thấm!"Thấm hết nước ối, đã nhìn thấy đầu của đứa bé.Phác Tú Anh vui sướng không thôi, tay nàng nhẹ nhàng dò xét đi vào, trước hết nâng đầu đứa bé lên, chậm rãi lôi ra. Ngay sau đó là vai, rồi dần dần cả cuống rốn. Rốt cục thuận lợi đưa đứa bé ra, là một tiểu tử.Bà đỡ ở bên cạnh đã bị một màn này làm cho khiếp sợ tới mức trợn mắt há hốc mồm."Tiếp lấy đứa nhỏ!"Lời nói của Phác Tú Anh khiến bà thanh tỉnh lại, bà đỡ tiếp nhận đứa nhỏ, hăng hái vỗ vào cái mông của đứa nhỏ, đứa nhỏ lập tức khóc oa oa. Tiếng khóc to khiến Phác Tú Anh rốt cục cũng yên tâm."Vải thấm khử trùng.""Kim may."Khâu xong mũi khâu cuối cùng, cả người Phác Tú Anh đã mệt rã rời. Lúc này thuốc mê hết tác dụng, Hà Sướng Uyển tỉnh lại."Tam tiểu thư...""Yên tâm, người không sao đâu, thế tử cũng rất khỏe. Cảm thấy thế nào?""Cảm ơn ngươi. Đau.""Ngự y, thuốc giảm đau."Ngự y lập tức lấy ra một viên thuốc cho Hà Sướng Uyển uống vào.Phác Tú Anh xoa xoa cái trán đầy mồ hôi, "Tạm thời không có nguy hiểm gì, nhưng vẫn cần phải chú ý, miệng vết thương không được để nhiễm trùng, nếu có dấu hiệu phát sốt thì phải lập tức gọi đại phu tới.""Cảm ơn Tiểu thư." Hà Sướng Uyển không biết cảm tạ Phác Tú Anh như thế nào, chỉ có thể không ngừng nói lời cảm ơn."Nghỉ ngơi cho tốt. Chúc mừng người."Phác Tú Anh cùng Kim Tại Hưởng đi ra. Hoàng hậu đang ôm tiểu thế tử chơi đùa. Kim Tại Dực lập tức đi lên, "Sướng Uyển thế nào rồi?""Tạm thời thì ổn rồi, chú ý nằm trên giường nghỉ ngơi, miệng vết thương không được để nhiễm trùng. Dựa vào nhắc nhở của ta với đại phu thì nên để cho Thái tử phi đúng giờ đứng lên đi lại một chút.""Cám ơn, cám ơn!" Mẫu tử bình an, Kim Tại Dực kích động đến run rẩy cả người. Y không để ý đến sự ngăn cản của Hoàng hậu, chạy ào vào xem Hà Sướng Uyển.Lại nhắc đại phu một số việc cần chú ý xong Phác Tú Anh mới rời khỏi phủ Thái tử.Trên đường quay về Thất vương phủ, Kim Tại Hưởng cứ muốn nói lại thôi. Phác Tú Anh nhìn thấy bộ dáng của y, cười cười, "Chàng muốn hỏi ta, làm sao ta biết biện pháp này phải không?""Ừ." Y thành thực gật đầu."Biện pháp này ở chỗ bọn ta là bình thường, chẳng qua ta không phải là đại phu nên làm có hơi nguy hiểm, cũng may là ông trời chiếu cố mẹ con họ.""Anh nhi, chúng ta không cần con.""Hả?" Phác Tú Anh khó hiểu."Rất nguy hiểm, ta sẽ không để nàng phải mạo hiểm."Nói đến con, trong lòng Phác Tú Anh liền chùn xuống, bọn họ thành thân chỉ trễ hơn Thái tử cùng Hà Sướng Uyển một tháng, hiện giờ con của Kim Tại Dực cũng đã chào đời, thế mà nàng vẫn chưa có động tĩnh gì. Thấy nàng không nói lời nào, Kim Tại Hưởng nghĩ là nàng đã đồng ý. Vừa rồi chỉ có y biết, trong lòng y có bao nhiêu sợ hãi, nếu mọi chuyện xảy ra trên người y thì y không dám tưởng tượng được. Giờ phút này, trong lòng y cảm thấy may mắn khi bọn họ chưa có con, đời này chỉ cần có nàng, như vậy là đủ rồi.Về đến phủ, dùng xong bữa