TruyenHHH.com

Peter Parker X Harry Potter How The Story Goes

Hóa ra mấy ngày đầu học năm thứ hai không yên bình như cậu nghĩ. Mới đầu Hermione còn sưng mặt với mấy đứa con trai vì vụ cái xe hơi bay, nhưng sau bức thư Sấm mà Ron nhận được thì cô bé đã bình thường lại với tụi nó. 

Khoảnh khắc Ron mở bức thư ra, dường như một vụ nổ vừa xảy ra ở Đại Sảnh Đường, rung động cả trần nhà. "LẤY CẮP XE, NẾU CON CÓ BỊ ĐUỔI CỔ KHỎI TRƯỜNG THÌ MẸ CŨNG KHÔNG NGẠC NHIÊN, CON CỨ CHỜ ĐẾN KHI VỀ ĐÂY... CHẮC LÚC ĐÓ CON ĐÂU CÓ THÈM CHẦN CHỪ MỘT CHÚT NÀO ĐỂ NGHĨ XEM BA MẸ TRẢI QUA NÔNG NỖI THẾ NÀO KHI THẤY CÁI XE BIẾN MẤT HẢ? LÁ THƯ CỦA CỤ DUMBLEDORE TỐI HÔM QUA, MẸ THẤY BA CON CHẾT ĐI ĐƯỢC VÌ XẤU HỔ, BA MẸ ĐÂU CÓ DẠY CON CƯ XỬ NHƯ VẬY, CẢ CON VÀ HARRY CÓ THỂ BỊ TAI NẠN CHẾT RỒI... GIẬN HẾT SỨC NÓI... BA CỦA CON ĐANG BỊ CHẤT VẤN Ở SỞ LÀM, ĐÓ LÀ HOÀN TOÀN LÀ LỖI CỦA CON VÀ NẾU CON MÀ CÒN THÒ MỘT NGÓN CHÂN QUA KHỎI GIỚI HẠN THÌ MẸ SẼ LẬP TỨC NẮM ĐẦU CON LÔI VỀ NHÀ."

Peter hãi hùng nhìn sang hai thằng Ron và Harry còn đang ngồi đực mặt ra một cách ngỡ ngàng. Quả thật Peter không hề biết rằng một bức thư có thể chửi ghê đến thế, sức công phá còn lớn hơn cả bom.

Thấy hai đứa kia không có tâm trạng nói chuyện, Peter quay sang hỏi Neville: "Thư Sấm là như vậy đấy hả? Thấy ghê quá đi mất, cũng may dì mình không có xài mấy cái này."

"Cái đó đáng sợ lắm, hồi đó bà mình từng gửi mình một cái, mình cố lơ nó đi nhưng mà... quá là khủng khiếp..."

Peter nuốt một ngụm nước bọt, chắc chắn cậu sẽ không bao giờ kể dì May về cái vụ thư sấm này.

Mấy buổi học sau đó thì cũng không có gì quá đặc sắc, thầy Snape vẫn khó ở như thường, cây đũa thần của Ron thì bị hư hại đến mức khó sửa chữa được nên nó đành phải lấy keo dán vào. Đến môn Thảo Dược học thì tụi nó được luyện cách thay chậu cho cây nhân sâm quái quỷ (mấy cây nhân sâm này khóc còn ồn ào đến dữ dội, đến nỗi ai cũng phải đeo bịt tai thật chặt nếu không muốn một cái chết đau đớn xảy ra).

Nhưng môn học Phòng chống Nghệ thuật Hắc ám thì ông Lockhart thì Peter thấy giống buổi họp mặt người hâm mộ hơn là một buổi học bình thường. Bài kiểm tra mà ông thầy này đưa ra không hề có những câu hỏi về kiến thức môn học như làm sao để đánh bại con quái, rồi cách để tự phòng vệ,... mà toàn là mấy câu hỏi nhảm nhí như màu thầy Lockhart thích nhất là gì, sinh nhật ổng là ngày mấy...

"Cậu coi kỹ lại mình có vào đúng phòng học môn Phòng chống Nghệ thuật Hắc ám không? Hay là vào lộn phòng tổ chức fan-meeting của Gilderoy Lockhart rồi?!" Peter chán nản bảo khi đang viết đại mấy câu trả lời vào giấy.

Nhưng chưa dừng lại ở đó, ổng còn thả mấy con yêu nhí ra khỏi lồng để coi tụi nó giải quyết thế nào, rồi cuối cùng ổng chạy luôn vào phòng để mặc tụi nó cố sức bắt mấy con yêu siêu quậy này lại. Thầy giáo kiểu gì thế nhỉ?!

