TruyenHHH.com

Perthsaint Toi Yeu Anh Chang Trai Mau Nang Hoan

Mang một bụng đầy ấm ức bực dọc mấy hôm nay của mình từ thứ 7 cho tới chủ nhật. Bé con còn nhỏ không hiểu chuyện đã đành thì cậu có thể bỏ qua. Chứ riêng Plan người cầm đầu và Mean kẻ u mê luôn theo lời Plan thì cậu không thể nào bỏ qua cho hai cái người phá đám chuyện tốt của mình được. Phá 1 ngày cậu còn chấp nhận được chứ tới 2 ngày liền thì cậu không thể tha thứ.
Không can tâm để chuyện không tốt đẹp sảy ra lần nữa cậu lên kế hoạch cho việc chỉ có 2 ta của mình.
Đầu tiên giao hết việc công ty lại cho Plan một mình giải quyết với vẻ mặt cam phẫn chưa nguôi. Không những vậy giao bé Sin cho Plan có nhiệm vụ đưa đi đón về ngoài ra còn phải chăm sóc bé trong 1 tuần không được có ý kiến.
Ban đầu Plan và Mean không chịu việc công ty có thể chấp nhận được chứ việc chăm sóc bé con thì không thể. Nhưng nhận lại chỉ được cái liếc mắt đến lạnh người cùng vẻ mặt hắc ám của cậu mà cả hai không giám than trách nửa lời chỉ biết vui vẻ mà chấp nhận. Có trách thì trách thay ai biểu cái tội cố tình trọc nhây phá chuyện tốt của cậu những hai ngày để bây giờ phải đổi lại một tuần mệt mỏi.

Giải quyết ổn thỏa việc công ty và lo lắng cho bé con đâu đấy. Giờ chỉ còn dụ cục bông kia nữa là được, vốn dĩ anh chưa từng xa bé con dài ngày như vậy không biết có chịu không nhưng cậu vẫn mặt dày màu dạn sắp xếp đâu đấy mới nói anh.
Sáng thứ 2 tốt lành cậu đưa bé con đi học xong nhanh chóng mang đồ dùng của bé con tới giao cho Plan, rồi nhanh chóng về nhà dụ dỗ anh để còn kịp chuyến đi. Vừa về tới nhà thấy anh đang loay hoay trong bếp không chần chừ cậu vội bước tới ôm chặt anh từ sau lưng, cả khuôn mặt áp vào hõm cổ mà hít hà và thủ thỉ lời ngon ngọt.
- Saint à! Anh nhớ em! Chúng ta đi nghỉ dưỡng nhé.
Đập nhẹ vào tay cậu anh vui vẻ lên tiếng mà biết đâu mình đang bị dụ.
- Dạ cũng được. Giờ em cũng đang rảnh rỗi mình đi cho khuây khỏa.
Như được mở cờ tròng lòng cậu vui vẻ bế sốc anh lên 1 đường đi thẳng ra xe trên môi không khép được nụ cười đầy ẩn ý. 
Bế anh bỏ vào xe rồi cài dây an toàn cho anh khiến anh không khỏi từ ngạc nhiên này tới ngạc nhiên khác. Vẻ mặt đầy nghi ngờ anh lên tiếng khi thấy cậu an vị trên ghế lái.
- Mình đang nói chuyện anh bế em ra xe làm gì vậy?
- Thì mình đi nghỉ dưỡng!
Vẻ mặt đầy kinh ngạc khi nghe cậu nói vậy làm anh sốc không hề nhẹ. Lắp bắp mãi mới thành lời.
-Ng... nghỉ... nghỉ dưỡng ? Anh nói đi nghỉ dưỡng hả. Mình đã chuẩn bị gì đâu mà đi?
- Uhm giờ chúng ta đi này. Còn đồ dùng và hành lý của 2 đứa anh chuẩn bị hết rồi em khỏi lo.
- Vậy còn bé Sin đang đi học mà? Mình đi rồi chiều về đón hay là đón đi cùng.
Bật cười với câu hỏi có phần ngờ nghệch đáng yêu của anh. Cậu không khỏi cảm thán tại sao lại có người ngây thơ như anh vậy nữa bị dụ đi như vậy mà vẫn hồn nhiên như thế thì có khác nào bức khó cậu không cơ chứ. Dù đang lái xe cậu cũng không khỏi quay sang ngắm nhìn vẻ mặt đó của anh. Giọng đầy dịu dàng mà nói với anh.
- Không chỉ 2 ta đi thôi bé Sin anh gửi Paln và Mean chăm sóc cho rồi em không phải lo lắng gì chỉ cần đi theo anh là được.