tối, Phác Tú Anh nằm xuống liền ngủ, đêm nay y phá lệ không quấy rầy nàng, y vẫn còn ám ảnh bởi cảnh máu me lúc ban ngày, y không muốn tiểu nương tử phải chịu khổ.Hà Sướng Uyển vẫn không xuất hiện chuyện gì ngoài ý muốn, thân thể khôi phục rất tốt. Thế tử đầy tháng, văn võ cả triều đều đến chúc mừng, ngay cả Kim Lam Triêu cũng tự mình đi, đây là tôn tử đầu tiên của ông nên ông đã dặn dò Liên công công chuẩn bị một phần hậu lễ. Ôm tiểu thế tử, đường thăng tiến của Hoàng hậu rộng mở, Chu Tuyết Viện, ngươi có con trai là có thể tranh giành cùng bản cung sao? Tôn tử của bản cung cùng với con trai ngươi cũng ngang nhau thôi."Hoàng thượng, nương nương, chúc mừng chúc mừng, tiếng khóc tiểu thế tử vang dội, lúc trưởng thành nhất định rất giống Thái tử điện hạ.""Đúng vậy, đúng vậy."Kim Lam Triêu cười, "Lần này Thái tử phi có thể thuận lợi sinh hạ thế tử, mẫu tử bình an, công lớn thuộc về Tam nha đầu, nếu không phải con lớn mật dùng biện pháp kia thì hậu quả thật không thể lường được. Tam nha đầu, trẫm cũng muốn tặng con một phần lễ, sau này, trẫm sai người dựa theo số quà hôm nay đưa đến phủ Thái tử, một món cũng không thiếu sẽ đưa đến Thất vương phủ."Phác Tú Anh đi ra, cúi người, "Thần nữ đa tạ Hoàng thượng, đây đều là phúc khí của Thái tử phi cùng Thế tử, chẳng qua là thần nữ gặp may thôi.""Tam nha đầu không nên coi nhẹ mình, trẫm nuôi một đám thái y cũng đều bó tay không có biện pháp nào, có thể thấy được tình hình lúc đó nguy cấp cỡ nào. Con thật đúng là phúc tinh của Kim gia, trẫm phải để cho con ở trong cung mới được. Ha ha.""Hoàng thượng, người đừng tâng bốc thần nữ."Hoàng hậu bất mãn liếc mắt nhìn Phác Tú Anh một cái, đối với nàng cảm thấy thực chán ghét, nha đầu thối, ở đâu cũng có thể trở thành tiêu điểm, "Hoàng thượng, hôm nay là đầy tháng thế tử, những chuyện khác sau này hẵng nói.""Không có Tam nha đầu chẳng phải sẽ không có yến tiệc ngày hôm nay sao?"Kim Tại Dực gật đầu, "Mẫu hậu, đúng như lời phụ hoàng nói, nếu không nhờ Thất đệ muội thì Sướng Uyển cùng đứa nhỏ chỉ sợ đã sớm... Thất đệ muội, ta thay mặt Sướng Uyển cùng đứa nhỏ kính muội một ly.""Thái tử điện hạ nói quá lời." Phác Tú Anh bưng chén rượu lên, uống một hơi cạn sạch. Thấy nàng uống rượu, Kim Tại Hưởng nhíu đầu mày, muốn ngăn cản nhưng cũng không kịp."Thất vương phi, con uống rượu ít một chút." Hoàng hậu nhìn Phác Tú Anh không vừa mắt, vẫn cứ tìm mọi cơ hội để khiến nàng không thoải mái, "Con cùng Hưởng nhi thành thân không muộn hơn Thái tử là bao, vì sao các con vẫn không có động tĩnh gì? Có phải thân thể của con có vấn đề? Ngày mai bản cung bảo ngự y đến xem cho con."Kim Lam Triêu đảo mắt liếc Hoàng hậu một cái, hiển nhiên ông rất bất mãn với lời nói này của bà."Mẫu hậu, thân thể Anh nhi không có vấn đề gì, chỉ là chúng con không muốn sinh con sớm như vậy mà thôi. Còn có, đây là chuyện riêng của con