Thế mà Hermione vẫn một mực bênh vực Lockhart, Peter thầm nghĩ, cô nàng quá u mê ổng rồi. Trường này mà có "Hội hâm mộ Gilderoy Lockhart" thì cậu chắc chắn Hermione sẽ là hội trưởng nhiệt thành nhất.

.

Hôm nay Harry có lịch tập Quidditch nên cậu đi học nhóm riêng với Ron và Hermione ngoài sân. Thật ra cậu cũng muốn đi xem thử lắm, nhưng anh chàng đội trưởng Wood không muốn bất cứ ai vào xem, nói gì mà không muốn lọt bất cứ một tên gián điệp nào vào xem họ tập luyện.

Chà, Peter đâu phải gián điệp, cậu là nhện thì đúng hơn.

Chợt Ron lơ đãng nhìn quanh, rồi nó nhíu mày hỏi: "Này, mấy cậu có nghe thấy tiếng gì không?"

"Ron, mình đang ngoài sân, thì đương nhiên là tiếng học sinh trò chuyện chứ tiếng gì!" Hermione quả quyết bảo. "Cậu tập trung chút đi."

"Không, hình như là tiếng cãi nhau, nghe như có tiếng anh Fred hay sao ấy?!" Ron đứng lên chạy ra chỗ có tiếng ồn, nên Hermione và Peter đành phải cất sách vở nhanh lẹ để chạy theo.

Do khúc sân tụi nó ngồi học khá gần sân Quidditch (vì định Harry vừa về là đi chơi chung) nên chẳng mấy chốc đã nhìn thấy hai đám người chia thành hai màu xanh đỏ rõ rệt.

"Chuyện gì vậy? Sao cậu không tập nữa? Mà nó làm gì ở đây vậy?" Ron hỏi khi thấy Malfoy đứng trong hàng ngũ đội Quidditch Slytherin.

"Tao là tầm thủ mới của đội Slytherin, Weasley à. Đây là mấy cây chổi mà ba tao vừa tặng cho đội, đẹp quá phải không? Nhưng có lẽ đội Gryffindor cũng có thể quyên một ít vàng để đổi chổi luôn. Tụi bây nên bán tống bán tháo đám chổi Cleansweep 5 đó cho rồi; tao cá viện bảo tàng sẽ mua chúng!" Draco Malfoy hống hách trả lời làm cho cả đội Slytherin cười hô hố như một bầy khỉ.

"Ít nhất thì không ai trong đội Gryffindor phải mua cái vị trí của mình. Họ được tuyển vào đội bằng tài năng của chính mình." Hermione đáp trả với vẻ sắc xảo.

"Ừ, tiền của mày có thể mua được chổi, nhưng mày có mua chuộc nổi trái Snitch để nó bay vào tay mày không? Ồ, tao quên mất, trái Snitch làm đếch gì cần tiền!" Tới lượt Peter lên giọng làm Harry phụt cười.

Thằng Malfoy cau mày, điệu cười của nó giờ đây như ngọn đèn cạn dầu, nó gằn giọng: "Ai hỏi tới hai đứa tụi bây chưa hả? Bọn nhãi máu bùn bẩn thỉu!!!"

Nó vừa dứt câu thì tiếng gầm gừ phẫn nộ dấy lên từ phía nhà Gryffindor. Peter không hiểu từ đó có nghĩa là gì, chỉ biết rằng đó là một từ cực kỳ tệ hại. Mà chửi người ta mà người bị chửi chả biết từ đó có nghĩa là gì nên Peter và Hermione cứ trơ cái mặt ra, nhưng phía đội tuyển nhà Gryffindor thì ngược lại, Fred và George gần như nhảy xổ đấm vào thằng Malfoy hệt như cách ông Weasley từng làm với ông Malfoy nếu như đội trưởng Slytherin không ra chắn trước mặt, còn Ron thì rút cây đũa thần te tua của nó ra chĩa vào thằng Malfoy: "Mày phải trả giá về điều đó, Malfoy."

Nhưng vì cây đũa đó là cây đũa bị hỏng hóc, nên bùa phép bị dội ngược lại, khiến thằng Ron văng ra xa ngã lăn quay trên nền cỏ. Tụi nó hốt hoảng chạy về phía Ron, Hermione thét lên.

"Ron, Ron, cậu có sao không?"