Hết từ ngạc nhiên này sang ngạc nhiên khác giờ thì anh sốc thật sự khi nghe cậu nói vậy. Ú ớ cũng không thành câu khi mọi sự đã rồi. Chỉ hận sao bản thân mình u mê quá, rõ ràng hơn cậu 3 tuổi mà luôn bị cậu dụ dỗ, sắp đặt như đứa trẻ vậy mà vẫn cứ nghe theo.

Điểm dừng chân của 2 người là căn nhà gỗ bên khu vườn rộng lớn lần trước cậu có dẫn anh và bé con tới trong chuyến Picnic. Ngôi nhà vẫn vậy khu vườn vẫn rộng nhưng có điều khác là giờ đây khu vườn không chỉ đơn điệu những cây cổ thụ và bãi cỏ xanh nữa mà thêm vào đó là cả vườn hoa đủ loại đủ màu tạo không gian đã lên thơ nay lại càng lên thơ hơn nữa.
Xuống xe không cho anh phải xách bất cứ một cái gì mình cậu vật lộn với đống đồ hành lý mình chuẩn bị. Loay hoay hồi cũng xong mồ hôi ướt đẫm một mảng lưng mà cậu vẫn tươi cười với anh. Nhìn anh đầy si mê đắm đuối cậu yêu chiều hỏi anh?
- Saint này em muốn tối nay mình ngủ ở trong nhà hay là ngoài lều vậy?
Bối rối ngại ngùng trước câu hỏi của cậu anh chỉ giám cúi mặt lý lí mà trả lời cậu để che đi phần nào khuôn mặt đã đỏ bừng lên.
- Tùy anh sao cũng được.
- Vậy tí anh dựng lều rồi tối mình ngủ ở ngoài đó nha. Nói thật lần trước tới anh rất muốn cùng em trải qua cảm giác ngủ ngoài lều mà lúc ấy chúng ta...
Cậu vẫn thao thao bất tuyệt nói mà không để ý tới khuôn mặt đã đỏ giờ càng đỏ hơn của anh. Không những mặt đỏ mà cả người giờ cũng đỏ au. Không muốn cậu nhác tới chuyện này nữa anh tiến lại đánh nhẹ lên lưng cậu mà nói.
- Anh cứ làm gì anh thích nhưng đừng nói nữa có được không?
Lời nói của anh làm cắt ngang những câu nói dang dở của cậu. Ngẩng mặt lên nhìn người đối diện cậu không kiềm nổi chính mình vì sự đáng yêu của anh và ham muốn kìm nén bấy lâu của bản thân. Vội vàng kéo anh lại sát thân mình đến không còn kẽ hở. Cuồng nhiệt hôn lên đôi môi căng mọng cánh hoa đào của anh mà cắn mút trong đắm say. Hơi thở gấp gáp nhịp tim đập mạnh từng hồi giọng thì khàn đi vì dục vọng xâm lấn cậu khẽ thì thầm vào tai anh những lời ngọt ngào.
- Được rồi không nói nữa chỉ cần anh làm theo những gì anh thích phải không? Vậy giờ anh sẽ làm điều anh muốn nhất nhé.
Dứt lời cậu mạnh bạo mút mát vành tai anh thổi vào đó những ham muốn của mình. Vừa làm cậu vừa nói.
- Em biết anh nhớ em thế nào không? Cả tháng rồi anh không được gần em anh tưởng mình sắp nổ tung tới nơi rồi. Nếu có làm gì khiến em đau thì nói anh nhé vợ yêu.
Nói xong không cần anh đồng ý hay không cậu vẫn mặc nhiên cỏi bỏ lớp quần áo vướng vúi trên cơ thể trắng mịn giờ đã ửng đỏ của  anh. Đặt lên cơ thể tuyệt mỹ ấy những dấu ngân hôn đỏ chói ướt át. Bàn tay không phận sự ngao du khắp ngõ ngách trên thân thể ấy.