cùng Anh nhi, sinh con hay không, khi nào sinh thì chúng con đều có kế hoạch riêng, không nhọc người lo lắng. Thái y cũng không cần, thái y nào có y thuật giỏi hơn so với Anh nhi?"Bị Kim Tại Hưởng làm cho mất mặt ở trước mặt mọi người, Kim Tại Hưởng nói năng lỗ mãng, Hoàng hậu lại không thể nói gì để chống đỡ, bà xấu hổ cười cười, trên mặt hiện lên vẻ tức giận, "Hưởng nhi, bản cung cũng là vì tốt cho con. Lúc Tĩnh phi muội muội đi có nhờ bản cung chăm sóc con, bản cung không thể phụ muội ấy."Nghe được hai chữ Tĩnh phi, sắc mặt Kim Lam Triêu cũng hơi thay đổi, "Lão Thất, ngày mai vẫn nên để Thái y xem cho Tam nha đầu một chút." Còn hơn cả đứa con của Kim Tại Dực, ông càng muốn nhìn thấy con của Kim Tại Hưởng."Phụ hoàng, thực sự là không cần. Thân thể nhi thần cùng Anh nhi đều rất tốt.""Tiểu tử thối, đúng là tức chết trẫm mà, không cần thì không cần."Hoàng hậu nháy mắt, nhũ mẫu liền nhanh chóng ôm thế tử đến trước mặt Kim Lam Triêu, Kim Lam Triêu đùa với cháu, hóa giải bầu không khí ngượng ngập trong điện.Hoàng hậu lén lén nhìn vào bụng Phác Tú Anh, bà vẫn cảm thấy kỳ quái, vì sao nha đầu thối này vẫn không có con, có con là có thể củng cố thêm địa vị của Thất vương phủ, chẳng lẽ nó không thể sinh con? Hay là Kim Tại Hưởng có vấn đề?"Hoàng thượng, thần thiếp nhớ rõ người từng nói qua rằng sau này người muốn đem trưởng tôn để ở bên cạnh, người xem khi nào thì thế tử được nhận vào cung?" Hoàng hậu hợp thời đưa ra ý kiến. Hoàng thượng có cảm tình với đứa nhỏ thì cũng sẽ nghiêng về Kim Tại Dực một ít.Ánh mắt Chu quý phi đóng băng, tiện nhân ngươi nằm mơ đi, đứa nhỏ này vào cung chỉ sợ tiểu hoàng tử sẽ thất sủng, "Tỷ tỷ, thế tử còn nhỏ như vậy cần được Thái tử phi chăm sóc, hơn nữa, Thái tử cùng Thái phi chưa hẳn đã cam lòng. Thần thiếp thấy nên đợi thế tử lớn hơn chút nữa rồi tiến cung sẽ tốt hơn.""Dù sao tiến cung cũng thuận tiện, Thái tử cùng Thái tử phi suy nghĩ đi, vào cung ở vài ngày cũng được." Hoàng hậu không thể nhượng bộ."Quý phi nói đúng, thế tử còn nhỏ, sau khi được một tuổi rồi hẵng tiến cung." Kim Lam Triêu nói. Ông ngày càng mất ngủ, nếu lại có một đứa nhỏ suốt ngày ầm ĩ nhất định càng thêm nghiêm trọng."Vâng, Hoàng thượng." Hoàng hậu chỉ có thể nhận kết quả này, dù sao chỉ có thời gian một năm, rất nhanh sẽ đến, chỉ cần trong một năm này không có đứa nhỏ nào được sinh ra thì thế tử sẽ không có uy hiếp gì.Chu quý phi được như ý nên cười cười, một năm sau, bà nhất định có biện pháp khác ngăn cản.Lúc này, bên ngoài phủ Thái tử truyền đến một trận tranh cãi ầm ĩ, Kim Tại Dực sai quản gia đi xem thử. Quản gia đi một chút liền trở lại, hóa ra là một đám ăn mày đến xin ăn, vì tranh giành đồ ăn mà làm ồn."Vậy thì cho nhiều một chút, để bọn họ ăn cho no.""Vâng, Thái tử điện hạ. Còn có một chuyện...""Chuyện gì?""Trong đó có một người, trông rất giống với Công chúa Triêu Hoa, nhưng nô tài không dám khẳng định.""Triêu Hoa?" Chu quý phi bỗng nhiên đứng lên, đi ra vài bước, lại ngừng lại, mang theo ánh mắt dò hỏi nhìn Kim Lam Triêu."