Nhìn Ron đang rất cố gắng lên tiếng, nhưng nó không thốt lên nổi lời nào, chỉ có một con ốc sên văng ra khỏi miệng nó. Nhìn con sên bò trên cỏ mà Peter ngỡ ngàng không nói nên lời, bùa phép mà cũng có nhiều cái có tác dụng bựa đến như thế à?!

Bên kia thằng Malfoy và đám Slytherin ôm bụng cười ha hả, nó cố lấy hơi nói: "Sên đẹp đấy Weasley, còn mày thì sao Parker, mày có định nhả cóc ra khỏi miệng không hả?!"

Câu nói đó làm đám Slytherin cười dữ thần hơn, Harry rất nhanh chóng mặc kệ tụi kia bảo: "Tụi mình đem bạn ấy đến nhà bác Hagrid đi, nhà bác ấy gần đây nhất."

Hermione gật đầu, còn Peter thì lúc quay đi đã cẩn thận lén phóng tơ vào chân thằng Malfoy kéo ngược về khiến nó và đội trưởng đội Slytherin ngã đập mặt xuống đất hệt như hôm trên tàu tốc hành Hogwarts một năm trước.

Tiếng cười một lần nữa vang lên, nhưng lần này là từ phía nhà Gryffindor.

Trên quãng đường đến nhà lão Hagrid, Ron đã nôn ra tổng cộng bốn con ốc sên. Đã vậy, tụi nó còn phải trốn ông thầy Lockhart vừa bước ra khỏi cái chòi gỗ, dù trong Hermione có vẻ bất đắc dĩ. Lúc Lockhart vừa khuất mắt, Harry và Peter kéo Ron chạy tới thật nhanh, còn cô bé Hermione thì mạnh bạo đập cửa nhà lão.

"Đang thắc mắc không biết chừng nào tụi bay mới đến chơi... Vô đi! Cứ tưởng là giáo sư Lockhart quay trở lại."

Sau khi Harry kể lại sự cố tụi nó vừa gặp, lão Hagrid trông chả có vẻ gì là lo lắng cả, lão chỉ đưa Ron một cái chậu gỗ để hứng mà thôi: "Ói ra thì tốt hơn là nuốt vô. Cho chúng ra hết đi Ron."

"Bộ phép này không có cách giải à?" Peter quay sang Hermione.

Nhưng cô bé chỉ lắc đầu.

"Mà lúc nãy nó định nguyền rủa ai mà bị phản nguyền vậy?"

"Là thằng Malfoy, nó chửi Peter với Hermione bằng một từ gì đó... chắc là tệ lắm, vì ai nghe xong cũng nổi điên lên." Harry trả lời.

Bên cạnh tụi nó, Ron cố gắng ngẩng đầu lên khỏi cái chậu gỗ, mặt nó xanh như tàu lá chuối, giọng khàn khàn bảo: "Quá tệ hại chứ còn gì nữa?! Malfoy gọi hai đứa nó là Máu bùn đó bác Hagrid!"

Nghe thấy thế, lão Hagrid hết sức phẫn nộ: "Ai cho thằng Malfoy nói vậy chớ!"

"Nó đã nói rồi đó bác Hagrid! Nhưng mà từ đó có nghĩa là gì thế?" Peter hỏi, "Máu cháu có dính tí bùn nào đâu."

"Đương nhiên là cậu không có rồi." Harry chêm vào.

Không lẽ thằng Malfoy muốn rút hết máu cậu ra trộn với bùn đem cho heo ăn à?!

"Đó là điều xúc phạm nhất mà thằng ấy có thể nghĩ ra. Máu bùn là từ miệt thị để gọi một người do Muggle sinh ra – tức là người có cha mẹ không phải là phù thủy. Có những phù thủy – như gia đình Malfoy chẳng hạn – cứ cho là mình cao quý hơn thiên hạ bởi vì cái mà họ gọi là huyết thống thuần chủng." Ron cố gắng bảo, trong lúc quăng con sên vừa văng ra khỏi cuống họng nó vào cái chậu gỗ. "Mình muốn nói, tất cả chúng ta đều biết huyết thống không cứ phải đặc quyền cho ai hết. Coi bạn Neville kìa – bạn ấy mang dòng máu phù thủy thuần túy ấy, vậy mà dựng một cái vạc cũng dựng không xong nữa là."

"Và những kẻ thuần chủng đó chưa chắc đã giỏi giang, thông minh bằng hai cháu." Lão Hagrid bổ sung vào khiến mặt Hermione đỏ ửng lên, còn Peter thì gãi đầu cười ngượng.