Đón nhận những têu thương mang tên dục vọng cậu mang đến khiến cơ thể anh mềm nhũn khẽ run lên từng đợt nhè nhẹ. Yêu thương lần này cậu mang đến không giống những lần khác. Nó rất cuồng nhiệt nhưng lại xen lẫn sự nhẹ nhàng nâng niu. Anh có cảm giác dường như cậu sợ anh phải chịu đau chịu mệt mỏi như những trận ân ái trước. Nên cậu cẩn trọng nâng niu dìu dắt cảm xúc của anh theo cách đắm say cuồng nhiệt riêng của cậu. Sự cẩn trọng đó của cậu càng khiến anh muốn hòa vào cậu muốn dâng trọn cho cậu muốn cho cậu nhiều thật nhiều để cậu thỏa mãn để đạt được hưng phấn tột cùng. Anh không muốn vì lo lắng cho mình mà khiến cậu không được thỏa mãn dục vọng. Thều thào trong giọng đầy run run nghẹn ngào đứt quãng anh cố gắng nói cho tròn câu.
- Pe.... Perth... Perth à em muốn nhiều .... nhiều hơn nữa. Muốn được anh đắm say như mọi lần. Em không sao không sao đâu. Hức hức....
Ôm anh gắt gao trong vòng tay đầy mạnh mẽ của mình cậu càng xót hơn khi thấy anh như vậy. Cậu biết vì yêu cậu anh đã cố gắng bao nhiêu đã chịu bao đau đớn sau mỗi trận ân ái cuồng nhiệt của mình. Cậu chỉ muốn dịu dàng với anh, muốn mang cho anh khoái cảm đê mê theo cách nhẹ nhàng nhất, chứ không phải theo như những ham muốn không thể kiểm xoát vô bờ bến của bản thân. Nhưng có lẽ cậu làm thế khiến anh lo sợ điều gì. Cậu cố gắng nói cho anh hiểu suy nghĩ của mình bằng chất giọng khàn đi vì dục vọng.
- Không sao anh muốn như này, muốn được nhẹ nhàng khi gần em muốn em được yêu thương trân trọng nhất đừng khóc nữa vợ của anh!
Dường như những lời cậu nói càng làm anh thấy bản thân thật quá vô dụng quá mỏng manh đến mức không thể thỏa dục vọng của người yêu của chồng tương lai của mình mà anh càng khóc nghẹn trong uất ức trong tủi thân. Giọng đầy nức nở nghèn nghẹn mà nói cho cậu hết nỗi lòng của mình.
- Em không muốn như vậy em không muốn vì lo cho em mà anh phải kiềm chế bản thân để chiều em đâu. Nếu anh làm vậy em càng hức hức càng không.. hức hức. Em không muốn đâu. Hức hức....
Bên dưới đang rực lửa cuồng nhiệt luận động là thế nhưng nhìn anh khóc nấc lên từng hồi cậu đành buông ra nàm xuống bên cạnh mà ôm anh vào lòng.
Hành động đột ngột của vậu khiến hoảng loạn lo sợ tột độ. A sợ mình làm cậu tụt hứng sợ cậu chán cơ thể này rồi nên càng khóc dữ hơn giọng điệu đầy gấp gáp tủi thân mà nói.
- Em.. em xin lỗi...  xin lỗi đã không thể cho anh được thỏa mãn nếu là một cô gái chắc sẽ không phải khổ như này. Hức hức. Em xin lỗi mà!