Đi xem đi." Kim Lam Triêu cũng đứng lên, rốt cục cũng là con mình, làm sao không đau lòng chứ. Ông cùng Chu quý phi cùng nhau đi ra ngoài.Cách một khoảng cách rất xa, Chu quý phi dừng bước, Kim Lam Triêu cũng dừng lại. Quản gia cầm một ít thức ăn, mới vừa đi ra ngoài mấy tên ăn mày liền đến giành nhận thức ăn, tranh giành kịch liệt nhất là Công chúa Triêu Hoa. Nàng đá trái đá phải những người bên cạnh, đoạt năm cái bánh bao ôm vào trong ngực, nhanh chân chạy đi.~~~Chap 286: Đại tiểu thư Hưởng Anh chính là Phác Tú AnhKim Lam Triêu nhíu chặt mày, vốn nghĩ công chúa Triêu Hoa có bài học lần này, sẽ sửa chữa lại tính khí ngang ngược, không ngờ vẫn y như cũ, ông tức giận hừ một tiếng: "Đúng là tính xấu không đổi!""Hoàng thượng, hay chúng ta xem tiếp đi."Bụng đầy lửa giận, ông vẫn cùng Chu quý phi đi ra bên ngoài, tình cảnh trước mắt làm ông sững sờ, ở ngay khúc ngoặt, công chúa Triêu Hoa mang bánh bao mình cướp được chia cho mấy đứa trẻ cùng người già đi lại bất tiện, không giữ lại cho bản thân cái nào. Chu quý phi thở phào nhẹ nhõm, bà trộm nhìn sắc mặt của Kim Lam Triêu, chỉ thấy sắc mặt ông cũng chuyển biến tốt, trên mặt còn mang theo nụ cười tán thưởng. Kim Lam Triêu đang muốn đi qua đó, lại bị Chu quý phi ngăn cản: "Hoàng thượng, cứ để nó chịu khổ thêm chút đi.""Nàng có thể nghĩ như vậy trẫm rất vui, nếu không phải nàng chiều hư nó, cũng không đến nỗi biến thành như bây giờ.""Thần thiếp biết sai rồi, Hoàng thượng, mau vào thôi, hôm nay là tiệc đầy tháng của thế tử mà.""Không sao, trẫm nhìn thêm lát nữa."Công chúa Triêu Hoa đứng nép một bên, canh chừng họ ăn xong hết bánh bao, "Nãi nãi, tiểu đệ đệ, tiểu đệ muội, ta còn phải đi làm việc, các người ở đây chờ ta, ta lĩnh tiền công xong sẽ mua thức ăn ngon cho mọi người.""Tiểu Triêu à, cháu cũng ăn một chút đi, đừng chỉ lo cho chúng ta.""Nãi nãi, cháu biết rồi."Công chúa Triêu Hoa đứng lên, đang đi tới, lại bị hai đứa bé xa lạ chạy đuổi nô đùa với nhau đụng phải, một đứa té xuống đất oa oa khóc ầm lên. Nàng cúi xuống, ôm đứa bé bị té vào lòng, "Tiểu đệ đệ, đệ không sao chứ? Đừng khóc, là tỷ tỷ không tốt. Tỷ tỷ mua kẹo cho đệ ăn được không?"Nụ cười trên mặt Kim Lam Triêu càng sâu, ông không ngừng gật đầu.Lúc này, một bà lão kéo xe đẩy đi ngang qua bên cạnh công chúa Triêu Hoa, nàng bèn thả đứa bé đã dỗ dành xong ra, đi đến, "Bà bà, để cháu giúp bà.""Lại là cháu à, Tiểu Triêu, cháu cũng thật nhiệt tình, đã giúp ta mấy lần rồi, cháu làm việc của cháu đi, chút việc này bà đây vẫn còn làm được.""Bà bà, lưng bà chẳng phải vẫn còn bị thương sao? Để cháu giúp đi." Không khỏi phân trần, nàng tháo dây thừng trên lưng bà lão xuống, cột vào người mình, đi về hướng nhà của