"Miệt thị người ta như vậy thực là xấu xa. Máu Bùn, tức là máu thường, không phải máu quý tộc phù thủy. Thiệt là khôi hài. Vả lại, phần lớn phù thủy ngày nay đều lai. Nếu chúng ta không kết hôn với Muggle thì chúng ta đã tuyệt chủng rồi."

"Ở đây mà cũng phân biệt chủng tộc à?! Cháu tưởng chỉ có giới Muggle mới có vụ đó thôi chứ?!" Peter bức xúc.

"Ở đâu cũng thế mà thôi, đâu đâu cũng sẽ có những kẻ tự cao tự đại, tự cho mình cái quyền được làm mọi thứ mình muốn." Lão Hagrid nói với vẻ cay đắng, "Nhưng ít nhất, cũng còn những người, như Ron đây, không có tư tưởng độc hại đó, luôn sẵn lòng đáp trả, thậm chí là đấu tranh vì bạn của mình."

Ron thấy mình được khen, định nói cảm ơn thì một con sên văng ra ngoài khiến nó phải tiếp tục úp mặt vào chậu gỗ.

"Bác không quấy rầy cháu về chuyện cháu muốn nguyền rủa thằng đó đâu, Ron. Nhưng cũng may là cây đũa phép của cháu lại chỉa ngược vô cháu. Chứ nếu cháu mà rủa trúng thằng Malfoy thì thế nào Lucius Malfoy cũng hầm hè vô trường kiếm chuyện. Ít ra như thế này thì cháu còn đỡ rắc rối với lão ta."

Chà, Peter thấy thà gặp rắc rối còn hơn bị một con sên cứ văng ra khỏi miệng mình. 

Chiều hôm đó, khi tụi nó trở về lâu đài, thì Ron đã đỡ hơn rất nhiều, lâu lâu mới khạc ra hai con ốc sên nhỏ xíu xìu xiu. Định bụng vào Đại Sảnh Đường ăn tối thì giáo sư McGonagall xuất hiện, thì ra hôm nay hai đứa Harry và Ron phải thực hiện lệnh phạt cấm túc vì vụ cái xe hơi bay.

"Trò sẽ đánh bóng đồ bằng bạc trong phòng truyền thống với thầy Filch. Và chớ có dùng pháp thuật đấy, Weasley. Chỉ dùng tay thôi. Còn trò, Potter, trò sẽ giúp giáo sư Lockhart trả lời thư của người hâm mộ."

Trả lời thư của người hâm mộ thì có gì giống bị phạt đâu nhỉ? 

"Đúng tám giờ tối bắt đầu." Giáo sư phán một câu rồi bỏ đi, mặc kệ lời năn nỉ của Harry muốn được bị phạt chung với Ron. Nhìn hai đứa nó ủ rũ ngồi vào bàn ăn, than vãn đủ thứ mà Peter thấy tội nghiệp dùm, còn Hermione thì làm vẻ mặt 'đáng đời tội phá luật'. 

Lúc bảy giờ rưỡi, hai đứa kia đã bắt đầu buổi phạt cấm túc, Peter cũng lên thư viện nhằm nghiên cứu thêm một vài thứ, cũng như tìm tòi cách chế thêm tơ dự phòng xịn hơn. Đến chín giờ thì bị bà Pince đuổi về, cậu cẩn thận tìm đường đi nào tránh đụng độ ông thầy giám thị Filch, tìm một căn phòng trống để bắt đầu tạo thêm tơ nhện.

Mấy nguyên liệu này trong chương trình học có sẵn nên không cần mua thêm hay lấy của ai, chỉ thiếu đúng một nguyên liệu khá quý để tạo thêm tơ xịn xò hơn. Vấn đề là cậu không biết kiếm ở đâu ra, hỏi thầy Snape thì chắc chắn là ổng sẽ không trả lời đâu.

Đang khuấy cái nồi bốc khói mỏng thì đột nhiên lông tơ Peter dựng đứng hết lên, cái muôi thiếc cũng rơi khỏi tay cậu đụng vào cái vạc nghe 'keng' một cái. Cậu dáo dác nhìn xung quanh một cách cẩn trọng, không gian xung quanh tĩnh lặng đến ngột ngạt, chỉ có ánh trăng chiếu rọi in hằn dải sáng xanh trong veo lên sàn nhà.

Cái cảm giác này rất quen thuộc.

Dường như có một thứ gì đó, rất nguy hiểm, đang di chuyển bên trong tòa lâu đài.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com