Nhìn anh hoảng loạn đến mức khóc nấc tự nhận lỗi về bản thân như vậy. Thì cậu hiểu ra rằng cách nghĩ của cậu đã sai. Không đắn đo lo lắng gì hơn cậu ghì chặt anh đè xuống dưới thân mình. Mà ra sức luận động, môi lưỡi không ngừng cắn mút bờ môi xinh đẹp vừa nói ra những lời không nên nói. Đưa nụ hôn kéo dài qua vùng tai nhạy cảm. Cậu thì thầm bên tai anh những lời  khiến anh xấu hổ không nói lên lời mà chỉ biết rên rỉ đón nhận.
- Em muốn chồng em mạnh bạo thế này phải không? Em đánh thức con hổ đói cả tháng trong anh rồi vậy đừng trách anh nha vợ bé nhỏ.
Dứt câu cậu đánh lưỡi liếm nhẹ kháp vành tai thổi vào đó hơi thở nóng ấm gấp gáp. Như thỏa nỗi lòng cậu khảm vào anh từng đợt cảm xúc khiến anh chỉ biết cong người đón nhận từng cơn khoái cảm ập tới vừa mạnh mẽ vừa ngọt ngào đê mê. Như thể hiện hết tình yêu của cậu dành cho anh. Cổ họng không ngừng rên rỉ những câu gợi tình khiến ham muốn trong cậu không ngừng dâng lên.

Trải qua trận ân ái cuồng say cả hai đều mệt nhoài rã rời không còn chút sức lực. Khoái cảm của anh mang đến quá lớn khiến cậu vẫn còn tê dại khắp cơ thể thỏa mãn ngập tràn. Dù mệt nhoài nhưng cậu vẫn đứng dậy ân cần mà lau sạch từng nơi trên cơ thể anh. Kéo anh vào vòng tay vững trãi của mình để mang cho anh giấc ngủ an nhiên ngon lành.

Mùi thức ăn thơm nức đã kéo anh dậy sau giấc ngủ ngon. Nheo nheo đôi mắt phượng anh khẽ giọng gọi cậu.
- Perrh à anh đâu rồi!
Nghe tiếng anh khẽ gọi tên mình cậu tắt bếp nhanh chóng chạy bên anh. Cúi xuống hôn nhẹ lên vầng trán cao giọng đầy cưng chiều mà gọi anh dậy.
- Anh đây! Em tỉnh chưa dậy ăn cơm đi anh nấu xong rồi. Ăn xong tí nữa đi tắm anh mát xa cho vợ nhé.
Mở mắt ra nhìn thấy gương mặt cậu kề sát bên anh mỉm cười dụi dụi mũi mình vào cái mũi cao của cậu. Giọng điệu còn ngái ngủ,  lười biếng nũng nịu mà nói.
- Bế em dậy nhé chồng!
Không để anh nói thêm câu nào cậu nhanh chóng bế anh đặt ngồi vào bàn ăn. Cưng chiều làm hết mọi việc không chút phàn làn và tận tụy.
Tắm rửa xong cả hai sảng khoải đi dạo quanh bãi cỏ ngắm nhìn những bông hoa xinh đẹp đua nhau khoe sắc khoe hương.
Chiếc lều nhỏ được dựng ngày sát bờ hồ dười gốc cây cổ thụ to lớn. Cậu dìu anh ngồi xuống tấm thảm được trải sãn trên bãi cỏ gần đó.