bà lão."Nàng phái người đi theo." Kim Lam Triêu nói với Chu quý phi, "Xem có phải nó đã thực sự đổi tính không, nếu thật, thì đón nó hồi cung đi.""Hoàng thượng, thần thiếp cảm thấy hay để nó chịu khổ thêm đi. Thời cơ đến rồi hẳn đón về.""Nếu nàng sớm dạy bảo nó như thế, sẽ không đến nỗi hư đốn.""Thần thiếp đã biết."Chu quý phi rất hài lòng với biểu hiện hôm nay của công chúa Triêu Hoa, Kim Lam Triêu đã mở kim khẩu, đón nàng hồi cung chỉ là chuyện sớm muộn, cũng không biết nàng có thể giả bộ cho đến lúc nào.Mừng vì có cháu trai, lại nhìn thấy biểu hiện của công chúa Triêu Hoa, tâm trạng của Kim Lam Triêu vô cùng vui vẻ, nhất thời cao hứng nên uống thêm mấy chén.Phác Tú Anh hôm nay không uống rượu, nàng cũng không muốn mỗi lần sau khi say rượu tỉnh táo lại, lại bị Kim Tại Hưởng cười nhạo dáng vẻ thất thố của nàng. Hai người trở về Thất vương phủ, vừa vào thư phòng, một đại phu e ngại đi đến, cầm trong tay một túi gì đó cột rất kỹ càng."Điện hạ, đây là thứ người muốn."Kim Tại Hưởng hiểu ý gật đầu, "Để bản vương nhìn xem, thử qua chưa?"Đại phu xấu hổ gật đầu, "Đã thử qua nhiều chất gỗ, loại này là tốt nhất.""Ừm, ngươi lui ra đi.""Vâng.""Cái gì vậy?" Phác Tú Anh tò mò hỏi y.Kim Tại Hưởng giương mắt nhìn, cho đến khi đại phu ra khỏi thư phòng khép cửa lại, mới thần bí cười cười với nàng, "Nàng xem."Mở túi vải ra, bên trong là một chiếp hộp, trong chiếc hộp lớn lại có rất nhiều hộp nhỏ, Phác Tú Anh lập tức mở một cái ra xem, nhìn thấy thứ bên trong, đờ người, thứ bên trong lại có thể là 'bao cao su'. Nhớ lại ánh mắt cùng biểu hiện ban nãy của đại phu, nàng thật muốn hành hung Kim Tại Hưởng."Kim Tại Hưởng, chàng bao nhiêu tuổi rồi?""Hai mươi lăm!""Hai mươi lăm rồi mà không biết ngại à! Bảo người khác làm thứ này cho chàng mà không biết xấu hổ? Hiện giờ họ nhất định cười vỡ bụng rồi. Kim Tại Hưởng, đúng là bị chàng làm cho tức chết.""Nuôi họ ở Thất vương phủ, cũng không phải để ăn không ngồi rồi. Nương tử, chúng ta thử xem nhé?""Không thử.""Nương tử, dùng thứ này như vậy, nàng sẽ yên tâm không có thai."Hóa ra là như vậy, mới vừa rồi nàng không nghĩ nhiều, nghe y nói, lại cảm thấy bản thân lỗ mãng, "Chàng không thể tự cho ngoài à?""Dùng xong rồi thì cho ra ngoài, đừng nói nữa, đi thử nhé."Hôm nay không có chuẩn bị, bếp lò trong thư phòng không đủ, Kim Tại Hưởng bế xốc lấy nàng, đi về hướng phòng ngủ. Dọc đường đi vừa vặn đụng phải đại phu đưa hàng lúc nãy, đại phu tự giác tránh sang một bên, làm bộ như cái gì cũng không nhìn thấy, Phác Tú Anh xấu hổ giấu mặt vào ngực Kim Tại Hưởng, tay thì bấu mạnh vào thắt lưng y."Nương tử, không biết thắt lưng của vi phu rất mẫn cảm hay sao?"Đặt nàng lên giường, nụ hôn của y liền đổ ập xuống, vừa mút vào hương thơm của nàng, vừa nắm vào nơi mềm mại của nàng, mau chóng làm tiểu nương tử buông bỏ phòng bị, rơi vào tay giặc dưới thân của y.Công thêm sự kích thích mờ ám dưới chăn, tiếng động tình từ giữa hàm răng nàng tràn ra. Cởi bỏ quần lót, mấy ngón tay thon dài của y trượt vào, lập tức cảm nhận được sự ấm áp. Kim Tại Hưởng đeo 'bao cao su' vào, vật cứng rắn dán vào chỗ mềm mại giữ hai chân nàng."Nương tử, vi phu đến đây."Động thắt lưng một cái, chậm rãi đưa vào, hình như cảm giác cũng không tồi, cũng giống như lúc không đeo vậy. Cúi người ngậm lấy đôi môi đang thở gấp của nàng, bàn tay to lớn cố định bàn tay nhỏ bé của nàng, ở trên người nàng mặc sức rong ruổi.Từ giữa trưa đến lúc mặt trời lặn, đã muốn người dưới thân đến vài lần, y mới mất hứng rút lui."Kim Tại Hưởng, không được dùng thứ này nữa!" Bởi vì nàng phát hiện, có nó, thời gian của y càng kéo dài!"Nương tử... Như vậy nàng sẽ mang thai.""Mang thai thì có gì không tốt?""Thái tử phi..."Đẩy y trên người mình xuống, giọng điệu nàng chuyển nhẹ, "Không phải ai cũng sẽ bị như vậy, dù sao ngày đó chàng cũng nhìn thấy được ta đã làm thế nào, đến lúc đó chàng giúp ta lấy đứa bé ra là được.""Không được nói bậy!""Không có con, ta sẽ không có cảm giác an toàn đích thực, nữ nhân ở chỗ chúng ta đều dùng đứa bé để trói chặt phu quân. Vả lại, lâu như vậy rồi mà chúng ta vẫn có chưa con, chắc không sao đâu.""Dù sao ta cũng không để nàng mạo hiểm."Bỗng nhiên phát hiện giảng đạo lý với y đúng là uổng phí sức lực.Một tháng sau, người vẫn luôn đi theo công chúa Triêu Hoa báo lại với Hoàng thượng và Chu quý phi, công chúa Triêu Hoa bị bệnh, Chu quý phi đón nàng hồi cung để chăm sóc, rồi không thấy ra cung nữa.Kim Lam Triêu cũng ngầm ưng thuận, nhưng vẫn chưa khôi phục lại thân phận công chúa của nàng. Nhưng ai cũng biết, Kim Lam Triêu đã mặc nhận thân phận của nàng, người trong cung vẫn gọi nàng là công chúa."Mẫu phi, đến giờ đại tiểu thư Hưởng Anh vẫn không có tin tức sao?" Công chúa Triêu Hoa bất an đi tới đi lui trước mặt Chu quý phi, "Ả hại Nham ca ca thành ra như vậy, con nhất định phải báo thù cho huynh ấy!""Con an phận một chút cho ta! Khó khăn lắm mới đón con hồi cung được, đừng khiến ta phải gặp rắc rối nữa! Con còn nhớ tiểu tử thối Chu Nham kia sao, đã quên nó bắt tay với đại tiểu thư Hưởng Anh đối phó con thế nào rồi à?""Huynh ấy cũng là bị tiện nhân kia lừa gạt, không phải chủ ý của huynh ấy. Con nhất định phải nghĩ cách tìm được ả." Nói xong, liền xông ra ngoài."Con đứng lại đó cho ta, đừng gây rắc rối!"Công chúa Triêu Hoa không đi tìm ai khác, mà đi tìm Phác Tú Anh, nàng đi ra, ngăn Phác Tú Anh vừa mới thỉnh an xong."Công chúa Triêu Hoa, có chuyện gì?""Thất tẩu, nghe nói người cuối cùng gặp đại tiểu thư Hưởng Anh chính là tẩu, tẩu có biết nàng ấy đi đâu không?"Một tiếng thất tẩu này, gọi đến Phác Tú Anh ớn lạnh dọc sống lưng, đây chính là lần đầu tiên phá lệ, "Công chúa tìm nàng ấy có chuyện à?""Không... Không có, ta chỉ là muốn xin lỗi nàng ấy, chuyện