Dựa đầu lên bờ vai vững trãi của cậu cả hai cùng ngắm nhìn mặt hồ phẳng lặng in bóng ánh trăng tà.
Không gian như lắng đọng ngay phút giây này cả anh và cậu đều lặng im cảm nhận sự bình yên trong lành hiếm có này. Trải qua bao ngày tháng sóng gió có lẽ bây giờ mới là phút giây yên bình nhất cho cuộc tình của anh và cậu.
Cảm nhận cái lành lạnh từ những hạt sương đêm bờ vai anh khẽ run lên 1 nhịp nhẹ thôi cũng đủ để cậu nhận ra.
Quay sang dịu dàng bế anh vào túp lều được cậu dựng sẵn. Cậu vẫn thế vẫn ân cần nhẹ nhàng với anh dù đó là chuyện gì. Cậu luôn đặt anh ở vị trí đầu tiên dù là việc nhỏ hay việc lớn. Hay chỉ đơn giản là bế anh trong vòng tay cứng cáp mạnh mẽ của mình.
Hai người đàn ông thân hình to lớn cùng ngủ trong một túp lều trại khiến anh không khỏi bật cười mà còn xen vào đó chút ngại ngùng vì không gian chật hẹp ái muội.
Vẻ mặt ngượng ngùng cùng nụ cười của anh làm cậu cũng phải bật cười theo. Vòng tay qua eo thon gọn của anh cậu kéo anh thêm sát vào thân mình đặt đầu anh trên cánh tay cằm đặt trên mái tóc mềm như tơ của anh cậu khẽ thì thầm những lời yêu thương.
- Em cười gì vậy? Làm anh cười theo em luôn rồi này. Nép sát vào anh để chồng ủ ấm cho không kẻo cảm lạnh đó vợ của anh.
Thuận theo ý cậu anh vùi cả khuôn mặt mình vào bờ ngực săn chắc của cậu để cảm nhận hơi ấm cậu mang tới và lắng nghe từng nhịp đập yêu thương nơi con tim thổn thức mỗi khi gần anh của cậu. Đưa đôi tay bé nhỏ ôm chầm lấy tấm lưng rộng anh nói thật nhẹ thật dịu dàng và chút nũng nịu với cậu.
- Em cười vì mình có nhà không ở lại ra đây chen chúc vào túp lều nhỏ này. Chồng em nhiều khi cũng hay ghê!
- Chồng em thích vậy đó em  có thích không?
- Không thích mà em chịu ra đây nằm với anh sao?
- Anh yêu em vợ bé nhỏ của chồng!
- Em cũng yêu anh! Yêu chồng to lớn của vợ!
Đêm về khuya sương đêm đọng trên từng tán lá bụi cây, tiếng gió vi vu tiếng xào xạc của lá khô và tiếng côn trùng ngân vang tạo lên  một bản nhạc không lời riêng biệt của đêm. Cậu vẫn ôm chặt lấy anh người yêu bé nhỏ vào lòng mà vỗ về âu yếm. Cả hai nói chuyện cùng nhau tới lúc anh an an ổn ổn từng nhịp thở đều đêu của giấc ngủ lúc đó cậu mới hôn nhẹ lên vầng trán cao một nụ hôn đầy âu yếm kèm theo câu chúc ngủ ngon như một thói quen rồi mới chìm vào giấc ngủ hạnh phúc.