lúc trước là ta không đúng, ta muốn ở trước mặt nàng ấy sám hối, nhưng tìm thế nào cũng không gặp được.""Ta thật sự không biết nàng ấy đi đâu. Ta cũng không thân với nàng ấy lắm.""Thất tẩu thực sự không biết?""Tất nhiên."Công chúa Triêu Hoa hiển nhiên không tin, "Thất tẩu, chi bằng chúng ta đánh cược, nếu ta thắng, tẩu phải nói cho ta biết tung tích của đại tiểu thư Hưởng Anh, nếu tẩu thắng, tẩu muốn gì cứ nói, chỉ cần là thứ của phủ công chúa, tùy tẩu chọn.""Không có hứng thú. Nếu công chúa muốn tìm nàng ấy thì phái người đi dò la đi, ta thực sự không biết, nên không cần tốn thời gian trên người ta.""Được rồi." Công chúa Triêu Hoa không hỏi tiếp nữa, tiện nhân, lại có thể không nói cho ta biết, ngươi chờ đó!Chu Tuyết Tranh trở về tẩm cung, lại nhìn thấy Kim Tại Liệt đã lâu không lộ diện, nàng hơi giật mình, "Lục điện hạ, đã lâu không gặp.""Thần phi, đã lâu không gặp. Tình hình trong cung thế nào rồi?""Như điện hạ biết, Kim Tại Dực có thêm con trai. Mấy hôm nay Lục điện hạ đang điều tra chuyện gì à?""Đúng vậy, về thân phận của đại tiểu thư Hưởng Anh, Thần phi có cách nhìn thế nào?"Nhắc tới nàng ấy, Chu Tuyết Tranh chau mày, "Thân phận của nàng ấy thật khả nghi, đến không thấy bóng đi không thấy tung tích, rồi lèo lái cả Hưởng Anh. Nhiều lần thân mật với Kim Tại Hưởng ở trước mặt mọi người, Phác Tú Anh lại không truy cứu. Cuối cùng giữa hai nàng ấy đã xảy ra chuyện gì, không có bất cứ ai biết, Hưởng Anh cứ thế rơi vào tay của Phác Tú Anh. Còn có Thương Y, nữ tử có thể khiến Thương Y bảo vệ như thế, ta nghĩ cũng chỉ có một người." Chuyện này nàng suy nghĩ rất lâu, nhưng vẫn không dám xác định."Thần phi nương nương quả nhiên thông minh!" Kim Tại Liệt nhếch khóe miệng, "Đại tiểu thư Hưởng Anh chính là Phác Tú Anh. Bản vương nhiều lần theo dõi, quản sự Ngụy Thành của Hưởng Anh sẽ định kỳ đến Thất vương phủ, Hưởng Anh xảy ra chuyện, nơi đầu tiên hắn đi cũng là Thất vương phủ. Khi đại tiểu thư Hưởng Anh tiến cung thì Phác Tú Anh cáo bệnh không vào. Đại tiểu thư Hưởng Anh vào khách điếm, Phác Tú Anh sẽ đi ra từ cửa sau.""Hóa ra chuyện này là như vậy!" Tâm trạng Chu Tuyết Tranh chùn xuống, "Phác Tú Anh đúng là rất đáng sợ." Một nữ tử có thể chèo chống việc kinh doanh lớn như vậy, còn lật đổ cả Chu gia, đúng là khiến kẻ khác thấy kinh khủng, "Nếu Hoàng thượng biết thì có thể xử trí nàng ấy không?""Chuyện này bản vương mặc kệ, bản vương chỉ cần nắm lại quyền ngoại thương là được. Sau khi Hưởng Anh nhúng tay vào, việc kinh doanh của Lục vương phủ giảm đi không ít.""Đúng là nàng ấy..." Trong lòng Chu Tuyết Tranh đã có chủ ý, chuyện này, cần mượn miệng của người khác nói với Kim Lam Triêu, về phần chọn người thích hợp, nàng đã có, "Lục điện hạ không có hứng thú với Hưởng Anh sao? Hưởng Anh chính là một món tài sản khổng lồ."
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com