Những ngày sau đó cậu và anh cùng nhau làm mọi việc từ nấu ăn, đi chợ, dọn nhà hay đơn giản là tưới những đóa hoa xinh đẹp tất cả đều làm cùng nhau. Sáng ra cùng đi chợ rồi về nấu
ăn dọn dẹp chiều đến cùng nhau tản bộ dọc trên bờ hồ mát mẻ rợp bóng cây cổ thụ. Tối đến thì tựa vào vai nhau ngắm bầu trời đêm đếm những vì sao lấp lánh. Và kết thúc trong chiếc lều nhỏ xinh sau một ngày dài thư giãn. Họ lại quấn vào nhau cảm nhận hơi ấm nhịp thở con tim dành cho đối phương. Hòa vào nhau cùng khoái cảm đê mê và sự thăng hoa tột cùng của dục vọng mang tới. Đêm đầu tiên chỉ có bản nhạc không lời của thiên nhiên mang lại. Nhưng những đêm về sau ngoài bản nhạc ấy ra còn có bản nhạc ái tình của 2 người dành trao nhau.
Kết thúc 1 tuần trong niềm vui hạnh phúc và thỏa mãn về tình ái. Cả cậu và anh không lỡ rời ngôi nhà gỗ nhỏ này nhưng vẫn phải về nơi thành phố ồn ào tấp nập nơi có bé con đang chờ.
Sáng chủ nhật cậu chuẩn bị dọn dẹp mọi thứ rồi chở anh về ngôi nhà của mình.
Khá ngạc nhiên khi cậu lại không về nhà mình anh thắc mắc cất tiếng hỏi.
- Sao lại về nhà anh mà không phải nhà em vậy?
Mỉm cười nhìn anh bằng ánh mắt đầy ôn nhu. Cậu nhẹ giọng trả lời anh.
- Anh muốn cho em xem cái này và muốn nói với em chuyện này. Nhưng trước hết em nhắm mắt lại rồi đi theo bước anh nhé!
Nghe lời cậu anh nhắm chặt đôi mắt phượng nắm chặt bàn tay ấm áp và bước theo từng bước chỉ dẫn của cậu. Cảm nhận tiếng mở cửa đi vào anh khẽ lên tiếng hỏi.
- Tới nơi rồi phải không anh?
- Ừ tới rồi em có thể mở mắt ra được rồi.
Mi mắt hé mở đập vào mắt anh là một căn phòng rất rộng bên trong không có bất cứ đồ vật gì ngoài những tấm hình của anh lớn nhỏ đủ loại kích thước. Treo khắp nơi trong căn phòng hòa cùng ánh đèn vàng ấm áp. Dù biết cậu chụp rất nhiều hình của mình nhưng anh cũng không ngờ lại nhiều như vậy. Thậm trí còn được xếp cẩn thận trong từng cuốn album. Quá  bất ngờ khiến anh xúc động tới mức không biết gì chỉ biết chạy lại ôm chầm lấy cậu rồi khóc nấc lên trong niềm hạnh phúc.
Xoa xoa tấm lưng gầy của anh cậu nhẹ giọng dỗ dành cục bông mè nheo của mình.
- Thôi nào ngoan nghe anh không khóc nữa nín đi anh dẫn em đi cho em xem cái này nữa được không?
Gật nhẹ đầu anh theo sự dẫn dắt của cậu tiếp tục đi tới căn phòng tiếp theo.
Mở mắt trong sự ngỡ ngàng vì toàn bộ căn phòng được bài trí sắp xếp nội thất màu sắc hoàn toàn giống với phòng ngủ của anh. Chỉ có khác là căn phòng này lớn hơn rất nhiều và được treo rất nhiều hình của anh đặc biệt trên trần nhà là tấm hình anh cười trong nắng hoàng hôn. Đi hết từ ngạc nhiên này tới ngạc nhiên khác anh chỉ biết vỡ òa trong hạnh phúc tột cùng cậu mang tới. Ánh mắt đầy thiết tha còn vương giọt sương mai trên khóe mắt anh nhìn cậu và nói.
- Sao anh lại trang trí căn phòng này y hệt như phòng ngủ ở nhà em vậy?
Nhìn anh bằng ánh mắt trìu mến yêu thương cậu nhẹ giọng trầm ấm mà nói.
- Vì sau này chúng ta sẽ ở đây. Sau khi cưới xong chúng ta sẽ chuyển về đây ở nhé em.
- Mình làm đám cưới hả?
- Uhm chúng ta sẽ đi Mỹ làm đang ký kết hôn rồi về tổ chức lễ cưới.
- Vậy có vội vàng quá không anh?
- Đối với anh việc cưới em về làm vợ không có gì là vội vàng cả. Chỉ hận là không thể làm ngay lúc này mà thôi.
- Nhưng em chưa chuẩn bị gì hết.
- Em không phải chuẩn bị gì cả anh lo hết rồi. Có chăng em chỉ cần chuẩn bị làm vợ của anh mà thôi! Đồng ý cùng anh xây dựng ngôi nhà hạnh phúc tràn ngập yêu thương nhé em?
- Em đồng ý mà!
- Vậy qua tuần mình đi làm thủ tục đang ký rồi tổ chức lễ cưới luôn nhé!
- Dạ anh!

Một ngày mà trải qua không biết bao nhiêu ngạc nhiên bao nhiêu hạnh phúc anh không biết nói gì hơn chỉ biết nghe theo sự sắp xếp của cậu. Của người đàn ông anh chọn trao gửi cả cuộc đời sau này của mình. Anh đặt niềm tin nơi cậu theo cậu dù tới đâu làm gì anh đều tin tưởng mà giao phó bản thân mình cho cậu.
Đáp trả lại những gì cậu dành cho mình. Anh khẽ nhón chân lên trao cậu nụ hôn đắm say. Lần đầu tiên anh chủ động với cậu nên có chút ngượng ngùng có chút vụng về bối rối. Đáp lại anh cậu đón nhận nụ hôn vụng dại ấy dìu dắt anh vào nụ hôn sâu của mình. Không quên đưa anh tới chiếc giường êm ấm để đón nhận yêu thương anh trao cho riêng cậu.

____________________€€________________

Bù đêm cuồng nhiệt của Perth là cả tuần đắm say nha cả nhà. Perth hời quá rùi còn gì nữa 😄😄😄😄

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com